Đông Hoang Thần Vương

Chương 166



Chương 166

Vì mẹ.

Vì Tiểu Nguyệt!

Anh chưa từng suy nghĩ đến kết cục của mình sẽ như thế nào.

Tình cảm của mình sẽ ra sao.

Bây giờ phải đối mặt trực diện.

Trần Thiên Hạo cảm thấy không biết phải làm sao.

Khi nhìn vào ánh mắt động lòng của Tiền Cẩm Lâm.

Tận sâu trong ánh mắt của Trần Thiên Hạo, có cảm giác bất lực khó có thể khống chế.

Quay đầu lại.

Anh hít sâu một hơi.

“Cô nói cái gì vậy?”

“Tôi sắp kết hôn rồi”.

“Kết hôn thì sao chứ”.

“Tôi không quan tâm”.

“Hơn nữa, chẳng phải bây giờ anh vẫn chưa kết hôn sao?”

Tiền Cẩm Lâm không cam lòng nói.

“Từ khi nghe thấy lời của mẹ anh, tôi đã biết tôi và anh không phải không có khả năng”.

“Tôi sẽ đi nói chuyện với cô Lưu Tiểu Nguyệt kia”.

Sắc mặt Trần Thiên Hạo chợt trầm xuống.

Trong mắt là ngọn lửa giận anh đang cố đè nén.

“Tiền Cẩm Lâm, trước kia tôi từng là kẻ thù của cô, sau này cho dù không còn là kẻ thù nữa tôi cũng không thể nào có bất kỳ quan hệ gì với cô”.

“Cô phải nhớ, cả đời này tôi chỉ có một mình Tiểu Nguyệt.

Cô đừng đi làm phiền cô ấy”.

“Nếu không tôi sẽ không tha cho cô”.

Giọng nói của Trần Thiên Hạo khiến Tiền Cẩm Lâm run rẩy.

Cô ta mím môi.

Hốc mắt ửng đỏ.

Dựa vào cái gì, anh không có quyền tước đoạt tình cảm của tôi”.

“Nếu như anh không thích tôi, hơn nữa còn hận tôi, anh có thể giết tôi

“Tôi đã quyết thứ gì, tôi sẽ không thay đổi”.

Cô ta điên cuồng rống lên.

Nước mắt Tiền Cẩm Lâm ruôn rơi.

Sau khi suy tính cặn kẽ, cô ta quyết định sẽ sống vì mình một lần.

Nhưng đón đợi cô ta là đối phương không hề đồng ý.

Hơn nữa còn uy hiếp cô ta.

Lòng cô ta quặn đau.

Không cam lòng!

Nhưng giống như chấp niệm phải báo thù của cô ta vậy.

Cô ta sẽ không dễ dàng bỏ cuộc.

Sắc mặt Trần Thiên Hạo khó coi.

Nhưng anh chẳng nói được gì.

Cũng không phải là anh không có tình cảm với Tiền Cẩm Lâm.

Chẳng qua việc này không hề công bằng với Tiểu Nguyệt.

Rất không công bằng.

Cho nên anh lâp tức xóa bỏ suy nghĩ này ra khỏi đầu.

Trần Thiên Hạo không để ý đến cô ta.

Anh quay người rời đi.

Tiền Cẩm Lâm như đột nhiên mất đi thứ gì, trong lòng trống rỗng.

Cô ta vội vàng chạy theo, ôm lấy anh từ phía sau.