Ghế Số 12: Ta Tu Luyện Thành Một Cái Cây, Ngươi Nói Ta Nguy Hiểm?

Chương 121: Nội chiến (2).



Chương 120: Nội chiến (2).

3 bóng người thong dong tiến vào chiến trường này.

Khí tức cả 3 thả ra khiến cho những chiến binh giàu kinh nghiệm nhất của Số 1 cũng phải nhíu mày.

Họ cũng không hiểu cảm giác của mình tới từ nơi đâu.

Nhìn qua thì 3 kẻ mới tới kia không mạnh hơn các binh lính bình thường là bao, khi mà cấp bậc của chúng vẫn chỉ là Bạch Kim cấp.

Nhưng cảm giác nguy hiểm chúng đem lại có lẽ cũng chỉ kém hơn 3 chỉ huy còn lại của 3 quân đoàn khác.

Người tới là Bạo Phong, Nham Long và Lôi Điện.

Còn một người nữa là Cấm thì không thể tới, vì cô ta là một v·ũ k·hí bí mật.

"Chúng ta có vẻ đến quá muộn rồi thì phải, trận chiến gần như đã kết thúc rồi."

Ánh mặt cao ngạo của Bạo Phong quét qua chiến trường này, như thể một vị quân vương kiêu ngạo đang thị sát lãnh địa của mình.

"Còn 102 mục tiêu còn sót lại, mỗi người chúng ta chia đều 34 người, như vậy là đủ để hoàn thành chỉ tiêu Số 4 đã giao cho chúng ta."

Lôi Điện nhìn về phía kẻ địch, cô phân tích chiến trường một cách máy móc.

2 người còn lại cũng không có bất cứ ý kiến phản đối nào về sự phân chia này.

Người của 3 quân đoàn Số 3, Số 4 và Số 5 giống như nhận được lệnh cùng một lúc.

Họ lùi về sau, mở rộng vòng vây, nhường chỗ cho 3 thần tính sinh vật được Số 4 chế tạo ra thử nghiệm sức mạnh.

Và các chiến binh kỳ cựu của quân đoàn Số 1 chính là một đối tượng hoàn hảo.

Mục đích Số 4 tạo ra đám người này chính là tạo ra các chiến binh có tiềm lực sánh ngang thậm chí là vượt qua cả Số 1.

Nếu một cái nhiệm vụ đơn giản như đánh bại các chiến binh thế hệ đầu tiên mà còn không làm nổi, thì Số 4 cũng chẳng có lý do gì để giữ đám thần tính sinh vật này lại.

Biết được đám người mình bị coi là đá mài đao, sắc mặt của các Tử Vong Hiệp Sĩ thuộc quân đoàn Số 1 cũng không dễ nhìn cho lắm.

Dù tiềm lực không cao nhưng các chiến binh này cũng đã chứng minh bản thân mình qua không biết bao nhiêu trận chiến, nhưng giờ lại có kẻ dám nghi ngờ thực lực của bọn họ.

Ngày hôm nay, dù kết quả có như thế nào, cũng chỉ có 1 bên có thể sống sót rời đi chiến trường này.

Bạo Phong không muốn nói nhiều nữa, hắn là kẻ đi đầu lao lên đối mặt với các hiệp sĩ.

Một luồng khí áp bất ngờ ập đến giống như một cơn s·óng t·hần vô hình không thể ngăn cản, nó dễ dàng xé nát đội hình phòng thủ của các hiệp sĩ.

Đúng 34 người đã đột ngột bị cuốn đi nơi khác trong sự bất lực của những người còn lại trong quân đoàn Số 1.

Nếu chỉ có một mình Bạo Phong, có lẽ những người còn lại sẽ đuổi theo chi viện đồng đội của mình.

Nhưng ở đây vẫn còn hai kẻ có sức mạnh và độ nguy hiểm không hề thua kém, lựa chọn hiệu quả nhất hiện tại có lẽ là làm đúng như ý mà tên Bạo Phong kiêu ngạo kia vừa nói.

Đó là chia đều người để đối phó với kẻ địch.

Nhưng phong cách chiến đấu theo kiểu quân đoàn chính là càng nhiều người càng mạnh.

"Bày trận! Khiên!"

Để đảm bảo đội hình không bị chia cắt bất ngờ như vừa rồi, các Tử Vong Hiệp Sĩ lập tức sử dụng quân trận.

Những tấm lá chắn đen bao quanh giống như một dòng lũ của bóng tối với vô số những sinh vật hắc ám ẩn hiện.

Tất cả hiệp sĩ đều nhìn chăm chăm vào Lôi Điện, dù sao thì nhìn kiểu gì cô ta cũng là người sẽ t·ấn c·ông trước thay vì cái thứ to lớn cục mịch kia.



Nhưng tất cả mọi người nào có ngờ được, Nham Long lại là kẻ lao lên đầu tiên.

Trên mặt đất, hắn lao về phía trước như một cỗ xe lửa không thể ngăn cản, một luồng khí màu vàng bao quanh gã khổng lồ như thể một con kim long đang gào thét.

Khi đứng trên mặt đất, sức mạnh của Nham Long được tăng thêm vô số lần, không chỉ vậy tốc độ của hắn cũng là một thứ gì đó vô cùng khủng kh·iếp.

Cơ thể khổng lồ v·a c·hạm với quân trận của các Tử Vong Hiệp Sĩ gây ra những chấn động khiến cho lục địa khổng lồ dưới chân liên tục rung chuyển như thể sắp vỡ thành từng mảnh.

Không hổ là quân đoàn mạnh nhất, sức chiến đấu của các Tử Vong Hiệp Sĩ không phải là một trò đùa.

Mềm mại mà mạnh mẽ, quân trận do các Tử Vong Hiệp Sĩ bày ra dễ dàng hất gã to con sang một bên, khiến hắn ta lao chệch hướng và biến mất ở phương xa.

Nhưng cùng lúc, xung quanh quân trận phòng thủ xuất hiện những khối lập phương màu đen huyền bí, thi thoảng còn nổi lên chút sấm chớp làm người cảm thấy nguy hiểm.

Từng khối lập phương bắt đầu chuyển động, hóa thành đủ loại v·ũ k·hí liên tục oanh tạc quân trận được hình thành bởi hàng trăm tấm lá chắn.

Cảm giác nguy hiểm như mây đen bao phủ trong lòng các Tử Vong Hiệp Sĩ.

Quả nhiên, thứ quân trận mạnh mẽ này dường như không phải là đối thủ trước một kẻ thù hùng mạnh nắm trong tay thời không năng lực.

Từng món v·ũ k·hí như được chế tạo từ bóng tối dễ dàng len lỏi qua những điểm yếu nhất trên quân trận, liên tục gây sát thương, khiến cho các chiến binh còn lại của quân đoàn Số 1 như thể đang đứng yên làm bia ngắm.

Nhận thấy khả năng phòng thủ của mình là vô nghĩa, lập tức có người đứng ra chỉ huy.

"Quân trận! Kiếm!"

Tất cả các Tử Vong Hiệp Sĩ ném cây kiếm trong tay của bọn họ ra, một vòng xoáy của vô số những thanh kiếm sắc bén nhanh chóng bao quanh lớp lá chắn.

Chúng quay càng ngày càng nhanh, dù cho các món v·ũ k·hí do Lôi Điện tạo ra có kèm theo lực lượng không gian huyền bí chăng nữa, chúng cũng không thể xuyên phá cơn lốc kiếm này.

Nhiều v·ũ k·hí thậm chí còn chưa chui qua được cơn lốc đã b·ị c·hém vỡ thành vô số mảnh.

Lúc này, các Tử Vong Hiệp Sĩ cũng quan sát được vị trí hiện tại của Lôi Điện.

Cô nàng đang lơ lửng trên không trung, liên tục triệu hồi đủ loại binh khí bằng cuốn sách ma pháp trên tay.

"Xác nhận vị trí kẻ địch! Hướng 11 giờ, cách 365 km, cao độ 120 km!"

"Biến trận! Phản kích!"

Kiếm trận không xoay vòng tròn nữa, nó tách ra giống như một con cá sấu khổng lồ đang vung một đòn đầy c·hết chóc bằng cái đuôi dài của nó.

Một đạo kiếm khí hình bán nguyệt được vung ra, uy thế như muốn chém nát đất trời.

Lúc này Lôi Điện cảm giác được quân trận của kẻ địch đã biến đổi, đủ loại cảm biến trong cơ thể cô điên cuồng cảnh báo.

Ngay trong giây phút nguy cấp nhất, một kẻ tưởng chừng đã đi lạc đến tận nơi nào đó lại xuất hiện.

Nham Long nhanh chóng chạy trở lại chiến trường, hắn nhún chân rồi bật nhảy như một viên đạn pháo bay ra khỏi nòng, chắn trước mặt Lôi Điện.

Hai tay trái phải to lớn của hắn hợp lại với nhau như một cánh cổng thành được đóng lại, tạo thành một tấm lá chắn vững chắc như thành đồng.

Năng lượng nguyên tố thổ vững chắc tỏa ra tạo thành một tấm lá chắn năng lượng, che chắn phía trước đảm bảo một chủ lực quan trọng như Lôi Điện có thể an toàn.

Cùng lúc, đạo kiếm khí khổng lồ kia cũng đã bay tới.

Xoẹt!

Giống như gió giật của một cơn siêu bão vừa đi qua.

Từng giọt máu từ người Nham long bắt đầu chảy xuống.



Lớp lá chắn năng lượng hắn tạo ra đã hoàn toàn tan vỡ, may mắn, lớp đá khoáng thạch trên hai cánh tay của hắn đủ cứng rắn, ngoài việc b·ị t·hương một chút da thịt, Nham Long hoàn toàn ổn.

Và vị pháp sư phía sau hắn cũng được đảm bảo an toàn.

Nhưng phía sau hai người lại là một cảnh tượng hoàn toàn khác.

Trong phạm vi mà tầm mắt có thể nhìn thấy, đất trời đã bị chặt làm hai.

Các hiệp sĩ của quân đoàn Số 1 thực sự đã quá mệt mỏi, đòn phản kích vừa rồi có lẽ là đòn mạnh nhất mà đám người này có thể tung ra.

Lớp lá chắn từ quân trận tạo thành cũng đang trở nên mờ nhạt hơn hẳn, để lộ ra tình hình những Tử Vong Hiệp Sĩ ở bên trong cũng không được tốt cho lắm.

Mỗi người trong quân đoàn Số 1 lúc này đều đã b·ị t·hương không hề nhẹ, khi mà những món v·ũ k·hí màu đen như được làm từ bóng tối đã đâm xuyên qua cơ thể bọn họ.

Nhờ có Nham Long đứng trước bảo hộ, nên Lôi Điện đã không bỏ lỡ thời cơ, triệu hồi vô số các loại v·ũ k·hí t·ấn c·ông kẻ địch trong lúc chúng không thể ngờ tới.

Quả nhiên, vì dồn mọi thứ vào t·ấn c·ông nên lực phòng ngự của quân đoàn Số 1 đã giảm mạnh, không thể đề phòng công kích do Lôi Điện tạo ra.

Hiện giờ, phía bên dưới chỉ còn lại một quân đoàn thương binh đã mất sức chiến đấu.

Bình thường là vậy, nhưng đám người này có khả năng chống chịu kinh khủng hơn dự đoán.

Từng người đều không ngần ngại rút những v·ũ k·hí đang găm trên người họ, mặc kệ cho thương tích có nặng như thế nào chăng nữa, có chảy bao nhiêu máu chăng nữa.

Nhận thấy được ngọn lửa chiến đấu của đám người này vẫn chưa dập tắt.

Nham Long tích tụ một một nguồn năng lượng nguyên tố khổng lồ vào trong lòng bàn tay của hắn, và từ trên trời lao xuống đội hình địch như một thiên thạch lao vào mặt đất.

Chợt các Tử Vong Hiệp Sĩ cảm nhận mặt đất rung lắc dữ dội khiến họ không thể đứng vững.

Đây không phải là Nham Long tung một cú đấm về mặt đất.

Mà là cả mảng lục địa khổng lồ này giống như đang dâng lên, chủ động va vào nắm đấm của gã to xác.

Oanh!

Vụ v·a c·hạm mạnh mẽ xé nát đội hình của các Tử Vong Hiệp Sĩ, chia tách đám người này mỗi người một ngả.

Các Tử Vong Hiệp Sĩ có thể rất đáng sợ khi chiến đấu theo quân đoàn, nhưng khi tách riêng ra, sức mạnh của đám người này sẽ giảm đi phân nửa.

"Khụ !Khụ!"

Khói bụi che phủ toàn bộ đất trời, đậm đặc tới nỗi những chiến binh hùng mạnh cũng khó mà nhận ra được tình huống xung quanh.

Nhưng điều này cũng không thể làm khó được những chiến binh đã vào sinh ra tử nhiều lần.

Chỉ vài cái vẫy tay, khói bụi xung quanh người họ đã tan biến gần hết.

Các Tử Vong Hiệp Sĩ sửng sốt khi nhận thấy xung quanh bọn họ hiện tại là vô số những thứ nhìn như những tấm ván gỗ màu đen.

Một chiêu thức mà Số 4 đã cố tình truyền thụ cho cô nàng ngay khi được chứng kiến loại vật chất màu đen mà cô tạo ra.

"Quỷ đạo số bao nhiêu thì quên mất rồi."

"Nhưng mà! Hắc Quan!"

Trong ánh mắt tuyệt vọng của các hiệp sĩ quân đoàn Số 1, từng khối lập phương xuất hiện từ hư không đang bao phủ không gian xung quanh họ.

Những người này cố gắng thoát khỏi sự ràng buộc này nhưng không thể, không gian giống như bị đóng băng lại, và thời gian cũng vậy.

Khóa kín cả về thời gian và không gian thì có lẽ Số 1 cũng phải mất vài giây mới có thể thoát khỏi, đừng nói gì tới các Tử Vong Hiệp Sĩ dưới trướng hắn.



Cho đến khi các hiệp sĩ có thể thoát khỏi trạng thái này thì cũng quá muộn.

Bởi vì Hắc Quan đã được đóng kín chỉ trong 5 giây sau đó.

Một quan tài đen được tạo nên bằng thời không quy tắc, đảm bảo các Tử Vong Hiệp Sĩ sẽ bị phong ấn trong một khoảng thời gian gần như vô tận.

Trừ khi có người tới và cạy nắp quan tài thả họ ra.

68 cỗ quan tài đen trên chiến trường này đóng lại, tuyên bố chiến thắng của các thần tính sinh vật do Số 4 chế tạo.

Ở một bên khác.

Bạo Phong đã thổi bay 34 hiệp sĩ đi rất xa.

Đứng từ trên cao nhìn xuống, Bạo Phong giờ giống như một quân vương đang đi tuần trong lãnh địa của mình.

Bất cứ nơi nào gió có thể thổi, nơi đó là lãnh địa của hắn.

"Ồ, phía bên kia có vẻ kết thúc nhanh hơn ta nghĩ, xem ra ta phải nhanh chóng giải quyết các ngươi, nếu không có người sẽ coi thường ta mất."

Thái độ kiêu ngạo không coi ai ra gì của Bạo Phong khiến cho không đối thủ nào có hảo cảm với hắn.

Nhận thấy ánh mắt từ phía đối diện, Bạo Phong nheo mắt lại, hắn càng bộc lộ ra bản chất của một bạo quân khi nhìn các Tử Vong Hiệp Sĩ như nhìn một đám sâu kiến.

"Các ngươi xem ra có vẻ không phục lắm nhỉ?"

Không nhịn nổi cái thái độ cao cao tại thượng kia, một Tử Vong Hiệp Sĩ nhổ nước bọt nói.

"Thằng nhóc này có chút tài năng hơn người mà đã bành trướng quá mức rồi, ta thấy nó có nhu cầu bị đ·ánh đ·ập một trận để nhận rõ vị trí của mình ở đâu."

"Quân trận!"

Nhưng còn chưa kịp ra lệnh, một áp lực cực lớn đang đè ép lấy tất cả các hiệp sĩ, khiến bọn họ muốn cử động cũng cực kỳ khó khăn.

"Ta đã nói, ta phải giải quyết các ngươi càng nhanh càng tốt."

Mặt đất dưới chân các Tử Vong Hiệp Sĩ đang lún xuống, những người còn lại của quân đoàn Số 1 cũng khó có thể đứng vững.

Bọn họ đều đang cầm cự trong tư thế nửa quỳ, đây là điều tốt nhất bọn họ có thể làm lúc này.

Gió, giống như có một cơn gió vô tận đang từ trên đỉnh đầu thổi xuống, đè ép khiến những người nằm trong vùng ảnh hưởng của cơn gió ấy khó mà ngẩng đầu lên được.

Cảnh tượng hiện tại giống như một đội hiệp sĩ đang quỳ xuống tỏ vẻ trung thành với vị quân vương của họ.

Đây là một sự sỉ nhục mà quân đoàn Số 1 sẽ không bao giờ bỏ qua.

"Giờ thì đám thất bại, ai cho các ngươi có quyền kiêu ngạo mà phán xét ta?"

Ánh mắt lạnh lùng đầy khinh miệt của Bạo Phong như những con dao cắm thẳng vào lòng kiêu ngạo của quân đoàn mạnh nhất.

Bất chấp cho cơn gió vô tận ở trên đầu có đang thổi mạnh như thế nào, mặc kệ cho tiếng xương cốt giống như đang bị bóp vụn, các Tử Vong Hiệp Sĩ dùng ý chí của mình để đứng lên trước mặt của bạo chúa.

Nhưng đây có lẽ là tất cả những gì bọn họ có thể làm rồi, máu của họ đang phun ra như suối từ những khe giáp, sinh mệnh của họ lúc này như nến tàn trong gió.

"Các ngươi đánh đổi lớn như vậy cũng chỉ để đứng lên thôi sao?"

Bạo Phong nghiêng đầu đầy nghi hoặc nhìn đám người này.

Nhưng đáp lại sự nghi ngờ đó, chỉ là nụ cười đầy máu của các Tử Vong Hiệp Sĩ.

"Đương nhiên là không rồi, chúng ta đứng lên là để đánh cho ngươi một trận."

Hắc khí từ trên cơ thể của các Tử Vong Hiệp Sĩ đang phun trào.

Những luồng khí tức này đan vào nhau khiến Bạo Phong cảm thấy một luồng khí tức nguy hiểm.

Từ trong luồng khí tức hắc ám ấy, một bóng người với đôi cánh đen xuất hiện.