30 triệu quân được Bạch Hồn chế tạo từ đủ thể loại quái vật lúc này xếp hàng vô cùng ngay ngắn.
Chúng chỉnh chỉnh tề tề đi vào trong những chiến hạm khổng lồ bằng sắt thép.
Nhìn vào quân đoàn trùng trùng điệp điệp, tất cả binh lính đều có chiến lực từ cấp độ Bạch Kim cấp trở lên, Lâm Bạch nhìn vào cũng không nhịn được mà gật đầu.
“Không tệ, không tệ chút nào.
Các vị đúng là tướng tài đắc lực của ta, chỉ trong một khoảng thời gian ngắn như vậy đã có thể đào tạo ra hàng triệu binh lính có tiêu chuẩn nhập ngũ của Liên Minh Nhân Loại.”
Nghe Lâm Bạch khen ngợi như vậy, 4 chỉ huy đang đi sau hắn cũng cảm thấy khá ngại ngùng.
Dù sao đội quân này vốn không phải là lính do bọn họ đào tạo.
Đám pháo hôi này là do Bạch Hồn dùng phiên bản đảo ngược của Tạo Súc Thuật, biến hàng đàn quái vật trong không biết bao nhiêu cái bí cảnh khe nứt về làm lính nhà mình.
Một thủ đoạn từng được sử dụng hồi 3 quân đoàn vây đánh quân đoàn Số 1.
Lâm Bạch cũng nhìn qua thứ v·ũ k·hí đang được các binh lính trang bị, đó chính là loại súng đạn sử dụng chính sinh mạng để chiến đấu.
Một thứ v·ũ k·hí chuyên dùng cho các nhiệm vụ t·ự s·át.
Nhìn thấy thứ v·ũ k·hí ấy, Lâm Bạch không những không giận mà còn cho rằng các chỉ huy cấp dưới của mình làm ăn rất tốt.
Dù sao trận chiến với Diệp Hiên sắp tới nhìn kiểu gì cũng giống như một cuộc chiến không ngày trở về.
Thà để cho đám binh lính gây ra được nhiều sát thương nhất có thể cho đối thủ, còn hơn là để chúng bị người đồ sát khi chưa kịp làm gì.
Hạm đội hàng trăm chiến hạm lơ lửng trong không gian rộng lớn.
Tuy nhìn qua quy mô hạm đội này vô cùng lớn, nhưng nếu so sánh với kẻ mà họ phải đối mặt thì toàn bộ kích thước của tất cả những con tàu này tập hợp lại cũng chưa chắc đã có thể sánh được với kích thước của một chiến hạm bên phía đối phương.
Trong đầu các vị chỉ huy lúc này cũng đã có thể nhìn ra được cái thảm cảnh khi đội quân ô hợp toàn pháo hôi của Lâm Bạch mà đối đầu với kẻ địch nó sẽ như thế nào rồi.
Họ còn đang lo lắng không biết đến lúc c·hiến t·ranh nổ ra, Bạch Hồn có kịp mở ra cánh cổng không gian để dịch chuyển bọn họ đi nơi khác hay không.
Chấn động không gian bao phủ xung quanh tất cả những con t·àu c·hiến.
Ánh sáng lóe lên trong nháy mắt chiếu sáng cả một vùng không gian, ngay sau đó cả hạm đội của Lâm Bạch đã biến mất.
Nhưng đám người này không biết được, tất cả hành động của bọn họ đều nằm trong tầm giá·m s·át của q·uân đ·ội Liên Minh Nhân Loại.
Trong một chiếc chiến hạm cỡ trung của hạm đội hộ tống Diệp Hiên.
Một cuộc họp bí mật đang diễn ra ngay trong một căn phòng chờ nhỏ hẹp không ánh sáng.
Những sĩ quan của q·uân đ·ội Liên Minh Nhân Loại đang bàn bạc với nhau trong không gian tăm tối này, toàn bộ gương mặt của bọn họ đều bị che khuất.
Chính xác hơn là có một thứ trường lực đặc biệt đã bảo hộ, khiến cho gương mặt của đám người này không thể bị nhận dạng, không thể bị ghi nhớ bằng thị giác hay kí ức.
Rõ ràng đám người này không phải là những sĩ quan thông thường.
“Hình như vừa có một hạm đội t·àu c·hiến lạ rời khỏi tinh vực này thì phải.”
“Hừm, không cần phải quan tâm chúng, có lẽ đó là đồng hành của chúng ta, chúng cũng từ tương lai trở lại quá khứ để thực hiện nhiệm vụ á·m s·át lần này.”
“Rất có thể là vậy, từ lúc trà trộn vào hạm đội này, ta cũng đã bắt gặp khí tức của rất nhiều kẻ từ tương lai trở lại quá khứ.
Có lẽ đó chỉ là mấy tên xui xẻo không thể trà trộn vào trong q·uân đ·ội của Liên Minh Nhân Loại, vì vậy chúng chỉ đành lựa chọn việc cứng đối cứng.”
“Ha ha, vậy thì xui xẻo cho những kẻ đó quá rồi, hạm đội của cái Liên Minh Nhân Loại này đâu phải để trang trí.”
Cảnh tượng này xuất hiện khắp nơi trên các t·àu c·hiến của Liên Minh Nhân Loại, nên chuyện hạm đội của Lâm Bạch đáng ra phải bị phát hiện và báo cáo giờ này lại bị che giấu.
Khiến cho Lâm Bạch cảm thấy kế hoạch của mình không hề có một lỗ hổng.
Đám sĩ quan bí ẩn này không quan tâm đến cái hạm đội vừa rời đi nữa, dù sao mấy ngày hôm nay không chỉ có riêng hạm đội vừa rồi mà còn có khoảng 30 hạm đội khác với quy mô tương tự.
“Các ngươi xác nhận rồi chứ?
Mục tiêu khiến chúng ta phải mạo hiểm trở về quá khứ để á·m s·át chính là một trong những kẻ được bảo hộ trong nhiệm vụ hộ tống lần này sao?”
Một sĩ quan bí ẩn khác gật đầu.
“Đúng là như vậy.
Liên Minh Nhân Loại đúng là một đám xảo quyệt, chúng giấu một kẻ có hệ thống vào một rừng toàn những kẻ có hệ thống, khiến cho chúng ta không thể nào xác định được mục tiêu chính xác.”
Tiếp theo đó, tên sĩ quan bí ẩn đặt lên trên bàn một tập hồ sơ dày cộp.
“Các ngươi không thể tưởng tượng được, ta đã phải mệt mỏi như thế nào mới có thể thu hoạch được tất cả chỗ tài liệu về một đám nhìn kiểu gì cũng là nhân vật chính trong tiểu thuyết như thế này.”
Những sĩ quan bí ẩn xung quanh chỉ cần dùng thần thức đảo qua, toàn bộ thông tin được ghi chép trong số đó đã được đám người này thuộc lòng.
“Thế quái nào nhiều người xuyên việt như thế này?
Đám Liên Minh Nhân Loại chế tạo ra hàng loạt người xuyên việt như thế này chỉ để che giấu trong một người thôi sao?”
“Có vẻ mọi thứ đúng là vậy, với lại kẻ chúng che giấu đi cũng không phải là một nhân vật tầm thường mà là quá khứ của 1 trong 12 Chủ Thần.”
Cả đám người trầm ngâm một lần nữa.
“Các ngươi thấy trong hàng ngàn người xuyên việt này, kẻ nào trong số chúng có tiềm năng trở thành một Chủ Thần nhất?”
Một câu hỏi như một viên đá ném vào mặt hồ tĩnh lặng, tạo nên vô số cơn sóng.
Mấy kẻ bí ẩn này bắt đầu thảo luận vô cùng sôi nổi.
“Ta thấy tên Trần thiếu gia này có tiềm năng nhất, hắn có lẽ sở hữu Thần Hào Hệ Thống.
Ta đã xem xét tài khoản ngân hàng của hắn và phát hiện ra điểm kỳ dị.
Tất cả tài sản của hắn dù có tiêu hao nhiều như thế nào thì chỉ cần vài giây sau, khối lượng tài sản của hắn lại tăng lên gấp bội.
Hắn cứ một đường ăn chơi khắc kim như vậy, chỉ dựa vào một cái hệ thống, hắn đã là kẻ sở hữu tới tận 10 hành tinh.
Nhờ vào lượng tài nguyên khổng lồ ấy mà giờ này tên đó đã là một Vương Giả cấp ở cái tuổi 19, đúng là một thiên tài hiếm có.”
Nhưng tên này đã chợt phải ngậm miệng khi vô số các ánh mắt đầy vẻ nghi hoặc nhìn về phía hắn.
“Người anh em này, có lẽ thời trẻ ngươi phải tầm thường lắm mới phát biểu kiểu như vậy.
Rốt cuộc thì vào hồi 19 tuổi, ngươi đạt tới cấp độ nào vậy?”
Chỉ thấy tên sĩ quan ngập ngừng một chút rồi trả lời.
“Ta đạt tới 112 cấp, Hoàng Kim cấp vào năm 19 tuổi, có vấn đề gì sao?”
Nghe vậy, tất cả mọi người đều gật gật đầu.
“Quả nhiên là vậy, một tên phế vật chỉ biết dựa vào hệ thống mà ngươi lại thổi hắn lên trời như vậy là đủ để thấy tầm mắt của ngươi như thế nào rồi.”
Nhưng kẻ vừa nói ra ấy lại cảm thấy vô số ánh mắt thù địch từ những người xung quanh.
“Ta nói có gì sai sao?”
Ngay sau đó, hắn lập tức bị một nửa đám người trong số đó chửi rủa.
“Dùng hệ thống thì sao hả?”
“Ta có hệ thống thì ăn cơm nhà ngươi à? Thích ý kiến gì sao?”
…
Nghe tên vừa rồi bị mọi người mắng chửi thậm tệ như vậy, đám mạnh lên nhờ dùng bảo vật cười mỉm khi thấy hội cày chay chửi nhau với hội mạnh lên nhờ hệ thống.
Phải mất một lúc lâu sau đó, đám người này mới bình tĩnh lại.
“Được rồi, trong số 1000 người xuyên việt được vận chuyển đến trung tâm của Liên Minh Nhân Loại, các ngươi cho rằng ai là vị Chủ Thần chúng ta cần giải quyết đây?”
“Là một Chủ Thần của Liên Minh Nhân Loại, ta cá kẻ này phải là một kẻ có tài trí hơn người, chắc chắn đi lên dựa vào bản thân mình là chủ yếu, kể cả khi hắn có sở hữu một cái hệ thống chăng nữa.”
Ngay sau đó, rất nhiều ý kiến đã được đưa ra.
“Nếu vậy thì ta khóa chặt Trương Tang Tử, một kẻ sở hữu ma đạo hệ thống.
Hắn đã kết hợp Trảm Phách Đao của tử thần cộng với lại Chiêu Hồn Phiên của ma đạo.
Một quạt đi ra không phải là ác quỷ bay đầy trời mà là hàng ngàn thanh đao kiếm với đủ mọi loại hình dáng, đủ mọi loại năng lực khác biệt.”
“Ta nghi ngờ Thomas Wellington, hắn sở hữu Tối Cường Khoa Học hệ thống nhưng lại là một pháp sư.
Kết quả tên đó đã kết hợp ma pháp phù văn với lại những tạo vật máy móc của hắn, tạo nên một đội quân máy móc khá mạnh.”
“Ta hoài nghi Tiêu Thủy, hắn sở hữu …”
Hàng loạt cái tên được mọi người đưa lên bàn, đủ mọi hệ thống và hành động của đám người này được phân tích rõ ràng có logic.
Nhưng tất cả đều có một điểm chung, đó chính là mọi người đều có đối tượng nghi ngờ của riêng mình, không ai giống ai.
Nếu có một con sâu chuyên gặm tiểu thuyết ở đây chắc chắn sẽ nói đám người này tất cả đều là vai chính trong tiểu thuyết.
Cuộc đời của tất cả bọn họ ai nấy đều có thể gọi là truyền kỳ, ai nấy đều có hệ thống hay bảo vật nghịch thiên đồng hành.
Họ phát triển vô cùng nhanh chóng, chiến lực vượt cấp chiến đấu là chuyện thường ngày, đủ thứ cơ duyên mười năm có một, trăm năm có một, ngàn năm có một đều giống như được chuẩn bị cho đám người này mà được tạo ra.
Không những vậy, nhan sắc của họ dù là nam hay nữ đều không thể bắt bẻ.
Còn về đường tình duyên thì khỏi phải nói, khi mà nam hay nữ đều có một dàn hậu cung của riêng mình, và những người trong dàn hậu cung ấy đều đi theo các “nhân vật chính” này tiến về vùng trung tâm của Liên Minh Nhân Loại.
Bầu không khí một lần nữa rơi vào trầm lặng, thật khó để có thể nhìn ra ai là người sẽ trở thành một Chủ Thần của Liên Minh Nhân Loại trong tương lai, nhìn kiểu gì thì bất cứ ai trong số đám người xuyên việt này đều có tiềm năng ấy.
Chợt một tên sĩ quan vốn tựa lưng vào góc tường đi ra, từ đầu đến giờ tên này hoàn toàn lặng im, chỉ đứng tựa lưng khoanh tay ở đó nhìn về phía tất cả mọi người.
Điều đầu tiên trong đầu óc mọi người khi nhìn thấy hắn chỉ có hai chữ trang bức.
“Đầu óc các ngươi có vấn đề sao? Chỉ cần g·iết hết tất cả những kẻ được hộ tống rời khỏi khu vực này là được mà, việc gì phải lựa chọn.”
Nhưng ánh nhìn của những người khác nhìn về hắn chỉ là ánh nhìn về phía một tên ngu ngốc.
“Chúng ta biết điều đó và chúng ta cũng đang bàn về điều đó.”
“Đúng vậy, dù sao chúng ta cũng chỉ là những hóa thân mà thôi, có c·hết cũng không ảnh hưởng gì tới chủ thể ở tương lai, nên chắc chắn đây là một nhiệm vụ t·ự s·át.”
“Nhưng đồng thời chúng ta cũng biết mình không thể địch lại được lực lượng của Liên Minh Nhân Loại.
Vì vậy, trước khi c·hết, chúng ta phải bóp c·hết càng nhiều kẻ có tiềm năng trở thành một ghế Chủ Thần nhất có thể.”
Ngay sau đó, tên lỗ mãng vừa rồi đã bị mọi người cô lập ra khỏi cuộc họp.
Một âm mưu á·m s·át lớn nhất từ trước tới nay đang được bày ra.
Những cuộc họp này không chỉ diễn ra ở căn phòng này, con tàu này.
Mà nó còn đang diễn ra trên vô số các con tàu khác.
Không biết đã có bao nhiêu phi hành đoàn trên những chiến hạm đã được thay thế bằng những tên sát thủ.
Đá·m s·át thủ này vì có chung một mục đích nên chúng nhanh chóng tìm được nhau và liên lạc với nhau.
Một liên minh sát thủ tạm thời cứ như vậy được hình thành.
Tất cả những người xuyên việt, các thanh niên thiên tài, thiên kiêu yêu nghiệt từ 1000 hành tinh khác nhau lúc này đều cảm thấy rùng mình.
Họ không hiểu sao mình lại cảm nhận được có sát khí, thậm chí một vài người bắt đầu chuyển sang trạng thái chiến đấu.
Còn một vài người khác sở hữu các loại hệ thống có thể ban bố nhiệm vụ, thanh nhiệm vụ của tất cả bọn họ đều được thay đổi.
Một nhiệm vụ sinh tồn cho đến khi bước vào khu vực trung tâm của liên minh nhân loại xuất hiện.
Dòng chữ đỏ như máu của nhiệm vụ này khiến cho những người xuyên việt nhìn thấy mà phải nuốt nước bọt vì sợ hãi.
Trong căn phòng tăm tối, nơi đá·m s·át thủ đang tụ tập.
“Đúng rồi, ta nhớ được hoàng tinh v643 là điểm dừng cuối cùng của hạm đội này đi.
Người xuyên việt ở nơi đây có gì đặc biệt hay không?”
Đám người còn lại vội lật lại trang cuối cùng của tài liệu ra.
“Diệp Hiên, năm nay 18 tuổi, sở hữu hệ thống nào thì chưa biết, chỉ biết được hắn vẫn chiến đấu chủ yếu bằng chức nghiệp và thiên phú cấp SSS của mình.
Nhìn qua hồ sơ của tên này, ta cảm thấy khó mà nhận biết được hệ thống của hắn có tác dụng gì.”
“Nhìn này, cái mặt hắn lúc này nói hắn là một ông chú 30 tuổi ta cũng tin.”
“Có vẻ như sau khi n·gộ s·át 10 cô bạn gái của mình, tên đó đã trở nên suy sụp, hắn cả ngày chỉ vung kiếm mà chẳng hề đánh quái thăng cấp hay làm bất cứ điều gì khác.”
“Tên này có cấp độ Kim Cương cấp, là kẻ có cấp độ thấp nhất trong tất cả những người xuyên việt được đón đi trong đợt tuyển người này.”
“Xem ra chỉ là một kẻ thất bại, nhìn cái dáng vẻ t·ang t·hương ấy chắc chắn hắn không thể nào là quá khứ của một vị Chủ Thần trong liên minh nhân loại được, có lẽ không cần quan tâm hắn làm gì.”
Ở phòng riêng của mình trên tàu vũ trụ, Diệp Hiên còn đang mệt mỏi tựa lưng vào tường.