Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

Chương 3811: Hắn ta không cam tâm!





Đế Vũ rống to, ánh mắt lộ vẻ hoảng sợ. Hắn ta trông thấy Lâm Nhất rụt tay về, rồi lại nhanh như chớp chộp đến, năm ngón tay co lại thành trảo, cũng như lúc trước hắn ta đào lấy bảo cốt của Lâm Nhất vậy, giờ trảo của Lâm Nhất đang hướng về phía Viêm Long chi tâm của hắn ta.



Ầm!



Tim rồng có cấm chế Thần Văn, khoảnh khắc Lâm Nhất đâm vào lồng ngực hắn ta thì đụng phải lực phản phệ cực lớn.



Nhưng dường như hắn không chút để tâm, song linh đang xoay quanh giữa thiên địa lập tức vọt vào cơ thể hắn, hắn phát ra tiếng cười khoái trá mà dữ tợn. Gương mặt vốn tuấn tú tựa tinh linh giờ phút này lại khiến người ta cảm thấy vô cùng xa lạ, mái tóc dài cuồng loại bay múa, hắn hóa thành ma quân thừa nhận phản chế từ Thần Văn.



Nhưng chung quy Thần Văn của hắn ta không ở trạng thái đỉnh phong, trước đó vốn có thể phát ra ánh sáng rực rỡ, nhưng đã bị Lâm Nhất nổ nát.



Giờ phút này sao có thể cản được?



Mặc cho hắn ta kêu gào thảm thiết cỡ nào, thê lương thế nào thì trước mắt bao người, Viêm Long chi tâm trong cơ thể hắn ta vẫn bị Lâm Nhất lấy đi.







Phụt!



Máu tươi bắn tung tóe, tim rồng như lửa bị Lâm Nhất nắm trong tay.

"Không!"



Đế Vũ hét lên đầy tuyệt vọng, hắn ta vươn tay định cướp lại trái tim rồng trong tay Lâm Nhất, nhưng hiển nhiên đây là điều viển vông.



Lâm Nhất trở tay tát bay hắn ta, rồi vẫy tay một cái cướp lấy túi trữ vật trên eo Đế Vũ.



Ùm!



Đế Vũ rơi vào trong nước, cả Thánh Tuyền Linh Trì lập tức sôi lên sùng sục, ý chí Hỏa Diễm còn sót lại trên người hắn ta bắt đầu tuôn ra một sức mạnh cực kỳ đáng sợ.



Mọi thứ xảy ra hết sức bất ngờ, rõ ràng ban nãy Đế Vũ còn tràn ngập khí thế, đánh Lâm Nhất liên tục lui lại. Thậm chí đến cả hai thánh linh của Lâm Nhất cũng lộ vẻ uể oải, mọi người còn cảm thấy hắn sẽ thua ngay lập tức.



Chờ đợi Lâm Nhất chắc chắn sẽ là một kết quả cực kỳ thê thảm, thậm chí còn đáng sợ hơn cả cái chết.



Ai mà ngờ được chỉ thoáng chốc, Lâm Nhất đã một kiếm đọa ma, bỗng dưng biến hóa. Trong lúc mọi người không ngờ đến thì tình hình lập tức xoay ngược lại, hắn chẳng những đánh bại Đế Vũ, còn đào ra trái tim Viêm Long của hắn ta.



Phải công nhận rằng cảnh ấy khiến người ta nhìn mà chấn động không thôi, trong lòng Lâm Nhất cuối cùng cũng hả giận.



Cuối cùng thù lấy xương cũng trả lại cả vốn lẫn lãi lại cho hắn ta, đầu óc của Lâm Nhất lập tức thông suốt, cả người cũng trở nên thoải mái.



Năm giới tử đạp gió đứng trên mặt nước cũng sửng sốt, nhìn Đế Vũ ở trong nước mà không biết phải làm gì.



Hắn ta lấy ra cả trái tim của Viêm Long luôn mà vẫn thua trong tay Lâm Nhất.



"Không ngờ lại thua thảm như vậy..."



Đế Vũ nằm trên mặt nước, hắn ta vẫn chưa chết nhưng sự sống đang nhanh chóng trôi đi. Đôi mắt hắn ta ngơ ngác trống rỗng, bị sự thất bại trước giờ chưa bao giờ có đả kích.



Hắn ta không cam tâm!



Đế Vũ đã chờ đợi trận chiến cuối cùng này rất lâu, giấu kín không dùng những con át chủ bài của mình đợi để lấy được vị trí đứng nhất.



Hắn ta còn muốn xông pha ra tên tuổi của mình ở vùng đất đại thế kia, khiến mọi người trên đời này biết đến cái tên Đế Vũ. Nhưng mọi thứ đều đã bị phá hủy, hủy trong tay một người mà hắn ta chẳng thèm để ý đến như Lâm Nhất, vả lại còn thua một cách hết sức chật vật.



Không gian yên tĩnh như chết, không ai nói chuyện.



Chỉ có vô số ánh mắt đổ dồn về phía Lâm Nhất với vẻ kinh ngạc hoảng sợ, cả người cũng không khỏi run bần bật.



"Đế Vũ cũng chết rồi hả?"


Dưới bảo kính Thông Thiên, trên mặt những trưởng lão của các tông môn siêu cấp đều lộ ra vẻ kinh ngạc. Thực lực của Lâm Nhất quả thật khiến họ phải nhìn bằng con mắt khác, nhưng cái tính cách ăn miếng trả miếng, có thù chắc chắn sẽ trả lại gấp đôi ấy của hắn lại làm họ cảm thấy ớn lạnh.