Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

Chương 3838: Ngoài ra là một vài thế lực ma đạo.





Phong Giác cười nói: “Vậy thì ngươi phải cẩn trọng đấy, hàng năm, Phù Vân Kiếm Tông sẽ có một vài danh ngạch có thể tiến thẳng vào Kiếm Tông. Thiên phú của những đệ tử này chắc chắn không kém, dù ngươi không lười biếng thì… hừ hừ... cũng có xác suất rất lớn bị đám đệ tử thân truyền kia đánh bại đấy.



“Vậy à?”



Lâm Nhất mỉm cười, không cho ý kiến.



Phong Giác cũng cười, không tiếp tục chủ đề này. Nói chính xác hơn thì dùng một năm vượt qua đệ tử thân truyền của Phù Vân Kiếm Tông gần như là chuyện không có khả năng.







Phong Giác chỉ thuận miệng nói để khích lệ hắn một phen mà thôi.



Nhưng hiển nhiên, hắn ta không ngờ rằng một câu thuận miệng này đã khiến Lâm Nhất nhấc lên không biết bao nhiêu phong ba ở Thương Huyền Phủ.



Lâm Nhất nhìn hòn đảo khổng lồ hệt như một lục địa ở phía trước, hiển nhiên, nó vẫn còn ở rất xa, hắn không khỏi nói: “Thoạt nhìn không xa, nhưng chính thức tiến đến mới biết có bao nhiêu rộng lớn. Thương Huyền Phủ đã bao la như thể rồi thì toàn bộ Đông Hoang sẽ to lớn đến mức nào”.



Phong Giác khẽ nói: “Đương nhiên Đông Hoang rất lớn, với tư cách là khu vực trung tâm của Đông Hoang, Hoang Cổ Vực cũng chỉ chiếm có ba phần mười Đông Hoang mà thôi”.



Thương Huyền Phủ ở vào cực đông của Đông Hoang, tiến lên trước sẽ giáp biển. Lãnh thổ của nó cực lớn, ba mươi sáu quận có một nửa ở biển, một nửa ở lục địa.



Tại Thương Huyền Phủ, có vô số thế lực tông môn, bao trùm trên khắp các quận. Trong rất nhiều thế lực tại đây, có bốn đại tông phái là có thực lực mạnh nhất. Theo thứ tự là Phù Vân Kiếm Tông – dùng kiếm lập tông, Huyền Vương Điện có nội tình thâm sâu nhất, Thanh Lôi Tự là tông phái thuộc Phật môn, cùng với Thiên Lạc Lâu, một thế lực có lai lịch khá thần bí.



Ngoài ra là một vài thế lực ma đạo.



Ở đây không ngừng xảy ra phân tranh, giữa bốn tông phái lớn cũng có sự tranh đấu kịch liệt, đồng thời, còn có rất nhiều thế lực mới nổi dậy, vẫn luôn nhìn chằm chằm vào vị trí của bốn tông phái lớn.



Nghe Phong Giác giới thiệu, xem như Lâm Nhất cũng có được ấn tượng sơ khởi.

Nơi này cách xa khu vực trung tâm của Đông Hoang, nói trắng ra là nơi thâm sơn cùng cốc, nhưng lại là vùng tiếp giáp giữa biển và lục địa nên ngư long hỗn tạp, tam giáo cửu lưu đều tề tựu về đây, vì lẽ đó, Thương Huyền Phủ chưa từng yên ổn một ngày nào.



Vùng biển thuộc quyền quản lý của Thương Huyền Phủ có số lượng đảo cực lớn nằm rải rác, quần đảo phía Tây Nam quanh năm bị sương mù bao phủ, nơi đây thuộc quyền khống chế của Phù Vân Kiếm Tông, được gọi là biển Phù Vân, và Phù Vân Kiếm Tông nằm ngay trên đảo chính.



Ngoài biển Phù Vân còn có rất nhiều hòn đảo lớn nhỏ, có thể nói, những hòn đảo này là các thế lực phụ thuộc Phù Vân Kiếm Tông.



“Vùng biển này được rất nhiều tông môn thương nhớ, mấy năm nay, áp lực của Phù Vân Kiếm Tông cực lớn… Tuy nhiên do khoảng cách khá xa, mà Thương Huyền Phủ cũng có chút phức tạp nên Kiếm Tông không thuận tiện nhúng tay vào”, Phong Giác thờ ơ nói với Lâm Nhất, hướng về phía hòn đảo bị sương mù bao phủ kia.



Đây là đảo Phù Vân, diện tích cực kỳ rộng lớn, có thể sánh với một lục địa. Phù Vân Kiếm Tông tọa lạc ở khu vực phía Bắc của đảo, một nơi hẻo lánh. Có hơn trăm ngọn núi khổng lồ chọc thẳng lên tầng mây, xoay quanh một chỗ, từ ngọn núi có thác nước ầm ầm đổ xuống tựa như ngân hà.


Giữa vô số ngọn núi, có thể thấy được rất nhiều kiến trúc, hằng hà sa số người tựa như những con kiến di chuyển bên trong đó.