Khi An Già Diệp mang theo nhóm tu sĩ thần đạo này tìm gặp Giang Trần, nói rõ ý định muốn gia nhập Lưu Ly cung thượng cổ, kỳ thực Giang Trần cũng không quá cảm thấy ngoài ý muốn.
Sở dĩ hắn mang những người này tới cương vực nhân loại, để cho bọn họ ở trong Lưu Ly cung thời gian dài như vây chính là vì muốn bọn họ nhận thức được mị lực của Lưu Ly cung thượng cổ.
Không thể không thừa nhận, Giang Trần đối với đám người này cũng cực kỳ coi trọng. Sức chiến đấu của nhóm người này tuyệt đối vượt xa đám ngươi Lam Thiên Hạo và Vu Công.
Dù sao đám người Lam Thiên Hạo và Vu Công, tu vi chênh lệch với An Già Diệp một khoảng rất lớn. Huống chi trong đám người An Già Diệp còn có hai ba người cơ hồ có thể so với An Già Diệp.
Thực sự là những lời tục tĩu nên nói trước, Giang Trần cũng không hy vọng tới lúc đó gây ra chuyện không thoải mái gì đó, khiến cho song phương đều khó coi.
An Già Diệp cười nói:
- Thực không dám giấu diếm, những chuyện này ta đã sớm nói qua với bọn họ, trong lòng chư vị đạo hữu cũng đã sớm chuẩn bị tâm lý.
Những tu sĩ kia nhao nhao nhìn qua Giang Trần, chân thành nói:
- Giang Trần thiếu chủ, ngươi có thể yên tâm. Đời tu sĩ chúng ta tuy rằng tự do tản mạn, nhưng mà vẫn thức thời. Lưu Ly cung chính là đệ nhất đại tông thượng cổ, nếu như có thể gia nhập, tự nhiên chúng ta sẽ tuân thủ nghiêm ngặt môn quy, tuyệt đối sẽ khong bôi nhọ danh dự đệ nhất đại tông.
- Đúng. Lưu Ly cung hiện tại đang trùng kiến, tu sĩ chúng ta gia nhập, đây chính là vinh hạnh cho chúng ta. Cũng là người chứng kiến Lưu Ly cung lần nữa quật khởi, đó là chuyện quang vinh a. Tự nhiên chúng ta sẽ đem hết toàn lực.
Đây là lời nói thật.
Lưu Ly cung hiện tại đang trong giai đoạn trùng kiến, hiện tại bọn họ gia nhập, coi như là nguyên lão của Lưu Ly cung. Với tư cách là nguyên lão, tự nhiên nên cống hiến nhiều hơn, tranh thủ củng cố địa vị.
Trong giai đoạn nào, ai cũng không có não tàn tới mức đi bôi nhọ Lưu Ly cung cả.
Một khi gia nhập có địa vị trưởng lão. Chuyện này tự nhiên làm cho bọn họ vô cùng cao hứng, càng thêm thích thú.
Ngay cả An Già Diệp cũng thở dài:
- An mỗ chưa bao giờ nghĩ tới có một ngày sẽ gia nhập một thế lực tông môn, nhưng mà hấp dẫn của đệ nhất tông thượng cổ, An mỗ cũng không cự tuyệt được a.
Đây đều là lời nói thật, An Già Diệp quả thực không có cách nào cự tuyệt hấp dẫn mà Lưu Ly cung mang lại.
- Hạ lão ca hứa hẹn với chư vị trước đó, Giang mỗ không can thiệp. Chư vị đã gia nhập Lưu LY cung, Giang mỗ lại có một phần hứa hẹn khác. Một ngày kia Giang mỗ nhất định sẽ tăng một cọc cơ duyên, làm cho tu vi của chư vị vô điều kiện tăng lên một trọng.
Đây là hứa hẹn trịnh trọng của Giang Trần.
Mọi người nghe vậy đều kinh ngạc không thôi.
An Già Diệp nghẹn ngào hỏi:
- Vô điều kiện tăng lên một trọng sao?
Bọn họ cũng biết Giang Trần có một loại đan dược gọi là Đỉnh Thiên đan, luyên chế ra Đỉnh Thiên đan, có thể khiến cho tu sĩ Thiên Vị vô điều kiện tăng lên một trọng.
Thế nhưng mà cấp bậc của mọi người là thần đạo, ai cũng biết muốn vượt qua bước này gian nan tới cỡ nào, chứ đừng nói là vô điều kiện vượt qua một bước, đây quả thực là chuyện không thể nào tưởng tượng nổi.
- Đúng, vô điều kiện.
Giang Trần mỉm cười, nụ cười như đã tính trước.
- Trần thiếu, An mỗ thực sự hiếu kỳ, trong thần đạo cũng có đan dược thần kỳ như vậy sao?
An Già Diệp rất quen thuộc với Giang Trần, cho nên lúc hỏi cũng không có ngại ngần gì.
Cảnh giới thần đạo, ai cũng biết muốn đi lên một bước gian nan cỡ nào. Vô điều kiện tăng lên một trọng, đây quả thực là chuyện giống như thần thoại, làm cho bọn họ khó mà tin được.
- Loại đan dược này tên gọi là gì?
Già Diệp thần tôn hiếu kỳ hỏi.
- Đan tên Thông Thần, gọi là Thông Thần đan.
Giang Trần cười nói.
Già Diệp thần tôn lẩm bẩm nói:
- Như vậy xem ra, Trần thiếu ngươi đã có chủ tài liệu luyện chế nó. Chỉ thiếu tài liệu phụ tá hay sao? Chẳng lẽ loại tài liệu phụ tá này so với chủ tài liệu còn hy hữu hơn sao?
Giang Trần lắc đầu:
- Chuyện này cũng chưa hẳn, chỉ là chưa có phát hiện ra mà thôi. Nhưng mà ta tin rằng, loại tài liệu phụ tá này trong Thần uyên đại lục nhất định sẽ có.
Chuyện này cũng không phải Giang Trần ăn nói lung tung, Thần Uyên đại lục ngay cả Đại La Vân anh quả cũng có. Như vậy căn cứ theo lý thuyết thiên đạo vận hành, vị diện này nhất định sẽ có tài liệu phụ tá tương ứng.
Hơn nữa tại Vị Diện chư thiên, loại tài liệu phụ tá này còn xa không hi hữu bằng Đại La Vân anh quả.
Đại La vân anh quả mới chính thức là thứ chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu.
Cho dù là Giang Trần kiếp trước cũng chỉ gặp một hai lần mà thôi.
- Trần thiếu, ta mạo muội hỏi một câu. Tài liệu phụ tá đang thiếu này là cái gì?
Già Diệp thần tôn tò mò hỏi.
Giang Trần cười cười
- Nói cho mọi người cũng không sao. Một loại linh dược còn thiếu kia gọi là Thần Tê thảo.
Thần Tê thảo?
Tất cả mọi người mờ mịt nhìn nhau, hiển nhiên đối với loại linh dược này cũng chưa từng nghe nói. Bọn họ coi như là tu sĩ đỉnh tiêm trên Thần Uyên đại lục, thế nhưng mà đối với loại linh dược này cũng mới được nghe lần đầu.
An Già Diệp có chút thất lạc, thở dài:
- Nghe cái tên này, chỉ sợ là linh vật vô cùng hi hữu, An mỗ quả thực là kiến thức hạn hẹp a.
Những người khác cũng liên tục lắc đầu:
- Đúng vậy, Thần Tê thảo này vẫn là lần đầu tiên chúng ta nghe nói.
Giang Trần lại cười nói:
- Loại linh dược này nhất định là hi hữu. Bất quá ta tin chắc rằng Thần Tê thảo nhất định tồn tại ở Thần uyên đại lục này.
Nhìn thấy Giang Trần chắc chắn như vậy, mọi người cũng không có hoài nghi quá nhiều.
Cuối cùng kiến thức của Giang Trần vẫn vượt xa xa bọn họ. Hắn ta đã chắc chắn như vậy, vậy cũng có đạo lý của nó.
Lại có một đám tu sĩ thần đạo gia nhập Lưu Ly cung, tin tức này rất nhanh truyền khắp cương vực nhân loại. Không thể nghi ngờ đây cũng là một tin tức tốt khiến cho cao thấp cương vực nhân loại phấn chấn.
Ngày càng có nhiều tu sĩ thần đạo không ngừng xuất hiện, khiến cho mọi người càng có hy vọng vào cuộc chiến kháng ma.