Cách sông Hồng khoảng 30 dặm, Mãng Cổ Thái chọn đóng doanh giữa con đường đất bằng phẳng duy nhất trong phạm vi 20 dặm xung quanh. Thời gian gấp gáp không cho phép hắn dựng trại kiên cố, hắn chủ yếu dựng lều bạt cho binh sĩ tránh sương, xung quanh dùng một số tre, gỗ quây lại đơn giản, đến hàng cự mã hắn cũng không bố trí, nhìn từ bên ngoài không khác gì quân Nguyên đang phơi mông ra đợi quân Đại Việt tới đánh vậy.
Thấy doanh trại, Bột Đặc Cách Nhĩ dù không phải tướng cầm quân đánh trận cũng phải hơi cau mày vì sự sơ sài của nó. Nhưng hắn cũng không dám có ý kiến vì việc bày binh bố trận không phải sở trường của hắn, dù ở Mông Cổ thân phận của hắn vô cùng được trọng vọng, cho dù là các vương, thậm chí Khả Hãn cũng vô cùng coi trọng người như hắn. Để lại mối nghi hoặc trong lòng, Bột Đặc Cách Nhĩ tiến về phía cổng doanh trại tìm Mãng Cổ Thái.
Trước cổng doanh, Mãng Cổ Thái đã đứng đợi sẵn, thấy Bột Đặc Cách Nhĩ tới Mãng Cổ Thái vui vẻ thúc ngựa tới cười dài chào hỏi:
- Bột Đặc Cách Nhĩ dũng sĩ, thật vinh dự cho ta khi được chiến đầu cùng ngài. Có ngài ở đây, việc lấy đầu Trần Quốc Toản không còn lo lắng gì nữa rồi.
Thấy Mãng Cổ Thái ra tận cổng niềm nở chào đón, Bột Đặc Cách Nhĩ khách khí chào hỏi nói:
- Mãng Cổ Thái tướng quân khách khí quá, làm phiền tướng quân rồi. Ta phụng lệnh của Trấn Nam Vương tới trợ giúp ngài đối phó với Trần Quốc Toản. Tới đây rồi cụ thể cần làm thế nào đều do tướng quân phân phó, ta xin phụng lệnh mà làm. Ngoài ra, Mãng Cổ Thái tướng quân, trước khi tới đây ta được Tả Thừa đại nhân căn dặn chuyển lời cho ngài “Tuyệt đối không được khinh địch, nhiệm vụ của ngài vô cùng quan trọng, chỉ cần ngài giữ được đường lớn đảm bảo cho đại quân vượt sông là đã lập đại công cho quân ta”.
Bột Đặc Cách Nhĩ không trực tiếp nói ý kiến của mình khi thấy doanh trại quá sơ sài, mà mượn lời của A Lý Hải Nha vừa đảo mắt nhìn doanh trại để nhắc khéo Mãng Cổ Thái, hắn lo Mãng Cổ Thái khinh địch sẽ làm hỏng việc của đại quân.
Mãng Cổ Thái lập tức hướng về phía đại quân ở phía tây chắp tay hành lễ rồi quay lại nói với Bột Đặc Cách Nhĩ nói:
- Bột Đặc Cách Nhĩ dũng sĩ có thể yên tâm, Mãng Cổ Thái được Trấn Nam Vương, Đại tướng quân tin tưởng giao trọng trách, sao dám chủ quan khinh địch. Cho Mãng Cổ Thái 10 cái đầu thì Mãng Cổ Thái cũng không dám tùy tiện. Trước tiên, mời Bột Đặc Cách Nhĩ dũng sĩ vào lều chính dùng trà để ta có thể nói rõ hơn kế hoạch tác chiến lần này.
Vừa nói, Mãng Cổ Thái vừa dơ tay ra mời Bột Đặc Cách Nhĩ vào lều chính đã được dựng lên. Vào lều chính, Mãng Cổ Thái mời Bột Đặc Cách Nhĩ về chiếc bàn thấp bên phải, bản thân ngồi chủ vị đợi thân binh dâng trà bơ lên rồi mở lời nói:
- Bột Đặc Cách Nhĩ dũng sĩ, có điều ngài chưa biết. Đây là tin tức từ Khắc Bột Hải gửi tới, mời ngài xem qua.
Mãng Cổ Thái gật đầu với thân binh bên cạnh, đợi tên thân binh tiến lên đưa cho Bột Đặc Cách Nhĩ chiến báo của Khắc Bột Hải gửi tới. Bột Đặc Cách Nhĩ nhận được thư mở ra xem, Mãng Cổ Thái bắt đầu giải thích:
- Theo chiến báo từ Khắc Bột Hải, quân An Nam do Trần Quốc Toản chỉ huy đã phá vòng vây quân ta tại sông Như Nguyệt và đang trên đường đuổi tới đây, quân số khoảng 1500 quân. Ta dự trù nếu Trần Quốc Toản thu nhặt thêm các cánh quân nhỏ lẻ khác khi tới đây thì quân số cũng chỉ hơn 2000 quân một ít. Theo tình hình phía đại quân thì sáng mai quân ta có thể bắt đầu vượt sông. Nếu quân An Nam ngăn cản đại quân của ta qua sông thì bắt buộc tối nay hoặc muộn nhất rạng sáng mai chúng phải vượt qua chúng ta để tới được chỗ đại quân ở sông Hồng.
- Vì thế theo tại hạ suy đoán, nhất định tối nay chúng sẽ buộc phải tiến hành tập kích doanh trại chúng ta. Để cho chúng thêm tự tin, ta cố tính bố trí doanh trại phòng ngự sơ hở, dụ chúng vào tập doanh. Chúng ta sẽ tương kế tựu kế bố trí mai phục xung quanh, đợi chúng tiến vào ta và tướng quân sẽ từ phía sau vây chặt chúng trong này để tiêu diệt toàn bộ bao gồm cả cái đầu của Trần Quốc Toản. Còn nếu chúng không dám tập doanh thì chúng đừng mơ có thể cản được đại quân vượt sông, như thế cũng coi như nhiệm vụ của ta đã hoàn thành. Đây sắp xếp của tại hạ, cũng là lý do ta bố trí doanh trại sơ sài như Bột Đặc Cách Nhĩ đã thấy.
Nghe Mãng Cổ Thái nói kế hoạch, Bột Đặc Cách Nhĩ dù không biết bày binh bố trận cũng biết đây là bố trí rất hợp lý. Bột Đặc Cách Nhỉ khẽ gật đầu chắp tay nói với Mãng Cổ Thái:
- Mãng Cổ Thái tướng quân tính toán thật chu đáo. Tại hạ lỗ mãng rồi. Mọi việc xin tùy theo sắp xếp của tướng quân.
Mãng Cổ Thái vội xua tay ý nói không dám nhận lời khen của Bột Đặc Cách Nhĩ, nói thêm vài câu xã giao. Đợi thân binh mang lên cho mỗi người một cái đùi dê và bình sữa ngựa. Mãng Cổ Thái ra hiệu mời rồi nói:
- Mời Bột Đặc Cách Nhĩ dùng bữa, chúng ta cần ăn thật no để chuẩn bị cho món chính tối nay.
Mãng Cổ Thái dứt lời, tiếng cười vui vẻ liền vang lên khắp lều chính quân Nguyên.
----------------------------------
Mặt trời đã lặn về phía tây, cách doanh trại của Mãng Cổ Thái 10 dặm về phía bắc. Trần Văn Phúc, Trần Văn Bách cùng gần 2000 kỵ binh đang ngồi yên lặng nhìn chằm chằm vào bóng tối phía trước. Tất cả đều yên lặng không một tiếng động, chỉ có tiếng lá cờ đỏ thêu sáu chữ vàng “Phá Cường Địch Báo Hoàng ân” đang bay phần phật.
Đám Trần Văn Phúc, Trần Văn Cảo đã ngồi đây nghỉ ngơi từ chiều tới giờ, chỉ thi thoảng phái 1 vài huynh đệ mai phục đề phòng thám mã của quân Nguyên tới gần. Nhưng có vẻ quân Nguyên quá tự ti, chủ quan, hoặc chúng ngu dốt nên cả buổi chiều tới giờ không thấy thám mã nào của quân Nguyên ở gần đây.
Tới cuối giờ tuất, thì từ bóng tối phía trước có tiếng vó ngựa truyền tới, cả đám Trần Văn Phúc, Trần Văn Cảo lập tức 1 tay đặt lên đao cảnh giác nhìn chằm chằm về phía tiếng động. Tới khi nhìn thấy 1 kỵ binh Đại Việt đang hối hả chạy tới cả hai mới thả lỏng hơn. Kỵ binh chạy tới hổn hển quỳ trước mặt Trần Văn Phúc nói:
- Bẩm tướng quân, chủ soái có lệnh. Lập tức hành động theo kế hoạch.
Trần Văn Phúc khẽ gật đầu, quay lại nói với Trần Văn Cảo và 2000 kỵ binh:
- Các huynh đệ, tới lúc rồi. Đi thôi.
------------------------------------
Cách doanh trại quân Nguyên của Mãng Cổ Thái khoảng 500 bước, một đội quân kỵ binh Đại Việt lặng lẽ dừng ngựa bình tĩnh quan sát doanh trại quân Nguyên lập lòe ánh lửa phía trước. Thấy doanh trại quân Nguyên đầy sơ hở, lính canh gác thì thưa thớt. Vị tướng quân đi đầu quân Đại Việt khẽ mỉm cười, phất tay.
Lợi dụng trời hôm nay rất tối, trăng mờ, sao thưa, tầm nhìn rất ngắn. Từ đội ngũ Đại Việt, cung cung thủ Đại Việt lặng lẽ bò sát mặt đất lợi dụng ẩn nấp trong các bụi cỏ phía trước doanh trại để tiếp cận hàng rào doanh trại quân Nguyên.
Khi phạm vi còn 50m, các cung thủ đồng loạt giương cung ngắm bắn số lính canh gác thưa thớt của quân Nguyên. Loạt tiếng xé gió vang lên, vài tên quân Nguyên canh gác đang nheo mắt nhìn vào bóng tối, khi phát hiện có hàn quang lóe lên trong đêm thì đã muộn. Mũi tên ghim thẳng vào cổ, đám lính canh chỉ kịp ôm cổ theo phản xạ, ú ớ không nói lên lời, máu tuôn ra xối xả lần lượt từng tên ngã khụy xuống đất.
Thấy toàn bộ lính canh đã bị hạ, một tiểu binh Đại Việt đứng dậy, châm lửa cây đuốc nhỏ đứng lên huơ huơ 2 vòng truyền tín hiệu. Thấy tín hiệu đã phát, vị tướng đi đầu quát lớn:
- Các huynh đệ, Sát Thát!
Hàng nghìn kỵ binh Đại Việt ra sức hô lớn “Sát Thát” hưởng ứng, nhắm thẳng cổng doanh trại quân Nguyên xông tới. Đi Đầu là tấm đại kỳ vô cùng nổi bật.
Nghe tiếng hô xung phong quen thuộc, thêm việc mặt đất như đang run rẩy bởi tiếng vó ngựa dồn dập tới gần, tiếng tù và báo động trong doanh trại quân Nguyên liền vang lên. Tức thì cả doanh trại quân Nguyên như đại loại. Trong doanh trại, lờ mờ bóng quân Nguyên chạy đi chạy lại không biết phải làm gì ở khắp nơi như kiến bò chảo nóng. Chưa gì một số lều bạt đã b·ị b·ắt lửa b·ốc c·háy ngùn ngụt.
----------------------------
Từ bên cánh trái, để tránh đánh động quân Đại Việt, Mãng Cổ Thái cùng Bột Đặc Cách Nhĩ đóng quân cách đại doanh khoảng 3 dặm, cẩn thận nghe ngóng tình hình quân Đại Việt. Đội quân 3000 kỵ binh của Mãng Cổ Thái đang yên tĩnh chờ đợi thì có thám mã đưa tin tới báo:
- Bẩm tướng quân, phát hiện phía trước đại doanh có hơn 2000 kỵ binh Đại Việt, không nhìn rõ tướng quân đi đầu nhưng quân An Nam có mang theo đại kỳ.
Mãng Cổ Thái nhìn Bột Đặc Cách Nhĩ cười nói:
- Trần Quốc Toản tới rồi, như dự đoán chúng chỉ có 2000 quân. Lần này chúng ta quyết phải vây c·hết hắn ở đây.
Bột Đặc Cách Nhĩ gật đầu đồng ý, miệng liếm cánh môi khô khốc như con thú chờ đợi con mồi của mình vào tầm ngắm.
Thám báo vừa rời đi, tiếng hô "Sát thát" từ phía xa đã vang vọng tới. Mãng Cổ Thái không cần đợi tin tức thám mã báo về cũng biết là tín hiệu quân Đại Việt xung phong. Khẽ mỉm cười vì quân Đại Việt đã cắn câu, Mãng Cổ Thái quay lại lạnh lùng nói với toàn quân:
- Toàn quân, lập tức xuất phát, lần này chúng ta quyết phải lấy được đầu Trần Quốc Toản.
Mãng Cổ Thái, Bột Đặc Cách Nhĩ dẫn theo 3000 kỵ binh quân Nguyên bắt đầu rục rịch hướng về phía doanh trại của mình muốn vòng ra sau để khép vòng vây quân Đại Việt. Bọn hắn không vội, đợi quân Đại Việt đánh sâu vào trong doanh chém g·iết hăng say với thủ quân trong doanh mới là lúc Mãng Cổ Thái và Bột Đặc Cách Nhĩ tham chiến tốt nhất.