Ngày còn là hầu gái, cô là một cô gái mới tuổi mười tám sở hữu một đôi mắt khiến những người gặp đều muốn đắm chìm trong đó, nó ngây thơ, trong trẻo và sâu thẳm như bầu trời đêm. Sau này, khi cậu gặp lại cô, cô đã là người phụ nữ thành đạt ở tuổi hai mươi mốt, đôi mắt ấy vẫn đẹp như vậy, có chăng là nó đã thêm phần tự tin và sự hận thù còn vương lại. Còn bây giờ, Nguyễn An Ninh cô là người phụ nữ hai lăm tuổi đầy tham vọng, thù hận và quả quyết sắc bén.
Dù cô có thay đổi ra sao thì cậu vẫn luôn yêu cô. Cô không làm sai, người sai chính là cậu vì thế nên cậu không có quyền ngăn cản cô. Việc mà cô làm chính vì để bảo vệ cuộc sống của mình, bảo vệ những gì quan trọng với mình. "Anh không cần gì cả, anh có thể không có công ty, có thể không phải là con của nhà họ Lưu, nhưng xin em, hãy chấp nhận anh dù chỉ một lần. Cậu ôm chầm An Ninh từ phía sau." "Tại sao chứ? Tôi chỉ là một cô hầu gái tầm thường. Một đại thiếu gia như anh có thể có được bất kỳ người con gái nào. Tại sao cứ phải là tôi?"."Không phải là Nguyễn An Ninh thì anh không cần ai cả". Mời các bạn cùng đón đọc những chuyển biến tiếp theo của truyện Đôi Mắt Của Hầu Gái.