“Bản phát thảo sau khi điêu chỉnh, Sếp Cố đã duyệt rồi, nên hôm nay em đến ngoài thông báo tin vui, cũng muốn xem luôn phương án thực hiện.”
“Sếp Cố duyệt rồi, Nhược Hi, cô giỏi quá, bản thảo chỉ mới điều chỉnh một lần đã được duyệt.” Mặc Du giọng thán phục.
“Phải đó!” Kiều Hạ tán thưởng.
“Hai người quá khen rồi, đây là công lao chung của của chung ta mà.”
“Nhược Hi, em không cần khiêm tốn.” Kiều Hạ nói tiếp.
Nhược Hi cuối đầu cười khiêm tốn.
“Đây là phương án, em xem qua nhé.”
Nhược Hi xem hơn 20p thì mới bắt đầu lên tiếng.
“Giám đốc Nhậm, tiến độ này, có chút chậm. Sếp Cố của chúng tôi rất quan trọng tiến độ làm việc.… nên là.… mong bên chị xem xét lại một chút.”
Kiều Hạ nhìn Mặc Du rồi lại nhìn Nhược Hi.
“Chúng ta có thể bắt đầu thực hiện vào đầu tuần sau, không cần đến tháng sau đâu ạ.”
“Nhưng, hiện tại chúng tôi vẫn chưa tìm được người mẫu…. Còn phải thiết kế sản phẩm nữa.”
“Trong tuần này em sẽ đến công tác tại NK để theo dõi việc thiết kế sản phẩm, sản phẩm nào hoàn thành trước chúng ta sẽ cho chụp sản phẩm đó. Sau khi hoàn thành toàn bộ, sẽ chụp lại một bộ ảnh kết hợp. Sau đó phía công ty em sẽ mở một buổi trình diễn để ra mắt bộ sưu tập lần này.” Nhược Hi tự tin sắp xếp.