Ba tháng trước đây trong game, trời trong nắng ấm, mây trắng từng đóa lượn lờ, pháp sư nho nhỏ ta đây đang uống rượu ở một bàn nhỏ bên cửa sổ lầu hai của tửu lâu lớn nhất kinh thành thì một mỹ nữ tuyệt sắc, áo trắng phiêu phiêu ta chưa từng gặp bao giờ đi qua dưới phố. Ta theo thói quen hướng về mỹ nữ mà huýt sáo, sau đó kéo sụp mũ áo choàng, chỉ lộ ra nửa mặt dưới.
Mỹ nữ nọ vừa thấy bộ dạng của ta liền hét lên một tiếng, cứ thế thì triển phong hệ ma pháp, từ dưới phố bay lên bổ nhào vào lòng ta. Tiếp sau đó, ta liền cảm thấy hai phiến môi mềm mại áp lên miệng. Ta một bên mở cờ trong bụng, sung sướng đáp lại diễm phúc từ trên trời rớt xuống này, một bên cảm khái: thì ra mỹ nữ này thoạt nhìn lạnh như băng hóa ra lại nhiệt tình như vậy. Này này, nàng ới ời, chúng ta có tiến triển nhanh quá không vậy. Làm cái này với người chưa quen biết ta cũng ngại lắm cơ.
Cái gì? Nàng hỏi ta tên Phong không à? Ấy ấy, tên thật của ta, sao nàng biết. Thôi, ta chuồn, hi vọng lần sau không gặp lại nhau nhá. Từ lần đó, đời ta bắt đầu có những thay đổi không hề nhẹ...