Đông Hoang Thần Vương

Chương 171



Chương 171

Nói đến đây, sắc mặt Triệu Vô Cực trở nên vô cùng đau khổ”.

“Tôi cũng nghe nói đến chuyện này, anh Triệu xin hãy nén bi thương”.

“Lần này tôi đến đây cũng là vì tên Trần Thiên Hạo kia”.

“Nhà họ Triệu ở Nam Thành cũng được coi là thế lực nhánh của nhà họ Bạch ở Nam Thành, hắn làm vậy với nhà anh cũng chính là bất kính với nhà họ Bạch”.

“Người như vậy chắc chắn không thể giữ lại”.

Bạch Phi cao ngạo nói.

Triệu Vô Cực vui mừng gật đầu.

Đúng lúc này chuông điện thoại của Triệu Vô Cực reo lên.

Là Triệu Thiên Đạo gọi, liên quan đến Triệu Lộ Bình.

Triệu Vô Cực không hề do dự, nói mấy câu khách sáo với Bạch Phi sau đó chạy về nhà.

Bạch Phi đi một vòng trong xưởng.

Nhìn con tàu trở hàng, hiếu kỳ đi vào trong.

Nói thật hắn chưa từng tận mắt nhìn thấy quá trình xây dựng tàu chở hàng.

Đi được hai bước chỉ nhìn thấy một bóng người nhỏ bé đang khom lưng trong góc xưởng, ngắm nhìn tàu chở hàng.

Trong tay người đó cầm mô hình tàu trở hàng.

Hắn nhíu mày.

Sau đó đánh mắt với tên côn đồ đứng sau.

Một tên tiến lên nhấc người đang trốn trong góc dậy.

“Trẻ con?”

Bạch Phi nhìn qua có hơi bất ngờ.

Nhưng nhìn ra sau thấy cánh cửa công xưởng bị đóng chặt, cậu bé này chui vào thế nào vậy?

“Cậu nhóc, nhóc đang làm gì vậy?”

Bạch Phi hỏi.

Cậu bé này chẳng phải ai khác, chính là nhóc 13.

Nhóc 13 có mái tóc xoăn, dày như tổ quả.

Đôi mắt kiên cường chớp chớp.

“Ông quan tâm tôi làm gì, mau thả ông đây xuống”.

“Ối dồi! Nhãi, cũng có chút bản lĩnh nhỉ”.

Bạch Phi tiến lên, nhìn cậu, nhìn mô hình tàu chở hàng trong lòng cậu, liền cướp lấy nó.

“Không ngờ cậu lại là một người mê tàu đấy”.

“Có phải lén đến đây xem không?”

“Trả mô hình lại cho tôi, nó là của tôi”, nhóc 13 nghiến răng, đạp Bạch Phi một cước.

Sắc mặt hắn lộ vẻ hung ác.

Tát thẳng vào mặt cậu.

“Dám đá ông đây, muốn chết hả?”

Sau đó liền vứt nhóc 13 xuống đất.

Dưới đất toàn sỏi đá, cậu ngã xuống đất kêu lên đau đớn.

Nhóc 13 không hề sợ hãi.

Thằng bé đứng dậy lao về phía Bạch Phi.

“Trả lại mô hình cho tôi”.

Bạch Phi tránh qua, nhóc 13 đá vào không trung.

Bạch Phi giơ chân, đạp vào mông cậu, sức lực rất lớn khiến cả người nhóc 13 bay ra xa.

“Bốp!”

Nhóc 13 bị đạp vào mông, cả người ngã ngửa, ngã trên mặt đá cuội.

Máu tươi phun ra.

Cậu giãy giụa một lúc sau đó ngất đi.

Bạch Phi thấy vậy, đùa có tí mà thằng nhóc này đã ngã không biết sống chết thế nào rồi.

Thấy xung quanh không có người.