Ghế Số 12: Ta Tu Luyện Thành Một Cái Cây, Ngươi Nói Ta Nguy Hiểm?

Chương 120: Nội chiến (1).



Chương 119: Nội chiến (1).

3 chỉ huy của 3 quân đoàn khác hiện đang thản nhiên nói chuyện trước mặt phân thân của nguyên chủ Lâm Bạch.

Tên phân thân cảm thấy khá điên tiết, mấy gã này coi hắn như không khí vậy.

"Ai! Quả nhiên vẫn phải đánh nhau một trận sao?

Ta cứ nghĩ mọi thứ có thể kết thúc trong hòa bình chứ?"

Số 5 trong bộ áo giáp sói lắc đầu.

"Ta biết mà, kiểu gì cũng phải đánh nhau." Số 3 biểu lộ cực kỳ lạnh nhạt, đánh thì đánh.

Chỉ có Số 4 là hào hứng nhất với cái mặt hớn hở, hắn liên tục bóp nắm đấm như thể muốn lao lên đánh người.

Tên phân thân của nguyên chủ vẫn chưa hiểu tại sao, nhưng sau khi dùng thân thể của Số 1 nhìn về phía khe nứt, hắn hiểu rồi.

Hiện tại, khe nứt đã hoàn toàn bị phong tỏa, một trận pháp cực kỳ phức tạp đã được dựng lên chặn mọi thông tin liên lạc.

Nếu trận chiến này diễn ra ở thế giới bên ngoài thì hắn có vô số cách để báo tin cho bản thể.

Nhưng khi ở trong khe nứt bí cảnh này mà muốn liên lạc với bên ngoài thì chỉ có một con đường duy nhất đó chính là thông qua khe nứt.

Và giờ con đường cầu viện duy nhất cũng đã bị chặn.

Nếu như không thông qua khe nứt mà chọn gửi tình báo qua các phương hướng khác?

Không kể khoảng cách từ vũ trụ này tới vũ trụ chính cách xa như thế nào, thông tin có gửi đến tay có khi cũng là hàng chục tỉ năm sau.

Riêng cái vùng không gian hỗn loạn của cái vũ trụ đang hủy diệt này cũng đã là một rào cản gây nhiễu cực mạnh rồi.

Sẽ chẳng có bất cứ loại thông tin nào mà tên phân thân của Lâm Bạch có thể phát ra ngoài được cả.

Ngay từ đầu, nơi này đã là một cái cục để hố c·hết Số 1, chính xác là tên phân thân của nguyên chủ Lâm Bạch ẩn giấu bên trong Số 1.

Nét mặt của Số 1 khi nhận ra mình bị chơi đùa cực kỳ điên loạn, hắn nổi giận giải phóng trường lực vặn vẹo ra xung quanh, biến tất cả những vật vô tri sống lại thành những sinh vật ghê tởm.

"Đám phản bội! Đáng ghét!"

Thân thể của Số 1 đứng lên, hai cánh của thiên thần bóng tối dang rộng.

Một cái vỗ cánh, 3 chỉ huy khác đã bị thổi bay ra khỏi bệnh viện, đồng thời cũng nghiền nát công trình này thành một đống bụi.

Phân thân ý thức của Lâm Bạch dùng thân thể của Số 1 liên tục ngó nhìn xung quanh, hi vọng có thể tìm được một lỗ hổng trong cái bẫy đã được chuẩn bị từ trước nhưng vô ích.

Giờ cơ hội sống sót duy nhất của hắn đó chính là g·iết xuyên qua thiên la địa võng được thiết kế riêng dành cho mình.

"Toàn bộ thành viên quân đoàn Số 1 chuẩn bị chiến đấu!

3 quân đoàn khác giờ đã là những quân đoàn phản bội!

Không cần nương tay với chúng, g·iết tất cả chúng cho ta!"

Vốn tất cả mọi người trong quân đoàn Số 1 đang ngạc nhiên tại sao nơi dưỡng thương của Số 1 lại nổ, nay lại nghe được mệnh lệnh của Số 1.

Cả quân đoàn hoang mang một lúc rồi rất nhanh đã lấy lại tinh thần.

Trong nơi đóng quân của quân đoàn, ánh mắt của tất cả mọi người nhìn chằm chằm vào bệnh viện dã chiến.

Quân đoàn Số 1 có quá nhiều thương binh nên gần một nửa quân đoàn này đều ở trong bệnh viện.

Vì lý do này, 3 quân đoàn còn lại cũng gửi rất nhiều thương binh của mình lại đây để điều trị cùng một thể.

Và giờ trong bệnh viện dã chiến vẫn còn khoảng 5000 thương binh của 3 quân đoàn còn lại.

Một chỉ huy của quân đoàn Số 1 lập tức chỉ tay vào bệnh viện dã chiến, khu dành cho thương binh của 3 quân đoàn khác.



"Giết chúng!" Một mệnh lệnh đầy lạnh lùng được đưa ra.

Nhưng đám người của Số 1 vẫn chưa kịp làm gì, một cảm giác nguy hiểm đã xuất hiện.

Oanh!

Làm gì có thương binh nào của 3 quân đoàn còn lại được gửi ở nơi đây nhờ người chăm sóc.

Chỉ có các "lính mới" do Bạch Hồn chỉ huy, đột nhập vào giữa lòng kẻ địch và đặt bom mà thôi.

Bệnh viện dã chiến lập tức bị kích nổ, một quả cầu ánh sáng khổng lồ bao phủ toàn bộ căn cứ của quân đoàn Số 1, một đám mây hình nấm bay lên cao hàng vạn dặm.

May mà lục địa này đủ rộng, chỗ đóng quân của 3 quân đoàn khác cũng cách xa nơi đây, nên những quân đoàn còn lại không bị ảnh hưởng bởi v·ụ n·ổ.

Sau khi khói bụi bị xua tan, quân đoàn Số 1 vẫn chứng minh mình là quân đoàn thiện chiến nhất.

Nếu là người của 3 quân đoàn khác, v·ụ n·ổ vừa rồi có thể không g·iết c·hết tất cả bọn họ nhưng chắc chắn sẽ chia cắt đội hình, khiến cho một quân đoàn không thể tập trung lại cùng một chỗ, không thể phát huy ra được quân đoàn chiến trận.

Những lồng ánh sáng năng lượng đủ mọi màu sắc được dựng lên, che chắn những người lính khỏi tác động của v·ụ n·ổ.

Nên ngoài mấy thằng xui xẻo ở quá gần tâm v·ụ n·ổ, hay là một đám gà mờ không kịp bật lá chắn, phần lớn quân đoàn Số 1 vẫn còn nguyên vẹn.

Quân đoàn Số 1 lúc này mới nhận ra, không biết từ lúc nào mà người của 3 quân đoàn khác đã tạo thành một phòng tuyến ngăn cản quân đoàn này tiến về phía khe nứt.

"Người của quân đoàn Số 1 nghe đây, hiện tại chỉ huy Số 1 đã bị kẻ thù khống chế, mọi mệnh lệnh của hắn giờ là vô hiệu, tất cả mau hạ v·ũ k·hí đầu hàng."

Giọng nói của Số 3, một chỉ huy khác vang lên khiến binh lính của quân đoàn Số 1 có chút giao động.

"Nói láo! Đám các ngươi chỉ là một đám phản bội đáng ghê tởm!"

Lơ lửng bên trên bầu trời của 3 quân đoàn lúc này chính là 3 vị chỉ huy của bọn họ, còn ở phía đối diện, thiên thần bóng tối cũng đang dang rộng đôi cánh trên không trung.

Binh đối binh, tướng đối tướng.

Cả 4 chỉ huy đều hiểu ý nhau bay sang một hướng khác, trận chiến của bọn họ không diễn ra ở nơi đây.

Còn phía bên dưới, quân đoàn của hai bên đã giương cung bạt kiếm.

Nhận thấy được ý đồ của 3 quân đoàn còn lại chỉ đơn giản là ngăn trở bước tiến của quân đoàn mình, không cho bọn họ tiếp cận khe nứt không gian.

Một phó tướng của Số 1 lập tức ra lệnh.

"Hàng trước sử dụng lá chắn! Các Bạch Hồn Tinh Linh chuẩn bị!"

"Bắn!"

Nhưng những mũi tên của 250 Bạch Hồn Tinh Linh nguyên bản không hướng về phía kẻ thù, mà nó hướng về phía 250 Tử Vong Hiệp Sĩ đầu tiên, cũng là những kẻ có sức chiến đấu mạnh nhất trong quân đoàn lúc này.

"Cái gì..."

"Tại sao?"

"Khốn nạn! Các ngươi cũng làm phản!"

Bị đánh bất ngờ bởi chính đồng đội của mình, hơn một nửa các Tử Vong Hiệp Sĩ trọng thương ngay lập tức.

Đáp lại lời chửi rủa từ các chiến hữu, đám Bạch Hồn Tinh Linh chỉ lạnh lùng trả lời.

"Các ngươi mới là những kẻ đã phản bội chủ nhân, đi ngược lại với lợi ích của người."

"Chúng ta chỉ nghe lệnh trực tiếp từ kẻ đã tạo ra chúng ta, không phải nguyên chủ Lâm Bạch."

Các Bạch Hồn Tinh Linh được tạo ra trực tiếp từ linh hồn của người xuyên việt hay còn gọi là Bạch Hồn.

Nên theo lý thuyết Bạch Hồn có quyền điều khiển tối cao với các tinh linh này.



Nhưng còn các binh chủng khác thì hắn bó tay.

Vì vậy, một cuộc chiến nội bộ bên trong quân đoàn Số 1 đang diễn ra.

Các Tử Vong Hiệp Sĩ còn có thể cử động lập tức quay người lại chém thẳng vào các Bạch Hồn Tinh Linh.

Một chức nghiệp chuyên t·ấn c·ông tầm xa như Bạch Hồn Tinh Linh khó mà có được ưu thế khi nằm trong vòng vây của các chức nghiệp cận chiến.

Rất nhanh chóng, các Bạch Hồn Tinh Linh đã nằm dưới kiếm của các Tử Vong Hiệp Sĩ, họ hóa thành tinh thần lực thuần khiết và tan biến.

Nhân cơ hội này, 3 quân đoàn còn lại cũng đã chuẩn bị xong đội hình t·ấn c·ông.

Vô số các ma pháp trận khổng lồ vô cùng phức tạp đang xoay tròn trên đầu của 3 quân đoàn này.

Các mũi tên, pháp thuật hay các đòn công kích đi qua pháp trận này lập tức xoay tròn lại cùng nhau, tạo nên một mũi tên ánh sáng khổng lồ.

Mũi tên được phóng ra khiến cho hàng trước của quân đoàn Số 1 khó mà ứng phó.

Mất đi chức nghiệp chuyên công kích tầm xa, khả năng công kích của quân đoàn này đã bị suy giảm đáng kể.

Giờ bọn họ chỉ có thể chịu đánh mà không thể phản công.

Từng mũi tên ánh sáng khổng lồ bay tới, dễ dàng xé nát lớp lá chắn năng lượng như thể chúng được làm từ giấy.

Quân đoàn Số 1 đối mặt với thù trong giặc ngoài nên t·hương v·ong thảm trọng.

Đã vậy phần lớn thành viên của quân đoàn này đều là thương binh, sức chiến đấu suy giảm cực mạnh.

Việc quân đoàn Số 1 thất bại cũng chỉ là vấn đề thời gian.

Từ bên phía đối diện, các phó tướng của 3 quân đoàn còn lại cũng đã quan sát tình hình chiến đấu trong nội bộ quân đoàn Số 1.

Sự chống trả của các Bạch Hồn Tinh Linh ngày càng suy yếu, cho tới khi đầu của tinh linh cuối cùng bị chặt bởi các Tử Vong Hiệp Sĩ.

"Ta nhớ được, quan hệ của đám Tử Vong Hiệp Sĩ với Bạch Hồn Tinh Linh bên quân đoàn Số 1 là bạn trai bạn gái đi."

"Mấy em gái xinh như vậy mà mấy thằng đó cưa đổ con gái đúng nghĩa đen luôn ạ."

"Chậc, đây là thức đầu tiên của kiếm pháp trong truyền thuyết, trảm đi người trong lòng sao?"

"Haha, ta khó mà nhịn cười nổi khi nghĩ tới việc mấy đồng chí bên quân đoàn Số 1 sẽ đối mặt với bạn gái mình như thế nào sau khi bọn họ hồi sinh."

"Thôi được rồi, chúng ta không còn người trong quân địch nữa, cứ khai hỏa đi, không cần lo bắn trúng người một nhà."

Quân đoàn Số 1 vừa mới sắp xếp lại đội hình chuẩn bị tiến công, đột nhiên họ lại cảm nhận được một cảm giác chẳng lành đang kéo tới.

Từ xa phía chân trời, có 3 chiến hạm xuất hiện trong không gian.

Đây là 3 tàu vũ trụ đã mai phục từ trước.

Toàn bộ giếng đạn đạo đã mở ra, súng năng lượng cũng đã lên nòng.

Tên lửa, pháo laser trút xuống như mưa, nhấn chìm đội hình của quân đoàn Số 1 trong biển lửa.

Dưới cái cường độ oanh tạc đó, đến cả các chiến binh mạnh mẽ nhất cũng khó lòng nhìn xuyên qua cơn bão lửa.

Sóng lửa từ những v·ụ n·ổ đang quét tới, 3 quân đoàn đã chuẩn bị từ trước nên khiên năng lượng của họ bật rất đúng lúc, ngăn cản toàn bộ nhiệt độ và sóng xung kích bên ngoài.

Đợt oanh tạc diễn ra sau 5 phút liên tục, không phải có người ra lệnh cho bọn họ dừng lại mà là số đạn dược bọn họ mang theo đã được dùng hết.

Dù sao trong 2 ngày đánh trận, 3 quân đoàn cũng không biết đã sử dụng bao nhiêu đạn dược trong chiến đấu.

Một pháp thuật gió được thả ra xua tan đi toàn bộ khói bụi trên chiến trường, vén ra một vùng đất bị nung chảy thành dung nham.

Giữa cái nơi nhìn như miệng núi lửa ấy, quân đoàn Số 1 vẫn sống sót, dù cho một nửa lực lượng của họ đã bỏ mạng lại dưới đợt oanh tạc.



Những tấm lá chắn năng lượng lúc này chẳng khác nào một bóng đèn điện bị chập lúc sáng lúc tối, dưới chân là thân xác của đồng đội đã hòa tan cùng với lớp dung nham nóng chảy.

Tất cả những thành viên của quân đoàn Số 1 lúc này nở một nụ cười điên loạn.

"Ha ha! Chúng nó hết đạn rồi, lên thôi."

"Đúng vậy, lên thôi."

Tuy thể xác đã tàn tạ, sức cùng lực kiệt, nhưng chiến ý của quân đoàn Số 1 vẫn bùng cháy như một ngọn lửa bất diệt.

"Giết!"

Khoảng cách 2 bên vốn cách nhau chỉ có hơn trăm dặm, đối với một đám có sức mạnh hủy diệt cả hệ sao, khoảng cách này chẳng khác nào dán sát mặt.

Nhìn những chiến binh đang lao lên như những viên đạn pháo.

Lá chắn năng lượng của 3 quân đoàn còn lại còn mở rộng hơn trước, đây sẽ là một trận đánh trực diện.

Oanh! Oanh!

Người của quân đoàn Số 1 liên tục lao lên và t·ấn c·ông vào hàng trước của đối phương, thế tiến công như mưa giông gió giật khiến lá chắn năng lượng rung lắc liên tục.

Những vết nứt lớn xuất hiện báo hiệu cường độ của loại phòng ngự này không thể cầm cự lâu hơn được nữa.

Rắc! Rắc!

Quả nhiên, những tấm chắn năng lượng tan vỡ như gương.

Các chiến binh khát máu của quân đoàn Số 1 lao vào đội hình địch như những cơn mưa thiên thạch.

Giờ phút sinh tử này, các chiến binh dưới trướng thiên thần bóng tối chỉ biết làm một điều duy nhất, đó chính là vung cây kiếm trên tay của họ mạnh nhất có thể.

Từng chiến binh bên phía đối phương, những kẻ từng là chiến hữu của họ b·ị đ·ánh bay như những món đồ chơi trước những đòn t·ấn c·ông uy lực.

Quân đoàn Số 1 chỉ còn lại hơn 1 vạn quân, nhưng đối diện lại có tới 12 vạn quân.

Tưởng chừng quân đoàn của thiên thần bóng tối sẽ bị đè bẹp bởi số lượng kẻ địch.

Nhưng không.

Một chiến binh của quân đoàn Số 1 giống như có thể đánh 10 người phía đối diện, làm cho trận chiến tưởng chừng nghiền ép này xuất hiện biến số.

Nhưng rất nhanh chóng, cảm giác suy yếu xuất hiện trên cơ thể của những người lính trong quân đoàn mạnh nhất.

Chiến tranh đã bòn rút sức lực của những người này, lại thêm vô số các loại v·ết t·hương lớn nhỏ.

Nếu không có một ý chí chiến đấu mạnh mẽ, đám người này chắc chắn đã sụp đổ.

Cái thế trận của quân đoàn Số 1 giống như hồi quang phản chiếu, chỉ có thể mạnh được trong 30 giây đầu tiên, nhưng nhanh chóng sụp đổ ngay sau đó.

Phần lớn các chiến binh còn sót lại nhanh chóng bị nhấn chìm bởi số lượng đối thủ.

Những sợi xích mang theo lực lượng phong ấn cuốn quanh, loại bỏ hơn 1 vạn quân khỏi vòng chiến đấu.

Giờ này, phần lớn người của quân đoàn Số 1 đã b·ị b·ắt sống, chỉ còn sót lại 102 Tử Vong Hiệp Sĩ còn có thể chiến đấu.

Đối đầu với các chiến binh thế hệ đầu tiên, những kẻ thuộc thế hệ sau rất khó có thể chống nổi một chiêu khi đối đầu với những tiền bối này.

May ra còn có các Tử Vong Hiệp Sĩ và Bạch Hồn Tinh Linh thế hệ đầu trợ trận, giờ họ mới có thể bao vây 102 chiến binh cuối cùng của quân đoàn Số 1.

Trong vòng vây, các Tử Vong Hiệp Sĩ của quân đoàn Số 1 nhíu mày, thế trận lúc này khá căng thẳng khi đối phương chỉ vây mà không đánh.

Đối phương rốt cuộc có ý định gì?

Nếu đám người đó muốn chiến thắng trận chiến này chẳng phải rất đơn giản sao?

Chỉ cần cho lực lượng quân số đông đảo lao lên là có thể mài c·hết bọn họ.

Rất nhanh chóng, bọn họ đã nhận được câu trả lời.

Các binh sĩ của 3 quân đoàn còn lại đang tách sang hai bên, giống như đang chào đón một nhân vật quan trọng nào đó.