Ghế Số 12: Ta Tu Luyện Thành Một Cái Cây, Ngươi Nói Ta Nguy Hiểm?

Chương 264: Thần Khí đáng sợ.



Chương 263: Thần Khí đáng sợ.

Xiềng Xích Đại Đạo trong tay Diệp Hiên lúc này vô cùng linh hoạt.

Nó di chuyển giống như một con rắn trong không gian.

Nhưng ngay sau đó, con rắn ấy lại đột nhiên biến mất, biến mất hoàn toàn không một dấu vết.

Xiềng xích xuất hiện từ hư không, dễ dàng khống chế lại tất cả những xác ướp đang lao tới.

Trong khoảnh khắc này, Số 1 đang điều khiển những cái xác ấy cảm nhận được sức mạnh của những xác ướp hắn điều khiển hoàn toàn bị phong ấn.

Không đúng, chính xác hơn là sức mạnh của những xác ướp ấy đã được cắt và dán lên trên người Diệp Hiên.

Ban đầu, Diệp Hiên cũng chỉ có thể khóa được sức mạnh của đối thủ, nhưng rồi, hắn vừa mới phát hiện ra một cách dùng mới của Xiềng Xích Đại Đạo.

Đó chính là có khả năng kết nối năng lực với vạn sự, vạn vật mà sợi xích chạm phải.

Kết hợp hai khả năng Khóa và Kết Nối này, mọi người nhìn qua sẽ nghĩ rằng Thần Khí này có khả năng tước đoạt năng lực của đối thủ.

Nhìn đám xác ướp của Số 1 chưa lên được bao lâu đã bị phong bế lại toàn bộ sức mạnh rồi rơi hết xuống biển.

Trong ánh mắt của tất cả mọi người, đây chắc chắn không phải chuyện tốt lành gì.

Xiềng Xích Đại Đạo cuốn quanh thanh đại kiếm mà Số 5 để lại trên người Diệp Hiên.

Ngay lập tức, phần máu thịt bị lưỡi kiếm đâm qua đã khôi phục lại như bình thường.

Đồng thời, trên sợi xích màu đen cũng xuất hiện một loại khí tức vô cùng quen thuộc, khí tức có thể phủ định sự tồn tại vạn vật của Phủ Định Trường Mâu.

Điều này lại càng khiến người của Bạch Hồn hiểu lầm hơn về khả năng của Xiềng Xích Đại Đạo, họ càng chắc chắn sức mạnh của thứ v·ũ k·hí ấy là tước đoạt.

Ánh mắt của hóa thân Diệp Hiên cũng phải sáng lên khi cảm nhận được sức mạnh đang dâng trào.

“Thứ v·ũ k·hí này, thật tuyệt.

Ta đổi ý rồi, ta sẽ không phá vây mà đi lên chiến trường không gian nữa.

Thay vào đó, ta phải lấy đi sức mạnh của tất cả các ngươi trước khi ta đi lên chiến trường.”

Lần này, Diệp Hiên chủ động xuất kích.

Hắn vung ra Xiềng Xích Đại Đạo, lập tức thứ xiềng xích ấy ẩn vào khe hẹp giữa hư ảo và thực tại, khiến cho nhiều thuộc hạ của Bạch Hồn cũng khó mà nhận ra được.

Nhưng do đã có kinh nghiệm lâu năm, nên phản ứng của đám người này cũng vô cùng nhanh chóng.

Trong nháy mắt, khi hàng chục, hàng trăm sợi xích chui ra từ hư không, cả đám đều tránh thoát được theo bản năng.

Dù né được, nhưng việc phải đụng chạm vào một vài sợi xích là không thể tránh khỏi.

Tuy chỉ là một cái chạm nhẹ lướt qua, nhưng thực lực của tất cả mọi người lại suy giảm nhanh chóng.

Thực lực của bọn họ đều bị gọt đi một nửa, và sức mạnh của họ lại xuất hiện trên thân thể của Minh Viêm.

Diệp Hiên trong thân thể của đệ tử mình bắt đầu mỉm cười, trên thân thể hắn bắt đầu xuất hiện đủ các thể loại sức mạnh khác biệt, nhưng lại rất đặc trưng của từng người bên phía Bạch Hồn.

“Các ngươi né cũng tốt đấy, nhưng lần này, ta xem các ngươi còn có thể né như thế nào?”

Trên thân thể như xác sống từng thuộc về Minh Viêm, một tầng hào quang màu xanh lục đang được thắp sáng lên.

Mọi người nhận ra cái thứ hào quang ấy ngay từ lần đầu, đây chẳng phải là hào quang tước đoạt sinh mệnh từ đám xác sống của Số 1sao?

Chỉ khác là độ sáng của hào quang ấy mạnh hơn gấp trăm lần, phạm vi ảnh hưởng cũng vậy.



Khi nằm trong vùng bị ảnh hưởng bởi hào quang này, tất cả mọi người lập tức cảm nhận được thân thể nhanh chóng suy yếu.

Họ không chỉ suy yếu đi vì thân thể mất đi sinh mệnh lực, mà còn suy yếu do sức mạnh của họ đang bị khóa lại.

Số 3 là người đầu tiên nhận ra được tình huống không ổn này, hắn lập tức quay người bỏ chạy.

Nhưng khi bỏ chạy chăng nữa, hắn vẫn không quên quay đầu lại cảnh báo cho đồng đội.

“Tất cả mọi người, rút lui mau, tên đó đã hòa lẫn thuộc tính của Thần Khí vào trong từng đòn t·ấn c·ông của hắn, không thể đùa được…”

Nhưng Số 3 còn chưa kịp nói hết câu, sức mạnh của hắn đã suy yếu nhanh chóng khiến hắn kiệt lực tới không thể mở miệng.

Kẻ đứng ở xa nhất cũng đã bị ảnh hưởng và trở thành cá nằm trên thớt, đừng nói gì tới những người ở gần hóa thân của Diệp Hiên hơn Số 3.

Cả 5 chiến lực chủ chốt cứ như vậy bị đối phương hạ gục một cách dễ dàng.

Số 4 vì ở xa nên hắn cũng kịp phản ứng, lập tức đưa Số 1 đang bị tách làm hai nửa đến phương xa, nên thoát được một lần.

Chỉ huy của Bạch Hồn nheo mắt lại, hắn có thể chứng kiến từng phù văn xiềng xích nhỏ tí xíu đang trôi nổi, hòa tan vào bên trong từng tia sáng mà Diệp Hiên phát ra.

Và vì phương thức công kích của đối phương là thông qua ánh sáng.

Nên Số 4 lập tức lấy ra một tấm lá chắn vừa to vừa dày như một bức tường thành, ngăn cản, không để cho bất cứ một tia sáng nào có thể xuyên qua.

Diệp Hiên chỉ liếc qua hai kẻ còn lại, nhưng hắn cũng chẳng thèm phản ứng khi nhìn tới họ.

Bảy người quây đánh hắn còn không sợ, nào có lý do hắn phải e ngại khi đối phương chỉ còn hai người chứ?

Nắm chắc chiến thắng trong tay, Diệp Hiên đi bộ nhàn nhã giữa một đám tàn binh bại tướng.

Nhìn qua, người ta còn tưởng hắn đang đi mua sắm, thích gì mua nấy.

Xiềng Xích Đại Đạo thi thoảng lại chạm vào các Thần Thông Pháp Khí, liên kết và phong ấn lại tất cả những thứ v·ũ k·hí ấy.

Chỉ thấy hàng đống các loại dị tượng xuất hiện trên xiềng xích trong tay Diệp Hiên.

Từ phát ra ánh chớp màu đỏ, tới long khí vờn quanh, rồi thi thoảng bốc ra khói đen làm người khó có thể nhìn rõ.

Tiếp theo đó, hắn động vào Quân Hồn Kỳ trong tay Số 3, lấy được thứ năng lực có thể gia tăng sức mạnh từ lá cờ ấy.

Diệp Hiên khởi động khả năng mới này, sức mạnh của hắn đang không ngừng tăng lên, càng lúc càng trở nên mạnh hơn.

Chỉ trong thoáng chốc, sức mạnh của hóa thân này đã mạnh lên gấp hàng trăm, hàng ngàn lần.

Cả đám người lúc này chỉ có thể tuyệt vọng nhìn vào hắn, và hóa thân Diệp Hiên cũng khá hưởng thụ cảm giác này.

Nhưng rất nhanh chóng, tên này đã cảm thấy có gì đó rất không đúng, tâm tính của hắn đang có vấn đề, một hóa thân nhưng lại có suy nghĩ càng lúc càng rời xa bản thể.

Ánh mắt chứa vô số sắc màu của Diệp Hiên nhìn vào Thần Khí trong tay mình.

Ngay sau đó, ánh mắt hắn lại tràn đầy một vẻ đùa cợt.

Quả nhiên, tên đệ tử Minh Viêm của hắn chưa bao giờ tin tưởng hắn, thiếu niên ấy còn để lại nguyên một cái đường lui trên chính Thần Khí của mình.

“A, trên này vẫn còn lại một vài sợi ý thức của chủ nhân cũ, cộng với lại trong thân thể này vẫn còn lại một vài bản năng, suy nghĩ, và chút ý thức của Minh Viêm đang cố bóp méo tính cách ta sao?

Thú vị!

Đệ tử à, ta không nghĩ ngươi dám xâm nhập vào trong hóa thân của ta để có thể trùng sinh một lần nữa.

Nếu vậy thì mời, lấy lại thân thể đi, đệ tử.”

Hóa thân của Diệp Hiên lúc này nở một nụ cười điên cuồng, ánh mắt với đầy màu sắc mất đi sự lộng lẫy, chỉ còn lại một vẻ tham lam mà thôi.



Ánh mắt của Minh Viêm đã trở lại lần nữa, trên thân thể thân tàn ma dại này.

Nhìn vào thân thể không khác gì con zombie của mình, thiếu niên lộ rõ vẻ cay cú trên gương mặt.

“Sư phụ! Vì đây không phải là thân thể của ngươi nên ngươi thích dùng nó như thế nào thì dùng đúng không?!”

Tất cả những người xung quanh đều rất bất ngờ trước biến cố này.

Mới lúc trước vẫn là hóa thân của Diệp Hiên g·iết lung tung, giờ đệ tử của hắn lại không biết nhảy ra từ một cái xó nào, đoạt xá lại chính thân thể của mình.

Là một người xuyên việt, đừng nhìn qua cái vẻ ngoài trẻ tuổi của thằng nhóc mà coi thường nó.

Dù sao ai biết được kiếp trước của Minh Viêm đã sống bao nhiêu năm.

Nên là kẻ có suy nghĩ của một người trưởng thành, Minh Viêm đương nhiên sẽ không thể nào tin tưởng hoàn toàn vào Diệp Hiên được.

Nên hắn đã chuẩn bị sẵn một đường lui cho mình, đó chính là đặt một phong ấn chứa bên trong đó một phần linh hồn, kí ức, tính cách của mình vào trong Xiềng Xích đại đạo.

Chỉ cần Xiềng Xích Đại Đạo này được sử dụng nhiều lần, nhưng lại không phát hiện ra linh hồn Minh Viêm trong thân thể hoạt động, cơ chế đoạt xá này sẽ được kích hoạt, đoạt xá luôn kẻ đang sử dụng Thần Khí ấy.

Cảm nhận được đối thủ của mình đã đổi người, tất cả mọi người đều thở phào một hơi.

Miễn là không phải đánh với Diệp Hiên hay hóa thân của hắn, mọi người còn có cơ hội chiến thắng.

Lúc này, Số 4 dìu theo Số 1 với thân thể đang bị cắt đôi tới gần thiếu niên.

“Minh Viêm, chúng ta biết ngươi dự định rời khỏi chiến trường này, nên chỉ cần giải trừ lực lượng của Xiềng Xích Đại Đạo, ngươi muốn đi đâu thì đi.”

Nhưng nghe lời Số 4 nói như vậy, Minh Viêm chỉ ngước đầu lên nhìn bầu trời.

Dù với khả năng hiện tại, hắn khó mà nhìn thấy được trận chiến cách không biết bao nhiêu năm ánh sáng ngoài không gian, nhưng sau khi cắn nuốt được một hóa thân của Diệp Hiên, thiếu niên cũng cảm nhận được một phần nào độ khốc liệt của trận chiến.

Hắn thử đặt mình vào trong trận chiến ấy, và đưa ra một kết luận.

Hắn vẫn chỉ là một con giun dế trong trận chiến quy mô như vậy.

Sau khi được mở mang tầm mắt, Minh Viêm khao khát sức mạnh hơn bao giờ hết.

Nhìn vào bóng dáng của ba người khổng lồ ấy, nắm chặt sợi xích trên tay, thiếu niên tự nhủ rằng hắn có Thần Khí trong tay, tương lai cũng không kém hơn ba người nọ.

Minh Viêm quay người lại, liếc nhìn về phía hai kẻ còn chưa bị khống chế.

Ánh mắt của hắn tràn đầy vẻ oán độc.

Địa vị đã đảo ngược.

Nếu lúc trước, đám người tâm thần này t·ra t·ấn, h·ành h·ạ hắn thảm như thế nào, thì giờ này, Minh Viêm muốn chúng phải trả giá gấp bội những gì chúng đã gây ra.

Còn chưa kể, tên này giờ không muốn rời đi thế giới này nhanh như vậy.

Hắn còn đang lên một kế hoạch, trước tiên lấy đi toàn bộ sức mạnh của đám thuộc hạ Bạch Hồn, sau đó tới Trung Châu, tước đoạt sức mạnh của tất cả các tu sĩ.

Sau đó hắn sẽ có đủ sức mạnh để đương đầu với những chuyện trong tương lai.

Nếu hấp thụ sức mạnh đủ nhiều, và trở nên đủ mạnh.

Minh Viêm cũng muốn tham chiến vào cuộc chiến đang diễn ra ngoài không gian, hắn muốn tước đoạt sức mạnh của ba kẻ đang đánh nhau kia, sau đó rời khỏi thế giới này.

Hắn không muốn tham vọng của mình bị trói buộc như vậy, hắn muốn đi ra chư thiên vạn giới, muốn đi cắn nuốt sức mạnh của tất cả các thế giới, trở thành một sự tồn tại vô địch.



Trở thành một Chủ Thần thứ 13 của Liên Minh Nhân Loại này!

Không! Như thế quá hạn hẹp!

Hắn muốn phong ấn và lấy đi toàn bộ sức mạnh của 12 Chủ Thần, trở thành một kẻ thống trị chân chính!

Và một kẻ có tiềm năng trở nên vô địch như hắn, làm sao có thể bỏ qua được những kẻ dám t·ra t·ấn mình?

Nên những lời đề nghị của Số 4 là gì thì Minh Viêm không nghe rõ, chỉ là tên này giờ rất muốn lấy đi toàn bộ sức mạnh của đám người này, sau đó thủ tiêu tất cả bọn chúng.

Nhìn đối phương có vẻ không muốn nghe lời mình nói, Số 4 muốn nói gì thêm nhưng lập tức bị Số 1 cản lại.

“Đừng phí miệng lưỡi nữa, người anh em.

Tên đó đã ghim thù chúng ta rồi, có nói gì cũng là vô dụng.

Nên để ta xử lý chuyện này cho.”

Từng mầm cây mọc ra từ người Số 1, chúng kết nối hai phần thân thể của thiên thần bóng tối với nhau, làm cho thiên thần bóng tối nhìn qua giống như mập một vòng.

Số 1 cũng đành chịu, dù hơi bất tiện, nhưng sử dụng cách này đúng là đã giúp hắn có thể di chuyển được tự nhiên đôi chút, chỉ cần thích nghi được cũng không ảnh hưởng quá nhiều tới chiến đấu.

Minh Viêm lúc này nghiêng đầu nghi hoặc.

Tên thiên thần bóng tối kia lấy đâu ra lực lượng mà đòi chống lại hắn?

Tên đó không sợ toàn bộ thực lực sẽ bị Xiềng Xích Đại Đạo tước đoạt hay sao?

Vì vậy, để cẩn thận, Minh Viêm lựa chọn t·ấn c·ông trước.

Do vừa cắn nuốt một hóa thân của Diệp Hiên, nên khả năng chiến đấu của tên này đã tăng lên vài cái cấp bậc.

Hắn vung sợi xích màu đen như thể đang vung ra một cây kiếm.

Tốc độ vung kiếm này hoàn toàn vượt trội hơn khi Diệp Hiên sử dụng thân xác Minh Viêm, khiến Số 1 muốn né một đòn này là chuyện không thể nào,

Rất nhanh chóng, kiếm khí không gì không phá đã xuyên qua, chẻ dọc thiên thần bóng tối làm hai nửa.

Thứ sức mạnh của Thần Khí khóa chặt lấy trạng thái hiện tại của thiên thần bóng tối.

Vô số mầm cây lại mọc ra từ hai bên v·ết t·hương, chúng liên tục kết nối vào nhau, khiến dáng vẻ vốn đã quái dị của Số 1 càng trở nên không thể diễn tả hơn nữa.

Mặc kệ những thương tích hiện có trên người, Số 1 vẫn lao lên phía trước.

Ô nhiễm không thể diễn tả mà hắn phát ra đủ để vặn vẹo cả một ngân hà, biến cả một biển sao thành rừng rậm trong tích tắc.

Và tất cả những thứ ô nhiễm ấy giờ hoàn toàn bị kiềm chế, trở thành từng hoa văn màu xanh lục được khắc lên trên nền đen của thanh ma kiếm.

Nếu là lúc trước, Minh Viêm sẽ không cảm nhận được Số 1 kinh khủng nhường nào.

Nhưng giờ này hắn do có được sức mạnh từ vô số người, các giác quan của hắn đã được phóng đại vô số lần, nên giờ hắn có thể cảm nhận được một loại khí tức có thể đe dọa hắn được tồn trữ trong thanh ma kiếm ấy.

Một thứ khiến hắn cảm thấy nguy hiểm, kể cả khi hắn có là một kẻ bất tử bất diệt chăng nữa.

Đây là điều mà Minh Viêm không thể nào chấp nhận được!

Vì vậy, thiếu niên này điên cuồng t·ấn c·ông, muốn chặt Số 1 ra thành hàng ngàn mảnh, sau đó tước đoạt tất cả sức mạnh từ đối phương.

Số 1 đi thẳng về thẳng, không tránh không né, lĩnh trọn hàng trăm đạo kiếm khí từ phía đối thủ.

Thân thể hắn liên tục bị cắt nát và rồi được gắn lại bằng vô số những cành cây như những xúc tu.

Khi tiếp cận được Minh Viêm khoảng 100 mét, thân thể Số 1 đã không thể nhìn ra là hình người được nữa, mà hắn giống như một bụi cây dị dạng cao 15 mét, với một cánh tay cầm kiếm nhỏ xíu so với tỉ lệ thân thể.

Nhưng dù có cồng kềnh bất tiện đến mấy, Số 1 cũng bất chấp lao lên, muốn găm cây kiếm này vào người Minh Viêm cho bằng được.

Và cũng chẳng có gì bất ngờ xảy ra, khi Số 1 hoàn toàn bị bao vây, toàn bộ thân thể bị khống chế bởi hàng tá xiềng xích mọc ra từ hư không.

Nhưng trên môi hắn lúc này lại không giấu nổi được nụ cười, một nụ cười chiến thắng dù đang trong tình cảnh ngặt nghèo.