Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Chương 276: Mong Chờ.



Lục Duyên nhìn thi thể ở xa xa rồi quay đầu nhìn về chiến sĩ người máy đang phóng về phía hắn.

Hắn nở một nụ cười:

"Sắp có thể kết thúc rồi"

Chiến sĩ người máy cố chịu đựng mà đối cứng với mấy nhát chém của Lục Duyên.

Chẳng qua, cho dù là cơ thể làm bằng máy móc thì cũng có giới hạn.

Lục Duyên lại nghênh đón chiến sĩ người máy.

Rầm rầm rầm.

Hai bóng người một lớn một nhỏ va chạm nhau, tiếng nổ ầm vang không ngừng vang lên.

Lại qua hơn mười hiệp, Lục Duyên lại chém một kiếm vào phần eo chiến sĩ người máy.

Cạch!

Cuối cùng phần eo của Chiến sĩ người máy nứt ra một đường dữ tợn, tia lửa điện màu tím lam nhấp nháy.

Cơ thể chiến sĩ người máy ngừng lại.

Lục Duyên nhân cơ hội đó mà liên tục chém vào những vết nứt khác nhau trên người chiến sĩ người máy.

Râm rầm rầm!

Vết nứt trên người chiến sĩ người máy không ngừng lan rộng ra, cuối cũng nặng nề ngã trên mặt đất, trên cơ thể bốc lên từng chùm tia lửa điện.

Đôi con ngươi máy móc vốn có màu đỏ trở nên ảm đạm, tiếng nổ máy móc kia cũng theo đó mà dừng lại.

Lục Duyên nhìn chiến sĩ người máy ngã xuống đất, hơi thở phào.

Thực lực của chiến sĩ người máy này còn mạnh hơn con giáp long địa hỏa mà Lục Duyên gặp phải lúc khảo nghiệm.

Nếu như Lục Duyên gặp phải hắn ta ở thời điểm đó... thì sẽ cảm thấy có chút khó xử lý, nhưng đáng tiếc hắn đã vượt xa quá khứ, thực lực hiện tại của hắn mạnh hơn lúc trước rất nhiều.

Trên người chiến sĩ người máy hiện lên từng chùm sáng.

Hai chùm màu xanh da trời, một chùm màu xanh lục.

Không chỉ thế, còn có một khối nguyên thạch.

Mắt Lục Duyên sáng lên, nở một nụ cười.

Đây là khối nguyên thạch nhất giai thứ ba mà hắn lấy được.



Hắn lại gần với mục tiêu đột phá thêm một bước rồi.

Lục Duyên cất nguyên thạch trước rồi sau đó mới nhìn về chùm sáng còn lại.

Hai chùm sáng màu xanh da trời, một cái trong đó bên trong có một bộ cương thiết chiến giáp.

Chiến giáp cuồng đồ cơ giới (nhất giai 100%): chiến giáp cấp mục đầu, tác dụng chính dùng để tăng sức mạnh, tác dụng phụ tăng thể chất, còn có thể cải thiện độ nhanh nhẹn một chút.

Đây là một bộ chiến giáp nhất giai cấp mục đầu có độ rèn luyện 100%, tốt hơn chiến giáp trên người hắn nhiều.

Chiến giáp trên người hắn vẫn chỉ là chiến giáp tinh nhuệ có độ rèn luyện 100% thôi.

Lục Duyên vội vàng thêm bộ chiến giáp này vào.

Sau khi đổi chiến giáp cuồng đồ cơ giới xong Lục Duyên phát hiện thực lực của hắn lại tăng thêm một chút.

Còn một chùm sáng khác, đương nhiên là gen siêu phàm cấp mục đầu rồi.

Chiến kỹ: Lôi Đình Trảm Lục Duyên nhớ lại tia sét quanh rìu chiến của chiến sĩ người máy trước đó.

Đây rõ ràng là một chiến kỹ hệ cường công, uy lực rất mạnh mẽ, có thể bổ sung lực sấm sét.

Lục Duyên định giữa lại trước, đến lúc nào đó, hắn có thể hắn dùng hoặc là bán học phần cho trường học, thậm chí là cầm đi đấu giá đổi thành linh tinh.

Thật ra Lục Duyên càng muốn những thứ còn hiếm ơi là hiếm hơn gen siêu phàm cơ.

Ví dụ như hệ không gian, hệ thời gian các loại.

Nếu giờ không có gì khác thì chấp nhận sử dụng tạm cũng không phải không được.

Trong chùm sáng màu xanh lục là mười nhánh dịch linh lực gen tối ưu hóa.

Đây là linh lực gen cấp bản bản.

Lục Duyên uống một nhánh, phát hiện linh lực bên trong dễ dàng hấp thu hơn, lượng linh lực cũng gấp mười lần linh lực gen bình thường.

Có thể nói tương đương 1000 viên linh tinh nhất giai.

Mười nhánh thì tương đương với 10 ngàn viên linh tinh nhất giai, đây là tài nguyên linh lực khá phong phú.

Sau khi thu thập hết đô vật mà chiến sĩ người máy rơi xuống, Lục Duyên lại nhặt những đồ rơi xuống của những chiến sĩ gen kia.

Thực lực của những chiến sĩ gen không yếu nên thu hoạch cũng không ít.

Tính gộp lại thì cũng gần một ngàn nhánh dịch linh lực gen, tương đương với 101 ngàn viên linh tinh, lại là một thu nhập phong phú.

Lục Duyên vui sướng mà cất những thứ này đi.



Chỉ cần hấp thu những dịch linh lực gen này.

Thì hắn sẽ càng gần gen chi chủng viên mãn hơn.

Sau đó, Lục Duyên tiến vào cao ốc trăm mét.

Bên trong cao ốc trăm mét còn có thang lầu để đi lên.

Lục Duyên nhìn lên trên, dường như chỉ có một căn phòng ở trên cao.

Lục Duyên mở cửa phòng, đi vào.

Ngay giữa phòng, Lục Duyên nhìn thấy những loại dược được chất thành từng dãy dày đặc, những thứ dược này đều tản ra ánh sáng xanh lục nhè nhẹ.

Mắt hắn sáng lên, đi đến.

Sau khi kiểm tra một hồi xong, vẻ mặt Lục Duyên mừng rỡ như điên.

Toàn bộ đều là dịch linh lực gen tối ưu hóa.

Hắn kiểm tra lại, có đến năm trăm bình!

Nếu như đổi thành linh tinh thì có thể tương đương khoảng năm trăm ngàn linh tinh nhất giai!

Thu hoạch này quá phong phú!

Cho dù là Lục Duyên cũng vô cùng kích động.

Có nhiều linh tinh như vậy thì hắn chắc chắn sẽ lập tức viên mãn chỉ chủng gen.

Hơn nữa, hắn có thể nạp linh tinh vào để tiến hóa gen kế tiếp.

Không nói hai lời, hắn cất tất cả linh lực gen đi.

Sau đó, Lục Duyên ra khỏi phòng, lại đi lên lầu một đoạn, mãi cho đến mái nhà Lục Duyên cũng không phát hiện những phòng khác, hắn đành xuống lầu.

Chẳng qua, Lục Duyên đã rất thỏa mãn rồi.

Vọn vẻn một cao ốc trăm mét thôi mà đã thu hoạch được năm trăm ngàn linh tinh nhất giai.

Toàn bộ thành thị cơ giới này còn rất nhiều cao ốc trăm mét nữa.

Còn có tòa cao hơn 500m, thậm chí lên đến kilomet, vậy sẽ có thứ tốt gì?

Chớ nói chỉ còn có thành Phù Không.

Trong lòng Lục Duyên tràn đầy mong chờ.