Không chỉ một mà có tới hai nhóm người đang tiếp cận chiến trường này.
Một nhóm là hai chỉ huy của hai quân đoàn còn lại, Số 3 và Số 4.
Phía còn lại là những sinh vật thần tính được Số 4 tạo ra đến để chi viện cho chiến trường này.
Nhận thấy được tình hình chiến trường bất lợi, tên phân thân của Lâm Bạch nhanh chóng phản ứng.
Hắn nhanh chóng rút thanh kiếm đang kẹt trong ngực Số 5 ra rồi ném hiệp sĩ trong bộ giáp sói với thân xác tàn tạ về phía Số 3 và Số 4.
Nhân lúc hai người còn đang chú ý tới người anh em của mình, thiên thần bóng tối dùng thanh ma kiếm trên tay liên tục đâm vô số kiếm về phía trước.
Những đường kiếm khí mang theo sát khí đỏ thẫm bắn tới, tốc độ nhanh chóng khiến người khó lòng phòng bị.
Số 5 do mất đi hai tay, thân thể không ở trạng thái chiến đấu tốt nhất nên hắn lập tức có thêm 5 lỗ thủng mới trên thân thể.
Số 4 do đã chú ý từ trước nên dễ dàng né tránh được tất cả các đòn t·ấn c·ông này.
"A! Số 4, ta trúng chiêu rồi, ta mang Số 5 đi chữa trị một chút, ngươi cố mà cầm cự đi nhé."
Ngay bên cạnh, là Số 3 với một v·ết t·hương đâm xuyên qua tay phải, một v·ết t·hương chỉ có thể nói là xước một chút da thịt, hoàn toàn không ảnh hưởng tới chiến đấu.
"Con mọe nó Số 3! Đến giờ này rồi mà ngươi vẫn muốn mò cá!"
Nhưng trong ánh mắt đầy bực tức của Số 4, Số 3 xách theo Số 5 b·ị t·hương nặng đã lui về hậu phương để lại chiến trường cho Số 4 và các tạo vật của hắn.
Số 3 nheo mắt lại, hắn đúng là muốn mò cá thật, nhưng cũng không thể để người nói mình là kẻ vô tích sự được.
Hơn 100 cánh cổng không gian xuất hiện từ phía sau lưng hắn.
Đây là tất cả những gì hắn còn lại, các v·ũ k·hí khác vẫn đang bận việc đánh nhau với đội quân thiên thần khổng lồ.
Một cơn mưa các v·ũ k·hí vàng kim bay tới nhưng không hề làm Số 1 g·iả m·ạo này quan tâm.
Đòn đánh như gãi ngứa này vốn không làm gì được tên phân thân của Lâm Bạch khi hắn còn là một yếu gà, đừng nói gì tới một kẻ đã được thăng cấp, nắm trong tay kinh nghiệm chiến đấu phong phú cả.
Chỉ vài đường kiếm cơ bản, tên phân thân đã đánh bật tất cả những v·ũ k·hí đang bay tới.
Ầm ầm!
Những chấn động từ phía mặt đất truyền tới khiến tất cả mọi người chú ý.
Một ngọn núi với phần đỉnh nhọn hoắt như một cây thương bằng đá đang mọc lên, tốc độ dâng lên của ngọn núi này có vẻ rất nhanh chóng với người bình thường, nhưng trong mắt tất cả mọi người ở đây, cái thứ này có tốc độ chẳng khác nào một con ốc sên.
Nếu là người khác thì có lẽ họ sẽ không quan tâm và né sang một bên, nhưng không hiểu sao, nhìn thấy ngọn núi này, thiên thần bóng tối lại cảm thấy vô cùng bực bội.
Chỉ cái thứ chậm rì rì này mà cũng đòi gây tổn thương cho hắn, vũ nhục ai đây?
Một bóng đen từ trên trời giáng xuống đỉnh núi nhọn hoắt ấy, năng lượng màu đen bao trùm lên thanh ma kiếm tạo thành một cơn lốc năng lượng hắc ám.
Kiếm này bổ xuống khiến cho cả ngọn núi phía bên dưới và cả một mảng lục địa rộng lớn bị chia cắt.
Cơn phẫn nộ trong lòng thiên thần bóng tối giờ mới đột nhiên tan biến, hắn lập tức cảm thấy có gì đó không ổn.
Hành vi vừa rồi không phải do cái tính cách hay phẫn nộ của hắn gây ra, đây là có kẻ sử dụng kỹ năng trào phúng khiến hắn buộc phải ra tay.
Ngay lúc tên phân thân muốn rời khỏi đỉnh núi này, một bóng người chui ra từ một nửa của đỉnh núi đã bị cắt làm đôi.
Cánh tay khổng lồ của hắn dễ dàng níu chặt lấy một bên chân của thiên thần bóng tối.
Kế hoạch phục kích của Nham Long có vẻ đã thành công.
Chân đạp mặt đất, nguồn lực lượng khổng lồ của lục địa này gia trì khiến cho sức mạnh bộc phát mà sinh vật thần tính này phát ra có thể áp đảo thiên thần bóng tối ngay lúc này.
Trên không không phải là sân nhà của Nham Long, vì vậy hắn muốn mời tên phân thân của Lâm Bạch xuống mặt đất để đánh một trận.
Lực lượng khổng lồ lập tức ném thiên thần bóng tối rơi xuống từ độ cao hàng trăm cây số.
Thân thể của Số 1 bay xuống như một viên thiên thạch va phải địa cầu khiến cả một vùng rộng lớn bị hủy diệt.
Tình hình thiên thần bóng tối lúc này không được ổn cho lắm.
Nhờ ơn cú va đập này, miệng v·ết t·hương của hắn bắt đầu phun máu ra như suối, thương tích bùng nổ khiến phân thân của Lâm Bạch cảm thấy không ổn.
Cơ thể Số 1 sắp không chịu nổi nữa, hắn đứng lên một cách chật vật.
Thần thông khôi phục từ Thần Tàng Gan đem lại cũng chỉ có thể duy trì cho v·ết t·hương không chảy máu nữa thôi.
Thương tích đến từ quy tắc của vũ trụ không phải là thứ mà các loại kỹ năng khôi phục có thể dễ dàng chữa trị.
Phía bên phải hắn, mặt đất xuất hiện chấn động nhẹ, Nham Long như một con chuột chũi chui lên từ mặt đất, nắm đấm to lớn tỏa ra hào quang màu vàng nâu của nguyên tố thổ đánh tới.
Nhìn qua thân thể tàn tạ của thiên thần bóng tối vào lúc này sẽ không ai nghĩ hắn còn sức để phản kháng.
Cánh phải của thiên thần bóng tối một lần nữa được giải thể thành vô số những xúc tu đen như màn đêm vô tận.
Chúng đan lại với nhau hóa thành một cánh tay khổng lồ với vô số những con mắt đỏ.
Ầm!
Sóng xung kích khi hai nắm đấm va vào nhau thổi bay tro bụi đang che phủ tầm mắt, để lộ ra từng vết rách trên nắm đấm nham thạch của Nham Long.
Tên to xác còn chưa kịp thu hồi nắm đấm đã b·ị t·hương của mình thì những chiếc xúc tu chui ra từ cánh tay màu đen kia, khóa chặt lấy cánh tay đất đá.
Lực lượng khổng lồ khiến Nham Long có cảm giác giống như một con kiến đang cố lay động một ngọn núi.
Dù cho đã dùng cánh tay còn lại nhưng hắn vẫn không thể thoát khỏi những chiếc xúc tu ấy.
"Vô ích thôi."
Giọng nói lạnh lùng từ phía đối diện làm Nham Long lạnh cả sống lưng.
Cánh trái của thiên thần bóng tối cũng đã hóa thành một cánh tay to lớn.
Từng cú đấm thấu thịt được cánh tay từ vô số các xúc tu không thể diễn tả ấy đánh ra.
Dù cho có một bộ áo giáp dày cộp bảo vệ mình, thân thể của Nham Long rất nhanh chóng đã b·ị đ·ánh cho bầm dập, máu chảy ra từ những khe hở của bộ giáp, gương mặt nhìn có vẻ đẹp trai kia đã b·ị đ·ánh đến sưng vù, một bên sừng rồng cũng đã b·ị đ·ánh gãy.
Đến khi Nham Long có thể mở mắt ra, thanh ma kiếm của thiên thần bóng tối đã hướng thẳng vào ngực hắn.
Kiếm khí giống như một khẩu pháo laser bắn ra một chùm sáng hủy diệt đỏ như máu, đánh bay gã to xác về phía ngọn núi được hắn tạo ra.
Oanh!
Cả một ngọn núi cao hàng trăm cây số b·ị đ·ánh sập, Nham Long bị vùi trong đống đất đá không rõ sống c·hết.
Đây không phải do gã phân thân nhẹ tay, đơn giản vì nơi đây vẫn tồn tại những kẻ nguy hiểm khác.
Giống như ở trên trời, cô nàng người máy Lôi Điện sắp sửa t·ấn c·ông hắn.
Vô số các khối lập phương đen kết hợp với nhau, tạo thành một bàn tay máy móc màu đen khổng lồ cao hàng trăm mét.
Bàn tay máy móc này giống như một ngọn núi khổng lồ rơi xuống phía bên dưới, ánh sáng bị tạo vật to lớn này che khuất.
Phân thân của Lâm Bạch không muốn trốn tránh, hắn muốn g·iết hết tất cả những kẻ thuộc 3 quân đoàn còn lại.
Một vụ v·a c·hạm xảy ra, thiên thần bóng tối với hai cánh tay được tạo thành từ vô số xúc tu đã dễ dàng đỡ được tạo vật máy móc này.
Nhưng điều này khiến hắn vô cùng nghi ngờ, vì lực lượng của bàn tay máy móc này đánh xuống không đủ để gây sát thương cho hắn.
Ngay sau đó, kẻ đang chiếm lấy thân xác của Số 1 đã phải hối hận, tại sao hắn lại không né tránh chứ.
Lòng bàn tay của tạo vật máy móc này bắt đầu sáng lên ánh hồ quang điện màu tím, khí tức phát ra giống như vô số lôi kiếp được nhét chung một chỗ và khai hỏa.
Oanh!
Ánh sáng màu tím bao phủ cả không gian, khí tức lôi kiếp lan tràn như thể không biết bao nhiêu tiên nhân muốn độ kiếp phi thăng.
Bàn tay máy móc được nâng lên, để lộ cảnh tượng phía bên dưới.
Thứ duy nhất còn tồn tại trên mặt đất đã bị nung chảy này là một chiếc kén màu đen chứa khí tức không thể diễn tả.
Chiếc kén mở ra để lộ thân thể của Số 1 vẫn còn nguyên vẹn nhưng đôi cánh sau lưng đã nhỏ đi trông thấy, có lẽ chỉ còn một nửa nếu so với trước.
Thiên thần bóng tối ngước nhìn lên bầu trời, bàn tay máy móc kia đang được kéo lên trời bởi vô số những tia sét tím.
Hàng ngàn các chi tiết của một cỗ máy khổng lồ đang được tạo ra từ những khối lập phương màu đen, chúng đang lắp ghép với nhau bởi những tia sét có uy lực ngang ngửa thiên kiếp.
Một cỗ máy c·hiến t·ranh khổng lồ có hình dáng một cô gái cao hàng ngàn mét đang ngự trị bầu trời.
Nhìn kiểu gì thì đây giống như một phiên bản phóng to của Lôi Điện nhưng ngầu hơn với vô số các trang thiết bị khoa học huyễn tưởng.
Phân thân của Lâm Bạch lập tức bay lên trên không đối diện với cỗ máy khổng lồ này.
Hắn không quen việc ngước nhìn người khác.
Không nói gì nhiều, thiên thần bóng tối cầm theo thanh ma kiếm lao nhanh như một viên đạn pháo.
Hắn muốn dùng thanh kiếm của mình băm nát cỗ máy kia thành trăm ngàn mảnh.
Rầm!
Một tiếng vang lớn đột nhiên xuất hiện giữa hư không, cùng với đó là thiên thần bóng tối đột ngột dừng lại giữa trời, giống như một con muỗi va phải tấm mạng nhện.
Gương mặt hắn hiện tại đã biến dạng, giống như có một tấm kính vô hình đang cản trước mặt hắn.
"C·hết tiệt, thế quái nào lại có một vách tường không gian ở nơi đây?"
Lúc này, thiên thần bóng tối mới cảm nhận được một cảm giác áp bách đang dần đè nén hắn, còn hoàn cảnh hiện tại của hắn giống như một con chuột chui vào trong lồng.
Không gian giống như từ một đại dương nay đang dần chuyển sang một đầm lầy, khiến hắn cảm giác nửa bước khó đi.
Khoảng không gian giữa hai bàn tay của cỗ máy khổng lồ hiện tại có một khối lập phương trong suốt nhốt lại mọi thứ trong một phạm vi rộng lớn.
Kỳ lạ hơn là bên trong khối lập phương ấy còn có 7 khối lập phương khác đang phiêu phù trong không gian.
Nơi mà tên phân thân của Lâm Bạch đang bị nhốt chính là khối lập phương thời không cuối cùng.
Cỗ máy khổng lồ bắt đầu chuyển động, hai lòng bàn tay máy móc bắt đầu khép lại, đè ép khối lập phương ở chính giữa.
Cảm giác đè nén ngày càng trở nên mãnh liệt, cảm giác này tăng lên gấp đôi khi khối lập phương ngoài cùng bị nén lại một chỗ cùng với khối lập phương thứ 7.
Tiếp theo đó, số lượng các khối lập phương thời không càng ngày càng giảm, áp lực mà thiên thần bóng tối phải chịu càng ngày càng tăng theo cấp số mũ.
Nếu khối lập phương nơi đang nhốt hắn đóng lại, một áp lực gấp 256 lần sẽ tác dụng lên hắn.
Bát Hạp Trấn Thời Không.
Một kỹ năng được Bạch Hồn chế tạo riêng cho Lôi Điện, chiêu này tham khảo rất nhiều từ thiên phú Cộng Dồn Ấn Ký của Lâm Lục Dạ.
Thiên thần bóng tối hiện tại cảm thấy hít thở không thông, không gian, thời gian xung quanh hắn đặc quánh như đổ bê tông, việc di chuyển một ngón tay trở nên khó khăn gấp ngàn lần.
Không chỉ cần một lực lượng lớn gấp hàng ngàn lần để di chuyển, mà cả khoảng thời gian để hoàn thành một hành động giống như cũng được kéo dài gấp cả ngàn lần.
Dựa vào vô số các kỹ năng bộc phát, phân thân của Lâm Bạch mới có thể cầm kiếm lên bổ về phía bức tường không gian.
Nhìn qua thì Số 1 đang di chuyển với tốc độ của một cụ ông đánh Thái Cực nhưng uy lực mà thanh kiếm của hắn đều có thể khiến bức tường không gian xuất hiện những vết nứt lớn.
Nhưng đây là tất cả nỗ lực mà hắn có thể làm được, hắn không còn thời gian rồi, bởi vì hai lòng bàn tay của cỗ máy khổng lồ đã khép lại.
Áp lực khủng kh·iếp ép tới, máu của thiên thần bóng tối chảy ra từ khắp nơi trên cơ thể, giống như tất cả các mạch máu đồng loạt nổ tung cùng một lúc.
"Mẹ kiếp!
Cái áp lực này.
Giống như bị ném vào trong một lỗ đen vậy..."
Thế gian lúc này trở nên vô cùng yên tĩnh, chỉ còn lại hai lòng bàn tay máy móc khổng lồ lù lù bất động.
Nhưng sự yên tĩnh ấy cũng chẳng kéo dài được bao lâu.
Kiếm quang lóe sáng, bàn tay máy móc khổng lồ lập tức bị cắt ngang.
Nhưng đó mới chỉ là khởi đầu khi vô số kiếm quang khác lóe lên cắt nát vụn đôi bàn tay đã cố phong ấn thiên thần bóng tối.
Một bóng đen bay ra từ trong đống linh kiện nát vụn, hướng thẳng về cỗ máy khổng lồ phía trước.
Thiên thần bóng tối với đôi cánh tàn tạ liên tục bổ ra những nhát kiếm điên cuồng, biến cỗ máy c·hiến t·ranh thành hàng vạn mảnh, Lôi Điện không rõ sống c·hết như thế nào.
"Hộc! Hộc!"
Từng tiếng thở dốc phát ra từ thiên thần bóng tối, thân thể của hắn lúc này đã gần như tan vỡ, máu đỏ đã nhuộm kín bộ giáp.
Phân thân của Lâm Bạch biết mọi thứ vẫn chưa kết thúc, vẫn còn có rất nhiều đối thủ nguy hiểm trên chiến trường này.
Hắn hiện tại đã tứ cố vô thân, toàn bộ người hắn có thể dùng không phản bội thì cũng đã bị phong ấn.
Hít một hơi thật sâu, lúc này hắn mới nhìn xem tình hình xung quanh như thế nào.
Nhưng thật bất ngờ.
Không biết từ lúc nào, xung quanh chiến trường này đã xuất hiện một dãy núi liên miên hùng vĩ, với những ngọn núi cao hàng trăm cây số.
Đáng lẽ ra, với những ngọn núi cao như vậy thì phần đỉnh núi phải được phủ bằng một lớp tuyết trắng.
Nhưng thật kỳ lạ khi thứ đang bao phủ đỉnh núi nâu đen ấy lại là vô số những văn tự và trận pháp tỏa ra ánh sáng hoàng kim rực rỡ.
Và những cái thứ ấy đang ngày càng trở nên sáng hơn nữa.
Thiên thần bóng tối liếc về nơi xa, nơi mà Nham Long đang lê cái thân thể bầm dập của hắn triển khai một loại pháp thuật nào đó.