Ép Hôn

Chương 138: Chương 138




- Cô........sao cô lại nghĩ vậy?
- Tôi chỉ nói sự thật.- con bé lại nói, vẻ ko hề quan tâm, gọi thêm một ly Vodka- Cho tôi một vodka.
- Cô biết uống rượu?
- tất nhiên, anh nghĩ tôi sẽ phải làm gì vs mấy vụ giao dịch làm ăn, làm quen vớ vẩn nếu ko biết một chút gì về rượu?
- Chẳng phải lần trước cô bảo mình chưa từng đến quán bar và ko biết uống rượu? Lần đó cô say đi còn ko vững còn gì?- thằng nhok trố mắt nói.
Con bé ngay lập tức đưa tay lên che miệng như mình vừa nói gì ko-nên-nói, che giấu tiếng "á" vừa phát ra khỏi cổ họng.
- Cái..cái đó......Mà thôi, quan tâm làm gì, dù sao tôi có biết uống rượu ko cũng đâu phải là quan trọng. Tôi về trước đây.- con bé nói, rồi đứng dậy quay người bước đi, ko quên để tiền dưới ly rượu.
Thằng nhok nhìn con bé đi ra thì khẽ nhíu mày, đúng là con bé dạo này có điều gì đó rất lạ mà nó ko thể nào nói ra hết đc....Cứ như là một người hoàn toàn khác.....
- Khoan đã, cô vẫn chưa nghe tôi giải thích- thằng nhok chạy lại níu con bé.

- Có gì cần giải thích à?- con bé khẽ nhíu mày nhìn thằng nhok, cười nhạt- Ko phải tôi đã nói rồi sao?
- Tôi ko quan tâm, dù sao tôi cũng chỉ là ko muốn người khác hiểu nhầm mình thôi- thằng nhok nhún vai nói.
- Vậy tôi phải hiểu như thế nào mới là ko-hiểu-nhầm anh, cậu chủ nhà họ Trần?- con bé hỏi, vẻ châm biếm.
Thằng nhok sa sầm mặt mày khi nghe con bé nói vs lời lẽ mĩa mai như vậy. Thật ko chịu nổi, cô ta đang khinh thường nó ư?
- Đừng có ăn nói vs giọng điệu như thế.- nó gằn giọng.
- Sao? Có gì ko phải ư?- con bé nhếch mép đáp trả.
- Cô......
- Tôi ko muốn nói nhiều, tôi hiện rất mệt.- con bé nhún vai nói, và rảo bước quay đi, nhưng ngay lập tức cổ tay bị thằng nhok túm lại.

Con bé trừng mắt nhìn thằng nhok. Cái tên này.......ko những ngang ngược mà còn rất trơ trẽn nữa. Sao hắn ta dám lôi nó lại, ôm nó một cách thắm thiết cứ như tụi nó yêu thương nhau lắm trong khi vừa ôm siết lấy một cô gái khác bị chính nó bắt gặp đc cơ chứ?
- Buông ra.- con bé lạnh lùng phun ra hai từ duy nhất.
Thằng nhok ko nói gì, song vòng tay đột ngột siết chặt, rồi lại đột ngột buông lỏng (?!) Nó vẫn trừng mắt nhìn con bé, nhưng sâu trong đáy mắt lại dấy lên sự nghi ngờ.
- Cô......thật là Anny?
- Ý anh là sao?
- Tôi...sao tôi ko có cảm giác như khi ôm cô lúc trước?
Con bé có thoáng ngạc nhiên và sững sờ trước câu hỏi của thằng nhok, nhưng rồi ngay lập tức nó lấy lại vẻ thản nhiên, quay mặt đi.
- Vì tôi ôm anh đã chẳng có cảm giác như lúc trước.
- Ko như lúc trước?- thằng nhok ngạc nhiên hỏi lại, đột ngột thấy như trái tim bị bóp mạnh.- Ý cô là gì?