Em Chỉ Có Thể Là Của Anh

Chương 12



Ngồi không cũng chán nên cô đứng lên bước vào bếp cùng dì Trương làm bánh .

"Dì à để con giúp 1 tay nhé !"

"Thôi con cứ ra kia ngồi đi dì làm chút là xong rồi!"

"Thôi con giúp dì , dù gì ngồi không cũng rất chán ."

"Được rồi vậy con giúp dì nhào bột đi nhé !"

"Dạ "

Loay hoay 1 hồi thì 2 dì cháu cũng làm xong 1 mẻ bánh bao , do làm hơi quá tay nên số lượng bánh có hơi nhiều .

"Bánh xong rồi , con ngồi ăn đi !"

"Dì à dì cũng ăn đi , con thấy dì dậy sớm như vậy chắc cũng chưa ăn gì đâu "

"Nhưng mà ..."

"Không sao , bánh nhiều như vậy con ăn cũng không có hết , để tí con đem cho mọi người 1 ít nữa ."

"Vậy cũng được.Mà dì thấy con là cô gái đầu tiên đến đây mà lễ phép như thế đấy .!"

"Hả , cô gái đầu tiên !"

"Đúng thế sao con bất ngờ vậy."

"Ý dì nói là thiếu gia hay dẫn bạn gái về nhà hả , haizzz đúng là đàn ông ai cũng có tính lăng nhăng mà ."

"Ha ha con hiểu nhầm rồi , trước đây đúng là có rất nhiều cô gái đến đây , nhưng mà đều là do bà chủ sắp xếp . Chứ còn thiếu gia chưa bao giờ gần nữ sắc cả . Mà tôi thấy chắc cô là ngoại lệ rồi đấy ."

"Hả ngoại lệ là sao chứ ?"

An Tâm từ trước đến nay đều không yêu ai nên nói đến chuyện tình cảm thì cô thực sự rất ngu muội, như 1 người ngốc vậy .

"Haizz cô thật là , chuyện này tôi không thể nói nhiều hơn , nên có thể cô phải tự hiểu rồi !"

"Dì ấy thật là , cứ nói quách ra cho xong , cứ ấp ấp mở mở làm mình khó hiểu vô cùng ."



Cô ăn được đâu khoảng chừng 2 cái bánh bao thì cũng no căng bụng . Số bánh còn lại cô đem bỏ vào hộp nhỏ từng cái 1 rồi đem ra phía sân sau , do công đoạn làm bánh khá lâu nên giờ cũng tầm 8h hơn rồi .

"Mọi người nghỉ ngơi đến đây ăn bánh bao đi ạ !"

"Ôi có bánh bao ăn hả "

Mọi người đang làm nghe thấy thế , ai ai cũng vui mừng chạy đến .

"Từ từ thôi ạ , ai cũng có phần ạ !"

"Woa bánh này ngon thật đấy !"

"Vâng mọi người ăn ngon là được rồi!"

Trong khi ai cũng đi đến lấy phần của mình thì cô quan sát thấy ở đằng xa kia có 1 cô gái vẫn đang cắm cúi làm việc . Cô đành lấy 1 hộp bánh sau đó tiến lại gần .

"Chị à , chị nghỉ tay ăn bánh đã ạ !"

"Tôi không có đói !"

Đáp lại lời nói của cô là 1 giọng nói lạnh lùng như quát thẳng vào mặt người ta vậy , và đó không ai khác chính là An Tĩnh Tĩnh .Cô ta rất ghen ghét với An Tâm vì luôn được thiếu gia quan tâm , lo lắng .

"Vậy nếu chị không ăn thì thôi ạ "

"Thôi đi em cô ta tính nết là như vậy đấy đừng có để tâm đến làm gì cả " Chị Mộng Cầm nhẹ nhàng nói với cô .

"Dạ em biết rồi ạ "

"À mà em không ăn nữa hả "

"Dạ em ăn rồi ạ ,mọi người cứ chia nhau ăn đi , em hơi mệt nên về phòng nghỉ ngơi ạ "

"Ừ em về nghỉ ngơi đi ."

Nói rồi cô đi một mạch lên trên phòng , duỗi vai nằm thẳng xuống chiếc giường rộng lớn, rồi vươn tay lấy điện thoại ở trên cái tủ nhỏ gần giường .

"Hả sao anh Lăng Thẩm gọi cho mình nhiều vậy !" Đang nằm rất thư thái thì3 cô giật mình bật ngồi dậy.

Thấy cuộc gọi nhỡ quá nhiều nên cô liền bấm để gọi lại , nhắc mới nhớ cả ngày hôm qua đến tận bây giờ cô mới để ý đến chiếc điện thoại của mình .



"Alo anh Lăng Thẩm gọi cho em có việc gì sao ?"

"À cũng không có việc gì lớn , chỉ là anh hơi lo lắng cho em nên gọi hỏi thăm em 1 chút, nhưng mà gọi mãi em không có bốc máy ,anh còn tưởng em gặp chuyện gì nữa cơ !"

"Hì hì anh đừng có lo , em tắt chuông điện thoại nên không để ý anh gọi đến , em sống ở đây rất tốt , anh không phải lo lắng gì đâu nhé !"

"Được , vậy là tốt rồi mà em nhớ ăn uống đầy đủ đấy , cũng đừng làm việc quá sức."

"Nhưng mà anh à , lúc trước khi anh giới thiệu việc làm này cho em anh có bảo là công việc sẽ có chút khó khăn , vậy mà bây giờ em thấy việc làm này nó rất nhàn rỗi , lại còn được sắp xếp chỗ ở rất chu đáo ."

"Ồ vậy sao , như thế là tốt rồi , không có khó khăn gì thì anh cũng yên tâm ."

"Dạ "

"Tiểu thư , tiểu thư.." Giọng dì Trương vang lên ở ngoài phòng .

"À có người gọi , em tắt máy trước nhá , em sẽ gọi lại sau ."

"Được vậy em cứ làm việc đi "

Xong hai người cũng tắt máy , cô liền mở cửa phòng .

"Dạ dì Trương có việc gì hả dì !"

"À tôi tính hỏi cô là trưa nay tiểu thư muốn ăn món gì để tôi nấu ạ "

"Dạ con dễ ăn lắm , món nào cũng có thể ăn được hết á .Với lại với tay nghề của dì thì món nào cũng ngon hết trơn á !"

"Ha ha cô quá khen rồi ! Vậy thôi tôi xin phép "

"Dạ "

Nói xong cô cũng tiếp tục nằm xuống giường , trong đầu cô suy nghĩ .

*Nếu biết công việc này nhàn vậy mình đã không do dự gì rồi , làm mình phải suy nghĩ nhiều rồi. Đợi mình kiếm được nhiều tiền nhất định sẽ quay lại để đi học tiếp thực hiện ước mơ của mình .*

"Haizz nhưng mà nằm đây cũng chán quá đi mất , chẳng lẽ ngày nào cũng như vậy hay sao" Cô thở dài than vãn .

Đang không biết làm gì thì trong đầu cô sực soẹt qua 1 suy nghĩ . Liền bật dậy mà chạy thật nhanh xuống dưới .Vừa ra đến bên ngoài thì cô đụng mặt ngay cô gái tên An Tĩnh Tĩnh . Đúng là xui quá mà .