Dụ Hôn

Chương 152



Cố Tương nói: “Cậu mau ngậm miệng vào cho tới

Bạch Vi ngồi bên cạnh đỡ cằm, tay chống lên bàn, nhìn Cố Tương, “Nói5 thật, bây giờ tớ còn kích động hơn cậu! Cậu phải nhanh chóng xác minh xem bác sĩ Giang nhà cậu có vấn đề gì về chuyện đó6 hay không? Người trong bệnh viện luôn nói anh ấy là gay, còn nói phương diện đó của anh ấy có vấn đề, làm tớ tò mò muốn 7chết”

Mặc dù Bạch Vi đã chia tay với Hạ Văn Hiên, nhưng cô ấy thân thiết với những đồng nghiệp của anh ta, mỗi kh4i bọn họ bàn tán về Giang Trì đều rất sôi nổi.

Cố Tương nói: “Mọi người bây giờ rảnh quá đấy!”

“Ai bảo bá8c sĩ Giang nhà cậu ưu tú như vậy, khiến người khác phải chú ý cơ”

“Bạch Vi, cậu cũng quá rảnh đó.”

Sau đó Cố Tương nhanh chóng đắm chìm vào đoạn video ngắn của mình, cô luôn là người như vậy, một khi đã đắm chìm vào một chuyện nào đó thì chẳng còn quan tâm đến những thứ khác nữa, cô nhất định phải tìm hiểu thật kỹ.
Cả chiều ngồi cắt ghép video trong cửa hàng nhanh chóng kết thúc.

Buổi tối, khi Cổ Tượng chuẩn bị tan làm, Bạch Vi nói: “Tối nay cậu có rảnh không? Bác sĩ Giang có phải trực không?”

Cổ Tượng ngước lên từ chiếc máy vi tính, “Có chuyện gì vậy?”

“Có một bữa tiệc, tớ muốn cậu đi cùng” Nói đến đây, Bạch Vi mỉm cười, “Nếu bác sĩ Giang không phải trực, vậy tớ sẽ không làm phiền cậu, đỡ phải ảnh hưởng việc bồi đắp tình cảm của hai người”

“Nói linh tinh gì vậy!” Cố Tương mắng, “Tớ có rất nhiều thời gian.”

Cô còn chưa đến mức vì một chút tiến triển trong mối quan hệ với Giang Trí mà bỏ mặc bạn thân.

Hơn nữa, buổi chiều Giang Trì mới đến bệnh viện, chắc anh không về nhà nhanh như vậy đâu

Điều kiện nhà họ Bạch không tồi, vì bà Bạch muốn cho con gái được mở mang kiến thức nên thường hay sắp xếp để con mình đi tham gia một số buổi tiệc của giới thượng lưu.
Mà những bữa tiệc thế này, đôi khi bà Mạnh cũng sắp xếp để Mạnh Nghiên tham gia.

Nếu có cơ hội gặp gỡ những người đàn ông cùng tuổi, chưa biết chừng còn tìm được đối tượng để kết hôn.

Trước đây trong gia đình có con gái vị thành niên, cha mẹ luôn quản lý thật chặt vì sợ bị kẻ cặn bã lừa gạt. Nhưng khi đã đến tuổi kết hôn, nếu không có đối tượng thì người lớn trong nhà lại lo lắng, họ chỉ ước gì con họ lập tức kết hôn.

Lúc Cố Tương và Bạch Vi đến nơi, họ được làm kiểm tra an ninh rồi mới bước vào trong.

Bạch Vi khoác tay Cố Tương, cô ấy nói: “May mà có cậu đi cùng, nếu không tớ phải đi một mình thì xấu hổ chết mất! Từ khi tớ chia tay với Hạ Văn Hiên, mẹ tớ chỉ muốn tớ nhanh chóng tìm được bạn trai”

Cổ Tượng hỏi: “Thế chẳng phải rất tốt sao? Chỉ cần tình yêu mới đến nhanh là sẽ không còn nỗi buồn mà chỉ có tình yêu thôi nhỉ?
Bạch Vi: “..”

Cổ Tương nói: “Tớ và cô đều nghĩ giống nhau, hy vọng cậu nhanh chóng tìm được tình yêu mới, đỡ phải nhớ đến tên khốn đó”

“Tớ đầu có?” Bạch Vị chối: “Thật sự không có mà, cậu đừng đoán mò được không?”

Cổ Tương liếc nhìn cô bạn, “Thế nhỡ đầu thật sự gặp được một anh chàng đẹp trai thì cũng không thành vấn đề, đúng không?”

Bạch Vi đi bên cạnh Cố Tương mà chỉ biết thở dài bất đắc dĩ.

Hai người đang trò chuyện với nhau thì bất ngờ Cố Tương lại nhìn thấy Mạnh Viễn Châu ở chỗ này.

Gì thế này, chẳng lẽ anh ấy cũng đến xem mắt?

Một giây tiếp theo, Cố Tương nhìn thấy một người khác xuất hiện bên cạnh anh.

Nhìn Mạnh Viễn Châu và Giang Phong, Cổ Tượng hơi ngạc nhiên thốt lên: “Bọn họ cũng ở đây à”

Bạch Vi nhìn theo ánh mắt của Cố Tương.
Trông thấy Mạnh Viễn Châu, sắc

mặt của Bạch Vi hơi tối sầm xuống.

Nhớ lại lần trước nhìn thấy Mạnh

Viễn Châu, trong lòng Bạch Vi vẫn

còn sợ hãi.

Chịu thôi, Mạnh Viện Chậu thực sự

là kiểu người sẽ khiến bạn sợ hãi khi

anh đứng trước mặt bạn. ?

Giang Phong ngồi bên cạnh Mạnh

Viễn Châu, nói chuyện với anh:

“Này Mạnh, cậu đừng làm bộ mặt

hằm hằm như vậy, làm gì có cô gái

nào dám tới gần chứ? Cậu mà như

vậy thì chẳng ai dám đến nói chuyện

với cậu đâu”

“Lúc nào kết thúc, tôi không có thời

gian.”