Em Thích Họ Của Anh

Chương 8: Tha thứ



Thêm một minh chứng nữa cho sự hạnh phúc không bàn cãi này. Lyly là trợ lý vừa tài giỏi vừa tốt bụng, dễ thương, đặc biệt Nhã Phương luôn xem cô ấy như chị em thân thiết của mình, cộng thêm với ông chồng chủ tịch đẹp trai hiện tại thì còn gì hạnh phúc bằng. Cuộc sống này của Hàn Uyên đã quá viên mãn rồi.

Tại nhà hàng, vừa đến đôi vợ chồng trẻ đã bị mẹ của Trịnh Khải chất vấn, "Hai cái đứa này đi đăng ký kết hôn lúc nào sao không nói với ai hết vậy?"

"Con định tổ chức đám cưới luôn ấy chứ vậy mà vợ con kêu đi đăng ký kết hôn bất ngờ quá nên con cũng chiều theo ý của cô ấy luôn." Nói vậy chẳng lẽ anh không muốn sao Trịnh Khải, câu nói này của anh bị Nhã Phương nắm thóp rồi kìa. Nhưng mà từ lâu trong lòng của Trịnh Khải đã ngầm khẳng định cô gái này chính là vợ của anh rồi.

Lâu ngày rồi hai bên gia đình mới có dịp được quây quần bên nhau cùng dùng bữa như ngày hôm nay, không biết chuyện ở đâu mà mọi người nói cười không biết mệt nghỉ. Bởi vậy mới nói không có gì bằng gia đình của mình. Nhã Phương cũng đã nói về kế hoạch dự định của cô trong tương lai rất nhiều bởi vì ba của Trịnh Khải muốn có nhã ý mời con dâu hợp tác với Hàn Thị và Trịnh Khải cũng rất muốn được thấy những thành công của vợ mình mà trong đó người đồng hành chính là cửa hàng thời trang ILLY do chính cô sáng lập.

Sáng hôm sau, Nhã Phương đang bận lo liệu cho việc thiết kế bảng tên của cửa hàng thì cô nhận được điện thoại của Trịnh Khải. Anh ấy nói phải đi công tác đột suất sợ là sẽ về không kịp trước bữa tối, anh đã dặn mẹ vợ nấu thêm đồ ăn nhiều một chút để vợ mình về nhà mẹ ruột ăn tối. Chính vì thế mà sau khi tan làm, Nhã Phương đã về nhà của ba mẹ ruột mình ngay.

Trước bữa tối, Nhã Phương đã nhận được cuộc gọi hẹn gặp mặt của Giản Lâm, và họ đã có cuộc nói chuyện dưới nhà.

"Nghe nói em kết hôn với Trịnh Khải rồi à?"

"Đúng vậy."

"Em định bao giờ sẽ tổ chức đám cưới?"



"Có thể là tháng sau."

"Anh có được mời không?"

"Có chứ, đến lúc đó em sẽ gửi thiệp mời mà hôm nay anh muốn gặp em là có chuyện gì đây?"

"Nhã Phương, chuyện 25 tỷ đó có thể nào cho anh trả từ từ không? Ý anh là anh sẽ cố gắng làm việc để trả góp cho em chứ tình hình của Giản Thị như hiện giờ em cũng biết đó, trong công ty không xoay sở nỗi ngân khố, nhân viên cũng xin nghỉ việc gần hết rồi, không còn ai muốn hợp tác với Giản Thị nữa, anh xin em, Giản Thị là tâm huyết của ba anh, anh không muốn vì chuyện của anh và Giản Nhu mà khiến tâm huyết của ông ấy bị sụp đổ."

Chuyện 25 tỷ đó, Hứa Tổng đã giao toàn bộ quyết định lại cho Nhã Phương rồi, cô cũng đã suy nghĩ rất nhiều về chuyện này nhưng mà cô cũng đã nói chuyện này với Giản Tổng rồi, cô sẽ không truy cứu chuyện 25 tỷ này nữa, cứ xem như đó là một món quà mà cô dành tặng cho Giản Lâm vậy. Lúc đầu Nhã Phương chỉ có ý định cho Giản Nhu một bài thọc thôi, để cô ấy biết rằng danh dự của công ty không thể nào mang ra làm trò đùa được, lúc trước ở Hàn Thị Nhã Phương đã thấy cô ấy đích thân mang hợp đồng đến để xin hợp tác với Trịnh Khải, lúc đó Nhã Phương đã biết cô ấy thật sự đã hối hận và muốn làm gì đó để bù đắp cho Giản Thị, cho nên Nhã Phương đã không truy cứu chuyện này từ lâu rồi.

Sau khi nghe những lời giải bày đầy tình cảm ấy của Nhã Phương, Giản Lâm rất vui mừng, anh cảm ơn cô không ngớt. Anh cũng chia sẻ bởi vì Giản Nhu là con gái út trong nhà, từ nhỏ cô đã rất được cưng chiều vì thế mà cô sinh hư, lúc trước là anh suy nghĩ không đúng cho nên mới thuận theo ý của cô em gái, Giản Lâm cũng vì vậy mà cảm thấy rất áy náy với Nhã Phương và Trịnh Khải, anh đã cúi đầu chân thành xin lỗi hai vợ chồng.

Nhã Phương cũng tiếp lời "Trịnh Khải không nhắc nhiều gì về anh, có thể anh ấy đã không để tâm tới từ lâu rồi, em biết anh là một anh trai tốt anh rất thương em gái của mình, nhưng mà thương không phải là chiều theo em gái của mình làm những chuyện không đúng, lúc trước có thể còn nhỏ cho nên suy nghĩ của chúng ta hơi bồng bột, em cảm nhận được anh là một người có tài, Giản Tổng cũng rất muốn anh về công ty tiếp quản sự nghiệp của gia đình, sau này có thể là trước khi Giản Nhu lập gia đình, anh sẽ là bờ vai vững chắc cho cô ấy, hãy dẫn hướng cô ấy đi trên con đường đúng đắn và làm những việc tốt, trước hết tốt cho bản thân của cô ấy và tốt cho cả Giản Thị nữa, anh làm được mà đúng không Giản Lâm?"

"Anh hứa với em."

"Chúc anh may mắn." Họ ôm nhau một cái thay cho lời tạm biệt.