Ghế Số 12: Ta Tu Luyện Thành Một Cái Cây, Ngươi Nói Ta Nguy Hiểm?

Chương 105: Thiên Tiên?



Chương 104: Thiên Tiên?

Tất cả đám thiên tài của Tiên Vực hoảng sợ rồi.

Cơ thể và cả linh hồn của chúng đều bị níu chặt bởi những sợi rễ trắng do Lâm Bạch giở trò.

Trước mắt còn có một con điên càng g·iết người càng mạnh nữa.

Chúng giống như cá nằm trên thớt, có thể bị người chém g·iết bất cứ lúc nào.

Tốc độ của Lâm Lục Dạ bình thường đã nhanh rồi, đừng nói gì tới việc tốc độ cô nàng được gia tăng bởi Cuồng Chiến quy tắc.

Và hiện tại, tốc độ của cô nàng còn nhanh hơn cả ánh sáng.

Đừng thấy bất ngờ.

Vì ở trên cái chiến trường cấp độ tiên nhân này chính là nơi một đám quy tắc sinh vật đang chém g·iết lẫn nhau.

Tốc độ ánh sáng ở nơi đây có thể là 1 mét mỗi giây, nhưng cũng có thể là 1 năm ánh sáng chỉ trong 1 giây ngắn ngủi.

Quy tắc do các tiên nhân tập trung ở cùng một chỗ tạo ra có thể vặn vẹo cả quy tắc của một hỗn độn thế giới như Tiên Vực, đừng nói gì tới một tiểu thiên thế giới sắp bị hủy diệt như Địa Lục giới.

Nếu có bất cứ sinh vật nào dưới Nhân Tiên cảnh có mặt ở chiến trường này, chúng sẽ c·hết ngay lập tức do quy tắc liên tục vặn vẹo.

Tuy tốc độ di chuyển của Lâm Lục Dạ biến cô gần như vô hình, nhưng vẫn có thể được đám Nhân Tiên cảnh nhìn thấy trong tầm mắt của chúng.

Đám thiên tài của Tiên Vực liên tục quan sát cách cô nàng ra đòn, chúng đang thu thập thông tin, muốn tìm ra quy tắc cô nàng sử dụng mà biết đường khắc chế.

Nhưng càng nhìn, chúng lại càng phải toát mồ hôi.

"Không thể nào! Con ả đó đã dùng hơn 50 chủng loại quy tắc khác nhau rồi! Điều này sao có thể chứ!"

Rất nhiều Tiên Vực thiên tài đang hoài nghi nhân sinh.

Phải biết đám người này từ khi sinh ra đã là Tiên, nắm sẵn trong tay một loại quy tắc.

Sau đó tu luyện cả ngàn năm, được chứng nhận là thiên tài, nhưng cùng lắm cũng chỉ nắm trong tay khoảng 20 đầu quy tắc là cùng.

Nhân Tiên cảnh là cảnh giới mà một tiên nhân có thể nắm được 1 loại quy tắc trở lên, thường người ta sẽ xác định cảnh giới này mạnh hay yếu dựa vào số quy tắc mà một tiên nhân sở hữu.

Cũng có một vài trường hợp, khi có người tạo nghệ ở một loại quy tắc đủ mạnh cũng có thể đánh ngang tay với người sở hữu nhiều quy tắc.

Nhưng tình huống ở nơi này nó lạ lắm.

Con điên kia dùng đủ loại quy tắc thông thạo đến mức khó tin để tàn sát tất cả thiên tài từ Tiên Vực.

Có chắc cô ta là người ở hạ giới không vậy?

Nhìn kiểu gì cũng giống như truyền nhân của các đại tộc ở Tiên Vực hơn là một tán tu ở một cái tiểu thiên thế giới.

Cách chiến đấu của Lâm Lục Dạ mỗi lúc một khác, Quần Tinh Trận bên trong Hư Ảo Giới biến đổi không ngừng, cập nhật không ngừng.

Mỗi người ở đây đều là thiên tài, đều nắm ít nhất 15 loại quy tắc trở lên.

Càng g·iết được nhiều người, Lâm Lục Dạ càng bổ sung thêm nhiều ngôi sao mới, Quần Tinh Trận càng được mở rộng nhanh chóng.

Đương nhiên đám thiên tài này không thể để con điên này muốn làm gì thì làm.

Những sợi rễ trắng do Bạch Hồn tạo ra liên tục bị kéo đứt.

Nếu cứ bị khống chế mãi thì đám Nhân Tiên cảnh này làm sao có mặt mũi mà dám xưng Tiên Vực thiên tài.

Tuy Bạch Hồn rất mạnh nhưng không thể duy trì khống chế một lượng lớn kẻ địch quá lâu được.



Nhưng câu giờ khoảng 1 phút cho Lâm Lục Dạ có thể phát triển là quá đủ rồi.

Ánh mắt mọi người phẫn nộ nhìn về phía Bạch Hồn, mục tiêu lớn nhất của đám người này.

Trong suy nghĩ của tất cả bọn chúng, "Lâm Bạch" rất có thể là một thiên kiêu của một tổ chức thần bí nào đó.

Còn Lâm Lục Dạ lại đóng vai trò là người hộ đạo cho hắn.

Nhìn cái phong cách chiến đấu, cách sử dụng quy tắc càng ngày càng giống như các thế lực ở Tiên Vực hay dùng, chúng lại càng khẳng định về suy đoán này.

Chỉ cần t·ấn c·ông thiên tài, chắc chắn người hộ đạo sẽ bị phân tâm, không thể nào tập trung cho chiến đấu được.

Đến lúc đó chỉ cần hành động thật nhanh chóng, việc có thể diệt hai người này cùng một lúc là rất khả thi.

Một nửa số thiên tài vừa thoát khốn ngay lập tức t·ấn c·ông Bạch Hồn, số còn lại cùng nhau vây công Lâm Lục Dạ.

Đối mặt với hàng chục Nhân Tiên cảnh đang lao tới, Bạch Hồn không hề quan tâm chút nào, ánh mắt hắn ngước nhìn lên trời, nhìn lên những kẻ có tu vi cao hơn đang ở trên những chiến hạm mà xem cuộc vui.

Có lẽ, đám trưởng bối đang ngồi xem cuộc vui kia hoàn toàn tự tin về khả năng bảo mệnh của các thiên tài nhà mình.

"Hừ! trong chiến đấu mà còn dám phân tâm sao? C·hết cho ta!"

"Ta cứ nghĩ người có thể khiến cho Diệp gia thiếu chủ phải kiêng kị lợi hại như thế nào. Hóa ra cũng chỉ là một Nguyên Anh cảnh sâu kiến!"

Tên vừa rồi cảm nhận không sai.

Thời gian qua đi 10 năm, tu vi của Bạch Hồn vẫn dừng bước lại ở Nguyên Anh cảnh.

Nhưng điều đó không có nghĩa là Bạch Hồn yếu.

Khác với Lâm Lục Dạ thuộc loại vĩ lực quy về một thân, Bạch Hồn lại đi theo con đường quần thể chiến lực, lấy nhiều đánh ít.

Nghe chuyện này có vẻ khá buồn cười ở cái tu tiên giới, cường giả một cái tát xuống là có thể đánh bay cả vạn quân.

Nhưng nếu, nắm đấm của cả vạn người cùng đánh vào một điểm, và ở cùng một lúc đâu?

Đó sẽ là một lực đủ để uy h·iếp tính mạng của Trúc Cơ tu sĩ.

Lượng biến gây nên chất biến, dù Bạch Hồn vẫn là Nguyên Anh cảnh nhưng hắn lại là tập hợp của 64 nghìn tỉ Nguyên Anh tu sĩ, là một kẻ có sức mạnh tinh thần gấp khoảng 45000 lần Độ Kiếp cảnh.

Đủ loại tiên pháp bao quanh nhưng chưa kịp đến gần Bạch Hồn thì đã bị xóa đi, như thể những đòn t·ấn c·ông đó chưa bao giờ tồn tại.

Các thiên tài của Tiên Vực lúc này cảm nhận được có một loại áp lực đang đè lên người chúng.

Lực lượng tinh thần của Bạch Hồn gấp 45000 lần Độ Kiếp cảnh, muốn níu giữ đám người này cũng không khó hơn việc bắt một con bọ hung là bao.

Đám Nhân Tiên cảnh rất bình tĩnh khi bị kiềm chế, chúng vẫn tin tưởng vào cái khả năng trùng sinh từ quy tắc của mình.

Chỉ là một tên Nguyên Anh cảnh, làm sao có thể sử dụng được quy tắc chứ?

Nhưng ngay sau đó, tất cả những kẻ này đã phải trợn tròn mắt.

Tinh thần lực là một loại sức mạnh kỳ diệu.

Nhỏ yếu thì chỉ có thể đọc được suy nghĩ của người khác, mạnh hơn nữa thì có thể dùng ý chí phi gạch ném đá.

Còn mức độ Bạch Hồn đã đạt được ở hiện tại chính là thay đổi quy tắc của thế giới chỉ trong một ý nghĩ, nhất niệm sáng thế, nhất niệm diệt thế.

Một thanh đao lá liễu khổng lồ đang được ngưng tụ ngay giữa không trung.



Hư không tạo vật, bịa đặt quy tắc.

Nhìn vào thanh phi đao lá liễu to như một tòa nhà kia, nhìn vào lực lượng quy tắc đang luân chuyển trên đó, đám thiên tài Tiên Vực chỉ có thể nuốt nước bọt, cảm giác c·ái c·hết của chúng đang rất gần kề rồi.

Lưỡi đao khổng lồ xoay tròn như một cơn lốc, nó đột nhiên biến mất ngay sau đó.

Thân thể của đám Nhân Tiên cảnh cũng biến thành mảnh vụn.

Nhưng tiên hồn của chúng vẫn tồn tại.

"Làm ta sợ muốn c·hết, tưởng hắn mạnh như thế nào, cái thứ công kích này còn không bằng một Nguyên Anh cảnh thông thường nữa, ít ra người ta còn biết đường đánh cho kẻ địch hồn phi phách tán chứ không phải chỉ phá hủy nhục thân."

"Ta cảm thấy vẫn có gì đó không ổn, hắn cố tình để hồn phách của chúng ta ở lại."

"Đúng vậy, vì hiện giờ, chúng ta vẫn bị trói ở nguyên chỗ cũ."

Ban đầu, đám người này nghĩ Bạch Hồn có thể trói chặt chúng lâu như vậy là do hắn sử dụng một loại tiên khí đặc biệt nào đó.

Nhưng hiện tại, chúng biết mình sai thái quá như thế nào rồi.

Đây không phải là khả năng của một tiên khí nào đó, đơn giản vì đây là sự khác biệt về thực lực quá lớn mà thôi.

Nhưng đến giờ, đám người này vẫn chưa hiểu, thế quái nào một Nguyên Anh cảnh có thể mạnh đến cái mức này.

Đột nhiên, hình ảnh của Bạch Hồn trước mắt bọn chúng thay đổi.

Bạch Hồn không còn là một con người bình thường nữa, vô số những sợi rễ trắng như những xúc tu chui ra từ người hắn ta, ánh sáng thần thánh tỏa ra như một lớp vỏ bọc che dấu đi cái bản chất không thể diễn tả của hắn.

Rất nhanh chóng, hồn phách của hàng trăm Nhân Tiên cảnh đã bị những xúc tu trắng đâm xuyên qua.

"Haha! Ngu ngốc! Chỉ là một Nguyên Anh cảnh phàm nhân mà cũng đòi dùng thần hồn để công kích tiên nhân chúng ta?

Đúng là châu chấu đá xe mà!"

"Nếu ta đoạt xá thân xác của kẻ trở thành bá chủ Tiên Vực trong tương lai, có lẽ ta cũng sẽ trở thành một thiên tài trăm vạn năm có một!"

Việc Bạch Hồn dùng tinh thần lực để t·ấn c·ông không những không làm đám Nhân Tiên cảnh sợ hãi, ngược lại chúng còn vui mừng khi hắn làm vậy.

Phải biết rằng, ở tu tiên giới này, có một số việc gần như là cấm kỵ khi một cảnh giới thấp đối diện cảnh giới cao.

Đó là không được dùng thần thức để rà quét đối phương, cũng như không được sử dụng các đòn t·ấn c·ông thần hồn với kẻ có cảnh giới cao hơn, nếu không muốn tinh thần đổ nát, bị người đoạt xá, hoặc biến thành một con rối lúc nào không hay.

Đám Nhân Tiên cảnh thi nhau sử dụng thần hồn lực lượng để phản công, chúng muốn chiếm lĩnh thân xác của Bạch Hồn càng nhanh càng tốt.

Nhưng có một chuyện chúng không ngờ đã xảy ra.

"Có chuyện quái gì đang diễn ra vậy? Tại sao thần hồn của ta lại tan vỡ ngay khi v·a c·hạm thần hồn của Lâm Bạch?!"

"Không xong rồi! Hắn đang đảo ngược quá trình đoạt xá! Hắn muốn biến ta thành phân thân của hắn!"

Bình thường thần hồn của Độ Kiếp Nhân Tiên mạnh khỏi phải bàn, muốn hủy diệt thần hồn của Nguyên Anh cảnh dễ như thổi một ngọn nến sinh nhật.

Nhưng khi thần hồn của đám Nhân Tiên này đem đi đọ sức với thần hồn của Bạch Hồn, lại giống như dùng trứng gà đối đầu kim cương.

Không những không thể phá hủy đòn t·ấn c·ông b·ằng thần hồn của tên Nguyên Anh cảnh này, mà hiện tại thần hồn của chúng đang dần tiêu tán.

"Ta là Bạch Hồn... Không! Không đúng! Ta là thiếu chủ của Hắc Lân thị tộc... Không... Ta là Bạch Hồn."

Tiên hồn của hàng trăm thiên tài từ Tiên Vực đang liên tục phải kêu rên, hình dáng tiên hồn của chúng đang dần mất đi dáng vẻ vốn có.

Từng tiếng thì thầm nỉ non liên tục vang lên bên tai, khiến cho tất cả những người nghe được đều bị ô nhiễm linh hồn.

Hơn 64 nghìn tỉ ý chí giống như một cơn s·óng t·hần không thể ngăn cản, dìm ngập phần tâm linh bé nhỏ của các tiên nhân.



Chúng liên tục vặn vẹo, gương mặt với ngũ quan liên tục bị đảo lộn, đủ thứ xúc tu mọc ra khắp cơ thể.

Mặc kệ cho hình dáng ban đầu của chúng là gì chăng nữa, là có đuôi cá hay có vảy.

Tất cả đang dần chuyển hóa thành hình dáng gần với con người, đặc biệt là gương mặt của chúng đã trở nên gần giống Bạch Hồn.

"Ta là... Bạch Hồn."

Quá trình chuyển hóa đã kết thúc, nhưng có vẻ hình dáng của chúng không dễ nhìn cho lắm.

Ngoài khuôn mặt giống y hệt Bạch Hồn ra, tất cả các cơ quan còn lại trên người chúng đã biến dạng như một đám sinh vật bị ô nhiễm h·ạt n·hân.

Hàng trăm tiên hồn hóa thành từng tia sáng trực tiếp được Bạch Hồn hấp thu.

Có dữ liệu về linh hồn của Độ Kiếp Nhân Tiên rồi, Bạch Hồn cũng chẳng còn lý do gì mà dừng lại ở Nguyên Anh cảnh nữa.

Giờ hắn chỉ việc trông bầu vẽ gáo, thiết kế một dạng thần hồn Độ Kiếp cảnh phù hợp nhất với bản thân mình là được.

Việc lĩnh ngộ cảnh giới Độ Kiếp Nhân Tiên với Bạch Hồn chẳng có gì khó cả.

Trải qua hơn 10 năm, hàng trăm lần liên tục cập nhật lại ngộ tính và khả năng xử lý thông tin.

Bạch Hồn khẳng định, mỗi Hư Ảo Thân của hắn hiện tại có ngộ tính đều thuộc vào hàng thiên kiêu yêu nghiệt.

64 nghìn tỉ Hư Ảo Thân, những Hư Ảo Thân này đều có thể liên kết với nhau, cùng chung ngộ tính, khả năng tính toán.

Có lẽ đủ để đem cái gọi là ngộ tính nghịch thiên đè xuống đất ma sát đi.

Chỉ trong một giây ngắn ngủi, toàn bộ kinh nghiệm tu luyện của đám thiên tài đến từ Tiên Vực đã được hấp thu hoàn toàn.

Không những vậy, công pháp tu luyện đến Độ Kiếp Nhân Tiên của Bạch Hồn cũng đã được hoàn thành, đồng thời cũng được ưu hóa và cải tiến 50 lần liên tiếp trước khi được quyết định tu luyện.

Trong lúc các thiên tài tới từ Tiên Vực đang so tài với hai người ở bên dưới.

Các vị trưởng bối của chúng lại tụ tập cùng nhau uống trà ăn hạt dưa.

Đám người này rất tự tin rằng thiên tài nhà mình có thể sống sót.

Chỉ là hai con kiến có chút lợi hại mà thôi, không phải là mãnh thú hung hãn gì.

Có lẽ đến quy tắc như là gì chúng cũng không biết, làm sao có thể đấu lại những người đã được huấn luyện sử dụng quy tắc từ nhỏ tới lớn được.

Từ trên t·àu c·hiến, bọn họ quan sát xuống chiến trường ngay bên dưới.

"Cười c·hết ta, nhìn thiên tài của Thanh Xà tộc bị một kẻ còn chưa bước vào Nhân Tiên cảnh xé xác kìa, thế mà cũng dám gọi là thiên tài sao?"

"Hừ! Đệ tử của Xích Nha tộc ngươi thì khác gì chứ, cũng không thể chống nổi một giây."

Ban đầu mọi người còn cười cười nói nói, Nhân Tiên cảnh chỉ cần quy tắc không bị hủy diệt thì vẫn có thể một lần nữa trùng sinh, thành ra không cần quá quan tâm chuyện mấy thiên tài dưới kia c·hết sống như thế nào.

Nhưng càng về sau, sắc mặt của những người hộ đạo này càng trở nên âm trầm, không chỉ vì tất cả các thiên tài đều bị tàn sát quá dễ dàng.

Càng là vì họ nhận ra có gì đó không đúng, không có bất kỳ một thiên tài nào của bọn họ phục sinh từ quy tắc cả.

Lúc này, ánh mắt của một đám Thiên Tiên cảnh trở lên mới nhìn kỹ Lâm Lục Dạ, phải tốn không biết bao nhiêu công sức mới nhìn xuyên qua hắc ám, chứng kiến Hư Ảo Giới bên trong thân thể cô nàng.

"Không ổn rồi! Là Thiên Tiên cảnh!"

"C·hết tiệt! Con ả đó giả heo ăn thịt hổ!"

"Hừm! Dám bẫy c·hết thiên tài của tộc ta! Thật đúng là không thể tha thứ!"

Cả đám người mất bò mới lo làm chuồng, xé rách không gian, đi báo thù cho đám hậu bối.