Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Chương 277: Chết Ngay Lập Tức.



Sau khi rời khỏi cao ốc tầm trăm mét, Lục Duyên tiếp tục di chuyển về hướng của Amy theo thông tin bên trong quả cầu thủy tinh.

Hai người vẫn thỉnh thoảng giữ liên lạc, Amy hiện tại cũng đang vội vã đi về hướng của Lục Duyên bên này.

Nhưng mà cả hai cũng không ai quá nôn nóng, dù sao thì với thực lực của bọn hắn mà nói, nhất định sẽ không gặp nguy hiểm gì ở tình huống thông thường.

Cho dù thật sự gặp phải nguy hiểm, muốn chạy trốn hẳn cũng không có vấn đề gì.

Một ngày sau.

Lục Duyên cấp tốc chạy trên đường, tốc độ cao tới mức hình thành một làn sóng khí phát ra âm thanh xé gió.

Hắn uống một bình dịch gen tối ưu hóa linh lực, sau đó tiện tay ném cái bình rỗng đi.

Hắn nheo mắt lại, trong ánh mắt lộ ra về vui mừng.

Dịch gen tối ưu hóa linh lực quả nhiên càng dễ dàng hấp thu, hắn thuận theo tự nhiên cuối cùng cũng coi như là rèn luyện tốt đẹp rồi.

Tính cho tới bây giờ, cường độ thân thể của hắn hiện tại đã có khả năng đạt tới cực hạn rồi.

Cho nên Lục Duyên hấp thu khoảng chừng hơn bốn trăm bình dịch gen tối ưu hóa linh lực, tương đương với hơn bốn trăm ngàn linh tinh cấp một rồi.

Chuyện còn lại mà hắn phải làm chính là bổ sung năng lượng lập phương tiến hóa, sau đó bắt đầu chuẩn bị phá vỡ khóa gen.

Đúng lúc này, Lục Duyên bỗng cảm nhận được từ phía xa có một cỗ khí tức hùng mạnh tỏa ra.

Hắn sửng sốt, có chút tò mò thoáng nhìn qua hướng có luồng hơi thở đó truyền tới.

Cách đó không xa, ở bên phải đường phố.

Lục Duyên ngẫm nghĩ một chút, dự định sẽ qua đó xem một chút, nói không chừng có đồ tốt gì đó?



Hắn đổi phương hướng, di chuyển về phía có luồng hơi thở kia.

Rất nhanh sau đó, Lục Duyên cũng tới gần nơi mà cỗ khí tức hùng mạnh kia tỏa ra, Ở ngay chỗ cua quẹo, hơi thở tỏa ra vẫn không hề thuyên giảm.

Hắn thoáng nhìn xung quanh, hai chân khuỵu xuống dùng sức đạp trên mặt đất, bật cơ thể lên cao mấy chục mét, nhảy tới đỉnh của một tòa lầu cao ba mươi mét.

Lục Duyên đi tới mép của sân thượng, nhìn xuống phía dưới.

Trên đường phố, có khoảng chừng hơn ba mươi tên chiến sĩ gen tộc người đầu chó, người Carman, người Baron và người Lục Ma đang giằng co với một bóng người.

Ở bên cạnh còn rất nhiều thi thể, những thi thể này có người đầu chó, người Carman, người Baron cùng người Lục Ma, và một vài miêu nhân cùng tinh linh.

Thấy bóng người kia, Lục Duyên khẽ nhướn mày, có chút ngạc nhiên.

Đó là người có vóc dáng rất "hot", cùng với đuôi mèo đen và tai mèo đặc trưng. Lục Duyên nhìn tới đây, khóe môi lại khẽ động đậy.

Đây không phải là Dạ Dạ sao?

Không ngờ vậy mà lại gặp ở chỗ này.

Lục Duyên nhớ tới dựa vào thực lực của Dạ Dạ, có lẽ cũng phải tiến vào di tích cơ giới Aiur thì họ mới có thể gặp được.

Không ngờ lại gặp nhau sớm như vậy.

Nhưng mà dưới tình huống như này, Dạ Dạ là đang bị đánh hội đồng ư?

Lục Duyên thoáng nhìn qua ba mươi chiến sĩ gen, có mấy tên có hơi thở đều là cấp mục đầu, có chút cứng cáp.

Nhưng hắn lại nhíu mày, có hơi thắc mắc.

Những người này, cho dù luận về cấp bậc thì không có tính uy hiếp với hắn, cho nên cũng sẽ không có uy hiếp được Dạ Dạ đúng không nhỉ?



Cho tới giờ, Lục Duyên vẫn chưa xác định được bản thân mình có thể đánh thắng được Dạ Dạ hay không.

Dù sao thì từ trước tới giờ, Dạ Dạ chưa từng biểu hiện ra ngoài toàn bộ thực lực của bản thân, Lục Duyên cảm giác người này vẫn có chút khiêm tốn.

Đúng lúc này, Dạ Dạ tiến về phía trước một bước, những chiến sĩ gen kia cũng cùng nhau lùi hai bước.

Vẻ mặt của họ đều sợ hãi nhìn Dạ Dạ, dẫn đầu là một chiến sĩ gen người Carman, trên mặt hắn hiện tại có một tia hoảng sợ, lại khẽ quát tháo một tiếng:

"Ngươi, ngươi đừng qua đây nha"

Sau khi tên miêu nhân này xuất hiện, họ trước đó thậm chí còn không biết chuyện gì đang xảy ra đã bị hao hụt rất nhiều anh em rồi.

Những người anh em đó chết như thế nào, họ còn không có thấy rõ.

Tên miêu nhân này dĩ nhiên không phải người bình thường, nhất định không phải loại mà họ có thể trêu chọc.

Khuôn mặt vốn dĩ ngây ngô của Dạ Dạ lại mang theo một tia sát ý lạnh lẽo, con ngươi màu đen dựng đứng có hơi co rút lại mang theo một chút uy nghiêm thô bạo.

"Kẻ giết chiến sĩ đế quốc Thiên Minh của ta, đều đáng chết!"

Quanh người nàng hiện ra một quầng sáng màu đen u tối, một giây sau đó lại ngưng tụ thành bốn cái bóng màu đen có vóc người tương đương với Dạ Dạ.

Thấy động tác của Dạ Dạ, cả đám ở đó đều căng thẳng cả người, linh lực toàn cơ thể đều điên cuồng mà tuôn trào dữ dội, gắt gao nhìn chằm chằm vào Dạ Dạ và những cái bóng đen quỷ dị đó.

Dạ Dạ không có chút động tĩnh, bốn cái bóng đen xung quanh lóe sáng, sau đó biến mất.

Một giây sau, từng vệt kiếm mạnh mẽ liên tục xuất hiện ở trong đám người đó.

Tất cả mọi người đều trợn mắt, bên trong còn có một tia hoảng loạn.

Trên cổ của họ xuất hiện một vệt máu, cơ thể chậm rãi ngã xuống đất, chết ngay lập tức.