Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

Chương 241



Võ kỹ Tiên Thiên thượng phẩm!

Hiển nhiên Vạn Phong không ngờ Lâm Nhất lại tham lam như vậy!

Quận Thanh Dương tuy rằng rất to lớn, nhưng ba thế lực được xưng là Tam đại bá chủ, bao gồm Huyết Vân môn, Kim Diệm tông và Quang Minh các cũng không có quá nhiều võ kỹ Thiên Thiên thượng phẩm.

Cho dù có thì phần lớn cũng chỉ là từng chiêu, từng thức, rất ít có bí tịch võ kỹ Tiên Thiên thượng phẩm hoàn chỉnh.

Vạn Phong cười gượng: “Lâm huynh lại trêu chọc ta nữa rồi! Ta đang nói đến võ kỹ Tiên Thiên hạ phẩm, kiếm pháp, quyền pháp, chưởng pháp và kể cả thân pháp, Vạn gia ta có mấy bộ, có thể cung cấp để ngươi lựa chọn!”

Advertisement

Lâm Nhất lắc đầu, trầm ngâm nói: “Ta không nói giỡn, lợi ích từ linh hồ quá lớn, trận chiến tranh đoạt nó chắc chắn là một trận sinh tử. Ngươi bảo ta đi mạo hiểm tánh mạng để đổi một bộ võ kỹ hạ phẩm à? Làm vậy có vẻ quá mức coi thường ta rồi đấy!”

“Tuy nhiên, ngươi yên tâm, ta nán lại Tử Viêm thành chỉ có vài ngày thôi, chắc chắn sẽ không trở thành kẻ địch của Vạn gia các ngươi, xin cáo từ!”

Advertisement

Nói xong, hắn không để ý đến thái độ của Vạn Phong, cứ thế xoay người rời đi.

Đã đến nước này mà còn bày mưu tính kế hắn, không có một chút thành ý nào cả.

Đúng vậy, Lâm Nhất thật sự thiếu võ kỹ Tiên Thiên, nhưng cũng không đến nổi phải liều mạng vì một bộ võ kỹ Tiên Thiên hạ phẩm.

Thanh Hàn Vân Thương trong tay hắn chính là huyền khí trung phẩm cấp cao.

Dùng nó đổi võ kỹ Tiên Thiên trung phẩm thì có hơi miễn cưỡng, nhưng nếu đổi một bộ hạ phẩm thì vẫn dư sức.

“Chờ một chút!”

Vạn Phong cắn môi, bước nhanh đuổi theo Lâm Nhất, thành khẩn nói: “Lâm huynh, có thể nghe ta nói một câu được không?”

“Nói đi!”

“Vạn gia có hai bộ võ kỹ Tiên Thiên thượng phẩm, một bộ chỉ cung cấp cho đệ tử trong tộc tu luyện, bộ còn lại có thể cung cấp cho khách khanh tu luyện, nhưng ta thật sự không có quyền hạn trong việc này”.

Vạn Phong tỏ vẻ bất đắc dĩ: “Như vậy đi, nếu ngươi đã có ý định nán lại Tử Viêm thành vài ngày, vậy thì ở lại nhà của ta đi. Ta sẽ thương lượng cùng các vị trưởng bối trong gia tộc, nếu bọn họ đồng ý, võ kỹ Tiên Thiên thượng phẩm… hẳn là có thể!”

Phong Vô Hằng cũng theo bên cạnh khuyên nhủ: “Lâm Nhất, cứ ở lại vài ngày đi đã. Nếu không được thì đi cũng không muộn mà!”

Lâm Nhất suy nghĩ trong chốc lát, thấy Vạn Phong thật sự có thành ý, bèn nói: “Được rồi, ta sẽ ở lại vài ngày, làm phiền Vạn huynh chiêu đãi”.

“Đừng khách sáo, mời theo ta!”

Vạn Phong lập tức lộ vẻ mừng rỡ, thái độ vô cùng khiêm nhường.

Vạn phủ nằm ở vị trí tốt nhất trong Tử Viêm thành, chiếm diện tích rất lớn, vô cùng nguy nga tráng lệ, vừa nhìn liền biết đó là một gia tộc bản địa.

“Đại thiếu gia đã trở về!”

Hộ vệ canh cổng vừa nhìn thấy Vạn Phong liền bước lên giúp đỡ đoàn người xách hành lý.

“Ngựa tốt thật đấy!”

Mấy tên người hầu chạy đến dẫn Huyết Long Mã đều kinh ngạc thốt lên.

“Nhớ chăm sóc con ngựa này cho tốt, cho nó ăn thịt yêu thú tươi mới nhất, nếu phạm phải sai lầm, chớ trách ta tuyệt tình!”

Vẻ mặt Vạn Phong vô cùng nghiêm khắc, lên tiếng căn dặn.

“Vâng, thưa đại thiếu gia, chúng ta nhất định sẽ làm đúng lời căn dặn của thiếu gia!”

Nhìn thấy đám người hầu cung kính đáp, Vạn Phong lộ vẻ hài lòng, sau đó quay sang nói với Phong Vô Hằng và Lâm Nhất: “Biểu đệ, nhờ đệ thay ta tiếp đãi Lâm huynh, hiện tại ta sẽ đi thương lượng với phụ thân”.

“Biểu ca, huynh cứ đi trước đi!”

Phong Vô Hằng cười nói: “Lâm Nhất, ta dẫn ngươi về phòng”.

Trong phủ, hòn non bộ được trau chuốt tỉ mỉ, hành lang gấp khúc, đình đài lầu các, hoa viên, con suối nhỏ, mọi thứ được bố trí đan xen vào nhau, rất thích mắt, cái gì cần có đều có.

Phong Vô Hằng đưa Lâm Nhất đến một tiểu viện riêng biệt, rồi nói: “Lâm Nhất, đêm nay ngươi ở lại đây, cảnh vật xung quanh cũng không tệ lắm, nếu có gì cần thì có thể gọi người hầu bất kỳ lúc nào”.

“Ừm, quả thật không tệ!”

“Ha ha, vậy là tốt rồi! Lênh đênh trên thuyền xuống mấy ngày, ta đi nghỉ trước đây!”

Màn đêm buông xuống, tiểu viện tinh xảo có hơi tĩnh mịch.

Lâm Nhất nhắm mắt nghỉ ngơi một lát, sau đó tháo hộp đựng kiếm trên lưng xuống, từ từ mở ra.

Không gian bên trong đựng đầy cánh hoa tường vi, Tàng Hoa kiếm yên tĩnh nằm ở đó.

Lâm Nhất nhấc thanh kiếm lên, từ từ rút kiếm ra, xung quanh thân kiếm lưu ly dài bốn xích có vô số đường vân hình sóng nước.

Trong bóng đêm tỏa ra ánh sáng huỳnh quang mờ ảo, thoạt nhìn trông giống như một nữ tử dịu dàng đang trang điểm.

Linh nguyên Tiên Thiên màu vàng hệt như một ngọn lửa từ từ rót vào thân kiếm, thân kiếm lập tức bộc phát kiếm quang rực lửa.

Ù ù!