Tiếng báo thức reo vang, Nhược Hi đưa tay tắt báo thức, chầm chậm vươn vai ngồi dậy.
Đây là tuần thực tập đầu tiên của cô ở EODIL, nên tâm trạng của cô vẫn rất hưng phấn.
Cô bước xuống giường, kéo rèm cửa, đón nắng sáng vào phòng.
Cô sống ở một khu chung cư không hẳn là cao cấp, nhưng cũng không phải dạng bình dân.
Phía dưới chung cư có một công viên nhỏ, view phòng cô cũng vừa vặn đón được bình minh.
Cô nhìn ra ngoài phía cửa kính, mỉm cười với bức tranh thiên nhiên bên ngoài và tự nói với bản thân.
… “Chào ngày mới! Cố lên..”
Cô yêu đời, vừa vệ sinh cá nhân, vừa hát bài hát tiếng anh yêu thích.
“Đi làm thôi.. tạm biệt bạch na của mẹ, ở nhà ngoan nha.” Nhược Hi vuốt ve chú cún con của mình, sau đó rời khỏi chung cư.
Nhược Hi mặc một chiếc váy đơn giản màu xanh lam, đứng dưới sảnh chung cư, trên vai đeo túi sách, một tay cầm ly cafe, mắt dán vào điện thoại. Cô ấy đang đợi xe buýt để đi làm.
Tác phong và ngoài hình của cô thật sự rất đặc biệt, dù đơn giãn nhưng luôn vừa mắt người nhìn, bên cạnh cũng toát lên chút gì đó thang lịch nhưng trẻ trung.
…
CÔNG TY EODIL
“Chào buổi sáng, chào buổi sáng….”
Ở tầng trệt của công ty, Nhược Hi niềm nở chào các đồng nghiệp.
… “Nhược Hi!!” Sao cô còn ở đây?” Thư Ỷ thấy Nhược Hi thư thái thì vội gọi.
“Sao thế? Vẫn chưa đến giờ làm mà?”
“Hôm nay tổng giám đốc sẽ đến công ty đấy!”
“Thì sao? Có cuộc họp gì? Hay dự án nào quan trọng à?”
“À tôi quên mất, cô vẫn chưa vào nhóm chat của nhân viên công ty.”
“Ờm…” Nhược Hi gật đầu.
“Để tôi đưa cô vào nhóm.”
…
“Tổng giám đốc hơn 4 năm nay đều làm việc ở công ty mẹ bên Mỹ, nhưng vì năm nay công ty chúng ta không đạt doanh số, thế nên anh ấy đặc biệt quay về trực tiếp điều hành công ty.”
“Ồ…”
“Cô mới vào nên không biết, Cố tổng của chúng ta chính là chiến thần bất bại, ma vương công sở. Chỉ cần anh ấy xuất hiện ở đâu, đừng nói là nhân viên, đến cả đối tác và đối thủ cạnh tranh đều phải run sợ.”
“Ghê vậy á?”
“Ừm, chính là đáng sợ như vậy, cô nhìn xem, vừa chiều hôm qua có thông báo, hôm nay 36 tầng lầu của công ty đã được lau dọn không dưới 20 lần rồi đấy!”
“Anh ấy bị bệnh sạch sẽ à? Có cần phải làm quá đến vậy không?”
“Chuyện này tôi không biết, nhưng trong lời đồn của các nhân viên cũ, Thì Cố tổng chính là rất khó, khó đến mức chỉ cần có một vết bẩn trên kính, thì toàn bộ bộ phận lao dọn đều sẽ bị sa thải. Bộ phận nhân sự phụ trách cũng sẽ bị giáo huấn một trận.”
“Còn nữa, trước nay Cố tổng làm việc, chưa từng do dự, chỉ cần sai một lỗi nhỏ, cũng sẽ bị sa thải.”
Một người nữa bước đến và nói
“Tôi còn nghe nói… Cố tổng là một người máu lạnh, từng giết chết một tên tham ô, xử lý gọn đến mức pháp luật không phát hiện ra kẻ hở.”
“Các cô có đang nói quá không vậy? Dù sao cũng là một tổng giám đốc, sau lại tàn nhẫn và không có tình người đến vậy.”
“Thật đấy, tôi làm ở EODIL hơn 10 năm rồi, đã làm việc với anh ấy 6 năm, trong suốt 6 năm đó, tôi chưa từng nhìn thấy anh ấy cười lấy một lần.” Kiều Nhiễm, giám đốc phòng thiết kế nói.
Cô nói tiếp.
“Chính vì vậy mà anh ấy mới điều hành được tập đoàn EODIL trở nên lớn mạnh như thế, tôi thật sự sợ nhưng cũng rất ngưỡng mộ.”
“Kiều tổng, vậy Cố tổng có đẹp trai không?”
“Có, rất đẹp, rất phong độ… nhưng không đến lượt các cô mơ mộng đâu, lo mà chuẩn bị báo cáo đi. Hôm nay sẽ là một ngày sóng gió đối với công ty đấy.”
Nói rồi Kiều Nhiễm để lại một nụ cười và rời đi.
Chuyển cảnh văn phòng.
Tất cả nhân viên đều đang rất bận rộn làm lại tài liệu để chuẩn bị đối phó với Cố tổng.
Chỉ riêng Nhược Hi, cô vừa vào, nên cũng không biết nên chuẩn bị gì. Thấy vậy cô cũng đến phụ giúp dọn dẹp, sắp sếp lại các chậu cây.
“Mọi người chuẩn bị báo cáo, 15p nữa sẽ họp.” Giám Đốc Kiều tác phong nhanh nhẹn, vừa đi, vừa sắp xếp tài liệu, vừa nói.
“Nhược Hi, mau chuẩn bị phòng họp.”
“Dạ.”
Nhược Hi loanh quanh cả buổi, cuối cùng cũng có nhiệm vụ, cô vui vẻ đi làm nhiệm vụ.