Độc Tôn Tam Giới

Chương 3513: Thiên Ma thất tổ



Phi chu khổng lồ của Thiên ma dừng lại trên hoang đảo, đằng sau lục tục có vài chiếc phi chu không ngừng đi ra, dừng lại chung quanh phi chu khổng lồ của Thiên ma nhất mạch.

Không thể nghi ngờ, những phi chu này đều là chiến hạm chủ lực của tất cả các mạch ma tộc, là chủ lực chính thức của ma tộc.

Dưới vạn chúng chú mục, cửa của Thiên ma phi chu mở ra, dưới một đám tu sĩ THiên ma nhất mạch tiền hô hậu ủng, một gã tu sĩ thiên ma đầu đội kim quan, người mặc áo bào màu vàng, tràn ngập khí thế vương giả đi xuống phi chu.

Người này hai mắt uy nghiêm, sáng lấp lánh, giống như là ngôi sao trên bầu trời, tràn ngập thần bí, mơ hồ giống như có lôi điện lóe lên, giống như nhật nguyệt.

- Thiên ma lão tổ, Thiên ma lão tổ.

Cơ hồ tất cả tu sĩ ma tộc, nhao nhao quỳ gối xuống.

Người này chính là thủ lĩnh chí cao lần xâm lấn Thần uyên đại lục của ma tộc. Cũng là lão tổ có huyết mạch cao quý nhất trong mười mạch của ma tộc, lão tổ chí cao nhất trong Thiên Ma nhất mạch lần này tới đây.

Những phi chu khác cũng nhanh chóng mở cửa, từng lão tổ ma tộc dưới sự tiền hô hậu ủng của vô số tu sĩ cũng nhanh chóng xuất hiện.

Mười mạch ma tộc lúc này trận doanh có thể nhìn thấy rõ ràng.

Bên người Thiên ma lão tổ có sáu gã lão tổ thần đạo của Thiên ma nhất mạch, sáu lão tổ thần đạo này giống như Thiên ma lão tổ, tren trán đều có một cái ấn ký như ẩn như hiện. Đây chính là ấn ký mà chỉ Thiên Ma nhất mạch mới có, gọi là Thiên ma ấn ký.

Chỉ có huyết mạch của Thiên ma nhất mạch mới có Thiên ma ấn ký. ma tộc có được Thiên ma ấn ký, sở dĩ cường hãn hơn tất cả ma tộc các mạch khác, trên phương diện nhất định cũng là bởi vì có sự tồn tại của Thiên ma ấn ký. Thiên ma ấn ký tựa như là thứ ẩn chứa trí nhớ truyền thừa như huyết mạch tứ đại thần thú vậy.

Mỗi một lần Thiên ma ấn ký sống lại, đều mang tới truyền thừa thái cổ cho Thiên ma nhất mạch, thậm chí là khiến cho huyết mạch Thiên ma càng thêm tinh thuần.

Như vậy Thiên ma nhất mạch chẳng khác nào có bảy lão tổ thần đạo, được xưng là Thiên ma thất tổ.

Cũng chính là bởi vì có Thiên ma thất tổ tồn tại, cho nên Thiên ma nhất mạch so với những mạch khác trong ma tộc có ưu thế vô cùng rõ ràng. Những mạch khác số lượng lão tổ thần đạo ở thời kỳ thượng cổ, có mấy mạch kỳ thực cũng có bảy tám người lão tổ thần đạo. Nhưng thực lực, tu vi, vẫn chênh lệch với Thiên ma thất tổ không ít.

Mấu chốt nhất chính là, ma chiến thượng cổ, Thiên ma thất tổ không có vẫn lạc, tuy rằng đều bị phong ấn, nhưng mà cũng không suy giảm tới tính mạng, hôm nay phong ấn bị bài trừ, Thiên ma thất tổ ẫn là thất tổ.

Nhưng mà các mạch khác, ma chiến thượng cổ, lão tổ thần đạo hoặc ít hoặc nhiều vẫn có chút tổn thương. Cơ hồ tất cả, hiện tại đại đa số đều chỉ còn lại ba bốn lão tổ thần đạo.

Thiên Ma lão tổ đứng ở trung tâm, ánh mắt đảo qua cơ hồ tất cả trận doanh của mười mạch ma tộc, lông mày lập tức nhíu lại.

- Những người khác đâu?

Thiên ma lão tổ mở miệng, thanh âm có cảm giác như kim loại va chạm, thanh âm có lực, nhưng lại có một loại mị lực đặc biệt.

Kim Khiếu lão tổ của Kim Ma nhất mạch nhún nhún vai nói:

- Người có thể tới có lẽ đều tới, người không tới hẳn không tơi được.

Lời này nghe có chút mê hoặc, nhưng mà hơi cẩn thận suy nghĩ là mọi người lập tức có thể biết được ý trong lời hắn, cả đám lập tức biến sắc.

Thiên ma lão tổ trầm giọng nói:

- Sao lại nói như vậy?

KIm Khiếu lão tổ thở dài một tiếng:

- Lần này ma tộc chúng ta chủ quan. Cuộc chiến thượng cổ chúng ta tổn thất không bằng lần tổn thất thảm trọng này a.

Trận chiến xảy ra ở Hồi Xuân đảo vực, cùng với trận chiến ở Bất Hủ thánh địa, kể cả trận chiến ở Bách Hoa thánh địa, THiên ma lão tổ đều biết được.

Nhưng mà về sau ở Húc Nhật thánh địa, Quang minh thánh địa cùng với Vĩnh Hằng thánh địa, mấy lần chiến đầu này bởi vì thời gian tương đối ngắn, mà chủ lực ma tộc đã rời khỏi địa phương có trận pháp truyền thức, tiến vào vùng truyền tống trận, cho nên cũng không có nhận được tin tức kịp thời.

Bởi vậy đối với Hỏa ma nhất mạch, Dực ma nhất mạch, cùng với Mộc ma nhất mạch, cảnh ngộ của ba mạch này, đại quân chủ lực ma tộc cũng không biết rõ tình hình, kể cả Thiên ma lão tổ cũng đều mơ mơ màng màng.

- Kim Khiếu lão huynh, lời này của ngươi có ý gì?

Một gã lão tổ Hỏa ma nhất mạch nhịn không được hỏi. Hắn cũng vừa vặn đi theo đại quân chủ lực ma tộc đi tới, đối với cảnh ngộ mà đồng đạo cùng mạch gặp phải hắn cũng không biết rõ tình hình.

Kim Khiếu lão tổ cười thảm một tiếng:

- Nói như thế này, trừ ta ra,những lão tổ ma tộc lần này tiến vào Vạn Uyên đảo đã không còn sống nữa.

Rõ ràng là giữa ban ngày, nhưng mà lời này vừa mới nói ra lại giống như sấm sét, khiến cho những lão tổ ma tộc này biến sắc.

Không còn sống?

Điều này sao có thể? Phải biết rằng đại quân ma tộc tiến vào Vạn Uyên đảo khoảng chừng vài mạch a. Mà lão tổ thần đạo ma tộc cũng khoảng chừng hơn mười.

Toàn quân bị diệt? Chuyện này sao nghe qua lại giống như một trò đùa như vậy?

Ngay cả Thiên ma lão tổ, biểu lộ như nước chảy mây trôi trên mặt cũng trở nên ngưng trọng dị thường. Chính là bởi vì mấy lần thất bại ở Bất Hủ thánh địa và Bách Hoa thánh địa, mới có thể khiến cho Thiên ma lão tổ hắn cảm nhận được nguy cơ, mới có thể sớm tiến vào Vạn Uyên đảo, tranh thủ sớm quyết chiến với cương vực nhân loại.

Lại không ngờ rằng, cứ như vậy trong vòng thời gian mấy ngày ngắn ngủi, Hỏa Ma nhất mạch, Dực ma nhất mạch, Mộc ma nhất mạch đều gặp phải độc thủ.

Nhân tộc từ lúc nào sức chiến đấu trở nên mạnh mẽ như vậy?

Hiện trường im lặng, ma tộc là một chủng tộc vô cùng nhanh nhẹn, dũng mãnh, nhưng mà điều này cũng không đồng nghĩ với việc bọn họ hoàn toàn không có chỗ kiêng kỵ.

Bọn họ cũng biết kiêng kỵ, khi bọn họ biết được có một tồn tại có thể uy hiếp được tính mạng bọn họ, bọn họ cũng sẽ cảm thấy lo lắng, cảm thấy kiêng kỵ thật sâu.

Thiên ma lão tổ hít sâu một hơi, hỏi:

- Tất cả chuyện này đều là do Giang Trần kia gây ra hay sao?

- Tin tức cụ thể còn chưa dò xét ra rõ ràng, nhưng mà căn cứ tin đồn khắp nơi, chỉ sợ việc này cũng không thoát khỏi liên quan tới Giang Trần. Mấy ngày nay Hỏa ma nhất mạch, chủ lực của Dực ma nhất mạch, hai mạch này đã trốn về đây. Nhưng mà bọn họ đều không có trải qua trận chiến ấy, cho nên không có rõ ràng lắm. Bại quân của Mộc Ma nhất mạch cho tới bây giờ còn chưa tới Lam Yên đảo vực. Rốt cuộc Mộc ma nhất mạch bị diệt thế nào, không thể nào biết được.

Lúc trước Giang Trần ám toán hai đại lão tổ của Hỏa ma nhất mạch, chỉ có hai đại lão tổ. Mà hai đại lão tổ của Dực ma nhất mạch cũng không có mang theo những tu sĩ khác tham dự.

Cho nên tu sĩ hai mạch này cũng chỉ biết lão tổ thần đạo của bọn họ vẫn lạc, cũng không biết đối thủ rốt cuộc là ai.

Khoản sổ sách này tính lên trên đầu Giang Trần cũng chỉ là một loại phỏng đoán mà thôi.

Đương nhiên dưới loại tình huống này, đem sổ sách tính lên trên đầu Giang Trần, ngược lại cũng không có gì là không hợp lý. Dù sao căn cứu vào phỏng đoán của mọi người, người từng lần, từng lần uy hiếp ma tộc, thậm chí là chém giết lão tổ thần đạo ma tộc cũng chỉ có tiểu tử nhân tộc xuất thân thần bí này mà thôi.

Biểu lộ của Thiên ma lão tổ ngưng trọng trước nay chưa từng có. Cho dù là thời kỳ thượng cổ, đối địch với tu sĩ thượng cổ, Thiên ma lão tổ cũng chưa bao giờ có vẻ mặt ngưng trọng như vậy.

Không thể nghi ngờ, tình thế phát triển đã vượt qua phạm vi lý giải của hắn.

Thiên Ma lão tổ lân tước đều đã giao thủ qua với những thủ lĩnh nhân tộc, nếu như luận đơn đả độc đấu, những tu sĩ đứng đầu kia không ai có thể đối kháng với hắn.

Mặc dù có hai ba người có thể chống lại hắn trong giây lát, nhưng mà một lát sau cũng không phải là đối thủ của hắn, chỉ có thể chạy mà thôi.

Đây cũng là nguyên nhân mà Ma tộc luôn có ưu thế về tâm lý so với nhân tộc. Bởi vì ma tộc cường hãn, từ thời thượng cổ vẫn luôn áp đảo nhân tộc.