Ghế Số 12: Ta Tu Luyện Thành Một Cái Cây, Ngươi Nói Ta Nguy Hiểm?

Chương 185: Chiến hạm.



Chương 184: Chiến hạm.

Trên lớp vỏ sáng loáng như kim loại bên ngoài quả trứng khổng lồ bắt đầu nứt ra, để lộ bên trong một đống cơ thịt không ngừng nhúc nhích.

Từng cái miệng dữ tợn mọc ra không ngừng kêu gào như một đàn quái vật háu đói.

Những rợi tơ máu như những xúc tu bám chặt lấy những vỏ trứng sáng loáng như kim loại.

Từng cái miệng đầy răng tham lam cắn nuốt tất cả những phần còn lại của vỏ trứng.

Ấy vậy mà cảnh tượng ghê rợn trên không tồn tại được lâu, chỉ một vài phút sau.

Lớp vỏ kim loại sáng bóng của các chiến hạm đã được mọc ra, cả một con quái vật khổng lồ đã biến mất, chỉ để lại tại chỗ một chiến hạm không gian to lớn.

Nhưng vẫn có thể thấy rõ vô số mạch máu từ chiến hạm ấy giống như những sợi rễ đang bám vào đầm lầy máu thịt phía bên dưới.

Bạch Hồn gật đầu, hắn nở một nụ cười nhạt.

“Rất tốt, mọi công đoạn sinh trưởng của chiến hạm này đều không có vấn đề, giờ chỉ cần con quái vật khổng lồ này tích trữ đủ năng lượng là được.”

Những mạch máu chui ra nhanh chóng vận chuyển tất cả năng lượng từ đầm lầy máu thịt phía bên dưới về cho chiến hạm.

Chỉ thấy một đầm lầy vừa nãy còn dồi dào sinh mệnh giờ nhanh chóng héo tàn.

Máu thịt bị rút đi nhanh chóng để lại các khối thịt héo úa, khô khốc giống như cây gỗ lâu năm.

Khi tất cả các mạch máu được thu lại vào trong phần thân của chiến hạm, cũng là lúc toàn bộ đầm lầy máu thịt phía bên dưới tan vỡ thành tro bụi, để lộ ra phần sàn kim loại vốn có ở đó.

”Xem ra chiến hạm sống đầu tiên của chúng ta đã thành công rồi.”

Phía sau lưng Bạch Hồn vẫn còn một đội ngũ nhân viên vô cùng đông đảo, bọn họ vui mừng khôn xiết khi nghiên cứu của mình trong gần một tháng trời đã thành công rực rỡ.

Sau một hồi dò xét tất cả các thông số và so sánh với đồ của q·uân đ·ội chính quy.

Kết quả cho thấy mọi chỉ số đều có thể sánh ngang, thậm chí vượt trội hơn hẳn so với những v·ũ k·hí đang phủ kín bầu trời ngoài kia.

Mỗi khi xuất hiện một chi tiết không như mong muốn, Bạch Hồn sẽ sử dụng Thần Khí Phủ Định Trường Mâu của hắn để giải quyết các vấn đề.

Chế tạo tận tâm như vậy mà còn không thể vượt trội hơn chiến hạm của đối phương nữa thì Bạch Hồn có lẽ sẽ ném luôn Thần Khí của hắn vào sọt rác.

Ngay lúc này, ở phía rìa ngoài của thế giới, một cột khói đen từ đột ngột xuất hiện, giống như một cây trụ bóng tối nối liền bầu trời và mặt đất.

“Vị trí đó, nơi đó chẳng phải là nơi Lục Dạ bế quan hay sao?”

Bạch Hồn nhìn thấy dị tượng này là hắn biết Lâm Lục Dạ thành công hoàn thiện Thần Khí của cô nàng rồi.

Ở rìa ngoài cùng của lục địa khổng lồ, Lâm Lục Dạ đang ngồi bên trong một vùng được bao phủ bởi màn sương mù đen đang không ngừng ăn mòn pháp tắc của thế giới.

Cả thế giới giống lúc này xuất hiện đủ mọi loại t·hiên t·ai như đ·ộng đ·ất, núi lửa, s·óng t·hần, giông bão, mưa thiên thạch…

Giống như một sinh vật sống đang cố gắng dãy dụa vì đau đớn.

Nhưng mọi sự thống khổ của nó rất nhanh chóng kết thúc khi toàn bộ hắm ám được tụ tập vào bên trong một chiếc găng tay, thứ được thiết kế giống y hệt với Hắc Ám Luân Hồi Vuốt của Lâm Lục Dạ.

Chỉ trừ việc thứ v·ũ k·hí này không được trang bị những chiếc vuốt sắc nhọn như ở găng tay bên phải.



Găng tay bên trái của Lâm Lục Dạ lúc này được gắn thêm một cây cung giống như thủy tinh đen có thể xuất hiện bất cứ lúc nào mà cô ta muốn.

Còn về các khả năng của thứ v·ũ k·hí này vẫn không có gì thay đổi quá nhiều so với trước đó.

Nhưng với Lâm Lục Dạ, hoàn thiện Thần Khí tự chế lại giúp sức mạnh của cô tăng lên một tầm cao mới.

“Có lẽ đã đến giờ để đi rồi.”

Lâm Lục Dạ dần dần chìm xuống, như thể cô nàng đang bị chính cái bóng của mình cắn nuốt.

Nhưng ở một hướng khác, cô lại trồi lên ngay từ cái bóng mờ ảo của Bạch Hồn.

Lâm Lục Dạ nhìn vào chiếm hạm sống trước mặt với ánh mắt nghiền ngẫm.

“Thật thú vị đấy, không ngờ đạo lữ của ta lại muốn chế tạo ra một con quái vật như vậy làm Thần Khí thứ hai.”

Bạch Hồn nghe vậy lắc đầu cười nhạt.

“Thứ này làm sao đủ tiêu chuẩn để gọi là Thần Khí được chứ?

Ngoài sức chiến đấu có thể tạm được gọi là Thần Khí ra, khả năng phòng ngự và đủ các vấn đề khác của nó đều không thể tính là một Thần Khí được, nó chưa đạt đến cái tiêu chuẩn ấy.”

Ánh mắt hắn cũng liếc qua tay trái của Lâm Lục Dạ, một chiếc găng tay mới đã được chế tạo ra.

Bạch Hồn cũng không nói thêm gì mà chỉ huy người chuẩn bị vào khởi động chiến hạm sống mới được tạo ra.

Nhưng trên chiến hạm này chỉ có một mình hắn mang theo một đạo quân khoảng 30 vạn quân.

Còn các chỉ huy khác và Lâm Lục Dạ sẽ đi cùng với Lâm Bạch trên những con t·àu c·hiến cũ để tránh bị nghi ngờ.

Trong lúc Bạch Hồn dùng một loại trận pháp dịch chuyển không gian, đi tới một hành tinh cách xa Hoàng Tinh V643 hơn 3 năm ánh sáng.

Lâm Lục Dạ và 4 chỉ huy khác đã trở lại căn cứ chính để chuẩn bị cho kế hoạch chặn đánh được Lâm Bạch bày ra.

Cánh cửa kim loại của phòng họp được mở ra, 5 bóng người với gương mặt lạnh lùng bình tĩnh bước vào.

Bên trong phòng họp hiện đại ấy có một bóng người gầy gò suy yếu đang khoác lên trên mình chiếc áo blouse trắng.

Sức khỏe của Lâm Bạch kể từ ngày Lâm Lục Dạ trở về càng ngày càng kém, giờ đã là 25 ngày kể từ lần cuối tất cả mọi người liên lạc với nhau.

Nhưng nhìn kiểu gì thì tên này cũng yếu đến nỗi người ta nghĩ hắn có thể xuống lỗ trong nay mai.

“Khụ khụ, xin lỗi vì đã gặp mọi người trong trạng thái tồi tệ như thế này.”

Lâm Bạch lúc này đã hít vào thì nhiều mà thở ra thì ít, hắn thều thào nói.

“Dạo này do ta bận thu thập thông tin về Diệp Hiên quá nhiều nên sức khỏe suy giảm nhanh hơn so với dự kiến.”

Một hình chiếu hologram hiện lên ngay giữa bàn họp, bên trên đó có ghi lại toàn bộ lịch trình và tuyến đường không gian mà hạm đội của thống đốc hành tinh Drak Stormbreak sẽ đi qua.

Ngón tay run run của Lâm Bạch chỉ vào một vị trí trên tinh đồ, nơi gần như không có bất cứ một ngôi sao nào đang phát sáng.

Một nơi chỉ toàn các hành tinh c·hết, không bị bao phủ bởi vô số bầy đàn quái vật thì cũng là các thế giới bị ô nhiễm quá nặng, đến cả các chức nghiệp giả có thể di chuyển ngoài không gian cũng phải lắc đầu ngao ngán.



“Đây là, Đại Uyên Tinh Vực sao?”

Trong đám người này, chỉ có Số 4 chịu khó học tập nhất nên hắn cũng là kẻ hiểu biết nhiều nhất cả nhóm.

Hắn không nhịn được mà nói ngay khi chứng kiến tinh đồ này.

Để tránh mất thời gian, Số 4 đã truyền tất cả những tri thức hắn biết về Đại Uyên Tinh Vực cho tất cả mọi người.

Lãnh thổ Liên Minh Nhân Loại vô cùng rộng lớn.

Ở thời đỉnh cao của mình, liên minh này đã hoàn toàn chinh phục toàn bộ thiên hà vào 5000 năm trước.

Nhưng hiện tại, lãnh thổ của Liên Minh Nhân Loại chỉ còn lại một nửa nếu so với thời đỉnh cao của mình.

Nguyên nhân không phải do đất mất không thể chiếm lại hay bị các loại dị tộc khó chơi từ bên kia khe nứt xâm chiếm.

Nếu có thì đó cũng chỉ là một phần của nguyên nhân mà thôi.

Nguyên nhân chính khiến nhân loại phải từ bỏ một nửa lãnh thổ chính là do ô nhiễm từ trận chiến với Tứ Tượng Tông vào 5000 năm trước vẫn còn đeo bám.

Tràn ngập trong không gian hay là mặt đất của các hành tinh trong tinh vực ấy là vô số ô nhiễm phóng xạ nguy hiểm, những thứ ô nhiễm không thể diễn tả có thể tha hóa bất kỳ ai nếu người đó không có một tâm trí kiên định.

Hoàng Tinh V643 và hàng ngàn hành tinh lân cận khác được người trong Liên Minh Nhân Loại gọi là Tiểu Tu Chân Liên Minh.

Hàng ngàn năm trước, vùng đất này vẫn là một vùng đất ly khai thuộc Tu Chân Liên Minh trong sự kiện Liên Minh Nhân Loại bị phân liệt làm hai nửa.

Sau sự kiện giao tranh với Tứ Tượng Tông xảy ra, vùng tinh vực này vì cách khá xa những con đường huyết mạch chính với phần còn lại của thiên hà nên họ là một trong số ít những khu vực còn sống sót sau t·hảm h·ọa năm ấy.

Tuy đã sống sót nhưng những kẻ tàn dư của Tu Chân Liên Minh này sống cũng không được tốt cho lắm.

Trận chiến giữa 5 Ghế của phe Liên Minh Nhân Loại với 2 Tiên Đế và 4 hóa thân của các ngoại thần xảy ra vào thời kỳ vô cùng khốc liệt.

Là nguyên nhân chính chia tách vùng đất này khỏi phần còn lại của văn minh con người trong hàng ngàn năm.

Mãi đến 100 năm trước, khu Tiểu Tu Chân Liên Minh này mới một lần nữa được người ta phát hiện, và kết nạp nó trở lại làm một phần của Liên Minh Nhân Loại.

Nên khu vực này lạc hậu so với phần còn lại của liên minh khoảng 4900 năm.

Tuy đã trở lại làm một phần của Liên Minh Nhân Loại nhưng nơi đây vẫn là một vùng đất có tính độc lập cao.

Vì con đường kết nối giữa Tiểu Tu Chân Liên Minh và những phần còn lại là một con đường khá bất ổn và không phải lúc nào các con tàu vũ trụ cũng có thể vượt qua.

Những vùng tinh vực từng là chiến trường giờ hóa thành các cấm địa không ai dám đặt chân.

Đủ các loại hình t·ai n·ạn vũ trụ cực đoan như bão điện từ, nhiễu loạn không gian, hay đột ngột xuất hiện các cơn bão năng lượng hoặc các hố đen bỗng dưng chui ra từ hư không,… có thể dễ dàng hủy diệt các tàu buôn.

Kết cấu của không gian cũng vô cùng bất ổn, khiến cho việc xây dựng những truyền tống trận liên kết giữa hai bên là chuyện bất khả thi.

Nên con đường đi ra khỏi tinh vực này vô cùng gian nan.

Ngươi không biết trên đường đi sẽ có t·ai n·ạn nào dán thẳng vào mặt ngươi.

Tuy hỗn loạn là vậy, nhưng con đường này cũng có một vài ngày vô cùng ổn định và yên bình.



Và những ngày sóng yên biển lặng này xuất hiện cứ 10 năm một lần và kéo dài chỉ trong vòng một tháng.

Còn 5 ngày nữa là khoảng thời gian yên bình ấy sẽ xuất hiện.

Nghe tới đây, cả đám người âm thầm hít một ngụm khí lạnh.

Tên Diệp Hiên này rời đi đúng cái dịp 10 năm một lần này thì chỉ càng chắc chắn hơn về thân phận nhân vật chính ở chủ thế giới của hắn.

“Chỉ 5 ngày nữa Diệp Hiên sẽ xuất phát, đến lúc đó chúng ta cần phải mai phục trước ở con đường mà hắn phải đi qua.

Đây là cơ hội cuối cùng của Lâm gia chúng ta, dù có phải mất bao nhiêu người, bao nhiêu vật tư tiền của chăng nữa chúng ta cũng phải g·iết bằng được hắn.

Tất cả các ngươi nhớ một điều cho ta, chúng ta phải đặt báo thù lên cao hơn tất cả.”

Lâm Bạch lúc này gằn giọng nói từng chữ đầy sát khí, thật khó tin khi một con ma bệnh vẫn có thể có uy thế kinh khủng như vậy.

Giống như Lâm Bạch yếu đuối ngay từ đầu và Lâm Bạch lúc này là hai con người hoàn toàn khác biệt.

Buổi họp lần này không giống như một buổi họp, mà nó giống như tên Lâm Bạch kia muốn trải nghiệm cảm giác thống trị giống như vua chúa.

Với khả năng liên kết linh hồn, hắn có thể thông báo cho tất cả mọi người trong căn cứ về kế hoạch thay vì gọi tất cả mọi người tới chỉ để đùa nghịch uy phong như thế này.

Cuộc họp diễn ra vô cùng nhanh chóng khi chỉ có một người duy nhất phát biểu ý kiến.

Giờ tất cả mọi người qua những cánh cổng không gian đi tới những chiến hạm đã được chuẩn bị qua hàng tháng trời.

Nơi mà Lâm Bạch cất giấu hạm đội tàu vũ trụ của hắn không nằm trên bất cứ căn cứ nào tồn tại trên mặt đất của Hoàng Tinh V643, mà căn cứ này được cất giấu kỹ trong vùng tối của mặt trăng thứ hai của hành tinh này.

Tất cả nhằm đảm bảo cuộc đột kích này càng bí mật càng tốt.

Những con quái vật bằng sắt thép dài hàng chục cây số được những binh lính người nhân bản khởi động.

Nguồn gốc xuất xứ và mẫu mã của những t·àu c·hiến này khá đa dạng.

Một vài chiến hạm do Lâm gia để lại.

Nhưng đáng tiếc chúng chỉ là những con tàu vận tải thông thường, không có khả năng chiến đấu mạnh mẽ như chiến hạm của quân chính quy.

Bề ngoài của chúng nhìn giống như những chiếc quan tài khổng lồ bằng sắt thép bay trong không gian.

Có 3 chiếc như vậy còn tồn tại trong kho quân bị của Lâm gia, mỗi chiếc đều là những cỗ máy khổng lồ dài 50 cây số, có thể xem như những con tàu hạng trung trong Liên Minh Nhân Loại.

Tuy vậy, khả năng phòng ngự của chúng lại cực kỳ xuất sắc khi lớp vỏ kim loại được tích hợp 10000 loại thiên phú khác nhau.

Lâm Bạch khi biết được khả năng phòng ngự của những con tàu này, hắn lập tức cải tạo con tàu từ một lớp tàu vận chuyển có lớp vỏ cứng rắn thành chiến hạm chủ chiến của cả quân đoàn.

Có thể Lâm Bạch vô cùng tự hào với những chiến hạm nhìn như những chiếc quan tài bay này, nhưng cả Lâm Lục Dạ và các chỉ huy khác khi nhìn vào nó, họ chỉ có thể đánh giá thứ v·ũ k·hí này ngoài cứng rắn ra thì cái gì cũng sai.

Họ nhìn lại vào những chiến hạm khác, những chiến hạm đủ mọi hình dáng khác nhau, chúng là những chiến lợi phẩm mà quân đoàn của Lâm Bạch đã thu được khi t·ấn c·ông vào các thế lực lớn nhỏ từng đi theo năm gia tộc đã hủy diệt Lâm gia.

Những con tàu này kích thước, hình dáng đều không giống nhau, chiều dài trung bình của thân tàu đều từ 1km đến 3km.

Kích thước của chúng vô cùng to lớn với con người nhưng lại chỉ là những gã tí hon nếu so sánh với những chiến hạm của q·uân đ·ội chính quy.

Còn chưa kể công nghệ t·àu c·hiến của những thế lực ở cái tinh vực bị c·ách l·y khỏi thế giới bên ngoài này đã quá lạc hậu rồi.

Khiến cho tất cả mọi người ở đây trừ Lâm Bạch cảm thấy chúng giống như những con thuyền gấp giấy nếu so với những chiến hạm có sức mạnh hủy diệt của Liên Minh Nhân Loại.