Độc Tôn Tam Giới

Chương 3453: Tin dữ không ngừng



Nhóm người An Già Diệp ra nhập, làm cho phương diện nhân thủ của cương vực nhân loại ngày càng đầy đủ. Có nhiều tu sĩ thần đạo, làm cho Giang Trần có rất nhiều lựa chọn khi bài binh bố trận.

Đối với mấy cứ điểm quan trọng, cũng có thể phái trọng binh canh giữ.

Chuyện này đối với Giang Trần mà nói, quả thực đã giải quyết không ít vấn đề cho hắn.

Hiện tại cương vực nhân loại, khu vực nguy hiểm nhất có ba nơi.

Di chỉ Thánh Nhất tông, là khu vực biên cảnh gần Nam Đấu ly tộc kia. Đó là một nơi nguy hiểm nhất.

Còn có một nơi, tự nhiên là Thiên Thiền cổ viện gần biên giới truyền tống trận. Cũng chỉ là địa phương truyền thừa mới của Đan Tiêu cổ phái hiện tại, bởi vì có quan hệ đặc thù với Đông Duyên đảo cho nên cũng nên phái trọng binh canh gác.

Mà một khu vực nguy hiểm cuối cùng thì là khu vực Tây bắc giáp ranh với Khổ Man tộc. Cũng là nơi luôn bạc nhược, yếu kém nhất. Khu vực Tây Bắc vẫn luôn do Nguyệt Thần giáo kia nắm giữ.

Nguyệt Thần giáo trong vòng mười năm Giang Trần bế quan, ỷ vào bối cảnh Từ Thanh Tuyền, cũng tùy ý khuếch trương, tướng ăn cũng không dễ nhìn. Đây cũng là thứ khiến cho ánh mắt của Giang Trần không có thiện cảm với các nàng.

Từ Thanh Tuyền cũng nhiều lần khuyên bảo qua, nhưng mà Nguyệt Thần giáo thủy chung vẫn cảm thấy không ảnh hưởng tơi toàn cục. Thậm chí còn có ngươi nói thầm sau lưng, cảm thấy Từ Thanh Tuyền có huynh trưởng mà quên tông môn.

Từ Thanh Tuyền cũng không can thiệp quá phận, nhưng mà nàng lại biết, ca ca nhà mình nhất định không thích loại người dùng sức mạnh vào việc nội chiến như Nguyệt Thần giáo.

Đối mặt với ma chiến tương lai, Nguyệt Thần giáo ít nhiều nên đặt tâm tư trên việc tăng cường thực lực, mà không phải là khuếch trương bốn phía.

Sau khi khuyên bảo không có hiệu quả, Từ Thanh Tuyền cũng bất đắc dĩ, tuy rằng chuyện Nguyệt Thần giáo nàng cũng không hỏi tới, nhưng mà giữa song phương lúc này lại có một tầng ngăn cách.

Nàng thậm chí còn hoài nghi, lúc quan trọng ca ca nhà mình nhất định sẽ toàn diệp tiếp quản khu vực Tây bắc, triệt để cách ly Nguyệt Thần giáo.

Đừng nhìn hiện tại Nguyệt Thần giáo khuếch trương náo nhiệt như vậy, trên thực tế, thu được nhiều địa bàn như vậy thì có bao nhiêu tác dụng cơ chứ? Chỉ cần Giang Trần nói một câu, những thứ đã nuốt vào miệng này trong vòng một đêm sẽ bị tước đoạt lại.

Dù sao Nguyệt Thần giáo khuếch trương cho tới bây giờ ngay cả một tu sĩ thần đạo cũng không có. Mà Giang Trần cũng không có ý bồi dưỡng Nguyệt Thần giáo, Nguyệt Thần giáo muốn dựa vào bản thân mình bồi dưỡng tu sĩ thần đạo. Không biết năm nào tháng nào mới có thể thành công. Mà cho dù bồi dưỡng thành công thì có thể thế nào cơ chứ?

Cho nên Từ Thanh Tuyền cảm thấy Nguyệt Thần giáo thực sự quá thiếu cân nhắc. Rõ ràng có lựa chọn rất tốt, các nàng lại ngu xuẩn lựa chọn đường đi ngu ngốc nhất.

Tại cương vực nhân loại hiện tại, tất cả đều nghe hiệu lệnh của Giang Trần, lấy đại cục làm trọng. Cho dù khuếch trương tới lui cũng đơn giản chỉ là thứ trên giấy tờ mà thôi. chỉ một phút đồng hồ cũng có khả năng mất đi.

Quả nhiên không ngoài dự liệu của Từ Thanh Tuyền, Giang Trần cũng không lâu lắm đã phái hai gã tu sĩ thần đạo cùng với một đám tâm phúc tiến vào chiếm giữ khu vực biên cảnh Tây Bắc, chủ trì đại cục biên cảnh.

Bề ngoài bọn họ cũng không có cướp đoạt địa vị của Nguyệt Thần giáo, nhưng mà tu sĩ thần đạo tiến vào địa bàn mình chiếm giữ, loại lực hiệu triệu và lực ảnh hưởng thoáng cái áp chế Nguyệt Thần giáo.

Mà vốn lãnh địa thuộc về địa trở thành đại bản doanh của đám người này.

Vốn những lãnh địa này đã bị Nguyệt Thần giáo nuốt trọn, nhưng mà đội ngũ này do Giang Trần phái ra, bọn họ muốn tiến tới chiếm đóng ở Đan Hỏa thành, tự nhiên Nguyệt Thần giáo không dám nói nửa câu không.

Đến bước này Nguyệt Thần giáo mới hoàn toàn tỉnh ngộ, hiểu rõ dụng tâm lương khổ của Từ Thanh Tuyền khi khuyên bảo các nàng. Thế nhưng mà tới khi các nàng hoàn toàn tỉnh ngộ đã hơi muộn rồi.

Ba khu vực này, Giang Trần đều phái trọng binh, làm rất nhiều chuẩn bị.

Đương nhiên quan trọng nhất chính là Đông Duyên đảo kia. Đông Duyên đảo là một thông đạo trọng yếu để ma tộc tấn công cương vực nhân loại.

Trên cơ bản, Ma tộc muốn tấn công cương vực nhân loại, từ Vạn Uyên đảo tới là nhanh và tiện nhất. Bất kể là địa bàn Nam Đấu ly tộc hay là Khổ Man tộc, đều cần vượt qua cả Thần Uyên đại lục, lặn lội đường xa, một đường phải xuyên qua rất nhiều cương vực khác. Dùng binh lực trước mắt của cương vực nhân loại, rõ ràng không có loại thực lực quét ngang như vậy.

Đám người Mãng Kỳ sau khi đạt được tự do, hưởng thụ linh lực sung túc của cương vực nhân loại, lại có lời thề độc chế ước, bọn họ cũng phải kề vai chiến đấu với nhân tộc. Phải thuần phục Giang Trần.

Dù sao bọn họ còn phải trông cậy vào việc Giang Trần thả bọn họ về cố thổ.

Nhóm tu sĩ dị tộc này Giang Trần lấy Mãng Kỳ làm trung tâm, bồi dưỡng Mãng Kỳ trở thành thủ lãnh đám tu sĩ dị tộc này, biến thành một chi đội ngũ.

Sắp xếp ở khu vực phía Tây Bắc, chuẩn bị bất trắc.

Địa bàn Thiên Thiền cổ viện, Giang Trần sắp xếp Trùng Tiêu tôn giả, Thiên Côn thượng nhân, Hồng Hầu, Điên Cuồng lão quái, cùng với Đan Phù lão nhân, mấy vị tiền bối thượng cổ này trấn giữ ở nơi này. Có thể nói là vô cùng coi trọng. Những người này cũng có quan hệ không tệ với Trùng Tiêu tôn giả, để bọn họ tọa trấn cũng ở chung hòa hợp được.

Về phần di tích Thánh Nhất tông, Giang Trần sắp xếp Lam Thiên Hạo mang theo một đám tinh nhuệ đi trấn thủ.

Mà Hạ Thiên Trạch, Giang Trần để hắn ở lại Lưu Ly cung chủ trì đại cục. Dùng thực lực và uy vọng của Hạ Thiên Trạch, tự mình trấn thủ Lưu Ly cung, hiệu lệnh thiên hạ, tự nhiên không có ai dám can đảm nghi vấn.

Kể từ đó, cương vực nhân loại có thể nói là phòng thủ kiên cố.

Đám người Già Diệp thần tôn, Giang Trần mang theo bọn họ, đóng ở Đông Duyên đảo, bản thân Giang Trần cũng tự mình trấn thủ Đông Duyên đảo.

Giờ phút này Đông Duyên đảo có thể nói là binh hùng tướng mạnh.

Nhóm người Già Diệp thần tôn này đều là tu sĩ thần dạo, kể cả tứ đại thân vệ Phong Hoa Tuyết Nguyệt trải qua trận chiến với Quang Độ lão nhân, sau khi nhận được chỗ tốt trước sau cũng đột phá thần đạo, hoặc là sắp phá tan thần đạo.

Chuyến đi này có hơn chục thần đạo.

Mà bản thân Giang Trần cũng là tu sĩ thần đạo, tứ đại thần thú chân linh cũng đều là thần đạo. Kể cả Phệ Kim thử vương kia nhận được một khỏa Đại La vân anh quả cũng sắp đột phá thần đạo.

Sức chiến đấu hùng hậu như vậy đừng nói là hai mạch thế lực của Ma tộc, cho dù là mười mạch ma tộc cùng tiến lên, phối hợp vơi trận pháp cường đại của Đông Duyên đảo phòng ngự, bọn họ cũng có thực lực quần nhau một hai.

Tự nhiên Giang Trần sẽ không ngồi yên chờ ma tộc giết tới.

Địa đồ Vạn Uyên đảo mở ra trên bàn.

Ánh mát Giang Trần nhìn vào những ký hiệu bên trên.

Những ngày này cũng không phải hoàn toàn không có tin tức tình báo truyền tới. Nói ví dụ như Bách Hủ thánh địa ở gần đây đã bị Kim Ma nhất mạch của ma tộc vây công.

Lại có tin tức truyền tới, Cửu U thánh địa triệt để biến mất, lãnh địa của Cửu U thánh địa trở thành quỷ vực, vô cùng thê thảm.

Lại có tin đồn nói Yêu Ma nhất mạch cũng tiến vào Vạn Uyên đảo, đang gõ trống khua chiêng, chuẩn bị phát động công kích với Bách Hoa thánh địa.

Trong lúc nhất thời, tin tức khắp nơi có thể nói là ùn ùn kéo tới.

Nhất là tin tình báo về Cửu U thánh địa kia, càng khiến cho Giang Trần coi trọng. Bởi vì đội ngũ phá vòng vây của Cửu U thánh địa đã lui lại tới Vĩnh Hằng thánh địa. Mà Chân Vũ thánh địa miễn cưỡng chống lại, hiện tại cũng đang có ý định rút lui tới Vĩnh Hằng thánh địa. Dường như có xu thế binh lực ba nhà hội tụ.

Những tin tức này khiến cho Giang Trần triệt để đứng ngồi không yên. Hắn biết rõ nếu như tùy ý để thế cục phát triển, ma tộc sẽ không ngừng xơi tái Vạn Uyên đảo, cuối cùng triệt để khống chế Vạn Uyên đảo.