Trong một vùng không gian tăm tối nằm trong lòng Hỗn Độn Hải, một nơi hoàn toàn trống rỗng, không vật chất, không ánh sáng, không ô nhiễm.
Một nơi hoàn hảo cho những cuộc giao dịch trong âm thầm được diễn ra.
Trong không gian hư vô này, có một bóng người đang ở nơi đây chờ đợi.
Người này không phải ai khác ngoài Ghế Số 1 của Liên Minh Nhân Loại, kẻ đã biến đi đâu không biết ngay sau khi Diệp Hiên đột phá siêu thoát.
Nhưng giờ, hắn lại có mặt ở nơi đây để chờ người tới.
Nơi đây không có thời gian nên cũng không biết được hắn phải chờ đợi trong bao lâu.
Nhưng khi có một tia sáng hoàng kim chiếu vào không gian này, hắn lập tức nở một nụ cười nhìn có vẻ hơi hèn mọn.
“Tiên Nhân, ngài cuối cùng cũng tới rồi a, thật ngại quá khi phải đón tiếp ngài ở một không gian như thế này.
Với người có thân phận như ngài, đáng lý ra chúng ta phải họp mặt trong cung điện mới đúng, nhưng vì một vài lý do nội bộ của Liên Minh Nhân Loại, nên chúng ta chỉ có thể gặp mặt tại nơi đây.”
Vị khách hàng mà Ghế Số 1 đang phải tiếp đón thật bất ngờ khi lại là một người thuộc về tiên đạo, dù thực tế, có khá nhiều thế giới tiên đạo đang khai chiến với Liên Minh Nhân Loại.
Một tiên nhân cưỡi mây đạp gió mà tới.
Và người tới không phải là một tiên nhân thông thường, hắn là một kẻ được gọi là Chư Thiên Vạn Cổ Duy Nhất Tiên, là đầu nguồn của khái niệm “tiên” trong Hỗn Độn Hải này.
Nhìn qua, tiên nhân này là một thanh niên trẻ tuổi, gương mặt có thể nói là phong thần tuấn lãng, mái tóc đen dài tung bay đầy vẻ tiêu sái.
Hắn khoác một bộ tiên bào hoa lệ với vô số trang trí lộng lẫy hình mây bay, chim cầm tẩu thú, cho tới những thụy thú như long phượng kỳ lân.
Xung quanh người này có một tầng hào quang vàng kim rực rỡ, do vô số những hạt bụi nhỏ li ti đang không ngừng phát sáng tạo thành.
Càng nhìn vào dung mạo tên này, người ta sẽ càng cảm thấy kinh ngạc khi hắn có nét giống Diệp Hiên tới vài phần.
Chỉ thấy vị tiên nhân này ngôn hành cử chỉ vô cùng tự nhiên, khiến người gặp hắn sẽ luôn có cảm giác vô cùng thoải mái.
“Vị tiên tri này quá khách sáo rồi, ta cũng hiểu qua về tình hình ở chỗ các vị, với lại, chúng ta cũng đều đã siêu thoát rồi, gặp mặt ở nơi đâu cũng không quá quan trọng nữa.”
Hai bên cười nói bắt tay vô cùng hòa hợp.
Nhưng khi nhìn vào vị tiên nhân này, Ghế Số 1 không thể tự chủ được mà nhìn liếc qua thế giới của thực thể ngay trước mắt.
Nếu một người bình thường ở nơi đây, ban đầu họ sẽ thấy Chư Thiên Vạn Cổ Duy Nhất Tiên chỉ giống như một thanh niên ăn mặc lòe loẹt.
Nhưng khi nhìn kỹ, họ sẽ thấy được những hạt bụi đang bám xung quanh người thanh niên kia không phải là bụi, mà là hằng hà sa số những tu sĩ Luyện Khí, Trúc Cơ mới bắt đầu bước chân vào tiên đạo, những người có ít nhân quả và liên kết nhất với đầu nguồn “tiên”.
Càng tới gần hơn với vị tiên nhân kia, các hạt bụi này sẽ dần hóa thành các cảnh giới cao hơn như Kim Đan, Nguyên Anh.
Đám mây người này đang đạp dưới chân thực chất là do vô số nguyên thần của các Hóa Thần tu sĩ hợp lại, những tu sĩ đạt tới cảnh giới này đã không còn khả năng thoát ly khỏi thực thể nắm giữ khái niệm “tiên” được nữa.
Càng đạt tới cảnh giới cao hơn, người tu tiên sẽ càng lại gần hơn và dần hóa thành các hạt nhỏ nhất, không ngừng cấu tạo ra quần áo, thân thể cho vị tiên nhân này.
Mặc cho ngươi có là một thiếu niên củi mục, hay là thiên kiêu ngàn năm có một, chỉ cần đột phá tới Hóa Thần cảnh, tất cả đều là một phần của Chư Thiên Vạn Cổ Duy Nhất Tiên.
Đó mới chỉ là bề ngoài của vị tiên nhân này.
Ở ngoài Hỗn Độn Hải, dù cho lợi hại đến mấy, cảnh giới cao cấp nhất mà những tu sĩ có thể đạt tới sẽ chỉ là Tiên Đế cảnh, hoặc là một cấp độ sức mạnh tương tự.
Nhưng Ghế Số 1 nhìn vào và thấy được bên trong người đối tác này có các tu sĩ đã vượt qua Tiên Đế cảnh.
Nhìn vào những tu sĩ đang hân hoan vì đột phá cảnh giới ấy, trong lòng Ghế Số 1 chỉ có thể lắc đầu.
Vì tất cả những cảnh giới phía trên Tiên Đế cảnh đều là giả, một thế giới sau khi vượt qua Tiên Đế cảnh cũng chỉ là giả nốt.
Khi vượt qua Tiên Đế cảnh, nhục thân của những người này sẽ lại được phân giải làm chất dinh dưỡng, trả ngược lại cho Chư Thiên Vạn Cổ Duy Nhất Tiên, còn hồn phách những kẻ còn lại sẽ được chuyển vào một thế giới giả lập.
Bọn họ sẽ không ngừng tính toán, suy nghĩ ra vô số cảnh giới mới cho khái niệm “tiên”.
Ghế Số 1 đã chứng kiến vô số thiên kiêu yêu nghiệt trong thân thể người này không ngừng đột phá, không ngừng sáng tạo những cái mới.
Hết phi thăng tiên giới, họ lại phi thăng tới thần giới, sau thần giới là thánh giới,…giống như một con búp bê Matryoshka vô hạn.
Chỉ nhìn qua, trong lòng Ghế Số 1 đã nhổ nước bọt khi chứng kiến hàng trăm cái thế giới, vị diện “cấp cao” hơn tiên giới rồi.
Dù sao cũng là một phương thức đột phá tới vô hạn đặc thù của người ta, nên Ghế Số 1 cũng chẳng có gì để nói nhiều trước một thực thể cổ xưa nhất Hỗn Độn Hải này.
Mọi thứ vừa rồi chỉ trong thời gian một cái bắt tay, nên Chư Thiên Vạn Cổ Duy Nhất Tiên cũng không hề để ý người khác nhìn trộm.
Thậm chí phương thức này lã do lão cố ý lộ ra để cho người ta nhìn.
Phải biết trận doanh của phe tiên đạo hùng hậu như ngày hôm nay cũng có lý do cả, khi có không biết bao nhiêu thực thể nửa bước siêu thoát đã không nhịn được mà đi theo con đường của hắn.
Ngay sau khi bắt tay xong, thực thể kia đã đi thẳng vào vấn đề.
“Nếu vị tiên tri này gọi ta tới đây, cũng có nghĩa là giao dịch giữa chúng ta đã đến lúc phải kết thúc rồi, đúng chứ?”
Ghế Số 1 gật đầu, hắn bắt đầu lấy ra một vài bằng chứng, thậm chí có cả video ghi hình đầy đủ nữa.
“Đúng vậy, thập cửu Đế Tử đã đột phá tới cảnh giới siêu thoát, chính thức trở thành Ghế Số 10 trong hội đồng Chủ Thần của Liên Minh Nhân Loại chúng ta.”
Nhìn thấy tất cả những bằng chứng chứng minh này, Chư Thiên Vạn Cổ Duy Nhất Tiên chỉ nở một nụ cười vui vẻ, giống như một người cha nhìn thấy con trai mình đã trưởng thành.
Mà chính xác, Diệp Hiên đúng là đứa con thứ 19 của vị tiên nhân này.
“Tốt lắm, ta đúng là không nhìn nhầm khi đầu tư vào thế giới của các ngươi mà.
Rất cảm ơn vị tiên tri này vì đã trợ giúp thằng con trai phản nghịch của ta, nó lúc nào cũng đòi rời đi Tiên Vực để có được sự nghiệp riêng nên làm ta đau hết cả đầu.
Giờ nó cũng đã đột phá cảnh giới siêu thoát, có thể trấn giữ được một mảng trời cho riêng mình, thế là tốt rồi.”
Chư Thiên Vạn Cổ Duy Nhất Tiên rất thoải mái lấy ra một thứ nhìn như một quả cầu pha lê.
Nhưng nếu nhìn kỹ, bên trong quả cầu ấy lại chứa đựng vô số các thế giới khác nhau.
“Ở đây là 3000 hỗn độn thế giới, mỗi một thế giới trong này đều có một lượng đại thiên thế giới kèm theo, coi như một chút tiền lẻ không đáng nhắc tới.
Hơn nữa, tất cả các thế giới ở trong này tuy mức độ năng lượng rất cao, nhưng hệ thống tu luyện chưa phát triển, cả khoa học công nghệ cũng chưa hề xuất hiện, đảm bảo Liên Minh Nhân Loại các người hoàn toàn có thể c·hiếm đ·óng chúng mà không gặp bất cứ sự kháng cự nào.
Mỗi thế giới đều có một lực lượng phàm nhân vô cùng đông đảo, ta đoán các ngươi sẽ cảm thấy rất thích nó đi.”
Ghế Số 1 cầm quả cầu ấy trong tay, nhìn vào vô số các thế giới bên trong đó.
Đúng như lời vị tiên nhân kia đã nói, không hề có bất cứ sự kháng cự nào tồn tại trên những thế giới này, tất cả đều chìm trong mạt pháp thời đại.
Nếu có những thứ gì được gọi là siêu phàm cũng chỉ là một vài môn võ công vô cùng thô thiển.
Hắn cũng rất hài lòng về vụ giao dịch lần này.
Cả hai người bắt tay nhau đầy vui vẻ.
Nhưng bỗng chợt, vị Chư Thiên Vạn Cổ Duy Nhất Tiên này nói một câu khiến Ghế Số 1 khá chột dạ.
“À đúng rồi, ta cũng không truy cứu vụ cái đạo cụ Hỗn Độn Thần Liên bị mấy người các ngươi chơi hỏng đâu.”
Nói rồi, vị tiên nhân này lập tức quay người, cưỡi mây bay mất.
Thấy đối phương đã rời đi, sắc mặt của Ghế Số 1 nào còn lại nụ cười niềm nở nào nữa.
Hắn lúc này vừa đi vừa chửi bậy.
“Móa, cái Hỗn Độn Thần Liên rõ ràng là hàng nhái kém chất lượng mà lão nói nó như chí bảo gì quan trọng lắm ấy.
Chưa kể cái thứ khí tức trên bông hoa sen ấy cũng là hàng nhái nốt, nhưng cái thứ hàng nhái đó lại khiến cho 4 kẻ nào đó tới tận cửa nhà ta đòi đánh bản quyền, kết quả khiến thế giới của ta nhìn như một đống bừa bộn qua cả năm ngàn năm.”
Nhưng khi nhìn vào quả cầu trong tay mình, Ghế Số 1 cũng bình tĩnh hơn hẳn.
“Ít ra cái thứ này cũng là hàng thật…”
Ngay sau đó, sắc mặt của Ghế Số 1 cũng nhanh chóng biến đổi.
Không phải hắn vớ phải hàng giả, tên tiên nhân kia dù rất mất dậy nhưng vẫn không đến cái mức đó.
Hắn biến sắc như vậy là vì một lý do khác.
“Cái thứ này sao nhìn quen quen như vậy, nhìn giống như là Thần Khí Bạo Binh Châu trong bộ sưu tập của Huyết Nhục Quân Chủ thì phải.”
Nghĩ tới đây, Ghế Số 1 cảm thấy có gì đó rất không ổn thì phải, có vẻ như lão vừa bị Chư Thiên Vạn Cổ Duy Nhất Tiên hố một đợt rồi.
Đúng lúc này, có một vòi xúc tu thịt xuất hiện ngay sau lưng hắn.
Cái xúc tu đỏ máu ấy chọt nhẹ vào vai hắn, ngay sau đó, giọng nói của chủ nhân thứ xúc tu ấy vang lên.
“Xin lỗi vì đã làm phiền, nhưng anh bạn liệu có thấy được món Thần Khí hình một quả cầu ở chỗ nào không, đồ trưng bày trong phòng của tôi không biết đã bị thằng mất dậy nào đó lấy mất rồi.”
Ghế Số 1 cũng chẳng biết nên nói gì hơn, trong đầu hắn lúc này đã dùng những từ ngữ văn minh nhất, nhẹ nhàng thăm hỏi ân cần 18 đời tổ tiên của đối tác vừa hợp tác với mình.
Hắn vừa cầm hàng tới tay, chưa kịp làm gì thì khổ chủ người ta đã tìm đến tận cửa luôn rồi.