Các tiểu đội bắt đầu đi vào vùng đất đã bị đám bọ làm ô nhiễm.
Một khu vực với những loại chất nhầy kinh tởm đang bao phủ toàn bộ mặt đất, làm người dẫm lên chúng cảm tưởng như đang dẫm lên nội tạng của một loại sinh vật to lớn nào đó.
Cảm nhận được có sinh vật lạ xâm nhập, những quả trứng khổng lồ được đám bọ để lại nơi đây bắt đầu trở nên căng phồng và p·hát n·ổ, tạo ra những v·ụ n·ổ c·hất đ·ộc sinh hóa đầy ghê tởm.
Mây độc nhanh chóng lan tràn trong phạm vi hàng trăm dặm.
May mắn v·ụ n·ổ này diễn ra ngay bên dưới Nhân Đạo Đại Trận nên uy lực bị suy yếu đi vô số lần.
Nếu đây là một v·ụ n·ổ ngoài vũ trụ thì có lẽ cả một hành tinh cũng phải bị ăn mòn bởi những đám mây độc này.
Nhưng Nhân Đạo Đại Trận chỉ có thể làm giảm phạm vi ảnh hưởng của những v·ụ n·ổ này, còn uy lực của chúng vẫn không hề bị ảnh hưởng quá nhiều.
Tuy vậy, tất cả uy lực của v·ụ n·ổ đều bị chặn lại bởi các trang bị mà những binh lính đang mặc trên người.
Các binh sĩ này cấp độ đều thuộc hạng trung bình của Liên Minh Nhân Loại, với cấp độ khoảng tầm Kim Cương cấp.
Nếu là những chức nghiệp giả Kim Cương cấp khác ở ngay trung tâm của những v·ụ n·ổ vừa rồi, có lẽ giờ này họ chỉ còn nửa cái mạng.
Đây chính là điểm khác biệt lớn nhất giữa các trang bị rơi ra khi đánh quái và các trang bị đã được Liên Minh Nhân Loại nghiên cứu.
Khói bụi tan đi, những v·ụ n·ổ đã cày xới mặt đất và biến cả một vùng rộng lớn thành đầm lầy độc tố c·hết chóc.
Các binh sĩ mặc bên ngoài lớp áo giáp đang nhúc nhích như sinh vật sống, từng sợi tơ kim loại mọc ra từ máu thịt trên áo giáp, bổ tu cho những phần đã bị hư hại.
Bọn họ vẫn tiếp tục hướng về phía khe nứt như chưa có chuyện gì xảy ra.
Một vài con bọ vẫn cố gắng lao ra từ khe nứt không gian, chúng muốn mở đường cho đội quân phía sau xâm chiếm hành tinh này.
Nhưng rất tiếc, khi mà chúng chỉ như những con thiêu thân lao đầu vào lửa, bị nghiền nát dưới sức mạnh tuyệt đối của các chức nghiệp giả.
5 tiểu đội càn quét vững bước tiến về phía trước, để lại phía sau lưng một con đường đầy xác c·hết của đám quái vật.
Lại một lần nữa Bạch Hồn phải cau mày.
Khác với những món v·ũ k·hí hạng nặng kia, những trang bị mà các binh lính đang đeo trên người giống như các trang bị sống của Số 1, chúng đều có khả năng thăng cấp giống y hệt như các chức nghiệp giả.
Chỉ khác là những trang bị này chỉ là trang bị, chúng không có bản thân giống như đám trang bị mang nồng đậm khí tức không thể diễn tả Số 1 đang đeo trên người.
Giờ mọi người cũng không có hứng thú gì mà đánh quái thăng cấp nữa.
Nghĩ đến việc phải đối đầu với q·uân đ·ội chính quy của Liên Minh Nhân Loại, các binh sĩ của 4 quân đoàn đều không có tự tin mình có thể chiến thắng.
Nhưng không vì thế mà Bạch Hồn bỏ qua vụ này.
Hắn đăm chiêu một lúc rồi đưa ra quyết định.
“Căn cứ gần nhất của chúng ta ở nơi đâu?”
“Thưa sếp, căn cứ của quân đoàn Số 4 chính là căn cứ gần nhất của chúng ta trong vùng sa mạc này.”Một tài xế đang điều kiển pháo đài thuận miệng báo cáo.
“Tốt triệu tập tất cả các quân đoàn, tất cả các loại tài nguyên chúng ta có thể điều động.
Quân ta sẽ vũ trang lại một lần nữa ở căn cứ của quân đoàn Số 4.”
Đoàn xe một lần nữa chuyển hướng, lần này cả đám sẽ tiến về căn cứ của Số 4 thay vì căn cứ chính như dự định.
Còn việc làm như vậy liệu có khiến cho Lâm Bạch khó chịu hay không thì tất cả mọi người đều không quan tâm.
Giờ tên Lâm Bạch đó gần như bị giá không tất cả quyền lực trong căn cứ rồi.
Với lại phần lớn thời gian Lâm Bạch đều rơi vào trạng thái điên điên khùng khùng, làm việc nhớ trước quên sau, nên người phía dưới chỉ cần lấy vài cái cớ là có thể qua mặt được hắn thôi.
Khi tiến vào trong bí cảnh khe nứt, mọi cuộc chiến đang diễn ra ngoài kia chẳng liên quan gì tới Bạch Hồn và 4 quân đoàn dưới trướng hắn.
Dưới các mệnh lệnh được Bạch Hồn ban ra, rất nhanh chóng tất cả tài nguyên mà các quân đoàn có thể điều động đã được tập hợp.
Việc Bạch Hồn muốn chế tạo trang bị gì thì Lâm Lục Dạ không quan tâm lắm, vì đây không phải là lĩnh vực chuyên ngành của cô.
Hai người tách nhau ra để có những chuẩn bị riêng biệt cho trận đại chiến sắp tới.
Lâm Lục Dạ đang có kế hoạch cho việc rèn đúc ra phần còn lại của Hắc Ám Luân Hồi Vuốt, một găng tay bên trái có thể được sử dụng như một chiếc cung để có thể phát huy ra toàn bộ sức mạnh của cô nàng.
Còn Bạch Hồn đang chuẩn bị chế tạo ra quân bị để bù đắp lại điểm yếu của 4 quân đoàn.
Nhìn vào số tài nguyên đang được chất thành một ngọn núi cao hàng cây số trước mặt.
Bạch Hồn cũng chỉ đành thở dài.
Nhìn qua thì số lượng vật tư này có vẻ rất nhiều, thậm chí có thể sánh ngang với vật tư mà một quốc gia cỡ trung ở đời trước có thể gom góp.
Nhưng với Bạch Hồn, chừng đó vẫn là chưa đủ.
Phải biết những t·àu c·hiến của q·uân đ·ội Liên Minh Nhân Loại, tùy tiện một con tàu cũng có thể móc sạch tài nguyên của cả một hành tinh mới có thể gom đủ vật liệu.
Không chỉ vậy, trên bầu trời còn có vô số các chiến hạm lớn bằng một hành tinh đang lơ lửng trên trời.
May mắn Hoàng Tinh V643 này là một hành tinh lấy lục địa làm chủ, nếu không giờ này không biết thủy triều đã loạn như thế nào rồi.
Hắn tính đi toán lại, dựa vào tài nguyên và công nghệ hiện có, hắn có thể tạo ra trang bị cá nhân đủ cho khoảng 450000 quân sử dụng.
Nhưng chỗ tài nguyên còn lại chỉ có thể đủ để chế tạo ra một chiến hạm dài 10 cây số, rộng 5 cây số là cùng.
Nghe có vẻ khá lớn nhưng đây cũng chỉ là một chiến hạm cỡ nhỏ trong hạm đội mà Drak mang đến đón Diệp Hiên.
Thời gian còn lại chỉ còn một tháng nữa để chuẩn bị cho trận chiến, và đội quân tưởng chừng đã chuẩn bị tốt tất cả mọi thứ của Bạch Hồn hóa ra lại là những kẻ lao vào trận chiến bằng những món v·ũ k·hí đồ chơi.
Hiện tại Bạch Hồn và 4 chỉ huy dưới trướng hắn đang đứng trước núi vật tư khổng lồ kia, Bạch Hồn cầm bản thiết kế trong tay, vừa nhìn chăm chú vào bản vẽ thi thoảng lại ngẩng đầu lên để xem xét đối chiếu số lượng vật tư.
Hắn chỉ có thể lắc đầu đầy thất vọng, hắn quay đầu lại với một vẻ mặt chắn nản.
“Không còn thời gian để thu thập nhiều tài nguyên hơn nữa, xem ra chúng ta chỉ có thể cố hết sức tạo ra chiến hạm mạnh nhất mà chúng ta có thể làm mà thôi.”
Những chỉ huy nghe vậy cũng đành gật đầu.
Chuyện này không phải lỗi của bất cứ ai, chỉ trách hành tinh này quá hẻo lánh, chiến hạm của năm gia tộc quá lạc hậu so với phần còn lại của Liên Minh Nhân Loại.
Tất cả đã làm cho Bạch Hồn và các chỉ huy của mình đánh giá sai thực lực quân sự của chính phủ.
Nếu có gì có thể so sánh thì chiến hạm của Hoàng Tinh V643 và các hành tinh xung quanh giống như cung nỏ, còn chiến hạm của Liên Minh Nhân Loại chính là những khẩu súng laser.
Cả hai bên hoàn toàn không cùng một đẳng cấp.
May mắn là hạm đội đến đón Diệp Hiên này đến sớm tận một tháng, nếu không Bạch Hồn sẽ giữa nguyên cái kế hoạch phục kích như lúc trước.
Nghĩ đến cảnh mấy cái chiến hạm giống như đồ chơi nhà chòi của trẻ con mà đòi t·ấn c·ông vào một hạm đội chính quy, ngón chân của Bạch Hồn không nhịn được mà muốn đào một cái lỗ mà chui vào.
Cũng may viễn cảnh buồn cười ấy chưa xảy ra.
Dù không nắm trong tay cách mà Liên Minh Nhân Loại đã chế tạo ra những v·ũ k·hí sống có thiên phú của chức nghiệp giả.
Nhưng Bạch Hồn dựa vào vốn tri thức của mình, hắn cũng có thể tự tin chế tạo ra hàng nhái của những v·ũ k·hí ấy.
Còn trang bị cá nhân cho binh lính cũng không phải vấn đề quá lớn.
Có sẵn Số 1 ở đây làm hàng mẫu cho mọi người tham khảo rồi, mọi người giờ chỉ việc trông bầu vẽ gáo cũng có thể bắt chước một cách dễ dàng.
Thời gian trôi qua nhanh.
Nửa tháng qua đi, cả một vùng đất rộng lớn đã được hàng chục triệu chức nghiệp giả cải tạo, hóa thành một thành phố sắt thép khổng lồ.
Công việc chế tạo các chi tiết, các thiết bị sống được giao lại cho Số 3, Số 4 và Số 5.
Dù sao khả năng nghiên cứu của mấy tên này cũng không phải để trưng cho đẹp.
Lại thêm một vài tri thức Bạch Hồn cung cấp, rất nhanh chóng những chi tiết máy móc sống được chế tạo ra.
Giờ này cả một thế giới phía bên kia khe nứt đã được hàng chục triệu quân của Bạch Hồn cải tạo thành một khu công nghiệp khổng lồ kiêm luôn một xưởng đóng tàu cỡ bự.
Nhưng một vấn đề mới rất nhanh xuất hiện làm cho các Tử Vong Hiệp Sĩ này đau đầu không thôi.
Hôm nay lại như bao ngày khác trong nửa tháng qua, có người lại đi hỏi ý kiến Bạch Hồn để nhờ hắn giải quyết vấn đề.
Số 5 lúc này dùng hai tay vác một tháp pháo lớn như một ngôi nhà hai tầng băng băng mà chạy tới.
Mặt sàn kim loại rung chuyển như đ·ộng đ·ất với mỗi bước chân của vị chỉ huy này.
“Không ổn rồi, chủ thể, tuy chúng ta đã chế tạo thành công tất cả các chi tiết với chất lượng đạt chuẩn.
Nhưng khi để các chi tiết này phối hợp với nhau nhằm tạo ra uy lực tổng hợp thì lại thất bại.”
Trong mắt Bạch Hồn, tháp pháo này tuy mọi chi tiết đã đạt chuẩn nhưng nó cũng giống như bao chi tiết khác được người của 4 quân đoàn tạo ra, chúng khuyết thiếu mất một phần rất qua trọng.
Đó chính là công nghệ kết nối những chi tiết không liên quan với nhau này thành một thể, biến hàng triệu mảnh chi tiết sống được kết nối với nhau tạo nên một con quái vật sở hữu hàng triệu thiên phú.
Và đó rõ ràng là một trong những công nghệ bí mật nhất của Liên Minh Nhân Loại.
Bạch Hồn dù có dò xét rất nhiều lần trong các trung tâm lưu trữ dữ liệu của chính phủ nhưng hắn vẫn không hề tìm ra được bất cứ manh mối nào.
Vì vậy suốt nửa tháng qua, Bạch Hồn đã thử đi thử lại không biết bao nhiêu cách để có thể hiện thực hóa công nghệ bí ẩn kia.
Nhưng hắn đã thử rất nhiều cách và vẫn thất bại như một lẽ hiển nhiên.
Hắn từng thí nghiệm sử dụng đủ các loại trận pháp, tạo thành một hệ thống kinh mạch liên kết tất cả các chi tiết lại với nhau.
Nhưng nếu bố trí theo loại trận pháp nào chăng nữa thì lại phải thay đổi thiết kế của các chi tiết thêm một lần nữa, các vấn đề về vị trí sắp xếp của các chi tiết, các pháp bảo ổn định trận pháp có thể phá hỏng các tiếp điểm,…
Đủ các vấn đề nảy sinh làm Bạch Hồn đau đầu không thôi.
Ngay cả khi các chi tiết đã được liên kết lại một mảnh chăng nữa, mọi chỉ số của thứ v·ũ k·hí mới cũng vô cùng thấp nếu so sánh với chiếm hạm của quân chính quy.
Vì vậy, Bạch Hồn cũng đành gạt bỏ phương án cũ mà thực hiện phương án mới.
Hắn ví chiến hạm thế hệ mới không phải là một cỗ máy vô hồn mà là một sinh vật sống khổng lồ.
Với mỗi một chi tiết máy móc đóng vai trò giống như một tế bào trong cơ thể.
Khi sử dụng phương án này, mọi thứ diễn ra suôn sẻ hẳn so với việc vận dụng trận pháp.
Nhưng có một vấn đề xuất hiện ngay sau đó.
Các bộ phận của chiến hạm giống như đang bài xích lẫn nhau, giống như khi thử khâu lại các bộ phận của dã thú vào thân thể con người.
Kết quả duy nhất chính là các chi tiết xảy ra phản ứng bài dị lẫn nhau, tự tiêu hao lẫn nhau và rồi mất đi hoạt tính giống như các bộ phận trong thân thể bị hoại tử.
Thí nghiệm thất bại này làm Bạch Hồn cảm thấy giống như thể hắn đang khâu lại các bộ phận cơ thể từ vô số loài động vật lại với nhau, tất cả để tạo ra một con khâu lại quái.
Nhưng cuối cùng kế hoạch của hắn đã thất bại.
Việc lấy một đống các bộ phận từ vô số các loại mãnh thú rồi khâu lại với nhau, không những không hề tạo ra một sinh vật hùng mạnh, trái lại, hắn chỉ tạo thành một đống thịt đang chờ ngày thối rữa.
Từ đây, Bạch Hồn biết hắn tư duy sai lầm ở đâu rồi.
Lại 10 ngày nữa qua đi, thời gian đang đếm ngược.
Chỉ còn 5 ngày nữa là Diệp Hiên rời khỏi hành tinh này.
Lúc này khu vực căn cứ của Số 4 không còn là một khu công nghiệp toàn là sắt thép nữa.
Trái lại, nơi đây giờ trở thành một đầm lầy với máu thịt phủ kín cả mặt đất.
Và ở chính giữa của đầm lầy ấy, một quả trứng khổng lồ kỳ lạ đang nằm ngang trên mặt đất.
Bạch Hồn sau nhiều lần nghiên cứu, hắn đã nắm bắt được kỹ thuật chế tạo v·ũ k·hí sống, và hắn tham khảo rất nhiều từ đủ loại trùng tộc mà Liên Minh Nhân Loại từng gặp.
Nói về v·ũ k·hí s·inh h·ọc thì trùng tộc chính là chuyên gia.
Đọc xong chỗ tài liệu đó, Bạch Hồn nhận ra được chuyện chế tạo v·ũ k·hí sống như chế tạo máy móc chính là một sai lầm.
Chiến hạm của Liên Minh Nhân Loại là một thứ v·ũ k·hí sống chính là vì nó được sinh ra thay vì được lắp ráp.
Nên giờ, chiến hạm sống đầu tiên do Bạch Hồn chế tạo ra chuẩn bị xuất xưởng.
Rắc rắc!
Quả trứng khổng lồ đang nằm ngang trên mặt đất rung chuyển dữ dội, có gì đó sắp nở ra rồi.