Khi kẻ cuối cùng mất mạng dưới kiếm của công tử Táng Hoa.
Lâm Nhất cạn kiệt sức lực, thét dài một tiếng, sự mệt mỏi vô tận cuộn cuồn kéo tới.
Cơ thể hắn đầy chăng chịt vết thương, máu tươi đầm đìa, các cơ quan nội tạng của hắn đều bị nổ tung. Hắn ho khù khụ mấy tiếng rồi liên tục ói máu, cả người trở nên yếu ớt hơn bao giờ hết.
Phù! Phù!
Lâm Nhất cởi mặt nạ trên mặt ra, máu tươi chảy ra từ hốc mắt, quỳ phịch đổ gục trên đất.
Hắn đang cầm kiếm Táng Hoa, không ngừng thở dốc, hô hấp vô cùng nặng nề.
Đã lâu rồi hắn mới giết chóc như vậy và cũng lâu rồi mới gặp nguy hiểm thế này. Đây là trận chiến hung hiểm nhất kể từ hắn tới Côn Luân.
Mặc dù trước đó hắn đã gây náo loạn ầm ï ở Ma vực Thương Huyền, nhưng mọi thứ đã được lên kế hoạch từ lâu. Ngoài ra còn có Tiểu Băng Phượng ở bên cạnh lập kế và bố trí linh văn trận cổ xưa.
Hơn nữa còn là đêm trăng tròn, Lâm Nhất có thể phát huy sức mạnh của hai đại thánh khí cùng một lúc. Trong đêm trăng tròn, chúng có thể xưng là vô địch.
Thậm chí khi đại lão cảnh giới Long Mạch xuất hiện, hắn cũng né tránh được. trong gang tấc và trốn thoát khỏi ma vực Thương Huyền mà không hề hấn gì mấy.
Nhưng thật ra từ đầu đến cuối, giới Thần Đan trong trận chiến đó. ăn chưa bao giờ thực sự tiếp chiêu với cảnh Lần duy nhất hắn sử dụng ý cảnh đỉnh phong của Trần Quang kiếm pháp. chấn văng mấy trưởng lão cảnh giới Thần Đan. Nếu như hôm nay Lôi Ưng không bị thương nhiều lần, mãi không có cơ hội bình phục, cho dù hắn thổi khúc Âm thanh Vương Hầu bằng Tử Ngọc Thần Trúc, cơ hội chiến thắng cũng rất mong manh.
Lúc Lôi Ưng sung mãn nhất có thể giết chết hai trưởng lão cảnh giới Thần Đan liên tiếp, hẳn ta mạnh đến mức khó mà tưởng tượng.
Không phải giải thích đơn giản là do có được thánh binh.
Lai lịch của đối phương chắc chắn cực kỳ kinh người. Trong tình huống Lôi Ưng bị thương nặng mà hắn vẫn suýt mất mạng. Nhưng nếu đối phương cẩn thận hơn một chút, có lẽ kết cục đã khác.
Phụt!
Hắn lại phun ra máu tươi, ý thức Lâm Nhất dần trở nên mơ hồ. Hắn bị thương quá nặng và thân xác đã đạt đến giới hạn.
Bụp!
Mí mắt Lâm Nhất nặng như núi, hắn cất mặt nạ trăng bạc cẩn thận rồi ngã xuống đống đổ nát hoang tàn. Khoảnh khắc hắn ngã xuống. Hộp kiếm Tử Diên sau lưng không ngừng rung lên, nguyên thạch Huyết Diệm Long Văn Kim bị phong ấn bên trong rung lên điên cuồng.
Bùm! Bùm! Bùm!
Bên trong hộp kiếm Tử Diên phát ra tiếng va chạm, nổ đùng đùng. Lâm Nhất không ra tay, cuối cùng hộp kiếm đã bị nó đụng mở ra một khe hở.
Bùm!
Hộp kiếm bật mở, Huyết Diệm Long Văn Kim cỡ bằng nắm tay tỏa ra ánh sáng rực rỡ chói mắt như máu tươi.
Thánh văn in bên trong bùng nổ một luồng khí tức cực kỳ cổ xưa, chiếu sáng cả vùng trời đất này. Uy áp đáng sợ được giải phóng từ trên người nó, bầu trời bị bao phủ ngọn lửa máu trong tích tắc.
Nhìn kỹ, bên trong nguyên thạch có một luồng linh văn màu vàng cổ xưa.
Khí tức của nó gần giống với thần văn, giống như một con Chân Long nằm khoanh trong đó, phóng ra linh lực đáng sợ như thể đang sống.
Viul
Ánh sáng của Huyết Diệm Long Kim Văn càn quét khắp nơi, toàn bộ đều là thi thể đã chết.
Sau đó ánh sáng trên người nó nhắm chuẩn vào Lâm Nhất, tỏa ra vẻ ác ý, giống như răn độc đang để mắt tới con mồi trong bóng tối.
Bịch!
Nhưng ngay khi nó chuẩn bị ra tay, Thương Long Thánh Thiên Quyết trong cơ thể Lâm Nhất đã chủ động bùng nổ khi hắn đang hôn mê. Từng đạo long văn tử kim thi nhau tỏa ra trên cơ thể Lâm
Nhất, rồi ngưng tụ, quấn lấy nhau, dung hào và nổ tung thành những chùm sáng.
Âm ầm!
Khoảnh khắc long văn hoàn toàn ngưng tụ, một con Thương Long to bằng cánh tay đột nhiên thành hình, trong mắt mang theo ham muốn nuốt chửng cực kỳ đáng sợ.
Ong! Ong! Ong!
Huyết Diệm Long Văn Kim run lên. Nó vùng vẫy muốn trốn thoát, nhưng con Thương Long màu tím vàng bùng nổ uy áp vương giả.