- Đan Phi tiểu thư, cuối cùng ngươi vẫn đi cùng Giang Trần huynh đệ một chỗ. Ta quên lên tiếng chúc mừng hai người a.
Khuôn mặt của Đan Phi đỏ lên, thế nhưng trong mắt lại tràn ngập vẻ hạnh phúc.
Lúc bọn họ ôn chuyện, chiến đấu bên trên không trung lại vô cùng kịch liệt.
Giang Trần triệu hồi ra Phệ Kim thử vương, nói:
- Lão Kim, ngươi mang theo tôn tử của ngươi bảo vệ tốt Đan nhi và Tứ vương tử. Ta đi xem một chút.
Đan Phi kéo tay Giang Trần:
- Cường giả Đế cảnh chiến đấu...
Giang Trần nhẹ nhàng cười nói:
- Không ngại, đỉnh đấp đại đế như Tu La đại đế cũng không làm gì được ta nha. Hai người này còn xa không bằng Tu La đại đế, chẳng lẽ ta lại sợ bọn chúng?
Khi Giang Trần nói chuyện, hắn nhẹ nhàng vỗ vai Đan Phi, ý bảo nàng không cần phải lo lắng. Đồng thời hắn còn triệu hồi ra Long Tiểu Huyền, thúc dục Thiên Côn Lưu Quang độn, phóng về phía đám người Vô Song đại đế đang chiến đấu.
Giang Trần muốn gia nhập trận chiến, tự nhiên hắn sẽ không mù quáng mà gia nhập. Dùng địa vị thiếu chủ Lưu Ly vương thành của hắn hiện tại, mỗi một chuyện khi làm đều phải tính trước rồi mới làm sau.
Lúc trước hắn nói nhẹ nhàng với Đan Phi và DIệu Dung như vậy, trên thực tế cũng không phải hắn hoàn toàn không quan sát cuộc chiến.
Sau khi quan sát trận chiến, hắn đã nhìn ra trận chiến đã lâm vào thế giằng co.
Vô Song đại đế và Bàn Long đại đế liên thủ, áp chế tên đại đế có cục bướu trên mặt kia không có sức hoàn thủ. Thế nhưng đối phương quyết tâm phòng ngự, trong lúc nhất thời ba khắc cũng không sụp đổ được.
Nếu tiếp tục đánh như vậy, nếu như đối phương quyết tâm chạy trốn, khả năng thành công vẫn tương đối lớn.
Đây cũng là nguyên nhân tại sao Giang Trần muốn gia nhập trận chiên.s
Đợi hai người kia kịp phản ứng, định chạy trốn mà nói, muốn ngăn cản bọn chúng, khả năng cũng không kịp. Dù sao cường giả Đế cảnh giao thủ, tu vi giữa song phương cũng không có ưu thế mang tính áp đảo.
Một khi không có ưu thế mang tính áp đảo, như vậy nhất định tu sĩ có pháp bảo nghịch thiên mới là tu sĩ có thể khống chế được người còn lại, làm cho đối phương ngay cả hy vọng chạy trốn cũng không có.
Giang Trần đứng bên ngoài vòng chiến, thủ quyết liên tục biến đổi, bắt đầu bố trí trận pháp.