Nhìn bầu trời đang dần khôi phục lại bình thường, tên đại tư tế không cam tâm, hắn ngẩng đầu lên trời gào rống.
"C·hết tiệt! Kế hoạch của ta không thể thất bại như vậy được."
Giờ hắn giống như một con bạc đã đánh cược tất cả vào một canh bạc vô cùng mạo hiểm, chỉ suýt chút nữa có thể hái được trái ngọt.
Nhưng đáng tiếc, kế hoạch của hắn đã hoàn toàn thất bại.
Thiên đạo tuy chỉ là một thực thể xâm lấn, nhưng việc nó nắm trong tay một vài quyền hạn của thế giới này lại là thực sự.
Nó rất nhanh chóng hiểu được chuyện gì đang diễn ra, nguyên nhân khiến cho Đại Huyền thế giới này bị một kẻ thù nguy hiểm xâm nhập.
Hàng ngàn tia lôi kiếp rơi xuống như mưa, nhấn chìm toàn bộ thành viên của Dị Thần Hội trong cơn bão sét.
May mắn là Tiêu Huyền và các thành viên Hắc Vũ cung khác đã kịp thời rời đi, nếu không giờ này cả đám đều theo gót đám tà giáo mà cháy thành than.
Ngày hôm đó, tất cả sinh linh có mặt trên thế giới đều cảm thấy giống như bản thân mình đang bị hàng tỉ người nhìn chăm chú.
Phòng thí nghiệm dưới tầng hầm của Bạch phủ.
Bạch Hồn cảm nhận được trận pháp ngăn cản nhìn trộm của mình đang rung động.
Hắn và Lâm Lục Dạ mỉm cười, hai người họ biết nước cờ nhàn của mình đã thành công.
Cả hai người họ trong 20 năm qua đều tập trung vào nghiên cứu vận mệnh, nhân quả.
Dựa vào các kiến thức bói toán từ tu tiên giả, luyện khí sĩ, pháp sư,... kết hợp với các tri thức có trong 3 cuốn sách Thông Quá Khứ, Thấu Hiện Tại, Dự Tương Lai.
Hai người họ đã phát minh ra một hệ thống bói toán dự đoán của riêng mình.
Bạch Hồn tiếp tục nhìn vào những sợi dây nhân quả đang có, kết hợp với một vài linh cảm từ tương lai, hắn có thể dễ dàng nhìn thấy kết quả mình mong muốn.
Lâm Lục Dạ nhìn vào khí vận chúng sinh, nhìn vào khí vận của thế giới, kết hợp với trực giác siêu phàm, cô chế tạo nên thủ đoạn bói toán của riêng mình.
20 năm, Bạch Hồn và Lâm Lục Dạ không chỉ cùng nhau nghiên cứu về vận mệnh, họ còn nhân cơ hội khôi phục sức mạnh.
Giờ tuy số lượng Hư Ảo Thân và Bạch Hồn Tinh Linh trong thân thể Bạch Hồn chỉ còn khoảng 1000 tỉ, ít hơn rất nhiều số lượng ở thời đỉnh cao của hắn.
Nhưng bên trong mỗi quyến tộc hay hóa thân của hắn giờ đều có 1000 tỉ hạt giống của những người còn lại.
Khi một hóa thân hay một tinh linh c·hết đi, họ có thể chui ra từ một trong hàng tỉ đồng bạn còn lại.
Bạch Hồn cũng quyết định khóa chặt số thuộc hạ hắn cất giấu trong người mình ở con số này để dễ kiểm soát, tránh việc dân số quá nhiều người lại sảnh rỗi rồi lại quay ra đánh nhau để giải trí.
Nhưng việc quá ít người cũng có bất cập riêng của nó, đó chính là thiếu nhân lực nghiêm trọng.
Giờ công việc của một thuộc hạ dưới trướng Bạch Hồn đã tăng trung bình từ 10 lần đến 100 lần.
Nhiều kẻ không chịu nổi lượng công việc khủng kh·iếp gia tăng mỗi ngày mà lập tức c·hết máy.
Hoặc có kẻ bị ô nhiễm từ những tin tức tương lai mà hóa điên.
Không sao cả, dù có c·hết thì sớm muộn những kẻ đ·ã c·hết sẽ một lần nữa được chui ra từ thân xác của đồng bạn.
Mỗi lần chúng được hồi sinh, một chương trình tự động rút kinh nghiệm và nâng cấp sẽ được kích hoạt, liên tục cường hóa cho các hóa thân và các tinh linh.
Hiện giờ chương trình tự động tiến hóa ấy vẫn chưa đi đến hạn cuối của mình.
Vì vậy Bạch Hồn sẽ tạm thời không cân nhắc đến việc chế tạo thêm thuộc hạ.
Còn về Lâm Lục Dạ.
Chỉ thấy bản thể bảng trạng thái của cô nàng giờ giống như một tấm gương đã vỡ thành vô số mảnh.
Nhưng không vì thế mà cô nàng yếu đi hay bị trọng thương.
Chỉ thấy vẫn có vô số các dòng số liệu vẫn liên tục chạy trên từng mảnh vỡ nhiều tưởng chừng như vô tận ấy.
"Đến giờ khôi phục rồi."
Thân xác của Vĩnh Dạ Nữ Đế giống như đang tan biến thành cát bụi, rất nhanh chóng, cô nàng đã biến mất không còn một dấu vết, chỉ để lại hai quả cầu bóng tối ở chỗ cũ.
Một quả chính là thiên phú Hắc Ám, thứ cất giấu bên trong nó là một Cổ Thần Bóng Tối còn đang say giấc.
Quả cầu bóng tối còn lại phát ra khí tức rất mạnh nhưng cũng không thể sánh với cái trước.
Nó giống như một quả cầu thủy tinh đen mờ ảo, bên trong có chứa một thế giới chìm trong màn đêm với đại dương và một bầu trời sao lung linh.
Đây chính là Thế Giới Hắc Ám của Lâm Lục Dạ.
Vì là một thứ được chế tạo từ Hư Ảo Thân nên thế giới này cũng giống như hư ảo, không tồn tại ở hiện thực.
Từ cái bảng trạng thái đã vỡ thành vô số mảnh vụn, vô số những tia sáng đen tím được chiếu ra.
Một hình chiếu giả lập đã được dựng lên ở ngay đó, cái hình chiếu nhìn ngay qua cũng có thể thấy nó giống y hệt với thân thể Lâm Lục Dạ.
Chỉ trong nháy mắt, một thân thể mới của cô nàng đã được in ra, khí tức mạnh mẽ còn vượt xa trước đây.
Thân thể mới được in ra này của Lâm Lục Dạ là một thân thể đã tu luyện tới Thần Lực cảnh thần võ đạo, bên trong đan điền của cô nàng là ba võ đạo cương đan đang không ngừng xoay tròn, lúc nào cũng tỏa ra khí tức vặn vẹo.
Rõ ràng Lâm Lục Dạ lần này đã nhặt lên cái thể hệ võ đạo ở giang hồ cao võ thế giới, một lần nữa kết hợp nó với thần võ đạo do chính cô phát minh.
Khí tức cô nàng phát ra lúc này làm biến dạng vô số đồ đạc trong phòng thí nghiệm, giống như biến nơi này thành một căn phòng sống.
Bạch Hồn lúc này chủ động để đám thuộc hạ của mình ra hứng chịu những luồng khí tức mang theo ô nhiễm vặn vẹo này.
Lâm Lục Dạ lúc này mạnh hơn quá nhiều hồi còn ở giang hồ cao võ thế giới, khí tức cô tỏa ra cũng có thể khiến một sinh vật thần thánh như Bạch Hồn cũng phải chịu ô nhiễm.
Nhưng đây lại chính là thứ Bạch Hồn mong muốn.
Chỉ thấy chỗ thuộc hạ đầu tiên của hắn đã bắt đầu c·hết đi do bị ô nhiễm vặn vẹo tới tận linh hồn.
Khi một lần nữa chúng chui ra từ thân thể của đồng bạn, đám thuộc hạ này đã bắt đầu xuất hiện kháng tính.
Cứ như vậy sau khoảng 3 đến 4 lần, đám thuộc hạ dưới trướng Bạch Hồn đã hoàn toàn thích nghi được với khí tức của Vĩnh Dạ Nữ Đế.
Trên người chúng lúc này cũng xuất hiện một lực trường vặn vẹo không hề thua kém.
Đám này có khả năng thích nghi tốt đến như vậy cũng là một phần nhờ vào việc Bạch Hồn đã không ngại mà chép đặc tính của Tẩy Tủy cảnh thần võ đạo, sửa lại một chút cho phù hợp với đám thuộc hạ của mình.
Lâm Lục Dạ thấy Bạch Hồn đã hoàn toàn thích nghi được với ô nhiễm, cô lập tức thu liễm lại khí tức của mình.
Hai người nhìn nhau rồi cười mỉm, trong ánh mắt của nhau họ thấy được vẻ khiêu khích.
Sau bao năm qua đi, Bạch Hồn và Lâm Lục Dạ vẫn ganh đua với nhau như trước.
Họ tuy đi khác đường nhưng lại cùng chung chí hướng.
Cả hai tiếp tục nhìn nhau như vậy cho tới 10 phút sau.
"Được rồi, Lục Dạ, ta chịu thua."
Chỉ khi Bạch Hồn hôn môi cô vợ của mình, màn đấu mắt giữa hai người mới kết thúc.
Hai người tiếp tục đi tới cái màn hình giá·m s·át Tiêu Huyền.
Giờ này Tiêu Huyền đang trở về Hắc Vũ cung cùng với thuộc hạ của mình.
"Phải nói nhân vật chính đúng là một cây đao dùng rất tốt a."
Bạch Hồn mỉm cười khi nhìn vào màn hình trước mắt, nhưng thực tế hắn đang nhìn vào vô số các chuỗi nhân quả.
"Đúng vậy, vận mệnh của hai ta và cả thế giới này đều đang thay đổi."
Lâm Lục Dạ đang nhìn vào khí vận của cô và Bạch Hồn.
Ban đầu khí vận của hai người có màu sắc là tím bên trong đen.
Đây là màu sắc khí vận đặc trưng của nhân vật phản diện.
Màu tím khí vận cho thấy vận mệnh của hai người rất tốt, sức mạnh có thể phát triển liên tục.
Nhưng có một màu đen bên trong cái khí vận nhìn qua có vẻ rất tốt đẹp ấy.
Đó chính là tử kiếp hai người phải độ trong đời này.
Tử kiếp này cả hai phải độ kiếp cùng nhau nếu không hai người đều sẽ c·hết.
Lâm Lục Dạ cũng đã nhìn ra được kiếp nạn này, đó chính là hai người họ phải trở về chủ thế giới để đánh với Diệp Hiên một trận.
Vừa là để độ kiếp vừa để kết thúc nhân quả với Lâm gia.
Nhưng mọi chuyện nào có dễ dàng như vậy.
Nếu nó dễ vượt qua đã không thể nói là kiếp nạn.
Có lẽ Diệp Hiên ở chủ thế giới sẽ mạnh hơn rất nhiều so với hai người tưởng tượng.
Mà dựa theo màu sắc của khí vận, họ đoán ra được nhân vật chính ở Liên Minh Nhân Loại lúc này chính là Diệp Hiên.
Theo cốt truyện mà nói, có lẽ hai người họ sẽ thành hai con boss mà Diệp Hiên sẽ đánh bại.
Nguyên nhân thất bại chính ở đây là trận chiến với thiên đạo đã khiến hai người tổn thất quá nặng nề, khiến thực lực của cả hai không còn ở thời đỉnh cao.
Vì để tránh vận mệnh thê thảm có thể xảy ra, hai người bắt đầu mưu tính chuyện có thể giải quyết thiên đạo nhẹ nhõm nhất có thể.
Nhưng sau nhiều lần bói toán và thôi diễn, cả hai người lại phát hiện ra một chuyện khá khó nhằn.
Nếu chỉ dựa vào những nhân quả đã tồn tại sẵn trong thế giới này như nhân vật chính, thế giới ý thức còn sót lại và hệ thống tu luyện đã bị hai người động tay chân.
Dùng những thứ đó để đối phó lại thiên đạo vẫn là chưa đủ.
Kết quả cuối cùng vẫn chỉ là thiên đạo b·ị đ·ánh bại nhưng hai người vẫn rơi vào trạng thái suy yếu, và cuối cùng bị Diệp Hiên làm thịt khi trở lại Liên Minh Nhân Loại không lâu sau đó.
Đó không phải là kết quả cả hai mong muốn.
Nếu thế giới này đã không có đủ biến số, vậy thì mượn thêm những biến số khác từ thế giới bên ngoài.
Thiên đạo giờ vẫn đang c·hết máy, tuy Bạch Hồn và Lâm Lục Dạ có thể đánh xuyên qua cái trận pháp đang bao phủ thế giới này, nhưng như vậy cũng đồng nghĩa với việc đánh thức thiên đạo tỉnh dậy sớm.
Đồng nghĩa với trận chiến sẽ xảy ra sớm hơn, khi mọi thứ còn chưa được chuẩn bị đầy đủ.
May mắn, trong tay hai người có một con dao dùng rất tốt, chỉ cần đi đến đâu là đủ loại sự tình sẽ ùn ùn xuất hiện đến đấy.
Mấy năm qua, Lâm Lục Dạ dưới vỏ bọc là Hắc Vũ cung đã ra lệnh cho nhân vật chính của thế giới này là Tiêu Huyền liên tục lượn lờ ở khu vực có tà giáo hay hoạt động.
Quả nhiên hai bên cứ như được vận mệnh dẫn dắt mà bắt đầu đánh nhau.
Ngoài Bạch Hồn và Lâm Lục Dạ ra, chỉ có đám con cháu các mạo hiểm giả này mới có thể kết nối với thế giới bên ngoài.
Quả nhiên đám tà giáo đã bị dồn vào đường cùng.
Chúng dồn toàn bộ sức lực, triệu hồi ra một quái vật tới từ Minh Giới.
Còn những người đ·ã c·hết vì bị hiến tế?
Bạch Hồn và Lâm Lục Dạ biểu thị chuyện này không liên quan tới hai người họ.
Người do Dị Thần Hội bắt.
Việc hiến tế cũng là do bọn chúng làm.
Còn nếu Tiêu Huyền không được Hắc Vũ cung cử đi làm nhiệm vụ thì chuyện này không xảy ra?
Chuyện này nghe thật nực cười, vì mọi thứ nhìn từ đầu đến cuối đều rất "ngẫu nhiên".
Kể cả có là cao thủ có chuyên tu luyện bói toán nhân quả ở nơi đây, bọn họ đều sẽ chẳng thấy Bạch Hồn và Lâm Lục Dạ dính dáng đến những tội ác này.
Thậm chí dưới con mắt của thiên đạo, chuyện này hoàn toàn là do Dị Thần Hội gây ra, không có bất cứ ai khác liên lụy tới mà không ăn lôi kiếp bổ vào đầu.
Đến giờ hai người kia vẫn chưa bị sét đánh cũng đã chứng tỏ sự trong sạch của họ.
Tuy việc này đã làm cho thiên đạo thức dậy sớm, nhưng đồng thời nó cũng đem lại cho thế giới này vô số các biến số mới.
Tương lai đang thay đổi, vận mệnh đang dịch chuyển.
Nhưng biến số này tuy đã khiến quỹ đạo vận mệnh của Đại Huyền đi chệch hướng, khí vận lúc này đang r·ối l·oạn không biết đâu mà lần.
Trong mắt Lâm Lục Dạ, giờ cái gọi là thiên cơ đã hoàn toàn hỗn loạn.
Nhưng không sao cả, chỉ cần nhìn thấy nhân quả là hai người vẫn có thể dự báo tương lai.
Bạch Hồn lúc này mỉm cười.
"Thế này vẫn chưa đủ loạn, ta muốn nhìn thấy nhiều biến số hơn nữa."
Giờ khí vận hay nhân quả tuy đã r·ối l·oạn, muốn nhìn thấy tương lai lúc này giống như lái thuyền đi vào trong một cơn bão.
Người khác có thể sẽ bị lạc mà không có được bất cứ thu hoạch nào.
Nhưng Bạch Hồn lại khác.
Tương Lai Linh Cảm của hắn giờ hoạt động giống như một ngọn hải đăng giữa đêm giông bão, giúp hắn có thể dễ dàng tìm được con đường đúng đắn nhất.
Lúc này, Bạch Hồn cũng kích hoạt một hóa thân khác của mình.
Một "tiên nhân" kẻ lần trước đã bị Bạch Hồn và Lâm Lục Dạ đoạt xác.
Hóa thân của Bạch Hồn lúc này bắt đầu thức dậy trong một không gian đặc biệt, nơi có thể gọi là thiên đạo không gian.
Một nơi đặc biệt khi ý thức của vô số những kẻ nửa bước siêu thoát tụ tập lại cùng một chỗ.
"Trong lúc chúng ta đang ngủ say thì chuyện quái quỷ gì đã xảy ra với thế giới thế này?!"
"Đúng vậy, ta nhớ được mức năng lượng của thế giới trước khi chúng ta mất kiểm soát nhiều gấp đôi hiện tại, ai biết chuyện gì xảy ra chứ?"
Từng hình bóng của các ý thức bắt đầu tranh luận với nhau, đây giống như một hội đồng với vô số các chủng tộc bị khâu lại cùng một chỗ.
Bình thường một thế giới không thể nuôi được quá nhiều sinh linh bước lên trên con đường siêu phàm.
Nên thế giới thường đặt ra hàng tá những rào cản như tư chất tu luyện, linh căn,... để tránh việc thế giới sẽ bị hút khô bởi các sinh linh đang sinh sống trong người nó.
Nhưng thần võ đạo do Lâm Lục Dạ chế ra lại khác.
Nó lại là một thể hệ gần như không đặt ra một chút rào cản nào ngăn chặn người tu luyện.
Nên chỉ sau 20 năm, số võ giả tu luyện thần võ đạo đã hấp thu đến một nửa số năng lượng của thế giới.
Cứ theo đà này, thế giới sớm muộn gì cũng phải sụp đổ.
Ngay trong lúc các ý chí của đám nửa bước siêu thoát còn đang cãi nhau.
Hóa thân của Bạch Hồn lúc này đã tiến vào trong hội trường.
Khí thế, sức mạnh linh hồn của kẻ này tỏa ra khiến cả hội trường phải câm nín.