Ghế Số 12: Ta Tu Luyện Thành Một Cái Cây, Ngươi Nói Ta Nguy Hiểm?

Chương 133: Vĩnh Dạ Nữ Đế.



Chương 132: Vĩnh Dạ Nữ Đế.

Ngay lúc này, Lâm Lục Dạ cảm thấy mình phải làm điều gì đó.

Ánh mắt cô nàng trở nên vô hồn, hành động thì cứng ngắc giống như một con rối được điều khiển

Hư Ảo Giới trong thân thể cô đột nhiên rời khỏi thân thể.

Phải biết cái thứ nhìn giống như một viên bi này không phải là vật bình thường, nó chứa trong đó là linh hồn, vô số các kí ức về những kiếp trước và tất cả ngôi sao trong Quần Tinh Trận.

Lâm Lục Dạ không ngần ngại mà ném Hư Ảo Giới vào trong những tài liệu đang dung hợp vào nhau kia.

Bạch Hồn muốn ngăn lại quá trình này, ai mà biết được việc một linh hồn rơi vào quá trình chế tạo Chuyển Chức Quyển Trục sẽ xảy ra vấn đề gì chứ?

Nhưng ngay sau đó, Bạch Hồn dừng lại, hắn đã hiểu được ý của Lâm Lục Dạ nên hắn sẽ không ngăn cản cô lại.

Việc duy nhất hiện tại hắn có thể làm chính là hi vọng cô có thể sống sót và có thể giữ được bản thân mình.

Ánh sáng vụt tắt, chỉ để lại ở dưới đất một Chuyển Chức Quyển Trục đen như màn đêm.

Còn thân xác Lâm Lục Dạ lúc này đã mất đi linh hồn, nhìn kiểu gì cũng giống như một con rối đứt dây.

Chợt, Chuyển Chức Quyển Trục bắt đầu chuyển động, nó tự động lơ lửng trên không trung.

Những vật chất màu đen giống những sợi tóc nhưng linh hoạt như những xúc tu chui ra từ quyển trục, chúng bám chặt vào lòng bàn tay của Lâm Lục Dạ.

Làm cô nàng cầm Chuyển Chức Quyển trục trong tư thế sẵn sàng mở nó ra.

Quả nhiên, quyển trục đã được mở ra, bóng tối bao phủ khắp căn phòng.

Khi ánh đèn điện được thắp sáng một lần nữa, chẳng còn Lâm Lục Dạ nào ở đó mà chỉ có một chiếc kén màu đen khổng lồ đang được đặt ở giữa phòng.

Thời gian 5 phút nhẹ nhàng trôi qua.

Rắc rắc!

Chiếc kén đen bắt đầu xuất hiện những vết nứt.

Trong nháy mắt thoáng qua nhưng thời không của cả thế giới, của cả vũ trụ này đã đột nhiên ngừng lại trong tích tắc.

Nhiều người cảm thấy lạnh sống lưng không biết có chuyện gì đã xảy ra, nhưng những lãnh đạo ở cao vị của Liên Minh Nhân Loại lại biết, và họ cũng chẳng thèm quan tâm đến dị tượng này như thể họ đã biết từ trước.

Ánh mắt Lâm Lục Dạ mở ra, đôi mắt cô nàng đen thâm thúy như vực sâu có thể cắn nuốt linh hồn của bất cứ kẻ nào nhìn thấy.

Nhiệt độ trong căn phòng đang hạ xuống nhanh chóng, không chỉ vậy, năng lượng và ánh sáng trong căn phòng cũng đang bị đôi mắt đáng sợ ấy hấp thu.

Nhưng ngay sau đó, lực hút kỳ lạ ấy đã biến mất khi mà ánh mắt Lâm Lục Dạ trở lại bình thường.

"Lục Dạ? Em còn ổn chứ?"

Bạch Hồn đứng bên cạnh rất tò mò liệu cô nàng còn là cô hay không, ngay sau khi linh hồn trộn lẫn với hàng tá những đồ vật kỳ quái như vậy.

Lâm Lục Dạ chớp chớp mắt, như một người từ bóng tối đi ra đang làm quen với ánh sáng.

"Ta ổn, Bạch Hồn, nhưng cái khâu đặt tên cho nghề nghiệp là gì thế này."

Hiện tại cô nàng cũng gặp phải một vấn đề khó khăn y như Bạch Hồn khi sáng tạo ra nghề nghiệp mới.

Trong bảng trạng thái của cô lúc này xuất hiện 4 lựa chọn.

Vĩnh Dạ Tà Thần.

Mạt Pháp Chân Tiên.

Hắc Ám Luân Hồi Giả.

Vĩnh Dạ Nữ Đế.



Lâm Lục Dạ xem xét qua 3 lựa chọn này một lượt, và cô đã có lựa chọn của mình ngay sau đó.

Khác với Bạch Hồn lựa chọn tên nghề nghiệp vô cùng điệu thấp là Luyện Hồn Sư, Lâm Lục Dạ lựa chọn cho nghề nghiệp của mình một cái tên theo cô là bá đạo nhất.

Vĩnh Dạ Nữ Đế (SSS cấp):

Hắc Ám Thế Giới: Được cải tiến từ Hư Ảo Giới, trong linh hồn của chức nghiệp giả sở hữu một thế giới có thể phát triển tới vô cùng vô tận.

Thôn Phệ: Có thể cắn nuốt tất cả mọi thứ, biến tất cả mọi thứ chìm trong bóng tối thành quân lương cho sự phát triển của chức nghiệp giả.

Cao Duy Ý Thức: Có thể dùng ý thức ảnh hưởng tới tất cả pháp tắc, quy tắc, khái niệm của thế giới,... tùy vào sức mạnh của chức nghiệp giả.

Thần Võ Đạo (Bị động): Tăng khả năng cận chiến, có thể hòa tan tất cả các kỹ năng học được thành các chiêu thức võ đạo.

Và bảng hiện tại sau khi có chức nghiệp thứ 2 của Lâm Lục Dạ là.

Lâm Lục Dạ:

Chức nghiệp: Ám Ảnh Thợ Săn (SS cấp) Vĩnh Dạ Nữ Đế (SSS cấp).

Cấp độ: 31 (Thanh Đồng cấp).

Thiên Phú: Bạo Kích (SSS cấp) Cộng Dồn Ấn Ký (SSS cấp) Hắc Ám (SSS cấp).

Sinh mệnh: 500 (Sức mạnh x 20).

Năng lượng: 600(Tinh thần x20).

Phòng thủ: 160 (Sức mạnh x1).

Sức mạnh: 25.

Nhanh nhẹn: 35.

Tinh Thần: 30.

Trạng thái (Ẩn): Cổ Thần Chúc Phúc/ Thông Tin Sinh Mệnh Thể.

Tất cả các chỉ số ban đầu của Lâm Lục Dạ đều đã mạnh hơn hẳn so với trước.

Sức mạnh tăng lên sau khi có chức nghiệp thứ 2 làm cô nàng có cảm giác mình có thể đánh vài chục kẻ như mình trước đó.

Thông thường, bảng trạng thái cá nhân là thứ mà một người bình thường ở thế giới này sẽ không bao giờ để lộ ra trước mặt người khác, kể cả người đó có phải người thân thiết nhất với mình chăng nữa.

Nhưng Lâm Lục Dạ không ngần ngại đưa ra cho Bạch Hồn nhìn

Khác với mọi người, Lâm Lục Dạ tự tin mình có thể tiến bộ nhanh tới nỗi gần như không ai có thể siêu việt mình.

Đó là sự kiêu ngạo của cô.

Bạch Hồn bên cạnh cũng chẳng muốn nhắc nhở cô phải cẩn thận làm gì.

Ai mà biết được Quần Tinh Trận trong Hắc Ám Thế Giới của Lâm Lục Dạ có thể hoạt động mạnh như thế nào.

Nhưng hắn chắc chắn một điều, từ lúc này trở đi, một giây trước và một giây sau của Lâm Lục Dạ đã là hai người rất khác nhau rồi.

Muốn dựa vào một cái bảng trạng thái mà nghĩ ra cách đối phó với cô ta thì đúng là ngây thơ, trừ khi ngươi sử dụng một sức mạnh áp đảo tuyệt đối, lấy sức mạnh tuyệt đối phá hủy tất cả thì may ra.

Những đặc tính của nghề nghiệp mới của Lâm Lục Dạ không làm Bạch Hồn ngạc nhiên, dù sao hắn cũng đoán được bảy tám phần những đặc tính của nghề nghiệp mới từ trước.

Cái duy nhất làm hắn ngạc nhiên ở đây là một trạng thái khá đặc biệt mà cô nàng đang sở hữu.

Thông Tin Sinh Mệnh Thể.



Nhìn thấy trạng thái này cộng với những suy đoán của hắn từ trước đó.

Bạch Hồn mỉm cười chúc mừng Lâm Lục Dạ.

"Lục Dạ, chúc mừng em đã thoát khỏi nanh vuốt của cổ thần."

Ngay sau đó, Bạch Hồn thở dài có vẻ hơi buồn bã.

"Ai, xem ra lần này ta thua rồi, giờ ta còn 10% linh hồn vẫn đang mắc kẹt bên trong thân thể của Lâm Bạch nữa, không biết lúc nào ta mới có được tự do tuyệt đối đây?"

Lâm Lục Dạ nghe vậy cái mũi lập tức vểnh lên trời.

"Haha, không có gì, không có gì, chỉ là bản đế đột nhiên nổi lên một ý tưởng mà thôi.

Kể cả sau này thân thể ta có bị hủy diệt thì bản thể của ta cũng có thể chạy trốn đi nơi khác, chờ ngày ngóc đầu trở lại."

Vừa rồi, khi chế tạo ra Chuyển Chức Quyển Trục, Lâm Lục Dạ đã ném cả Hư Ảo Giới vào làm nguyên liệu.

Linh hồn, ý thức và vô số kí ức của cô nàng đã được dùng để tạo nên một trong những nghề nghiệp mạnh nhất Liên Minh Nhân Loại hiện nay.

Bản thể hiện tại của Lâm Lục Dạ không phải là một con người.

Việc chém c·hết Lâm Lục Dạ là vô nghĩa, ai có thể nghĩ ra được khi cái bảng chức nghiệp mới chính là Lâm Lục Dạ thực sự.

Nếu có một ngày vị cổ thần bên trong thiên phú Hắc Ám thức tỉnh, Lâm Lục Dạ có thể từ bỏ thân xác con người của mình mà bỏ trốn, để lại thân thể cho Spherias thích chơi thế nào cũng được.

Nhưng Lâm Lục Dạ là người như thế nào?

Một kẻ có cái tính điên rồ như cô ta chắc chắn sẽ không bỏ chạy như vậy, thay vào đó, cô nàng sẽ cố gắng mạnh đến mức đủ để đấu lại với vị cổ thần bóng tối kia.

Còn nếu đánh không lại thì chạy thì chạy thôi.

Còn chạy không được thì sao?

Thì coi như xui xẻo, Lâm Lục Dạ đã sống 5 kiếp, cô nàng cũng bắt đầu cảm thấy chán sống rồi.

Cô muốn truy cầu thứ gì đó kích thích hơn để có động lực mà sống tiếp.

Nhìn vào Bạch Hồn đang trầm ngâm suy nghĩ, Lâm Lục Dạ chợt nở một nụ cười như hoa chớm nở, nhưng cũng có đôi nét giống như kẻ có vấn đề thần kinh.

Cô nàng giang rộng vòng tay của mình ôm chầm lấy Bạch Hồn.

Cái ôm chặt tới nỗi suýt nữa khiến thân thể linh hồn của hắn tan vỡ.

Lâm Lục Dạ thở nhẹ vào lỗ tai hắn, nụ cười nhìn có vẻ điên loạn vẫn nở trên môi, tiếng thì thầm thanh thúy như chuông bạc.

"A, đạo lữ của ta, ngươi đang nghĩ chuyện gì vậy?

Chẳng lẽ ngươi sợ việc ta sẽ từ bỏ thân xác này sao?

Haha, đừng lo lắng, hai ta vẫn chưa làm mấy chuyện kích thích nên bản đế cũng không nỡ bỏ thân thể này đâu."

Bạch Hồn nghe những lời này mà cảm giác giống như đang có một con mị ma đang thì thầm bên tai mình, may mà đây là thân thể linh hồn, nếu mà là thân thể máu thịt thì rất có thể hắn đã không kiềm chế nổi bản thân mình.

"Cho đến ngày vị kia đi ra ta sẽ xem xét xem có nên từ bỏ thân xác này hay không, nhưng hiện tại thì ta vẫn chưa có ý định từ bỏ thân phận con người của mình."

Bạch Hồn hiện khá thích cảm giác này, nhưng đồng thời hắn cũng cảm thấy nghi hoặc, cách xưng hô của cô vợ hắn lại thay đổi rồi.

Là một dân chơi linh hồn, Bạch Hồn cảm giác được linh hồn của Lâm Lục Dạ và cả tư duy của cô nàng hiện tại vô cùng hỗn loạn.

Trong tầm nhìn linh hồn của hắn, linh hồn của cô nàng giống như 6 quả cầu đen như màn đêm đang quay quanh nhau.

Không hiểu sao mà linh hồn của cô đã bị phân tách thành 6 phần, giống như cả 6 kiếp của cô đang tồn tại cùng lúc.

Ngẫm nghĩ một lúc, Bạch Hồn cũng đoán được chuyện gì đã xảy ra với cô vợ hờ của hắn.

Việc chuyển kiếp quá nhiều lần đã khiến ý chí của Lâm Lục Dạ trở nên mệt mỏi.



Tiếp theo đó là việc cô nàng đã nhìn thẳng vào một cổ thần, việc cô không hóa điên hay dị hóa là chuyện rất may mắn rồi, Bạch Hồn ngày hôm đó cũng đứng nhìn cổ thần bóng tối từ phía xa.

Có lẽ do có thần tính nên hắn vẫn không bị ảnh hưởng quá nhiều, thậm chí còn có một vài thu hoạch khác.

Mọi thứ chỉ thay đổi khi Lâm Lục Dạ ném linh hồn mình vào làm tài liệu để chế ra Chuyển Chức Quyển Trục.

Sau ngần ấy chuyện, cuối cùng thì linh hồn Lâm Lục Dạ có vẻ đã không chịu nổi mà tan vỡ.

Hiện tại Bạch Hồn tuy đang ôm mỹ nhân trong ngực nhưng lại cảm thấy không ổn cho lắm.

Vì hắn vừa cảm nhận được tình yêu của cô nhưng cũng cảm thấy được sát khí từ người cô nàng.

Việc yêu một yandere như Lâm Lục Dạ bình thường đã đủ đau đầu rồi, nhưng nay Bạch Hồn tự dưng lại có 6 cô người yêu yandere cùng lúc.

Không chỉ vậy, các Lâm Lục Dạ còn ghen tuông lẫn nhau khi có một tính cách làm chủ đang ôm chặt Bạch Hồn.

Cơn ghen tuông phi lý này là lý do tại sao hôm nay Lâm Lục Dạ lại có vẻ chủ động như vậy.

Thường khi hai yandere gặp nhau, đó sẽ là một cuộc đấu dao làm bếp ngươi c·hết ta sống.

Nhưng không hiểu sao khi 6 yandere cùng chung một thân thể, sát ý của họ lại tập trung trên thân thể Bạch Hồn thay vì hướng vào nhau, làm Bạch Hồn có cảm giác như thể mình giống như một tên cặn bã khi cùng một lúc yêu 6 cô.

Khoan đã!

Hắn chỉ yêu có đúng một người là Lâm Lục Dạ thôi mà, tại sao mọi thứ lại thành ra như thế này.

Bạch Hồn hít sâu một hơi, cái gì tới thì cũng phải tới thôi.

Hắn chủ động tiến lên hôn môi Lâm Lục Dạ một nụ hôn sâu nhất có thể, một nụ hôn đủ lâu để 6 linh hồn trong thân thể Lâm Lục Dạ đủ thời gian để lần lượt cảm nhận được.

Sau khi nụ hôn sâu kết thúc, Lâm Lục Dạ giống như người mất hồn, gương mặt cô ta đỏ bừng như một quả gấc, nào còn cái dáng vẻ của một ma nữ có thể câu dẫn đàn ông nữa, cô nàng hiện nguyên hình vẫn là một con chim non chưa trải sự đời.

Lâm Lục Dạ giờ giống như c·hết máy, cô để Bạch Hồn bế mình kiểu công chúa mà không một chút phản kháng.

Hắn nhẹ nhàng thì thầm vào tai Lâm Lục Dạ những lời cô vừa nói.

"Như em đã nói, Lục Dạ, có lẽ hai ta nên làm chuyện gì đó kích thích hơn, đồng ý thì gật đầu cái nào."

Ngay sau đó Lâm Lục Dạ nhẹ nhàng gật đầu như một bản năng.

Nhưng ngay sau đó cô chợt thanh tỉnh nhưng thân thể lại không thể cử động được, 6 linh hồn đang cố điều khiển thân thể nhưng vô ích.

"Khoan... Khoan đã."

Lâm Lục Dạ muốn phản kháng lắm, nhưng 6 linh hồn trong thân thể cô nàng hiện đều đang cố điều khiển thân thể theo một cách khác nhau nên không thể đưa ra một chỉ lệnh duy nhất.

"Được rồi, phiền tất cả mọi người bận bịu một chút, chịu khó xóa bỏ một vài giấu vết giúp ta."

4 chỉ huy khác tuy có hơi ghen tị một chút nhưng đám người này cũng ra hiệu đồng ý.

Dù sao thì về cơ bản bọn hắn cũng là một phần của Bạch Hồn, giúp đỡ chính bản thân mình chẳng phải là điều rất bình thường hay sao.

Ngày hôm đó, tất cả các camera trong căn cứ đều bị động tay động chân, không có bất cứ dấu vết nào của Bạch Hồn để lộ ra.

Bạch Hồn vừa bế Lâm Lục Dạ vào trong phòng nghỉ, hắn vừa lầm bầm lầu bầu.

"May mà ta đã thu hồi phần lớn sức mạnh của mình rồi, việc bẻ cong thực tế để biến một vài bộ phận của mình thành máu thịt cũng không phải chuyện khó nhằn gì."

Nghĩ đến việc gạo nấu thành cơm với một con điên như thế này, Bạch Hồn lại cảm thấy vô cùng đau đầu.

Nhưng ngay sau đó, khóe môi hắn lại nhếch lên một nụ cười, một nụ cười của kẻ đã chấp nhận án tù chung thân.

"Ai, ta vẫn không nghĩ ra được có ngày mình lại phải cưới một con điên như thế này, xem ra vì thiên hạ thương sinh, ta đành dâng mình cho ma nữ này vậy.

Nghĩ lại thì, việc mỗi ngày phải đối diện với việc có nguy cơ bị vợ chặt thành vài mảnh chẳng phải là một loại kích thích sao?"

Cánh cửa của căn phòng kim loại cứ như vậy mà từ từ đóng lại.