Bầu trời xanh lam, ánh mặt trời rực rỡ xuyên thấu qua cửa sổ bằng kính ở bệnh viện, một cô gái nằm trên giường bệnh, hai mắt nhắm chặt, trên đầu cô quấn từng vòng băng vải, trên đùi cũng bó thạch cao, treo cố định. Vốn dĩ cô gái này có gương mặt vô cùng kiều diễm, nhưng vì bị bệnh nên vẻ mặt có phần điềm đạm hơn.
Diệp Tử cố chịu đựng cảm giác mê man, mở mắt ra.Vì sao mỗi lần xuyên qua đều không lành lặn vậy? Không phải bị nhốt thì cụt tay cụt chân. Ngô Xuyên ở bên kia vô cùng vui vẻ Cô quá khoa trương rồi đấy, đây là thế giới trong một tiểu thuyết. Ngô Xuyên là người làm công tác thu thập dữ liệu ở thế giới thực.
Nhân vật Diệp Tử yêu nam chính nhưng không được, sinh lòng oán hận với nữ chính, mấy lần lập mưu hãm hại, quyết không chết không bỏ qua. Bạch Y Hàm có hào quang của nữ chính và sự bảo vệ của nam chính, lần nào cũng thoát được. Lần này cô phải nằm viện là vì sau khi âm mưu của cô bại lộ, cố tình không buông tha Bạch Y Hàm, kéo qua kéo lại trên hành lang, Trầm Ngạn Hiên tức giận xông lên tát cô một cái, sau đó không cẩn thận lăn xuống cầu thang. Thế nên nhiệm vụ lần này là tấn công nam phụ Diệp Hoa thành công để có thêm điểm thưởng. Liệu cô có thành công trong nhiệm vụ lần này không?