Con bé khẽ nhăn mặt lại khi thằng nhok lại kéo nó lại, siết chặt lấy cái cổ tay tội nghiệp bé nhỏ. Cái tên này ngày càng điên!
- Hỏi làm gì? Ko phải hiểu rồi nên mới có thái độ vậy?- con bé nói, mặt nhăn lại vì đau.
- Tôi là vì ko hiểu nên mới có thái độ vậy- thằng nhok nghiến răng nói, hung hăng trừng mắt nhìn con bé.
"Trừng cái gì mà trừng chứ! Mắt anh to hơn mắt tôi chắc!? Số anh hên gặp tôi, chứ mà là nó thì bị đá sang tận Mỹ vì cái tội thô bạo rồi!"
- Nói!- tay thằng nhok một lần nữa lại gia tăng lực.
Con bé "A!" lên một tiếng, khuôn mặt xinh đẹp nhăn nhó đến phát tội. Quả thực rất đau a! Cái đồ ko biết thương hoa tiếc ngọc là gì!
- Hic, thả tay tôi ra đi, đau mà!
- Cô ko nói thì tôi ko thả.
Ax! Cái tên này trở nên ngang ngược như vậy từ khi nào vậy trời? Cái đồ TK, T2, T4!!!!!!!!! (tức là Thần Kinh, Tâm Thần, Tâm Thần Trốn Trại đó ^^")
- Đc rồi, tôi nói, tôi nói, thả ra đi!- con bé chịu ko nổi đành hạ mình. Ngay khi thằng nhok vừa buông tay, nó liền trừng mắt lên, oán hận nhìn tên điên trước mặt- Mà tôi phải nói cái quái gì mới đc chứ?
- Cô nói cảm giác ko còn như lúc trước là sao?- thằng nhok đanh mặt lại.
- Là sao? Theo anh nghĩ là sao?
- Tôi đang hỏi cô!
- Vậy thì nghe cho rõ đây, trong đầu anh đang nghĩ gì thì nó chính là câu trả lời mà anh đang tìm kiếm đấy!- con bé nhìn thằng nhok, đầy bình thản, khẽ cười nhạt rồi quay người bước đi, phía sau thằng nhok vẫn đứng sững....
Những gì mà nó đang nghĩ ư?.....
- Ken, Ken!- tiếng Maia vang lên, lanh lảnh.
Thằng nhok dường như vẫn chưa hoàn hồn, ko hề nghe thấy tiếng gọi của cô bạn thân, hoặc cũng có thể vì nơi đây ồn ào quá....
- Ken! Cậu sao thế?- Maia lo lắng hỏi.
- Ko, ko sao.- thằng nhok lắc đầu.
- Lúc nãy......- cô ngập ngừng.
Mặt thằng nhok khẽ đanh lại, nhưng trong giây lát, sự khó chịu ngay lập tức biến mất, khuôn mặt trở lại vẻ bình thường.
- Ko sao cả, đi thôi, tớ sẽ đưa cậu về.
Maia khẽ nheo mắt nhìn theo thằng nhok. "Ko có gì ư? Tớ lại thấy ngược lại đấy, Ken ạ....."Trên môi cô thấp thoáng một nụ cười.....nhạt thếch....buồn tênh....