Sau khi xuyên qua mỗ nữ của chúng ta càng cảm thấy tuyệt vọng hơn. Cái gì? người ta xuyên qua mang hình hài xinh đẹp, hoa gặp hoa nở, người gặp người thương tại sao đến nàng lại phải ở trong một cái động không người, không lối ra? Nam Cung Hân Vũ là đại mĩ nhân 'nghiêng nước đổ thùng' một đời 'đầu đội trần,chân đi guốc',bóng hồng bước tới đâu cũng được giống đực chào đón, cũng được tiểu tam,tiểu tứ,tiểu ngũ,...các cô,các bác,các chị ,... 'ưu ái' liệt vào danh sách đen bởi lí do-- quá đẹp!
Cuối cùng vì bất bình thay cho bản thân, bạn nữ nào đó ngửa mặt lên trời thét lớn, giọng đài Opera mang theo sức công phá là 5000/5000, lực sát thương trong vòng bán kính 10 km,"Thiên a, công lí ở đâu?" Và sau câu hỏi nguy hiểm chết người ấy, truyện bắt đầu dậy sóng khi lão thiên gia đã cho Nam Cung Hân Vũ câu trả lời bằng tiếng sấm sét thật vang. Mỗ nữ nào đó nước mắt chảy dài thật vinh hạnh xuyên qua ~ Mỗ nữ nào đó căm phẫn tiếp tục oán lão thiên thực bất công. Người ta xuyên không qua tốt đẹp như thế, được yêu mến như vậy, người gặp người thích hoa gặp hoa nở, còn có soái ca che chở vậy mà nàng lại ở nơi vu sơn thâm cốc không một bóng người như thế này, cứ như trời sinh một đôi? Lối ra? Không! Người tới? Không! Cái gì cũng không a~~ Tuy phong cảnh quả thực như cảnh trên trời bất quá.... nàng không muốn chết già ở đây a!Phẫn hận, nàng phải ra khỏi đây ngao du thiên hạ!
Sau đó...kết quả cho một phút nông nổi bồng bột là rước về một đám yêu nghiệt hại nước hại dân có tuyệt chiêu bám người quả thực kinh hồn. Mỗ nữ nào đó ngoài mặt gan cọp,trong mặt gan thỏ bởi vậy không thể tiếp nhận một đám 'mặt người dạ thú','phẫn trư ăn lão hổ' này, cho nên,tam thập lục kế...tẩu vi thượng sách! Ta chạy,ta chạy, chạy thật xa, vượt biển,vượt sông,trèo đèo lội suối, nhảy qua tường thành...ha ha xem các ngươi như thế nào đuổi theo! Ách, sao nhìn những khuôn mặt đang cười tươi như hoa kia thật quen a!? Các mỗ yêu nghiệt: "Vũ nhi, chạy đâu cho thoát! Nàng phải thành thân với chúng ta!" Mỗ nữ hỗn độn trong gió, lập tức chuyển từ chạy sang trốn lui trốn lủi,ta biến ta hóa,ta nữ phẫn nam,đào hầm mà đi,ta khoét lỗ chó để trốn...nhưng, ách,các cô nương,đừng điên cuồng, ta là...ta.. là nữ a! Quay người chạy về phía sau chào đón là những khuôn mặt yêu nghiệt quen không thể quen hơn. Trước mặt sài lang, phía sau hổ báo, có chạy đằng trời! Chúng yêu nghiệt: "Vũ nhi, mau rước chúng ta vào cửa!“