Ghế Số 12: Ta Tu Luyện Thành Một Cái Cây, Ngươi Nói Ta Nguy Hiểm?

Chương 132: Lên cấp.



Chương 131: Lên cấp.

Con sói đầu đàn nheo mắt lại nhìn vào kỹ năng Triệu Hoán Bầy Sói, nó quay lại hỏi Lâm Lục Dạ với một ánh mắt đầy nghi hoặc.

"Con người, việc có thể triệu hoán 3 tộc nhân của ta có cấp độ ngang với ngươi, cùng nhau chiến đấu, đồng sinh cộng tử.

Lúc cần thiết, tộc nhân của ta có thể c·hết vì ngươi.

Như vậy vẫn chưa đủ để lấp đầy lòng tham của ngươi sao? Con người?"

Ánh mắt của sói đầu đàn bắt đầu nheo lại, nếu không phải Lâm Lục Dạ đang nắm trong tay kế ước với Lang Giới, chắc chắn con sói này sẽ lập tức lao lên dạy cho con người bé nhỏ trước mắt một bài học.

Con sói khổng lồ nhe ra những chiếc nanh sắc nhọn to bằng ngọn núi nhỏ, mùi máu tanh nồng từ miệng của nó đủ để dọa sợ bất cứ kẻ nào.

Nhưng khi sói đầu đàn nhìn biểu hiện của con người trước mắt, nó không chứng kiến bất cứ biểu cảm sợ hãi nào xuất hiện trên mặt của cô gái kia nên cảm thấy hơi thất vọng.

Lâm Lục Dạ vô cùng bình tĩnh nở một nụ cười tự tin, như thể yêu cầu cô ta sắp đưa ra chắc chắn sẽ được tất cả bầy sói tán thành.

Nhưng cô còn chưa kịp đưa ra yêu cầu của mình, một cơn gió lạnh đã thổi qua toàn bộ lang giới.

Cơn gió này mang theo một loại cao duy uy áp, giống như muốn khiến tất cả các sinh vật cấp thấp phải quỳ gối thần phục.

"Luồng khí tức này... không lẽ là..." Sói đầu đàn lẩm bẩm, ánh mắt của nó lộ rõ ra vẻ sợ hãi.

Tất cả các sinh vật trên Lang Giới lúc này đều lập tức cúi người xuống, cung nghênh sự xuất hiện của một sinh vật hùng mạnh nhất Lang Giới này.

Chỉ riêng Lâm Lục Dạ vẫn không quỳ, có một luồng khí tức trên người cô đang chống lại tất cả những tác động từ bên ngoài.

Mặt trăng di chuyển rồi.

Không chỉ vậy, một mặt trăng thứ 2 cũng đang xuất hiện trên bầu trời, ngay sau đó, cả hai mặt trăng đều lúc ẩn lúc hiện giống như hai thiên thể này không phải là hai vệ tinh mà là hai con mắt của một sinh vật khổng lồ nào đó.

Quả nhiên, ánh trăng bắt đầu ngưng tụ lại, vẽ lên chân dung của một sinh vật to lớn không thể diễn tả.

Một cái đầu sói che khuất cả bầu trời với phần lông tóc như kết tinh của vô số ánh trăng xuất hiện, đôi mắt khổng lồ của nó đang để ý tới nơi đây, nơi Lâm Lục Dạ đang đứng.

"A... Cái mùi này, mùi cổ thần nồng nặc thật đấy."

Đầu sói khổng lồ kia chỉ khẽ nói, một cơn gió khổng lồ xuất hiện càn quét toàn bộ vị diện.

Lâm Lục Dạ cau mày khi chứng kiến sinh vật khổng lồ này.

Cô cảm nhận được áp lực vô cùng mạnh mẽ, giống như khi cô đang đối diện với cổ thần bóng tối.

Nhưng khi nhìn vào cái đầu sói ấy, cô không hề nhận được một chút cao duy tri thức nào, cái đầu sói này chỉ đơn thuần là hình chiếu của thực thể bá chủ cái Lang Giới này.

Theo cảm giác của mình, Lâm Lục Dạ cảm thấy con chó sói này vô cùng mạnh, có thể mạnh ngang tầm cỡ vị cổ thần đang ẩn sâu bên trong thiên phú Hắc Ám của cô.

"Được rồi, nói đi cổ thần vật chứa?

Nếu ngươi muốn ta cứu vớt cái vận mệnh thê thảm của ngươi thì xin lỗi, ta không rảnh, còn có việc gì khác thì mau nói."

Lâm Lục Dạ lại hướng kế ước của mình với Lang Giới về phía cái đầu sói khổng lồ kia, cô bắt đầu nói ra yêu cầu của mình.

"Ta muốn thay đổi một vài thiết lập trong kế ước, ta đảm bảo tất cả sói tại Lang Giới này đều sẽ thích nó."

Khoảng 1 giờ sau, một pháp trận sáng lên ngay tại vị trí Lâm Lục Dạ biến mất.

Chỉ thấy cô nàng xuất hiện với một nụ cười trên môi, chứng tỏ chuyến đi này của cô vô cùng thành công.

"Được rồi, chúng ta cùng nhau vào bí cảnh thôi."

Số 1 bên cạnh vỗ nhẹ vào vai cô nói.

Lâm Lục Dạ gật đầu đồng ý, cô cũng muốn chứng kiến uy lực của kỹ năng do chính mình chỉnh sửa.

Xuyên qua khe nứt, cả đoàn người lúc này đã có mặt trước một vách núi.



Phạm vi của bí cảnh này khá là nhỏ.

Một sơn cốc với 4 bề là các vách đá thẳng đứng, ở chính giữa là một thung lũng xanh tươi với vô số những cây cổ thụ phủ kín mặt đất.

Ở chính giữa khu rừng là một hồ nước lớn với một thị trấn được xây dựng quanh hồ.

Nhưng thị trấn đó không phải là một thị trấn của con người.

Nó dơ dáy, bẩn thỉu còn tồi tệ hơn những khu ổ chuột tồi tàn của nhân loại.

Sinh sống trong đó là những sinh vật hình người da xanh vô cùng xấu xí, mũi ưng, đôi tai lớn nhọn hoắt, với chiều cao trung bình của chủng tộc này chỉ tới bụng một người trưởng thành.

Đám sinh vật này chính là một đám goblin, một loại quái vật được xem là tân thủ quái.

Và chúng cũng là kinh nghiệm để Lâm Lục Dạ lên cấp ngày hôm nay.

Bạch Hồn điều khiển thân thể của Số 1 đến gần Lâm Lục Dạ, hắn chỉ về thị trấn ở phía xa.

"Được rồi Lục Dạ, mục tiêu lần này của em chính là xử lý hết đám da xanh ở dưới kia.

Cứ việc thoải mái chiến đấu đi."

Lâm Lục Dạ gật đầu ra hiệu đã hiểu.

Cái bóng dưới chân cô bắt đầu biến đổi, một vùng tăm tối khiến người bất an bắt đầu khuếch đại.

Từ trong cái bóng của cô, vô số những con chó sói lao ra.

Số lượng lên tới hàng trăm con, đã vượt quá giới hạn triệu hồi 3 con của kỹ năng Triệu Hoán Bầy Sói.

Những con sói này không hề có thực thể, chúng là những con rối được chế tạo từ bóng tối thuần khiết của thiên phú Hắc Ám.

Còn kẻ điều khiển những con sói bóng tối này lại đang ngồi ở Lang Giới, không cần phải lo lắng bỏ mạng khi chiến đấu.

Đây là một dạng đệ tứ t·hiên t·ai, một đám người chơi phiên bản bầy sói.

Một bầy sói hùng mạnh với những con sói bất tử có thể hồi sinh không giới hạn, chỉ cần còn bóng tối của Lâm Lục Dạ, chúng sẽ không hoàn toàn c·hết đi.

Đây chính là thành quả của Lâm Lục Dạ sau khi đàm phán với bầy sói.

Không chỉ vậy, khi bầy sói di chuyển còn để lại những vệt khói đen có thể hấp thu đủ thứ năng lượng kể cả ánh sáng, tạo nên những vùng đen tuyệt đối.

Và từ những vùng đen tuyệt đối ấy, lại có hàng ngàn, hàng vạn con sói bóng tối khác xuất hiện.

Bầy sói xuất quân giống như một trận thú triều càn quét mọi thứ, nơi chúng đi qua mọi thứ đều bị nhấn chìm trong bóng tối.

Bất cứ sinh vật sống nào còn tồn tại bên trong vùng đen tuyệt đối ấy sẽ dần bị rút sạch sinh mệnh lực, và c·ái c·hết sẽ đến với tất cả chúng, một c·ái c·hết nhẹ như lông hồng, một giấc ngủ không bao giờ tỉnh giấc.

Đám sói được tạo ra từ bóng tối này không chỉ có tốc độ rất nhanh, mà trọng lượng của chúng vô cùng nhẹ, vì thế chúng có thể dễ dàng bay lên, đạp không mà tiến về thị trấn của đám goblin.

Bóng tối giống như một cơn bão đang ập tới, nhấn chìm tất cả mọi thứ.

Bầy sói với số lượng vô cùng vô tận có thể bẻ gãy ý chí của bất cứ đội quân nào.

Thị trấn của đám goblin rất nhanh chóng thất thủ, những hàng rào gỗ tạm bợ của chúng là vô nghĩa trước đám sói do Lâm Lục Dạ thả ra.

Đợt xung kích đầu tiên của bầy sói dễ dàng tiêu diệt một lượng lớn đám goblin cấp thấp.

Nhưng vì Lâm Lục Dạ mới có cấp 1 nên sức sát thương của bầy sói không được tốt cho lắm.

Một vài goblin pháp sư chỉ dùng vài phép thuật cơ bản cũng có thể dọn dẹp một mảng lớn đám sói bóng đêm.

Goblin thủ lĩnh cũng xuất hiện, đó là một con goblin biến dị với thân thể to lớn cao tới 3 mét, cầm trên tay một thanh đại đao to như một cánh cửa.

Chỉ dùng vài đường cơ bản, con quái vật dễ dàng dọn dẹp một mảng lớn bầy sói, không có bất cứ con sói nào đủ nhanh để trốn thoát khỏi những nhát chém c·hết chóc ấy.



Lâm Lục Dạ có thể cùng chung tầm nhìn với bầy sói của mình, cô cau mày không hài lòng cho lắm.

Nhưng chợt một loại ý nghĩ xuất hiện trong đầu cô.

Bầy sói của Lâm Lục Dạ thay đổi ngay sau đó, do bản chất đám sói bóng tối này được tạo ra từ thiên phú Hắc Ám của Lâm Lục Dạ, chúng cũng có thể sử dụng hai thiên phú còn lại của cô, đó là Bạo Kích và Cộng Dồn Ấn Ký.

Bạo Kích tốc độ khiến cho đám sói này nhanh như bay, đến cả một chiến binh lão luyện như Goblin thủ lĩnh cũng đành bó tay toàn tập.

Răng và móng vuốt của đám sói vốn khó mà xuyên thủng phòng ngự của đám goblin cao hơn mình vài cấp.

Nhưng giờ này, mỗi đòn t·ấn c·ông đều gây ra hiệu ứng bạo kích làm khả năng phòng ngự của đám goblin giống như giấy mỏng.

Nếu một đòn không cắn c·hết?

Không sao, Cộng Dồn Ấn Ký sẽ khiến đòn t·ấn c·ông tiếp theo mạnh gấp bội.

Bầy goblin nhanh chóng bị áp đảo, đến cả con goblin thủ lĩnh cũng nhanh chóng gục ngã ngay sau khi bị 10 con sói bóng đêm vây công.

Mất đi thủ lĩnh đám goblin nhanh chóng tan rã, chúng muốn chạy trốn nhưng cũng không biết nên chạy về đâu khi mà cả thị trấn và một mảng rừng xung quanh giờ đã chìm trong bóng tối.

Ánh đuốc le lói của chúng cũng khó mà chiếu sáng trong màn đêm này, ánh sáng không thể xuyên qua bóng tối dù chỉ 1 mét.

Một vài con goblin sợ hãi tìm nơi lẩn trốn khi đồng bạn bên ngoài đang bị đám sói bóng đêm săn lùng.

Trong bóng đêm lạnh lẽo này, thân nhiệt, sinh cơ của chúng ngày càng hạ xuống, cuối cùng, chúng ngủ gục xuống trong tuyệt vọng, một giấc ngủ vĩnh hằng.

Ở bên khe nứt, 4 chỉ huy nhìn về phía xa, nơi tồn tại thị trấn của đám goblin.

Nhưng giờ nơi đó đã bị nhấn chìm hoàn toàn trong bóng tối, thi thoảng có thể nhìn thấy vài con sói đi qua đi lại như những bóng ma.

Quay người nhìn lại, hào quang thăng cấp của Lâm Lục Dạ lóe sáng liên tục.

Cô ta không chỉ thả chó đồ sát cả một thị trấn goblin gần trăm ngàn con, mà còn tiện thể tiêu diệt một lượng lớn ma thú bên trong cánh rừng.

Lâm Lục Dạ tắt kỹ năng Triệu Hoán Bầy Sói đi, bóng tối tan biến như chưa từng xuất hiện.

Nhưng nếu nhìn kỹ, hơn một nửa khu rừng giờ này chỉ toàn những mảng rừng c·hết chóc không sức sống làm người nhìn thấy mà lạnh cả sống lưng.

"Ta 30 cấp rồi."

Lâm Lục Dạ nói một câu khiến tất cả mọi người giật mình, khoảng thời gian cô triệu hoán bầy sói cho tới hiện tại thậm chí còn chưa quá 5 phút.

Nhưng các chỉ huy nhanh chóng bình tĩnh lại, với một kẻ bật hack thì tốc độ lên cấp này vô cùng bình thường được không.

Lâm Lục Dạ:

Chức nghiệp: Ám Ảnh Thợ Săn (SS cấp).

Cấp độ: 30 (Hắc Thiết cấp).

Thiên Phú: Bạo Kích (SSS cấp) Cộng Dồn Ấn Ký (SSS cấp) Hắc Ám (SSS cấp).

Sinh mệnh: 3200 (Sức mạnh x 20).

Năng lượng: 3300(Tinh thần x20).

Phòng thủ: 160 (Sức mạnh x1).

Sức mạnh: 160.

Nhanh nhẹn: 320.

Tinh Thần: 165.

Trạng thái (Ẩn): Cổ thần chúc phúc.



Chỉ số tinh thần của Lâm Lục Dạ lúc này đã vượt qua 100 điểm, cô lập tức mở khóa phần đầu tiên của Thần Võ Đạo V6.66.

Nếu còn là một người thường, Lâm Lục Dạ chắc chắn sẽ phát điên trước lượng kí ức kinh khủng này, nhưng hiện tại tinh thần của cô đã đủ mạnh để chịu những cơn lũ kí ức tràn vào.

Vô số kí ức hiện lên, Lâm Lục Dạ giờ cũng đã nhớ được đại khái về những kiếp trước của mình, ánh mắt cô lập tức biến đổi.

"Haha! Ta sống lại rồi."

Cô cười vui vẻ như một đứa trẻ.

"Ra đi nào, đạo lữ của ta, ngươi không định để linh hồn của mình ở cùng ta cả đời đấy chứ?"

Từ trong thân thể của Lâm Lục Dạ, một bóng người mờ mờ ảo ảo đi ra, đây không ai khác ngoài Bạch Hồn.

Một bóng người khác cũng đi ra từ thân thể của Số 1, dù sao một linh hồn phân thân của Lâm Bạch để lại trong linh hồn Số 1 cũng đã bị phong ấn, hắn cũng không còn lý do gì ở trong thân thể cấp dưới của mình nữa.

Hai bóng người mờ ảo chạm vào nhau nhập lại thành một.

Sau khi tụ tập lại 90% linh hồn của mình, bóng người của Bạch Hồn giờ nhìn giống một phiên bản mới của các Bạch Hồn Tinh Linh.

"Được rồi, Số 1, đưa cho Lục Dạ khoảng 1000 đồng vàng để em ấy đột phá đến Thanh Đồng cấp đi."

Số 1 tuân lệnh làm theo.

Ngay khi túi vàng chạm vào tay, trong đầu Lâm Lục Dạ lập tức xuất hiện nên làm thế nào để đột phá cảnh giới tiếp theo.

Luồng hào quang thăng cấp một lần nữa xuất hiện, khí tức của Lâm Lục Dạ lập tức mạnh lên hàng chục lần so với trước.

"Được rồi, mau trở về thôi Lục Dạ, chúng ta còn cần phải chuyển chức lần hai ở căn cứ nữa."

Việc để Lâm Lục Dạ chuyển chức lần 2 cũng không phải việc xấu gì, chỉ khác là kinh nghiệm cô nhận được sẽ bị cắt giảm chỉ còn một nửa so với trước.

Mà mấy điều bất tiện này cũng không ảnh hưởng quá nhiều.

Cứ nhìn Bạch Hồn là biết, chẳng phải hắn quật khởi là do có nắm giữ chức nghiệp thứ hai hay sao.

Nhưng với một người dọn quái nhanh như cô nàng chắc chắn đây không phải là vấn đề.

Chưa kể nếu Lâm Lục Dạ còn dùng cái thiên phú Bạo Kích để thăng cấp nữa, thử nghĩ gấp vạn lần kinh nghiệm thu được xem cấp độ của cô nàng sẽ tăng nhanh như thế nào.

Một lần nữa trở lại căn cứ.

Chiếc nhẫn chứa Bạch Hồn bên trong giờ đã được Số 3 đưa cho Lâm Lục Dạ.

Cô cũng vui lòng nhận lấy nó và đeo ở ngón áp út của mình.

Trong căn phòng thí nghiệm, ngoài nguyên liệu không thể thiếu là Bia Đá Giác Tỉnh.

Bạch Hồn và những người anh em của mình cũng đã gom góp vô số các nguyên liệu khác để Lâm Lục Dạ có thể chế ra chức nghiệp thứ 2.

Trong cái đống tài liệu ấy, Lâm Lục Dạ đã tự chọn cho mình 5 tài liệu khác nhau.

Nguyên liệu nhận được ở cái Ô Nhiễm thế giới toàn zombie là zombie.

Mảnh Vỡ Hắc Ám(Không Biết cấp): Đầu nguồn của t·ai n·ạn đã hủy diệt cả một văn minh.

Hạch Tâm Lụi Tàn(Vương Giả cấp): Những gì còn sót lại từ thiên mệnh chi tử của một vũ trụ sắp hủy diệt.

Vương Miện Quân Vương (Bạch Kim cấp): Biểu tượng của hoàng quyền tuyệt đối.

Mặt Nạ Thần Bí (Không Biết cấp): Một chiếc mặt nạ có thể che dấu mọi thông tin, đến cả bảng giám định của hệ thống cũng không nhận dạng được nó.

Đan Điền Nhân Tạo (Không Biết cấp): Một sản phẩm nhái theo đan điền của các võ giả thuộc một nền văn minh cao võ nào đó.

Những nguyên liệu để chế tạo ra chức nghiệp mới này rõ ràng không hề kém khi Bạch Hồn chế ra chức nghiệp mới, thậm chí còn tốt hơn.

Ánh hào quang từ Bia Đá giác tỉnh sáng lên.

Ngay lúc này, Lâm Lục Dạ chợt có một cảm giác vô cùng kỳ lạ, giống như vận mệnh đang nhắc nhở cô phải làm điều gì đó.