Đang thao thao bất tuyệt một mình thì Giản Nhu ngạc nhiên khi thấy Nhã Phương mở cửa đi vào.
"Trịnh Khải? Anh có khách à?" Ba người bọn họ vô tình chạm mặt nhau.
"Xin chào Hứa Nhã Phương, đã lâu không gặp, cô vẫn còn ý định theo đuổi Trịnh Khải hay sao?" Giọng nói hóng hách của Giản Nhu vẫn như ngày nào, không có một chút gì thay đổi.
"Giản Nhu? Cô là người duy nhất tôi không hề muốn gặp lại bất cứ một chút nào, cho tôi hỏi con mắt nào của cô thấy tôi đang theo đuổi Trịnh Khải vậy?" Chị không còn là cô bé của ngày xưa đâu, bây giờ chị đã khác xưa rồi, đến cả Trịnh Khải còn thấy bất ngờ mà huống chi là Giản Nhu, người mà Nhã Phương còn ghét hơn nữa.
"Vậy tại sao cô lại ở công ty Hàn Thị để làm gì?"
"Sao thế? Chỉ có cô mới có quyền đến Hàn Thị à? Lúc nãy nghe hai người lớn tiếng, bộ vợ chồng hai người có xích mích gì sao?"
"Hàn Uyên tụi anh không phải đâu." Trịnh Khải ngập ngừng.
"Vợ chồng cãi nhau là chuyện bình thường mà, cô khôn hồn thì tránh xa chồng của tôi ra." Giản Nhu cố ý khiêu khích.
"Đáng tiếc quá, chồng cô rước tôi về nhà của anh ấy luôn rồi, hèn gì sống ở đó lâu như vậy mà tôi thắc mắc tại sao lại không thấy cô, xin lỗi nha hôm nay tôi đến là để đón ba của tôi."
Cùng đứng chung một không gian nhưng cả ba lại có những tâm trạng và thái độ hoàn toàn khác nhau. Cuộc nói chuyện đang mang hướng nhẹ nhàng, cũng có thể thấy Trịnh Khải đã có ý định dè chừng Giản Nhu, bản thân anh là người biết rõ nhất con người gian xảo của cô gái này như thế nào.
Vào bảy năm trước chính cô gái mỏng manh nhưng đầy thâm độc này đã ép được anh phải nghe theo cô ấy. Sau này khi gặp lại, Giản Nhu vẫn dùng thủ đoạn năm xưa, bởi vì ngay từ đầu Trịnh Khải đã nói Hứa Nhã Phương chính là điểm yếu duy nhất của anh. Nhưng lần này lại có sự tham gia của cô ấy.
Mặt khác cho dù Hứa Nhã Phương không biết chuyện xảy ra giữa hai bọn họ nhưng có thể thấy cô nàng đang áp đảo thế trận mà Giản Nhu cố ý bày ra. Giản Nhu bây giờ đang tức điên lên vì người cô hại năm xưa, bây giờ đã trở thành một con người khác. Hàn Uyên này đã biết đấu khẩu lại khiến cho đối thủ buộc phải im miệng, không như hồi đó cô chỉ là một cô gái yếu đuối, chỉ biết nấp sau lưng Hàn Khải Nguyên. Hàn Uyên bây giờ đã độc lập, tự chủ, không còn xem Hàn Khải Nguyên là tất cả nữa.
Điều khiến cô có thể mạnh mẽ để đáp trả lại Giản Nhu chính là vào thời khắc đó, cái thời khắc mà Giản Nhu đã cướp tất cả mọi thứ của cô, chính niềm đau, sự tuyệt vọng, gục ngã ấy đã hình thành nên một Hứa Nhã Phương chẳng còn sợ ai nữa. Bây giờ cô không chỉ có Hứa Thị chống lưng, mà còn có Hàn Thị và bên cạnh đó cô cũng là một doanh nhân độc lập, không có sự phụ thuộc, không sợ gì để mất.
Ông Hứa cũng đã xuất hiện, sau khi bàn giao hợp đồng cho Trịnh Khải xong ông có nhã ý mời mọi người đi dùng bữa. Khi biết Giản Nhu cũng chính là bạn học lúc nhỏ của cả hai thì đương nhiên cô ấy cũng được mời đi cùng. Hứa Tổng định lái xe chở con gái của mình thì Trịnh Khải vừa tới đã ga lăng có ý muốn lái xe chở hai cha con bọn họ khiến cho Giản Nhu tỏ thái độ khó chịu. Bởi vì ngay khi vừa xuống bãi xe, cô đã muốn ngồi riêng xe với Trịnh Khải, kế hoạch này đã thất bại và điều khiến cô tức điên lên hơn nữa chính là Trịnh Khải đã đẩy cô qua ngồi xe của trợ lý. Lúc nãy khi ở trong văn phòng thì bị Nhã Phương ép thế, còn bây giờ thì lại bị Trịnh Khải từ chối ra mặt. Có phải chăng hai vợ chồng nhà này đã bắt tay trả thù Giản Nhu không?
Trong bữa ăn, sau khi biết cô gái ấy chính là Giản Nhu - cô gái năm xưa, mặt của chủ tịch Hứa liền biến sắc. Sau khi đưa ba về nhà, Nhã Phương liền hỏi thăm ba, "Ba thấy không được khỏe trong người sao? Từ lúc trong bữa ăn cho đến giờ con thấy sắc mặt của ba cứ bị làm sao ấy, ba thấy không thoải mái chỗ nào thì có thể nói với con."
"Ba không sao mà, chỉ là ba thấy con bé Giản Nhu đó không phải là một người tốt, con đừng tiếp xúc nhiều với nó để tránh rước họa vào thân." Ông Hứa căn dặn.
"Có chuyện gì vậy ba?" Nhã Phương hiếu kỳ.
"Năm cuối khi con học đại học, Giản Nhu từng tới gặp ba để đưa ra điều kiện với ba, nếu ba đồng ý thì tập đoàn Giản Thị sẽ rút khỏi dự án ở Pháp nhưng mà ba đã không đồng ý." Ba của Nhã Phương giải bày.
"Chẳng phải ba đã ký hợp đồng ở bên Pháp rất thành công sao?" Nhã Phương bất ngờ.
"Đúng vậy, mặc dù ba không đồng ý điều kiện đó nhưng mà Trịnh Khải nó đã đồng ý thay ba." Khi nhắc lại, ông vẫn không quên công ơn to lớn lúc ấy của Trịnh Khải.
"Giản Nhu đã đưa ra điều kiện gì với ba?" Lúc này sự thật năm đó sắp được phơi bày rồi, trong lòng của Nhã Phương hồi hộp vô cùng, cô đang đón chờ câu trả lời từ ba của mình.
"Nó nói ba nên khuyên con chia tay với Trịnh Khải, ba biết con và Trịnh Khải yêu nhau cho nên ba không thể làm như vậy được, sau đó Trịnh Khải đã chấp nhận điều kiện sang Mỹ chung với Giản Nhu, để ba có thể thuận lợi ký hợp đồng ở bên Pháp." Hứa Tổng từ tốn kể lại cho con gái của mình nghe.
Vậy là Trịnh Khải tự nhiên bỏ đi du học là do yêu cầu của Giản Nhu sao? Khi biết được sự thật đằng sau, Nhã Phương ngạc nhiên đến tột độ, cô bị sốc hoàn toàn. Đột nhiên một mớ suy nghĩ bồng bông chạy hỗn loạn trong đầu của Nhã Phương. Không gian và thời gian như đứng yên sau câu nói của Hứa Tổng, Hàn Uyên như chết lặng trong giây phút ấy.
Rõ ràng trong tiềm thức của cô là hai người bọn họ đã âm mưu làm tổn thương cô. Tự nhiên đang yên đang lành, Hàn Khải Nguyên lại đi du học với Giản Nhu mà không hề cho cô biết một lý do chính đáng nào. Giản Nhu cũng chỉ là một cô gái bình thường giống với Hàn Uyên thôi mà, sao cô ta lại có thể vẻ nên một đường dây kế hoạch điều khiển cả tâm trí của một con người như vậy? Liệu Trịnh Tổng có phải là một người đủ thông minh để gánh vác cả một tập đoàn Hàn Thị hay không? Trong khi năm xưa anh lại bị một cô gái dẫn dắt đi sai đường? Làm ngược lại với những gì anh suy nghĩ, cùng một lúc cô gái tưởng chừng như tầm thường ấy đã phá hoại đi sự hạnh phúc của cả hai người. Ai là người đã chống lưng cho cô?
"Nói ba nghe, con với Trịnh Khải vẫn ổn chứ?" Ông lo lắng.
"Dạ tụi con vẫn ổn, ba yên tâm."
"Ba biết Trịnh Khải nó giúp ba rất nhiều cho nên ba mới đồng ý điều kiện để con sang nhà nó sống, tiện thể hai đứa có thể quan tâm, chăm sóc lẫn nhau, con cũng đã xa nó mười mấy năm rồi còn gì."
"Ba cứ yên tâm vào nhà đi, Giản Nhu sẽ không làm được gì con đâu, con với anh ấy vẫn bình thường ba à."
"Vậy con về cẩn thận, ba vào nhà trước đây."
Cô thừa biết rõ nhờ có hợp đồng ở bên Pháp, Hứa Thị mới phát triển lớn mạnh cho đến bây giờ nhưng xuất phát khởi điểm ban đầu tất cả đều là nhờ sự giúp sức âm thầm của Trịnh Khải, Nhã Phương thật sự đã trách lầm anh ấy sao?
Không gian tĩnh lặng của buổi tối bao trùm, chiếc xe Mec từ từ lăn bánh rời đi. Suốt dọc đường, Nhã Phương đã suy nghĩ rất nhiều về những chuyện đã xảy ra. Một câu hỏi duy nhất khiến cô bối rối là tại sao năm đó Hàn Khải Nguyên lại chọn cách hành xử như vậy? Trong khi anh có trong tay Hàn Thị, có mối quan hệ với Hứa Thị và còn có cả Hàn Uyên nữa, tại sao Trịnh Khải không nhờ sự giúp sức? Chỉ có Hàn Khải Nguyên ở thời khắc đó mới trả lời được.