Bạo Phong hít sâu một hơi, hắn thật không ngờ những đối thủ nhìn có vẻ nhỏ yếu này lại nguy hiểm như vậy.
Đánh không lại thì chúng bắt đầu gọi người.
Và người đám Tử Vong Hiệp Sĩ của quân đoàn Số 1 gọi tới không ai khác ngoài lão đại ca của chúng, thiên thần bóng tối, Số 1.
Đương nhiên không phải là Số 1 được triệu hồi tới nơi đây, mà chỉ là một phân thân của hắn mà thôi.
Cảm nhận được cảm giác áp bách mà đối thủ mang lại, hai mắt của Bạo Phong càng trở nên lạnh lùng hơn nữa, nhưng cũng không thể nào giấu đi được vẻ khẩn trương.
Hắn vẫn còn nhớ mục đích của Số 4 khi tạo ra mình và 3 người khác là gì.
Đó chính là vượt qua Số 1, trở thành những chiến binh mạnh nhất của căn cứ.
Lúc này, cái mà Bạo Phong quan tâm nhất chỉ có đối thủ Số 1 của mình mà thôi, còn 34 Tử Vong Hiệp Sĩ còn lại giờ đều đã ngã lăn ra đất, việc triệu hồi ra một phân thân của Số 1 cũng đã ép khô tất cả những gì còn lại của chúng.
Tuy Bạo Phong là một kẻ kiêu ngạo nhưng hắn cũng biết được mình chắc chắn không phải là đối thủ của Số 1 vào lúc này.
Nhưng với một phân thân của Số 1 trước mặt, Bạo Phong lại có một cảm giác.
Kẻ trước mặt rất mạnh nhưng vẫn có thể đánh được.
Chiến ý của Bạo Phong lên cao, những cơn gió sắc bén bao quanh người hắn, giờ hắn đã sẵn sàng để chiến đấu bất cứ lúc nào.
Nhưng ở chiều ngược lại, phân thân của Số 1 lại vô cùng bình tĩnh, không hề để Bạo Phong vào mắt hắn.
Thiên thần bóng tối không hề t·ấn c·ông và có vẻ cũng chẳng có ý định t·ấn c·ông gì.
Hắn chỉ liếc nhìn xung quanh và kiểm tra tình trạng cấp dưới của mình trong ánh mắt đầy nghi hoặc của đối phương.
Chờ đợi mãi không thấy Số 1 có hành động gì, Bạo Phong lúc này không nhịn được nữa.
Cả bầu khí quyển của lục địa lúc này giống như bị rút sạch chỉ trong một giây ngắn ngủi, áp lực không khí khổng lồ được áp súc chỉ trong phạm vi quanh lòng bàn tay của thiếu niên.
Bàn tay của Bạo Phong giống như một lưỡi dao sắc bén đâm thẳng về phía phân thân của Số 1.
Nhưng bàn tay ấy ngay lập tức đã bị ngăn lại, bàn tay của Số 1 giống như một chiếc kìm sắt kẹp chặt lấy bàn tay sắc bén kia.
Bạo Phong có cảm giác không ổn cho lắm nhưng hắn cố gắng mãi cũng không thể thoát ra được.
Bàn tay của thiên thần bóng tối vẫn khóa chặt hắn mặc kệ cho những lưỡi đao gió có đang xé rách bàn tay ấy chăng nữa.
Phân thân này được tạo nên từ năng lượng thuần túy, nên dù có bị cắt bao nhiêu lần nó cũng sẽ nhanh chóng hồi phục lại.
Nếu đi chỉ là một phân thân thông thường, Bạo Phong có thể thắng.
Nhưng đây là một phân thân được chính ý thức của Số 1 điều khiển, cơ hội thắng của thiếu niên giờ chỉ còn là một số 0 tròn trĩnh.
"Người mới, xem ra cậu đã cho lính của ta ăn hành khá thảm nhỉ."
Số 1 lúc này giống như mới chú ý tới sự tồn tại của người lạ mặt này, đôi mắt đỏ nhìn về phía thiếu niên khiến cho Bạo Phong cảm thấy lạnh cả sống lưng.
"Ta rất muốn cảm ơn cậu vì đã không hạ gục người của ta quá nhanh, giúp bọn họ có cơ hội để triệu hồi một phân thân của ta.
Nhưng rất tiếc, nơi đây chỉ là một chiến trường, ta cũng không có cách nào để cảm ơn cậu."
Ầm!
Một v·ụ n·ổ khủng kh·iếp ở phía chân trời làm chấn động cả lục địa, một cột khói cao cả ngàn cây số bốc lên che khuất mọi thứ.
Vụ nổ này rất nhanh chóng thu hút người của 3 quân đoàn còn lại tới.
Khi họ đến nơi, khói bụi cũng đang tan dần, để lộ ra một chiến trường thảm liệt phía bên dưới.
Nơi từng là bình nguyên giờ trở thành một lòng chảo khổng lồ.
Dưới lòng chảo ấy là Bạo Phong đang ngẩn ngơ đứng ở nơi đó với cánh tay phải giống như đã bị bẻ gãy, xung quanh hắn là những binh sĩ còn lại của quân đoàn Số 1 đang hấp hối.
Lôi Điện từ trên trời bay xuống, ánh mắt máy móc lạnh lùng của cô phát hiện ra Bạo Phong có điều gì đó không đúng.
"Có chuyện gì xảy ra sao? Bạo Phong?"
Thấy có người tới, Bạo Phong nhanh chóng thay đổi thái độ, cái dáng vẻ kiêu ngạo của hắn lại trở về.
"Không có chuyện gì cả, mau phong ấn đám người này lại đi."
Ngay sau đó, Bạo Phong vừa bay vừa chỉnh lại cánh tay gãy của mình.
Hắn nhìn về khoảng trời phía trước, nơi vô số các v·ụ n·ổ đang xuất hiện, sóng xung kích lan ra bốn phía.
"Giờ chúng ta mau đi tiếp viện cho chiến trường thôi, đám người đó đang đánh thành một đoàn rồi."
Nói xong, Bạo Phong dẫn đầu bay thẳng về phía chiến trường, nơi Số 1 hay chính xác hơn là phân thân của Lâm gia thiếu chủ đang đánh nhau với 3 vị chỉ huy còn lại.
Nhưng không ai biết rằng, bên trong không gian ý thức của Bạo Phong, một thiếu niên đầy kiêu ngạo đã bị trói lại và ném sang một bên, còn người đang điều khiển thân thể này lại là một thiên thần bóng tối.
"Ưm! Ưm!"
Thiếu niên không những bị trói chặt, mà hiện tại, miệng của cậu ta cũng đã bị dính chặt lại không nói lên lời.
Nếu có thể mở miệng, không biết từ cái mỏ hỗn của thiếu niên kia có thể tuôn ra không biết bao nhiêu ngôn từ ô nhiễm văn hóa.
Số 1 có thể áp đảo Bạo Phong về mọi mặt, nhưng chắc chắn một người như hắn sẽ không thể nào sánh kịp thằng nhóc này về mặt nói bậy.
Và để chấm dứt một cuộc đấu khẩu không hồi kết, Số 1 đã lập tức khóa mõm thằng nhóc hỗn xược đó lại.
"Rất xin lỗi nhé anh bạn nhỏ, vì cơ thể của ta bị người chiếm mất rồi nên tạm thời mượn cơ thể ngươi dùng một lát, ta nghĩ người anh em Số 4 khi biết được chuyện này cũng sẽ đồng ý với quyết định của ta thôi, ngươi không cần quá lo lắng."
Cảm nhận được một thân thể mới hoàn toàn khác với thân thể mình, Số 1 cũng khá hứng thú.
Lâu lắm rồi hắn mới có cảm giác bình thường nhưng thoải mái này.
Từ khi trở thành một thiên thần bóng tối với một thân thể chỉ có thể nói là báng bổ không thể diễn tả.
Hắn luôn cảm nhận được khoái cảm khi sức mạnh dâng trào, nhưng cũng đồng thời bị chính sức mạnh của mình đè ép.
Với lại việc có quá nhiều tầm nhìn cũng như quá nhiều cái miệng cũng khiến hắn gặp khó khăn trong sinh hoạt.
Nên thường ngày Số 1 sẽ nhắm nhiều mắt nhất có thể đồng thời cũng ngậm tất cả các miệng khác trên thân thể lại.
Khi nắm trong tay bộ thân thể thế hệ mới của Bạo Phong, tuy sức mạnh đã suy giảm nhưng hắn lại có được một cảm giác yên bình lâu rồi không có được.
Lôi Điện và Nham Long bay phía sau hắn, hai người nhìn nhau với ánh mắt đầy nghi hoặc, đây có phải là tên mỏ hỗn mà bọn họ biết?
Nhưng không có ai quan tâm cả, việc quan trọng nhất lúc này chính là vây bắt Số 1.
Ở chiến trường cuối cùng trên lục địa này, phân thân của Lâm gia thiếu chủ đang điều khiển thân xác của Số 1 đối đầu với 3 chỉ huy còn lại.
Nếu bộ thân thể này còn là Số 1, dù có trọng thương chăng nữa, hắn cũng có thể dễ dàng áp đảo 3 người còn lại.
Nhưng hiện tại người điều khiển nó lại là phân thân của Lâm Bạch, một kẻ không hề có chút kinh nghiệm chiến đấu nào.
"Đáng c·hết, đáng c·hết a!
Tại sao từ nãy đến giờ ta lại đánh không trúng chứ!
Rõ ràng ta có tốc độ và sức mạnh hoàn toàn áp đảo mà!"
Thiên thần bóng tối lúc này đang chật vật khi phải đối đầu với 3 người khác.
Từ nãy đến giờ, hắn chẳng hề làm gì khác ngoài bay qua bay lại và vung bừa vung bãi thanh kiếm trên tay.
Với tốc độ áp đảo đó, nếu là một người khác đồng cấp có lẽ đã b·ị c·hém trúng vài lần, nhưng 3 chỉ huy khác cũng không phải ăn chay.
Bọn họ tuy không giỏi trong việc đánh đấm bằng Số 1 nhưng cũng là những người có kinh nghiệm chiến đấu thực sự, không phải là một tay mơ như tên đang chiếm lấy thân xác của thiên thần bóng tối.
Ngay lúc này, chính tên phân thân của Lâm Bạch cũng đang rất hoảng hốt, vừa rồi ý thức của Số 1 rõ ràng còn tồn tại, dù không thể trực tiếp điều khiển linh hồn Số 1 nhưng tên phân thân cũng có thể nhờ vào khả năng kí sinh của mình để học hỏi trực tiếp kinh nghiệm chiến đấu.
Hắn vẫn có thể nhờ vào những kinh nghiệm chiến đấu sao chép được đánh ngang tay với những người khác.
Bỗng nhiên ý thức Số 1 lại đột nhiên biến mất không một dấu vết, chỉ để lại một cái rễ cây to lớn đã mất đi ánh sáng, khiến mấy cái bọc mủ như hắn bên trong không gian ý thức không thể thu hoạch được bất cứ kinh nghiệm nào từ kí chủ.
Giống như một học sinh g·ian l·ận đột nhiên mất đi phao, tên phân thân của Lâm gia thiếu chủ b·ị đ·ánh về nguyên hình, hóa thành một con gà mờ chỉ biết vung kiếm lung tung.
Đứng trước mặt hắn lúc này là 3 chỉ huy khác.
Số 3 chuyên về hậu cần, rất nhiều v·ũ k·hí trong căn cứ đều được hắn chế tạo.
Sau lưng hắn lúc này xuất hiện vô số những cánh cổng không gian gợn sóng vàng óng, nhìn qua là biết hiệu ứng này được chuunibyou cường giả Số 4 thiết kế dựa trên một tên vàng óng nào đó.
Hàng ngàn món v·ũ k·hí được chính tay Số 3 chế tác ra lộ ra ánh sáng, đây là những v·ũ k·hí được vị chỉ huy này chế tạo ra khi rảnh rỗi.
Một cơn mưa v·ũ k·hí bay tới khiến thiên thần bóng tối bối rối không thôi.
Nhưng rất nhanh chóng, ánh mắt đỏ đầy nhu nhược đã được thay thế bằng ánh mắt của một kẻ liều mạng.
Ở giữa thời khắc sinh tử, tên phân thân này đã nhận ra không thể dựa vào kẻ khác, chỉ có thể dựa vào chính mình.
Toàn bộ con mắt đỏ trên thân thể được mở ra, vô số tầm mắt khác nhau chỉ ra một con đường hiệu quả nhất để né tránh tất cả các đòn công kích này.
Tuy não bộ nói có thể làm được, nhưng cơ thể lại nói là không.
Cơn mưa v·ũ k·hí qua đi, trên thân thể của thiên thần bóng tối lại được găm thêm vài món v·ũ k·hí làm đồ trang trí.
Dòng máu đen đầy ô nhiễm và vặn vẹo không ngừng chảy ra ô nhiễm mặt đất bên dưới.
Đau đớn khiến cho tên Số 1 g·iả m·ạo này cảm nhận được c·ái c·hết đang gần kề hơn bao giờ hết.
Không chỉ vậy, hắn còn cảm nhận được vùng không gian phía bên trái đang bị bóp méo.
Số 5 trong bộ áo giáp sói đang lao tới, không gian trở nên méo mó trước tốc độ và lực lượng khổng lồ hắn tạo ra.
Cây đại kiếm to lớn như một cánh cửa chém xuống, tên phân thân có thể không phản ứng kịp nhưng thân thể với kí ức của thiên thần bóng tối thì có.
Keng!
Tiếng vang chát chúa khi kim loại va vào nhau vang lên.
Lực lượng khổng lồ lập tức đánh bay thiên thần bóng tối từ trên trời xuống đất.
Tầm nhìn của Số 1 g·iả m·ạo lúc này trở nên quay cuồng không thôi, không biết hắn đã lăn bao nhiêu vòng trên mặt đất, nhưng vết cày hắn đã để lại kéo dài hàng ngàn dặm, giống như một vết sẹo dài trên lục địa này.
Cày trên mặt đất một đường dài như vậy khiến thiên thần hắc ám lúc này nhìn vô cùng thảm hại.
Không thể bị động chịu đánh như thế này được, không thì sớm muộn gì hắn cũng phải bỏ mạng tại nơi đây.
Phân thân của Lâm Bạch nhớ lại những chiêu thức mà Số 1 từng dùng.
Nhưng hắn còn chưa kịp suy nghĩ, một tia năng lượng màu xanh lam từ trên trời đã nhắm thẳng về phía hắn, khí tức hủy diệt tràn ngập trong không gian.
“Kame hame! HA!”
Oanh!
Sóng xung kích từ v·ụ n·ổ phát ra càn quét một nửa lục địa khổng lồ này.
Một nửa của lục địa với các bình nguyên xanh tươi giờ này đã hóa thành tro tàn, từng vết nứt dữ tợn ngang dọc khắp nơi, như thể lục địa nhân tạo khổng lồ này có thể tan vỡ bất cứ lúc nào.
Ở phía dưới vùng đất nóng bỏng ấy, thiên thần bóng tối đang thu lại tấm lá chắn của mình.
May mà hắn phản ứng kịp, nếu không đã trọng thương trước đòn t·ấn c·ông vừa rồi.
Số 1 g·iả m·ạo ngước đầu nhìn lên bầu trời, nơi tia sáng hủy diệt vừa rồi phát ra.
Chỉ thấy Số 4 đang thu tay lại, trong hai bàn tay của hắn còn đang tỏa ra khói trắng do nhiệt độ cao.
Chiếc mũ rơm hắn đội trên đầu giờ đã được thế chỗ bằng một mái tóc vàng dựng ngược, với vô số những tia điện vờn quanh.
Từ khi không còn ý thức của Số 1, tên phân thân của Lâm gia thiếu chủ ngày càng rơi vào thế yếu.
Hắn không thể phát huy toàn bộ sức mạnh của bộ thân thể mình đang sở hữu nên liên tục b·ị đ·ánh.
"Các ngươi lấy nhiều đánh ít!
Được lắm! Nếu vậy thì nếm thử cảm giác bị nhiều người quần ẩu là như thế nào đi!"
"Ra đi nào! Quân đoàn thiên sứ của ta!"
Thiên thần bóng tối dang rộng đôi cánh, hàng chục ngàn con mắt được mở ra, chiến trường lập tức được lấp đầy bởi hàng chục ngàn bóng người khổng lồ.
Những thiên thần với đủ mọi loại màu sắc xuất hiện trên chiến trường này.
Nắm giữ đội quân này, tên phân thân cảm thấy hiện tại mình có thể chiến thắng bất cứ đội quân nào, mỗi một thiên thần được gọi ra đều có chiến lực gần bằng với hắn.
Nhưng đồng thời phân thân của Lâm Bạch cũng cảm thấy khá bất ngờ trước cái giá phải trả để duy trì đội quân thiên thần này.
Mỗi một thiên thần được triệu hồi, toàn bộ năng lượng trong thân thể hắn sẽ tiêu hao nhanh một lần.
Giờ hắn đã gọi ra hơn 70000 thiên thần, điều này cũng có nghĩa là tốc độ hao năng lượng của hắn cũng sẽ nhanh gấp 70000 lần so với bình thường.
May mắn là thần thông Thần Tàng Thận của Số 1 là tăng tốc độ hồi phục năng lượng, nếu không hắn cũng không thể chống nổi cái tốc độ tiêu hao này.
Tên phân thân ngước đầu lên trời, hắn muốn nhìn thấy vẻ mặt tuyệt vọng của những kẻ dám phản bội hắn.
Nhưng rất tiếc, hắn chẳng thể thấy gì còn lại ở 3 chỉ huy kia ngoài nụ cười khinh miệt làm hắn khó chịu.
Số 3 trên bầu trời nhìn xuống, số lượng các cổng không gian ở phía sau lưng hắn đang xuất hiện càng lúc càng nhiều.
"A. Gọi tiểu đệ sao?
Chiêu này ta cũng biết đôi chút."
Hàng chục ngàn món v·ũ k·hí lao xuống như mưa, hướng thẳng về đội quân thiên thần vừa được triệu hồi.