Độc Tôn Tam Giới

Chương 1981: Chư hầu triệu tập lệnh (1)



̀u triệu tập lệnh. (1)

Hoàng Nhi nghe Đa Mai minh hoàng phàn nàn, nàng chỉ lạnh nhạt cười:

- Đa Mai minh hoàng nói cũng có đạo lý. Chỉ là Chân thiếu chủ thiếu niên thành danh, căn cơ không ổn. Đi lại bốn phía cũng là vì củng cố căn cơ, để cho người trong cương vực nhân loại biết Khổng Tước thánh sơn có một thiếu chủ như Chân thiếu chủ. Lần trước chuyến đi Tà Nguyệt Thượng vực kia, đại danh Chân thiếu chủ chẳng phải đã truyền khắp phía bắc cương vực nhân loại, làm cho Đan Hỏa thành mất mặt lớn hay sao?

Hoàng Nhi cũng không thích nói nhiều, vẻ mặt nghiêm túc, cho dù là giải thích, nàng cũng nói có chứng có lý, không chút hoang mang, cực kỳ thong dong.

Loại khí độ tiểu tử khuê các như vậy quả thực không phải nữ nhi giang hồ bình thường có thể có được, đây dường như là một loại khí chất trời sinh.

Đa Mai minh hoàng vẫn còn có chút không vui nói:

- Lão thân chưa nói không cho hắn đi khắp nơi, hắn là Thiếu chủ, chân lại ở người hắn, tự nhiên hắn có quyền đi khắp nơi. Chỉ là chuyện phải biết nặng nhẹ, hiện tại thế cục Lưu Ly vương thành bấp bênh như vậy, hắn vẫn chưa trở lại, liệu có phải là trốn tránh trách nhiệm hay không?

Trấn Tuế Minh Hoàng cười ha hả nói:

- Đại muội tử, không nên kích động, không nên kích động. Thiếu chủ của chúng ta cũng không giống người trốn tránh trách nhiệm, điểm này ta vẫn biết rõ. Nếu như hắn sợ gánh trách nhiệm thì trận chiến với Kê Lang Đan Vương của Đan Hỏa thành hắn cũng không chủ động xin ra trận. Còn có thịnh hội Lưu Ly vương thành nữa, đủ loại biểu hiện đều cho thấy, Chân thiếu chủ là hán tử có thể đảm đương trách nhiệm.

Đa Mai minh hoàng hừ lạnh một tiếng, kỳ thực ở sâu trong lòng nàng cũng tán thành lời nói của Trấn Tuế Minh Hoàng, thế nhưng mà tính tình nàng nóng nảy, trong lòng có oán khí, vẫn không ép được xuống cho nên không nhịn được mà nói ra.

Hoàng Nhi dường như cũng biết Đa Mai minh hoàng có tính cách như vậy, nàng cũng không tức giận, cười nói:

- Thế cục của Lưu Ly vương thành hiện tại quả thực có chút vi diệu. Nhưng mà không phải trời còn chưa sụp xuống sao?

Bờ môi Đa Mai minh hoàng giật giật, biểu lộ trên mặt có chút phiền muộn, thế nhưng cuối cùng vẫn không nói gì, nàng thở dài một tiếng, thở phì phò rồi cũng không có lên tiếng nữa.

Ngược lại Dã Hồ Minh Hoàng luôn trầm mặc không lên tiếng, khí chất âm nhu lúc này lại cười nói:

- Hoàng Nhi cô nương quản lý Thiếu phủ chủ, quản lý rõ ràng, ngăn nắp như vậy, mấy người chúng ta đều vô cùng bội phục. Nhưng mà lời nói này cũng có chút không ổn. Nếu như thực sự đợi tới lúc trời sập xuống thì cũng đã muộn. Lưu Ly vương thành không có vững vàng như trước kia là do Khổng Tước đại đế bệ hạ không còn tọa trấn. Nếu như bệ hạ không có mặt, những người khác cầm quyền, người đầu tiên gặp phiền phức chính là Khổng Tước thánh sơn chúng ta. Mà Thiếu phủ chủ các ngươi tuyệt đối là kẻ đứng mũi chịu sào đầu tiên.

Cũng không phải hắn đang nói chuyện giật gân.

Tuy rằng Dã Hồ Minh Hoàng không có nói trực tiếp ra là Tu La đại đế, thế nhưng ý tứ trong lời này lại vô cùng rõ ràng.

Ý tứ kia vô cùng rõ ràng, đợi khi Tu La đại đế thực sự khống chế Lưu Ly vương thành, người thứ nhất hắn khai đao nhất định là Thiếu phủ chủ Khổng Tước thánh sơn ngươi.

Bởi vì Chân thiếu chủ là người duy nhất có thể uy hiếp được quyền khống chế Lưu Ly vương thành của Tu La đại đế.

Từ sắp xếp của Khổng Tước đại đế xem ra, Chân Đan Vương thậm chí còn có tư cách tiếp nhận Lưu Ly vương thành hơn Tu La đại đế.

Hoàng Nhi vẫn nhẹ nhàng như mây trôi nước chảy, nói:

- Thiếu phủ chủ chúng ta tuy rằng thời gian thành lập không dài, người cũng không nhiều, thế nhưng cũng không thấy được có người có thể tùy tiện khai đao với phủ thiếu chủ chúng ta được.

Ngữ khí của Giang Trần có một cỗ khí độ, có một loại tin tưởng làm cho mọi người không có cách nào hoài nghi.

Vân Trung Minh Hoàng than nhẹ một tiếng, lại nói:

- Hoàng Nhi tiểu tỷ, nếu là ngày trước, bốn người chúng ta cũng không dắt tay nhau mà tới, thế cục lần này lại bất đồng.

- Có gì khác chứ?

Hoàng Nhi cười nói.

- Tu La đại đế thuyết phục mấy đại đế khác, muốn liên thủ phát ra lệnh triệu tập. Triệu tập mười ba đại quốc, tám trăm thành chủ, sau nửa tháng tới Lưu Ly vương thành thương nghị đại sự, nghiên cứu, thảo luận phương hướng tương lai của Lưu Ly vương thành.

Vân Trung Minh Hoàng nói tới đây, ngữ khí vô cùng phức tạp:

- Triệu tập chư hầu, điều này có ý nghĩa thế nào? Ý nghĩa là Tu La đại đế đã hoàn thành chuẩn bị mọi thứ, chỉ chờ tuyên bố mà thôi.

- ý của Vân Trung Minh Hoàng, Tu La đại đế này chẳng phải định tự lập làm vương hay sao?

- Không cần tự lập, đến lúc đó hắn chỉ cần điều khiển thế cục, thuận thế có thể khiến cho những người này ủng hộ hắn làm chưởng khống giả mới của Lưu Ly vương thành. Đến lúc đó...

Trong thanh âm của Vân Trung Minh Hoàng tràn ngập vẻ ngưng trọng.

- Nếu như quốc chủ mười ba đại quốc, tám trăm thành chủ, chư hầu khắp nơi đều ủng hộ hắn mà nói. Cứ như vậy, trừ phi là Khổng Tước đại đế bệ hạ trở về mới có thể thay đổi tất cả. Bằng không mà nói... Dù tới lúc đó Chân thiếu chủ gấp gáp trở về, vậy cũng muộn rồi.

Vân Trung Minh Hoàng dứt khoát nói rõ.

Đa Mai minh hoàng cũng mở miệng nói:

- Hoàng Nhi tiểu tỷ, lão thân tính tình gần đây không tốt, bất quá ta luôn bội phục người tài ba. Chân thiếu chủ là người như vậy, lão than vô cùng chờ mong đối với hắn. Thế cục lần này gian nan, nếu như Chân thiếu chủ có thể nhanh chóng trở về, ngăn căn sóng dữ, giải quyết hết nguy cơ này mà nói, lão thân nhất định sẽ khăng khăng nhất mực ủng hộ hắn. Ai phản đối hắn lão thân sẽ liều mạng với hắn, tuyệt đối không hai lời.

Đa Mai minh hoàng nói tới đây trực tiếp đứng dậy, nói với ba đại minh hoàng khác:

- Các ngươi tiếp tục trò chuyện, ta còn có việc, đi trước một bước.

Tính tính của Đa Mai minh hoàng đúng như cành mai cô độc trong trời đông gió rét, cao ngạo, lãnh ngạo, khinh thường ganh đua với những loài hoa khác, cho nên chỉ lựa chọn nở trong trời đông giá rét, không cùng với ngàn hoa tranh giành mùa xuân.

Tính cách của nàng không thích tụ tập, nhưng lời nàng nói lại nhất ngôn cửu đỉnh.

Ba đại minh hoàng dường như vô cùng quen thuộc tính cách của Đa Mai minh hoàng, không có cảm thấy bất ngờ một chút nào.

Trấn Tuế Minh Hoàng cũng nói:

- Hoàng Nhi cô nương, ta là người thô kệch, lần này cũng giống như Đa Mai minh hoàng vậy, nếu như Chân thiếu chủ có thể vượt qua nguy cơ lần này, Trấn Tuế Minh Hoàng ta cũng triệt để bội phục. Dù Khổng Tước đại đế bệ hạ thực sự gặp vấn đề. Ta cũng nhất định toàn lực ủng hộ Chân thiếu chủ.

Dã Hồ Minh Hoàng thở dài:

- Ta cũng như vậy, tan đàn xẻ nghé, mấy người chúng ta cũng không hy vọng Khổng Tước thánh sơn huy hoàng lại tan thành mây khói trong khoảnh khắc.

Thái độ của tứ đại hoàng giả trên đại thể là nhất trí với nhau, bọn họ ít nhiều cũng có chút thất vọng vì Khổng Tước đại đế đề bạt Chân thiếu chủ làm thiếu chủ Khổng Tước thánh sơn, mà không phải là bọn họ.