Dùng Mạng Sống Để Thề

Chương 14: Đành Nuôi Tỷ Tỷ Không Ai Thèm Lấy



 

 

Suy nghĩ một lát, ta thở dài, nhẹ nhàng xoa đầu Bạch Hành.

Cậu dường như nổi giận, nhưng thấy ánh mắt hạnh phúc của song thân, cậu chỉ có thể nghiến răng nghiến lợi.

"Bạch Linh Hy, đừng chạm vào ta."

 

Ta cười lớn: “A Hành, A Hành, tỷ sai rồi!”

Bạch Hành sửng sốt một lát, khó hiểu nhìn ta.

Ta hỏi: “Sau này đệ muốn làm cái gì? Tham gia khoa cử để làm quan hay chuyên tâm học hành như sư phụ của đệ?”

 

Ở kiếp trước của ta, danh tiếng của Quý Thanh Thần thực sự là vang danh thiên hạ, Đế Trường Thanh từng muốn mời ông trở thành Hữu Thừa Tướng, nhưng bị cự tuyệt, bây giờ nhìn lại mới thấy, lão tiên sinh quả thật là mắt sáng như sao.

 

Bạch Hằng yên lặng hồi lâu, nhìn về phía trước, giọng nói có chút mơ hồ: "Ta không biết, có lẽ..."

 

Dừng một chút, cậu nói: “ Trở về tiếp quản cơ nghiệp của phụ thân, nhân tiện nuôi tỷ tỷ vô dụng chỉ biết xài tiền như nước không ai thèm lấy như ngươi.”

 

Ta giật mình, ngoài miệng dù có nói chuyện cứng rắn đến đâu thì rõ ràng cậu nhóc này vẫn yêu thương tỷ tỷ của mình!

Ánh mặt trời bỗng có chút nhức mắt, ta giơ tay lên che lại, mỉm cười: “Đệ không muốn như thế, phải không?”

 

Bạch Hành nghiêng đầu, giọng điệu giễu cợt nói: " Ngươi quan tâm nhiều như vậy làm gì? Ngươi hiểu sao?"



 

Ta nhìn cậu, ấm áp nói: "Đệ muốn làm gì thì làm, chí hướng nam nhi phải tung hoành khắp bốn phương. Giao cơ nghiệp cho ta, ta sẽ thay đệ gánh vác!”

 

Bạch Hành không thể tin quay lại nhìn ta: "Ngươi bị bệnh nên não cũng nóng đến hỏng rồi à? Giờ ngươi nói chuyện còn viển vông hơn trước kia.”

 

Ta thản nhiên cười: “Cứ chờ xem!”

Bạch Hành muốn nói lại thôi: "Cả nhà chúng ta cũng không yêu cầu ngươi nhiều, chỉ cần 2 điều thôi, 1 là còn sống, 2 là đừng lẳng lơ nữa."

Đứa nhỏ này nói chuyện đúng là đủ ác độc.

Nụ cười của ta cứng đờ trên môi: "Bạch Hành, đệ cứ chờ đi, sớm muộn gì ta cũng sẽ cho đệ biết thế nào là vả mặt!"

Bạch Hành lo lắng chuyện học hành, cậu chỉ ở nhà 2 ngày lại vội vàng rời đi.

Hai ngày qua, ta cũng đã hiểu ra tính cách của cậu ấy, trước mặt người ngoài thì lễ phép, nhã nhặn nhưng với riêng ta lại vừa hung ác vừa mềm lòng.

Nhưng tóm lại, cậu ấy tốt hơn nhiều so với những kẻ lạnh lùng chỉ biết lừa dối người khác, có lẽ cậu là 1 đứa trẻ tốt.

Trước khi đi, cậu còn tha thiết dặn dò ta: “Ngươi như bây giờ cũng tốt, tuyệt đối đừng quay lại con đường cũ nữa”.

Sau khi Bạch Hành rời đi, ta lại nghỉ ngơi thêm nửa tháng, trong thời gian đó ta thậm chí còn lén lút ra ngoài vài lần.

Sau khi có đủ thông tin, ta tự tin bước vào thư phòng của Bạch Vân Hải.

 

"Phụ thân, nhi nữ có một câu hỏi muốn hỏi người?"

Có lẽ bởi vì những việc khốn nạn Bạch Linh Hy đã làm trước đó, trong mắt Lão Bạch lập tức hiện lên một tia cảnh giác.

 

Cuối cùng, ông nhẹ nhàng nói: "Nguyệt Nguyệt có chuyện gì vậy?"

Ta chậm rãi nói: “ Vì phụ thân đã gửi đệ đệ đi làm học trò của Quý tiên sinh, nên chắc người không muốn sau này, đệ ấy học xong lại quay trở về kế thừa gia sản, trở thành 1 người làm ăn bình thường như phụ thân đúng không?



 

Thấy Bạch Vân Hải trầm tư, ta nói tiếp: “Cho dù sinh kế của người có lớn đến đâu, trừ khi người là số một thế giới, nếu không thì rốt cuộc danh tiếng của thương nhân cũng không bằng với công danh.

 

“Ở đất Giang Nam này không biết có biết bao nhiêu người ghen tị với việc làm ăn của chúng ta, nhưng tại sao không ai dám động vào? Không phải là bởi vì kiêng kị Thẩm gia sau lưng mẫu thân hay sao. Nhưng nếu ngày sau, tầng quan hệ này bị cắt đứt?

 

Vẻ mặt Bạch Vân Hải trở nên nghiêm túc, chăm chú nhìn ta: "Nguyệt Nguyệt, con muốn nói gì?"

Trong đôi mắt đó dường như có một tia mong đợi không thể giải thích được.

 

Ta nói nhỏ nhẹ nhưng rất nghiêm túc: “Phụ Thân, danh tiếng của nữ nhi đã bị hủy hoại, chắc chắn đời này ta sẽ không thể gả được cho một gia đình tốt. Phụ thân có thể dạy ta cách kinh doanh để đệ đệ an tâm mà thi cử tìm công danh, để đến khi hai người không còn nữa, trăm năm sau tỷ đệ ta vẫn sẽ chống đỡ được cơ nghiệp Bạch gia.

 

Bạch Vân Hải sắc mặt biến đổi, mắng: "Nói nhảm, ngươi là nữ nhi của Bạch Vân Hải ta, chỉ cần ngươi muốn gả, chắc chắn sẽ có hàng chục quý công tử sẵn sàng cưới ngươi."

 

Ta cười mỉa mai: “Vậy phụ thân đoán xem, họ lấy ta vì tiền của người, hay vì họ thích con người của ta?”

Bạch Vân Hải bị câu hỏi của ta làm nghẹn lời, phút chốc không nói được gì nữa.

 

Ta khẽ thở dài, dụ dỗ từng chút:”Phụ thân, sau khi bị bệnh nặng 1 lần, nhìn lại quá khứ, nữ nhi cảm thấy trước giờ mình sống thật hoang đường. Bây giờ nữ nhi đã tìm thấy con đường dành cho mình, ai nói nữ tử chỉ có thể đợi đến tuổi rồi gả chồng?

Bạch Vân Hải còn chưa kịp lên tiếng, ngoài cửa đột nhiên truyền đến một nụ cười: "Nói hay lắm, không hổ danh là con gái của Thẩm Ngưng ta!"

——————

Đến lúc vả mặt rồi mấy boà ơiii????????????

Nghe nói Tần Nhiễm kinh doanh tốt lắm, đợi chút, Bạch Linh Hy khoa quản trị kinh doanh đã online ????
— QUẢNG CÁO —