Dưỡng Long Hóa Thần

Chương 209: “Được, ta sẽ đáp ứng đề nghị này của nàng!”





Nhưng vào lúc này, ở phía sau lưng của hắn đột nhiên vang lên mấy tiếng bước chân, ngay sau đó là một âm thanh nhàn nhạt, lạnh lùng vang lên.





“Thật vậy sao, đại hoàng tử William?”



Nghe được giọng nói này, Đại hoàng tử William giống như gặp phải một trận sét đánh, cả người đều ngẩn ra.



“Ngươi… ngươi vì sao vẫn còn ở đây? Ngươi…”



“Ừm!”



Nhưng Triệu Vũ và Merlin đều không có ai để ý đến vẻ mặt sợ hãi của Đại hoàng tử William, ánh mắt của bọn họ cùng nhau hướng về phía nhà vua Arthur nhìn lại.



Lúc này, trước ngực của nhà vua đã bị khoét một lỗ rất sâu, vết máu chảy ra không ngừng. Đồng thời, nhịp tim gần như đã ngừng đập, hơi thở cũng cực kỳ mỏng manh, yếu ớt.



“Là ngươi đã giết ông ta?”



Nhìn thấy tử trạng của nhà vua, sắc mặt của Triệu Vũ hơi có chút trầm xuống. Theo như lời nói của Merlin, nơi cất giấu thần thạch chỉ có một mình nhà vua mới biết được. Hiện tại ông ta đã chết, hắn làm sao tìm thấy thần thạch đây?



Thấy biểu hiện trên khuôn mặt lúc này của Triệu Vũ, Đại hoàng tử William liền biết là đại sự không ổn. Chính vì vậy, trong lúc sự chủ ý của mọi người đều đặt trên thi thể của nhà vua, thì thân hình của William bỗng dưng lóe lên, sau đó hắn hướng về phía công chúa Alice lao tới.



Thanh Hắc Thạch Kiếm từng là bảo kiếm đi theo nhà vua Arthur chính chiến khắp nơi. Lúc này, nó không chỉ nhuốm máu của thống lĩnh kỵ sĩ Lancelot, mà còn nhuốm máu lên máu của nhà vua Arthur. Và hiện tại, thanh kiếm mà vương quốc từng vô cùng tự hào vì lập nên vô số chiến công, đang gác trên cổ của công chúa Alice, một vị thiếu nữ hiền lành, thiện lượng, được trăm vạn dân chúng sủng ái.



“Ha ha ha, Alice, cho dù hôm nay ta có bị đưa xuống địa ngục, thì ta cũng muốn đem nàng theo cùng. Cả đời này của ta, thứ mà ta không có được, thì vĩnh viễn cũng không có ai có thể có được! Ha ha ha!”



Đại hoàng tử William lúc này nhìn giống như kẻ bị điên, giọng cười của hắn vang vọng khắp cả tòa cung điện, ẩn chứa một loại ghen ghét, tuyệt vọng cùng không cam lòng.



Nhưng cho dù bị lưỡi kiếm sắc bén gác lên cổ, phía trên còn lưu lại vết máu tanh tưởi, thì Alice lúc này vẫn không tỏ ý sợ hãi. Nàng vẫn lặng yên đứng đó, ánh mắt hướng về phía người cha đang nhắm mắt, không có một chút hơi thở nào nhìn lại.



Nàng là một thạch nữ, từ nhỏ đã bị cha mẹ vứt bỏ, trôi theo dòng sông, rồi vô tình dừng lại ở trước cổng thành. Khi đó, hoàng hậu Lisa và nhà vua Arthur cũng chỉ vừa mới kết hôn không được mấy năm. Bọn họ nhìn thấy một đứa trẻ tội nghiệp như vậy, liền cho quân lính nhặt về, đặt ở bên trong hoàng cung nuôi nấng.



Kể từ đó, nàng được hoàng hậu và nhà vua chăm sóc, yêu thương như con cái của mình, nhận được vô tận sủng ái.



Nhưng mà, vào khoảng mười năm trước, khi đó nàng chỉ vừa mới bảy tuổi, hoàng hậu Lisa đột nhiên bị nhà vua giết chết. Lúc đó, nhà vua ngày nào cũng nổi điên, thường xuyên nổi giận, đánh đập những người bên cạnh. Cho dù là nàng, cũng không ít lần bị nhà vua tức giận đuổi đi. Nhưng nàng, chưa từng chán ghét phụ vương của mình. Bởi vì nàng biết, trong lòng của nhà vua đối với hoàng hậu Lisa khi đó vẫn còn tình cảm vô cùng sâu nặng.



Thế nhưng, một người đàn ông làm sao có thể chịu đựng được khi chứng kiến người phụ nữ của mình ở bên cạnh một gã đàn ông khác, trong khi đó ông ta vì vương quốc của cha nàng chinh chiến, đổ máu. Vì vậy, sau khi chứng kiến hoàng hậu Lisa cùng với thống lĩnh kỵ sĩ Lancelot quần áo xộc xệch ở chung trong một căn phòng, nhà vua đã vô cùng nổi giận, một kiếm đem nàng giết chết.



Mãi cho đến lúc này, từ trong lời nói của Đại hoàng tử nàng mới biết rõ. Hóa ra, cái chết vào mười năm trước của mẹ nuôi mình, lại là do một tên hoàng tử, khi đó chỉ vừa mới hơn mười ba, mười bốn tuổi bày ra. Chuyện này, đối với nàng thật sự quá mức đả kích.



Hơn nữa, ngay cả cha nuôi của nàng, nhà vua Arthur lúc này cũng bị hắn ta giết chết, trong lòng nàng có thể nói phẫn nộ đến tột cùng. Chưa bao giờ, trong tâm linh của một thiếu nữ thiện lương như nàng, lại muốn giết người đến như vậy.



Truyện đăng độc quyền trên metruyenhot và FindNovel. Các bạn nhớ đọc truyện nguyên tác trên metruyenhot và FindNovel để ủng hộ tác giả!



“Giết hắn, từ nay về sau cả thân thể và linh hồn của ta đều sẽ thuộc về ngài!”



Trong lúc Triệu Vũ còn đang suy nghĩ không biết xử lý tên Đại hoàng tử này như thế nào, đột nhiên nghe được âm thanh của công chúa Alice vang lên, hắn không khỏi kinh ngạc mà nhìn lấy nàng.



Ngay cả thánh nữ Merlin cũng có phản ứng tương tự, chứ đừng nói chi là Đại hoàng tử William lúc này. Hắn, dường như không thể nào tin tưởng được vào lỗ tai của mình.



“Ha ha ha, nàng muốn giết ta, nàng thật sự là muốn giết ta?”



Từ nhỏ đến lớn, đây là lần đầu tiên William nghe thấy công chúa Alice đưa ra một lời đề nghị như vậy. Mặc dù trên khuôn mặt của nàng không có một chút biểu hiện biến hóa nào. Nhưng hắn biết được, nàng phải căm ghét mình như thế nào mới đưa ra một cái đề nghị như vậy.



Một vị công chúa chưa từng sát hại qua bất kỳ một sinh linh nào, có thể căm hận một người kinh khủng đến bao nhiêu mới có thể dùng thân thể cùng linh hồn của mình để đổi lấy tính mạng của hắn?



“Được, ta sẽ đáp ứng đề nghị này của nàng!”



Việc này đối với Triệu Vũ mà nói, hoàn toàn không có một chút tính khiêu chiến nào. Với lại đã nhìn ra được, vị công chúa hiền lành trước mặt này, thật sự là đang vô cùng phẫn nộ. Chính vì thế, Triệu Vũ không chút do dự liền gật đầu đáp ứng.



“Không… ngươi không được tới đây! Ngươi không được giết ta, nếu không, ta sẽ đem nàng giết chết!”



Mà Đại hoàng tử William nhìn thấy Triệu Vũ một lời đáp ứng, lại nhớ đến những cảnh tượng khủng khiếp mà trước đó hắn đã từng chứng kiến. Trong lòng của Đại hoàng tử William lúc này trở nên vô cùng hoảng sợ. Hắn lập tức giơ lên Hắc Thạch Kiếm đặt ở trên cổ của công chúa Alice, kéo xuống một đường vết máu, bước chân không ngừng lùi lại phía sau.

Nhưng vào lúc này, ở phía sau lưng của hắn đột nhiên vang lên mấy tiếng bước chân, ngay sau đó là một âm thanh nhàn nhạt, lạnh lùng vang lên.





“Thật vậy sao, đại hoàng tử William?”



Nghe được giọng nói này, Đại hoàng tử William giống như gặp phải một trận sét đánh, cả người đều ngẩn ra.



“Ngươi… ngươi vì sao vẫn còn ở đây? Ngươi…”



“Ừm!”



Nhưng Triệu Vũ và Merlin đều không có ai để ý đến vẻ mặt sợ hãi của Đại hoàng tử William, ánh mắt của bọn họ cùng nhau hướng về phía nhà vua Arthur nhìn lại.



Lúc này, trước ngực của nhà vua đã bị khoét một lỗ rất sâu, vết máu chảy ra không ngừng. Đồng thời, nhịp tim gần như đã ngừng đập, hơi thở cũng cực kỳ mỏng manh, yếu ớt.



“Là ngươi đã giết ông ta?”



Nhìn thấy tử trạng của nhà vua, sắc mặt của Triệu Vũ hơi có chút trầm xuống. Theo như lời nói của Merlin, nơi cất giấu thần thạch chỉ có một mình nhà vua mới biết được. Hiện tại ông ta đã chết, hắn làm sao tìm thấy thần thạch đây?



Thấy biểu hiện trên khuôn mặt lúc này của Triệu Vũ, Đại hoàng tử William liền biết là đại sự không ổn. Chính vì vậy, trong lúc sự chủ ý của mọi người đều đặt trên thi thể của nhà vua, thì thân hình của William bỗng dưng lóe lên, sau đó hắn hướng về phía công chúa Alice lao tới.



Thanh Hắc Thạch Kiếm từng là bảo kiếm đi theo nhà vua Arthur chính chiến khắp nơi. Lúc này, nó không chỉ nhuốm máu của thống lĩnh kỵ sĩ Lancelot, mà còn nhuốm máu lên máu của nhà vua Arthur. Và hiện tại, thanh kiếm mà vương quốc từng vô cùng tự hào vì lập nên vô số chiến công, đang gác trên cổ của công chúa Alice, một vị thiếu nữ hiền lành, thiện lượng, được trăm vạn dân chúng sủng ái.



“Ha ha ha, Alice, cho dù hôm nay ta có bị đưa xuống địa ngục, thì ta cũng muốn đem nàng theo cùng. Cả đời này của ta, thứ mà ta không có được, thì vĩnh viễn cũng không có ai có thể có được! Ha ha ha!”



Đại hoàng tử William lúc này nhìn giống như kẻ bị điên, giọng cười của hắn vang vọng khắp cả tòa cung điện, ẩn chứa một loại ghen ghét, tuyệt vọng cùng không cam lòng.



Nhưng cho dù bị lưỡi kiếm sắc bén gác lên cổ, phía trên còn lưu lại vết máu tanh tưởi, thì Alice lúc này vẫn không tỏ ý sợ hãi. Nàng vẫn lặng yên đứng đó, ánh mắt hướng về phía người cha đang nhắm mắt, không có một chút hơi thở nào nhìn lại.



Nàng là một thạch nữ, từ nhỏ đã bị cha mẹ vứt bỏ, trôi theo dòng sông, rồi vô tình dừng lại ở trước cổng thành. Khi đó, hoàng hậu Lisa và nhà vua Arthur cũng chỉ vừa mới kết hôn không được mấy năm. Bọn họ nhìn thấy một đứa trẻ tội nghiệp như vậy, liền cho quân lính nhặt về, đặt ở bên trong hoàng cung nuôi nấng.



Kể từ đó, nàng được hoàng hậu và nhà vua chăm sóc, yêu thương như con cái của mình, nhận được vô tận sủng ái.



Nhưng mà, vào khoảng mười năm trước, khi đó nàng chỉ vừa mới bảy tuổi, hoàng hậu Lisa đột nhiên bị nhà vua giết chết. Lúc đó, nhà vua ngày nào cũng nổi điên, thường xuyên nổi giận, đánh đập những người bên cạnh. Cho dù là nàng, cũng không ít lần bị nhà vua tức giận đuổi đi. Nhưng nàng, chưa từng chán ghét phụ vương của mình. Bởi vì nàng biết, trong lòng của nhà vua đối với hoàng hậu Lisa khi đó vẫn còn tình cảm vô cùng sâu nặng.



Thế nhưng, một người đàn ông làm sao có thể chịu đựng được khi chứng kiến người phụ nữ của mình ở bên cạnh một gã đàn ông khác, trong khi đó ông ta vì vương quốc của cha nàng chinh chiến, đổ máu. Vì vậy, sau khi chứng kiến hoàng hậu Lisa cùng với thống lĩnh kỵ sĩ Lancelot quần áo xộc xệch ở chung trong một căn phòng, nhà vua đã vô cùng nổi giận, một kiếm đem nàng giết chết.



Mãi cho đến lúc này, từ trong lời nói của Đại hoàng tử nàng mới biết rõ. Hóa ra, cái chết vào mười năm trước của mẹ nuôi mình, lại là do một tên hoàng tử, khi đó chỉ vừa mới hơn mười ba, mười bốn tuổi bày ra. Chuyện này, đối với nàng thật sự quá mức đả kích.



Hơn nữa, ngay cả cha nuôi của nàng, nhà vua Arthur lúc này cũng bị hắn ta giết chết, trong lòng nàng có thể nói phẫn nộ đến tột cùng. Chưa bao giờ, trong tâm linh của một thiếu nữ thiện lương như nàng, lại muốn giết người đến như vậy.



Truyện đăng độc quyền trên metruyenhot và FindNovel. Các bạn nhớ đọc truyện nguyên tác trên metruyenhot và FindNovel để ủng hộ tác giả!



“Giết hắn, từ nay về sau cả thân thể và linh hồn của ta đều sẽ thuộc về ngài!”



Trong lúc Triệu Vũ còn đang suy nghĩ không biết xử lý tên Đại hoàng tử này như thế nào, đột nhiên nghe được âm thanh của công chúa Alice vang lên, hắn không khỏi kinh ngạc mà nhìn lấy nàng.



Ngay cả thánh nữ Merlin cũng có phản ứng tương tự, chứ đừng nói chi là Đại hoàng tử William lúc này. Hắn, dường như không thể nào tin tưởng được vào lỗ tai của mình.



“Ha ha ha, nàng muốn giết ta, nàng thật sự là muốn giết ta?”



Từ nhỏ đến lớn, đây là lần đầu tiên William nghe thấy công chúa Alice đưa ra một lời đề nghị như vậy. Mặc dù trên khuôn mặt của nàng không có một chút biểu hiện biến hóa nào. Nhưng hắn biết được, nàng phải căm ghét mình như thế nào mới đưa ra một cái đề nghị như vậy.



Một vị công chúa chưa từng sát hại qua bất kỳ một sinh linh nào, có thể căm hận một người kinh khủng đến bao nhiêu mới có thể dùng thân thể cùng linh hồn của mình để đổi lấy tính mạng của hắn?



“Không… ngươi không được tới đây! Ngươi không được giết ta, nếu không, ta sẽ đem nàng giết chết!”



Mà Đại hoàng tử William nhìn thấy Triệu Vũ một lời đáp ứng, lại nhớ đến những cảnh tượng khủng khiếp mà trước đó hắn đã từng chứng kiến. Trong lòng của Đại hoàng tử William lúc này trở nên vô cùng hoảng sợ. Hắn lập tức giơ lên Hắc Thạch Kiếm đặt ở trên cổ của công chúa Alice, kéo xuống một đường vết máu, bước chân không ngừng lùi lại phía sau.