Dựa Vào Anh

Chương 23



- Tôi xin chuyển trường.

Toàn thản nhiên thả một câu rồi uống ly nước trong tay. Thái khoác vai Toàn cười hè hè, vui vẻ nói:

- Ôi bạn tôi. Quyết định đúng lắm!

Ba con người còn lại vẫn nhìn chăm chăm Toàn chờ cậu tiếp lời. Toàn cười rõ tươi, khoác lại vai Thái, nói tiếp:

- Tôi nói ba mẹ ở trường cũ chán lắm, nên xin chuyển qua trường này với bạn. Ba mẹ tôi dễ tính nên gật đầu đồng ý luôn.

Nghe đơn giản nhỉ.

Sao cũng được. Gặp lại bạn là vui rồi. Nhưng vì quy định trường học nên cũng nhắc nhở nhẹ việc nhuộm lại tóc đen của Toàn.

Sau hôm khai giảng, cái tên Nguyễn Minh Toàn rầm rộ trên confession trường. Chàng trai có gương mặt điển trai đậm chất bad boy, dáng đẹp, biết cách ăn mặc, lại còn từ trường quốc tế chuyển đến. Vừa mới vào trường làm bao chị em say đắm.

Do nhà không có ở đây nên Toàn thuê một căn hộ trong tòa nhà khá sang trọng. Vì ở một mình mà cậu toàn bị Thái xâm chiếm phòng, Thái nghĩ đây là nơi cứ trú thứ 5 (sau nhà mình, nhà Minh, nhà Tín, quán Tính) của mình.

Nhân dịp mới tậu bộ chơi game mới, Toàn rủ cả đám qua căn hộ mình chơi. Vì mới vào năm học, bài vở cũng không nhiều nên ok hết luôn. Hẹn nhau 10 giờ sáng Chủ Nhật.

Hoa và Đan sau khi phụ mẹ dọn dẹp xong thì cũng chuẩn bị qua nhà bạn. Đang đứng đợi xe buýt thì tự nhiên thèm kem, thế là nhảnh nhẩu tạt qua cửa hàng tiện lợi mua cây ăn. Mới cắn được nửa cây, chưa tận hưởng đủ cơn lạnh từ kem mà đã vụt khỏi tay cắm thẳng xuống đất, nát chẹt. Hoa nhìn cây kem dưới đất, khóc trong lòng nhiều chút. Nhăn nhó ngó mặt lên tìm thủ phạm.

Tuyết đứng khoanh tay, ngạo nghễ liếc nhìn Hoa. Tuyết đạp lên cây kem, tiến lên thêm một bước, lấy oai với 2 người kế bên, hất mặt lên nói:

- Ô la. Lại gặp nhau nữa rồi.

Trùng hợp ghê. Ngờ đầu lại gặp bạn gái cũ của bạn Trần Minh Toàn.

Đan nhìn Tuyết rồi lại nhìn Hoa. Không rõ bạn mình quen biết gì người này. Nhưng thấy Hoa không thoải mái, cô cũng bắt đầu khó chịu với người trước mặt.

Hoa cười nhẹ, gật đầu với Tuyết rồi quay người kéo Đan đi luôn.



- Ai vậy? - Đan hỏi.

- Bạn gái cũ của Toàn.

Tuyết không can lòng nhìn người trước mặt rời đi mà không nói gì. Tiến lên kéo ngược Hoa lại.

- Hôm bữa tao kể bây nghe rồi đó. Con nhỏ bám anh Toàn mà bị đá nè.

Tuyết vừa nói vừa quay lại nhìn mấy đứa bạn cười cười. Mấy nhỏ bạn cũng hợp tác, nhìn Hoa lộ rõ ánh mắt khinh bỉ. Hoa khó chịu giật tay lại. Cô muốn rời khỏi đây nhưng hình như cô bạn kia thì không muốn như vậy. Còn kéo lại để xỉa xói nữa chứ.

Đan ngó chúng nó mà bụng dạ rộn rạo hẳn lên. Không tự chủ được mà nói:

- Mấy đứa điên.

Tuyết cùng đám bạn dừng lại động tác cười, quay sang liếc Đan, mặt nhăn nhó như khỉ.

- Nói gì cơ?

- Điếc à?

Cô bạn tức giận, đùng đùng chạy lên giật tóc của Đan. Mắt trừng trừng, thách Đan nói lại. Mà Đan cũng đâu có vừa, đưa tay lên giật mạnh mái tóc luôn được chăm chút gọn gã của Tuyết.

Hoa hoảng hồn, chạy lại gỡ cái tay đang nắm đầu bạn mình ra. Hai người bọn cô sức yếu như sên ấy, người ta đấm cho một phát là lăn đùng ra xỉu rồi, thấy mà bây giờ lại chuẩn bị tư thế chuẩn bị đánh nhau đây. Mấy cái vụ bạo lực này, Hoa tránh như tránh tà, thấy là chạy. Nhưng giờ thì khác, con nhỏ này đang làm đau bạn cô, không thể cho qua được.

Giằng co một hồi, sau đó còn thêm hai đứa bạn của Tuyết vào tham gia cùng. Thế là năm đứa nắm tóc nhau xoay vòng vòng. Móng tay của hội bạn Tuyết được để dài, sắc nhọn, nên giờ trên mặt trên tay của Hoa và Đan bị rạch mấy đường. Xung quanh người đi đường bu đen lại, cố tách cả đám ra, nhưng cuối cùng bị cuốn theo cùng thêm vài người nữa quay vòng vòng.

...

Tín khóa cửa nhà để đi ra quán. Nguyên liệu sắp hết nên bây giờ anh phải ra kiểm tra kho sẵn đi mua luôn. Vừa ra khỏi tòa nhà, trùng hợp lại gặp được Thái và Minh đang chuẩn bị tiến vào.



- Ấy! Giờ anh đi rồi. Không có ở nhà.

- Em có qua anh đâu.

Thấy gương mặt khó hiểu của Tín, Thái tốt bụng giải thích thêm:

- Toàn mới chuyển qua đây. Tụi em qua chơi với Toàn, xí có cả Hoa với Đan nữa.

Anh hơi ngạc nhiên khi nghe Toàn chuyển qua đây. Dù sao ở đây phòng óc rộng rãi, sạch sẽ, chọn chỗ này cũng đúng. Cả ba nói thêm vài ba câu nữa rồi cũng đường ai nấy đi.

Tín ra bãi đỗ xe. Do công việc làm ăn của quán tiến triển thuận lợi, nên anh cũng tích góp được ít tiền, tậu một em tay ga mới cứng.

Vẫn là bầu trời đầy nắng và gió. Ngồi trên xe, lướt đi trên đường. Giờ này ngoài đường chỉ có vài ba chiếc xe chạy qua, anh chạy nhanh thêm chút, tranh thủ thời gian để tránh giờ kẹt xe. Anh dừng xe, nhìn con số 70 trên cột đèn xanh đèn đỏ mà phát nản.

Tiếng động kế bên chỗ anh đứng khá ồn, thấy toàn người với người, đã thế còn nghe tiếng con gái hét, đoán chắc có cuộc gây gỗ nào của mấy cô gái rồi. Anh ngại dính vào mấy vụ này, đèn vừa chuyển xanh anh quay đầu chuẩn bị chạy. Vậy mà thế nào, chiếc mắt kính quen thuộc lại đập vào mắt, anh rướn người cố nhìn vào bên trong, là Đan nhà anh đây mà.

Anh hốt hoảng chạy xe tấp vào lề, chưa kịp tháo nón bảo hiểm đã vội vội vàng vàng chen vào. Đúng là Đan rồi. Còn có cả Hoa nữa. Hai đứa này đang làm gì vậy?

- Dừng dừng dừng dừng dừng...

Tín lao vào cùng vài người nãy giờ vẫn đang cố ngăn chặn.

Đan đang hăng máu, chợt nghe có giọng nói quen quen, vừa nhìn lên đã bắt gặp Tín. Cô giật mình buông tay ra khỏi mái tóc vốn xinh đẹp giờ đây trở thành một đống hỗn đỗn.

Không biết có mấy ai hiểu được cảm giác đang đánh nhau, máu trào lên tới não mà gặp crush vô tình đi ngang qua chưa nhỉ?

Đan ngớ người, đứng im như pho tượng. Nhờ bị phân tâm mà cuối cùng cũng thành công tách 5 cô nàng gây hỗn chiến dừng lại.

Hoa mệt muốn đứt cả hơi. Lo lắng nhìn qua bạn kiểm tra thì thấy bạn bất động. Hoa nhìn theo ánh mắt của Đan, phát giác ra Tín đứng bên cạnh mà giật mình.

Tín hai tay, một tay lôi Đan một tay lôi Hoa ra ngoài. Nhìn hai đứa xơ xác trước mặt muốn mắng cũng không nỡ. Anh gỡ nón bảo hiểm ra đội cho Đan, rồi tống ba không mang nón bảo hiểm phóng tới quán (Tác giả không khuyến khích làm theo nhé!).