Dưỡng Long Hóa Thần

Chương 208: Alice, từ lúc nhỏ ta đã đem lòng yêu mến nàng,



 

 

“Nói, rốt cuộc là truyền tống trận còn có thể sử dụng được nữa hay không?”

 

Cảm nhận được khí thế trên người của Triệu Vũ đè ép tới, mấy tên ma pháp sư làm sao có thể chịu đựng nổi. Tất cả đều run rẩy quỷ xuống mặt đất, không ai dám ngước mặt lên nhìn hắn.

 

Lúc này, Triệu Vũ mới đi tới trước mặt của tên ma pháp sư vừa mới lên tiếng, đem hắn nhấc lên, trên mặt hiện lên một trận lửa giận.

 

“Nói cho ta biết, truyền tống trận này rốt cuộc có thể sử dụng được nữa hay là không? Nếu như ngươi không nói, ta sẽ trực tiếp giết ngươi!”

 

Nhìn thấy sát khí ở trên người của Triệu Vũ, tên ma pháp sư này liền sợ hãi nói ra: “Được, truyền tống trận vẫn có thể sử dụng được. Thế nhưng, không gian tiết điểm đã bị hỗn loạn, năng lượng không cách nào rót đầy. Trừ phi là dùng đến thần thạch mới có thể tái sử dụng một lần nữa. Bất quá, cho dù là như vậy, nhưng một khi trực tiếp truyền tống, nhất định sẽ chịu phong hiểm rất lớn, có thể rơi vào không gian loạn lưu!”

 

Triệu Vũ lúc này nào để ý nhiều đến như vậy, hắn chỉ trực tiếp nói ra: “Vậy thần thách ở nơi nào, mau lấy ra cho ta!”

 

“Cái này…”

 

Nhìn vẻ mặt lúng túng của tên ma pháp sư, hai mắt của Triệu Vũ phát lạnh.

 

“Thế nào, ngươi không biết, hay là không muốn nói?”

 

Cảm nhận được một trận hàn quang tỏa ra trên người Triệu Vũ, tên ma pháp sư bị hắn nắm đến, thân hình không ngừng run lên lẩy bẩy.

 

Lúc này, Merlin đang đứng ở bên cạnh đột nhiên mở miệng lên tiếng: “Thần thạch ta biết ở đâu, theo ta đi, ta sẽ giúp ngươi đi lấy thần thạch!”

 

Thấy Merlin lên tiếng, ánh mắt của Triệu Vũ mới liếc sang nhìn nàng một cái. Hóa ra, từ đầu đến cuối, nữ nhân này thứ gì cũng biết, nhưng nàng lại cố tình giấu giếm hắn.

 

Thế nhưng, hắn thật sự là không có cách nào trút giận lên người của nàng, chỉ có thể hừ lạnh một cái, sau đó đem tên pháp sư ở trên tay vứt xuống dưới đất. Cuối cùng, ánh mắt của hắn dừng lại trên người của hai tên thủ hạ mới vừa thu phục, A Sân và A Si dặn dò.

 

“Nhìn kỹ bọn họ cho ta, kẻ nào dám tự ý làm loạn, giết không tha!”

 

Hai tên ma binh nghe được Triệu Vũ dặn dò, liền ứng tiếng hô lên: “Vâng, thưa chủ nhân!”

 

Những tên ma pháp sư này hầu hết chỉ là cấp bậc đại tông sư, còn chưa có một kẻ nào bước chân vào Thánh Vực, nên trước khí thế của hai tên ma tộc cấp bậc Bán Thần, bọn họ đều trở nên vô cùng ngoan ngoãn, đứng yên ở tại chỗ, không dám nhúc nhích nửa phân.

 

Mà lúc này, Triệu Vũ đã lần nữa đi vào bên trong nội cung, hướng về phía cung điện của nhà vua quay trở lại. Vừa đi tới cửa cung không được bao lâu, Triệu Vũ và Merlin đột nhiên nghe được âm thanh vô cùng tức giận của vua Arthur vang lên.

 

“Súc sinh, ngươi chính là một tên súc sinh!”

 

Nhưng ngay sau đó, trong cung điện lại vang lên âm thanh cuồng tiếu của Đại hoàng tử William.

 

“Ha ha ha, súc sinh? Ta chính là con trai của ông, ông mắng ta súc sinh, thì ông chính là thứ gì? Phụ thân, ngôi vị này của ngài đã ngồi lên quá lâu rồi, hãy để cho con trai của ngài hôm nay được lên kế vị đi!”

 

“A…”

 

Sau tiếng cười điên cuồng của Đại hoàng tử William, chính là một tiếng hét thảm của nhà vua Arthur. Mặc dù hai người Triệu Vũ và Merlin đối với sự sống chết của nhà vua hoàn toàn không có một chút để ý nào. Nhưng thần thạch vẫn còn ở trong tay nhà vua, vì vậy hai người bọn họ đều không ngừng tăng nhanh bước chân, hy vọng là mình có thể đến được kịp lúc.

 

“Alice, từ lúc nhỏ ta đã đem lòng yêu mến nàng, muốn nàng trở thành nữ nhân của ta. Nhưng nàng, vì sao lại từ chối ta? Chẳng lẽ, nàng cho rằng, mình có được sự che chở của ông ta, thì ta không thể làm gì được nàng hay sao?”

 

“Ha ha ha, bây giờ ông ta đã bị chính tay ta giết chết. Ngay cả người đàn bà lăng loàn, trắc nết kia, ta cũng khiến cho bà ta chết không toàn thây. Hiện tại, còn ai có thể ngăn ta trở thành vua của vương quốc này. Còn ai có thể ngăn ta, đem nàng cưới về làm vợ của ta? Ha ha ha!”

 

Nhìn thấy thanh kiếm nhiễm đầy vết máu từ trên lồng ngực của nhà vua được rút ra. Nhìn thấy bước chân của Đại hoàng tử William đang một lúc một tiến gần về phía mình, trong lòng của Alice tràn đầy phẫn nộ cùng căm giận. Thế nhưng, trên mặt nàng vẫn không có một chút biến đổi nào, vẫn một mặt lạnh lùng như băng.

 

Nhìn thấy vẻ mặt này của nàng, không hiểu sao trong lòng Đại hoàng tử có chút khó chịu.

 

Hắn nhìn lấy nàng, cười lạnh một tiếng: “Alice, có phải nàng cho rằng tên kia sẽ đến cứu nàng hay không? Nàng thật sự là quá ngây thơ. Bây giờ, có khi bọn họ đã khởi động truyền tống trận, rời khỏi nơi này rồi. Hiện tại, ta mới chính là vua của vương quốc này, là người duy nhất có thể che chở cho nàng, công chúa thân mến của ta!”

Đại hoàng tử William vẫn một bộ ung dung, đắc ý, giống như hết thảy mọi thứ đều nắm giữ ở trong tay mình. Trong lúc nhất thời, Đại hoàng tử còn nhịn không được ngửa mặt lên trời cười to một trận.

 

“Nói, rốt cuộc là truyền tống trận còn có thể sử dụng được nữa hay không?”

 

Cảm nhận được khí thế trên người của Triệu Vũ đè ép tới, mấy tên ma pháp sư làm sao có thể chịu đựng nổi. Tất cả đều run rẩy quỷ xuống mặt đất, không ai dám ngước mặt lên nhìn hắn.

 

Lúc này, Triệu Vũ mới đi tới trước mặt của tên ma pháp sư vừa mới lên tiếng, đem hắn nhấc lên, trên mặt hiện lên một trận lửa giận.

 

“Nói cho ta biết, truyền tống trận này rốt cuộc có thể sử dụng được nữa hay là không? Nếu như ngươi không nói, ta sẽ trực tiếp giết ngươi!”

 

Nhìn thấy sát khí ở trên người của Triệu Vũ, tên ma pháp sư này liền sợ hãi nói ra: “Được, truyền tống trận vẫn có thể sử dụng được. Thế nhưng, không gian tiết điểm đã bị hỗn loạn, năng lượng không cách nào rót đầy. Trừ phi là dùng đến thần thạch mới có thể tái sử dụng một lần nữa. Bất quá, cho dù là như vậy, nhưng một khi trực tiếp truyền tống, nhất định sẽ chịu phong hiểm rất lớn, có thể rơi vào không gian loạn lưu!”

 

Triệu Vũ lúc này nào để ý nhiều đến như vậy, hắn chỉ trực tiếp nói ra: “Vậy thần thách ở nơi nào, mau lấy ra cho ta!”

 

“Cái này…”

 

Nhìn vẻ mặt lúng túng của tên ma pháp sư, hai mắt của Triệu Vũ phát lạnh.

 

“Thế nào, ngươi không biết, hay là không muốn nói?”

 

Cảm nhận được một trận hàn quang tỏa ra trên người Triệu Vũ, tên ma pháp sư bị hắn nắm đến, thân hình không ngừng run lên lẩy bẩy.

 

Lúc này, Merlin đang đứng ở bên cạnh đột nhiên mở miệng lên tiếng: “Thần thạch ta biết ở đâu, theo ta đi, ta sẽ giúp ngươi đi lấy thần thạch!”

 

Thấy Merlin lên tiếng, ánh mắt của Triệu Vũ mới liếc sang nhìn nàng một cái. Hóa ra, từ đầu đến cuối, nữ nhân này thứ gì cũng biết, nhưng nàng lại cố tình giấu giếm hắn.

 

Thế nhưng, hắn thật sự là không có cách nào trút giận lên người của nàng, chỉ có thể hừ lạnh một cái, sau đó đem tên pháp sư ở trên tay vứt xuống dưới đất. Cuối cùng, ánh mắt của hắn dừng lại trên người của hai tên thủ hạ mới vừa thu phục, A Sân và A Si dặn dò.

 

“Nhìn kỹ bọn họ cho ta, kẻ nào dám tự ý làm loạn, giết không tha!”

 

Hai tên ma binh nghe được Triệu Vũ dặn dò, liền ứng tiếng hô lên: “Vâng, thưa chủ nhân!”

 

Những tên ma pháp sư này hầu hết chỉ là cấp bậc đại tông sư, còn chưa có một kẻ nào bước chân vào Thánh Vực, nên trước khí thế của hai tên ma tộc cấp bậc Bán Thần, bọn họ đều trở nên vô cùng ngoan ngoãn, đứng yên ở tại chỗ, không dám nhúc nhích nửa phân.

 

Mà lúc này, Triệu Vũ đã lần nữa đi vào bên trong nội cung, hướng về phía cung điện của nhà vua quay trở lại. Vừa đi tới cửa cung không được bao lâu, Triệu Vũ và Merlin đột nhiên nghe được âm thanh vô cùng tức giận của vua Arthur vang lên.

 

“Súc sinh, ngươi chính là một tên súc sinh!”

 

Nhưng ngay sau đó, trong cung điện lại vang lên âm thanh cuồng tiếu của Đại hoàng tử William.

 

“Ha ha ha, súc sinh? Ta chính là con trai của ông, ông mắng ta súc sinh, thì ông chính là thứ gì? Phụ thân, ngôi vị này của ngài đã ngồi lên quá lâu rồi, hãy để cho con trai của ngài hôm nay được lên kế vị đi!”

 

“A…”

 

Sau tiếng cười điên cuồng của Đại hoàng tử William, chính là một tiếng hét thảm của nhà vua Arthur. Mặc dù hai người Triệu Vũ và Merlin đối với sự sống chết của nhà vua hoàn toàn không có một chút để ý nào. Nhưng thần thạch vẫn còn ở trong tay nhà vua, vì vậy hai người bọn họ đều không ngừng tăng nhanh bước chân, hy vọng là mình có thể đến được kịp lúc.

 

“Alice, từ lúc nhỏ ta đã đem lòng yêu mến nàng, muốn nàng trở thành nữ nhân của ta. Nhưng nàng, vì sao lại từ chối ta? Chẳng lẽ, nàng cho rằng, mình có được sự che chở của ông ta, thì ta không thể làm gì được nàng hay sao?”

 


Nhìn thấy vẻ mặt này của nàng, không hiểu sao trong lòng Đại hoàng tử có chút khó chịu.

 

Hắn nhìn lấy nàng, cười lạnh một tiếng: “Alice, có phải nàng cho rằng tên kia sẽ đến cứu nàng hay không? Nàng thật sự là quá ngây thơ. Bây giờ, có khi bọn họ đã khởi động truyền tống trận, rời khỏi nơi này rồi. Hiện tại, ta mới chính là vua của vương quốc này, là người duy nhất có thể che chở cho nàng, công chúa thân mến của ta!”

Đại hoàng tử William vẫn một bộ ung dung, đắc ý, giống như hết thảy mọi thứ đều nắm giữ ở trong tay mình. Trong lúc nhất thời, Đại hoàng tử còn nhịn không được ngửa mặt lên trời cười to một trận.