Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

Chương 4014: Cái này ta biết



Lâm Nhất khẽ hỏi. Thật ra hắn cũng biết một chút về núi Tinh Linh nhưng không biết nhiều về nó.

"Đương nhiên ta biết, núi Tinh Linh được sinh ra từ thời thượng cổ, nó khác với phong thuỷ bảo địa mà ngươi tưởng tượng. Bầu trời có chín lớp, một lớp có bốn tầng, ngoài ba mươi sáu tầng là vũ trụ vô tân và thiên hà bao la, các ngôi sao nhiều như cát. Vô số sao trời bao phủ Côn Luân được gọi chung là tứ đại tinh tượng.”

Tiểu Băng Phượng nắm rõ các loại bí mật và lải nhải không ngừng về chúng.

"Cái này ta biết, Thương Long, Chu Tước, Bạch Hổ, Huyền Vũ." Lâm Nhất khẽ nói. Hắn biết những điều này từ thiên lộ, các khu vực chính của thiên lộ đều phân chia theo đó.

Tứ đại tinh tượng và mỗi một tinh tượng được chia thành bảy chòm sao. chính, chẳng hạn như Thương Long Thất Tú mà Lâm Nhất từng trải qua. Mỗi một chòm sao đều có bảy ngôi sao, kim, mộc, thuỷ, hoả thổ và mặt trời cùng mặt trăng.

Mỗi ngôi sao đi kèm với vô số các ngôi khác nhau, ít thì từ hàng tram, nhiều thì hàng chục nghìn.

Tỉnh tượng, chòm sao, ngôi sao, các vì sao trời, nếu muốn đếm kỹ thì thật sự không thể tưởng tượng được rốt cuộc tứ đại tinh tượng này hoành tráng đến

mức nào.

Ngoài tứ đại tỉnh tượng ra, còn có rất nhiều tinh tượng khác, một số nhỏ hơn, có ít lại bí mật và một số thậm chí còn lớn hơn tứ đại tinh tượng chính.

Vũ trụ vô tận, ngân hà bao la.

Nghĩ đến thiên lộ, thực sự khó thể tưởng tượng được có người sẽ bố trí trận pháp dựa trên tứ đại tỉnh tượng. Trận chiến hủy diệt thời thượng cổ hoàng kim rốt cuộc đáng sợ chừng nào và kẻ thù mà họ phải đối mặt cường đại biết bao.

Ba đại cảnh giới Tinh Quân, Tinh Nguyên, Tinh Hà và Tỉnh Tượng. Cảnh giới cuối cùng tình cờ trùng tên với tỉnh tượng, không biết có phải trùng hợp hay không.

Tuy nhiên nói mấy thứ này quả thật liên tưởng quá xa xôi.

Lâm Nhất càng tò mò về mối liên hệ giữa núi Tinh Linh và những tinh tượng này hơn, đến cùng nơi đó là bảo địa như thế nào.

"Xong rồi!"

Hai bím tóc xuất hiện trên đầu Tiểu Băng Phượng. Lâm Nhất vỗ tay và thuận miệng hỏi ra những thắc mắc trong lòng.

Tiểu Băng Phượng ngắm nghía trong gương, vẽ vời mấy động tác, vẻ mặt lộ ra hài lòng.

"Sau này ngươi sẽ biết. Kỳ thực cũng không phải chuyện gì to tát, Phù Vân Kiếm tông cùng lắm chỉ có thể mở được hai tầng trời." Tiểu Băng Phượng bĩu môi, nói đầy tùy ý.

Con nhóc này thực sự không đáng tin cậy.

Nhưng trên trời có ba mươi sáu tầng thật ư?

Lâm Nhất ngẩng đầu lên nhìn, thấy Tiểu Băng Phượng không nhúc nhích và nói mình là Đồ Thiên Đại Đế vô thượng chí tôn của ba mươi sáu tầng trời và bảy mươi hai ngọn núi.

Chẳng lẽ năm đó nàng ấy thật sự đã tàn sát cả trời ư?

Nếu đúng như vậy thì con nhóc này cũng hơi đáng sợ, nhưng nhìn vào gương, Tiểu Băng Phượng với hai bím tóc nhô cao.

Sự tương phản giữa hình ảnh này và cái gọi là Đồ Thiên Đại Đế chênh lệch quá lớn.

"Ngươi muốn đi hóng hớt không?”

Lâm Nhất cõng hộp kiếm lên lưng và lên tiếng hỏi.

"Chỉ là một cảnh tượng nhỏ thôi. Núi Tinh Linh có thú vị gì đâu?

Núi Thánh Kiếm mới thú vị, bổn đế không góp vui đâu." Tiểu Băng Phượng bĩu môi, thờ ơ nói.

"Đúng rồi, đừng chết ở đó... Đột phá Thất Hoa Tụ Đỉnh không bao giờ chắc chắn 100% cả. Ngay cả ở thời thượng cổ, nhiều yêu nghiệt hoành hành như vậy, vô số võ giả mất mạng bởi Thất Hoa

Tụ Đỉnh vẫn cuồn cuộn không dứt."

Khóe miệng Lâm Nhất giật giật, con nhóc này đúng là không kiêng ky gì.