Ghế Số 12: Ta Tu Luyện Thành Một Cái Cây, Ngươi Nói Ta Nguy Hiểm?

Chương 73: Hắc Vũ.



Chương 72: Hắc Vũ.

Thế giới mô phỏng.

Đã vài tháng qua đi kể từ khi "Lâm Lục Dạ" chấp nhận trở thành anh hùng giải cứu thế giới.

Hiện tại, Bắc Địa đã bị bao phủ hoàn toàn bởi một mái vòm, một màn sương đen che kín cả bầu trời.

Mọi hoạt động liên hệ với bên ngoài gần như vô ích.

Đủ loại dịch chuyển pháp trận cũng chỉ có thể hoạt động bên trong màn sương, mọi tiếp tế gần như bị cắt đứt.

Tuyệt vọng lan tràn trong quân lính khi mà đủ loại lương thảo tiếp tế càng dùng càng ít.

Đã hơn một tháng rồi, họ phải ăn khoai tây qua ngày, thứ được tận tay các Hợp Đạo chân quân, và Thượng Nhân pháp sư chuyên về hệ mộc thúc ra.

Có vẻ những người này không quen với việc làm nông cho lắm, nên khoai tây họ tạo ra có vị rất đắng, thậm chí ăn nhiều còn có thể trúng độc.

Thứ duy nhất có thể an ủi người dân và quân lính lúc này đó chính là vài dòng thông báo động viên từ bên ngoài màn sương.

Nhưng qua những dòng thông báo ấy vẫn có thể thấy được mọi người còn phải mắc kẹt ở vùng đất băng giá này dài dài.

Nghe nói, bên ngoài màn sương, các Hợp Đạo chân quân và Thượng Nhân pháp sư, cùng với vô số người tu luyện khác đang phải đối chọi với một đám người tu luyện sa đọa.

Những kẻ đã dị hóa hoàn toàn tuy mất đi lý trí, nhưng uy lực pháp thuật, cảnh giới của chúng thường sẽ mạnh hơn người cùng giai bậc.

Đã vậy, những đòn công kích của chúng còn có thể gây ra ô nhiễm cho người tu hành bình thường.

Bên giảm bên tăng, một đám người tu luyện với cảnh giới cao nhất là cảnh giới thứ 5 đã đánh ngang tay với các Hợp Đạo chân quân và Thượng Nhân pháp sư.

Vì vậy tiếp viện hoàn toàn bị cầm chân không thể nào chi viện cho tiền tuyến.

Đã vậy đám tà giáo bên trong hai đế quốc còn thường xuyên huyết tế, mở ra vô số cánh cổng nhỏ bên trong nội bộ lãnh thổ loài người.

Khiến cho lực lượng của hai đế quốc phải sứt đầu mẻ trán mới có thể dẹp loạn.

Còn về anh hùng của thế giới, "Lâm Lục Dạ".

Cảnh giới của người nhân bản này tăng lên nhanh như cưỡi t·ên l·ửa.

Từ Trúc Cơ cảnh cô ta đã đột phá tới Tẩy Tủy cảnh chỉ trong vài tháng.

Nhìn cái cách mà Tẩy Tủy cảnh hoạt động, sự tiến hóa thích nghi liên tục với môi trường làm các pháp sư và các luyện khí sĩ mừng như điên.

Được Tẩy Tủy cảnh gợi ý, họ sáng tạo ra thêm các pháp thuật mới, thứ có thể giúp họ đề kháng được với ô nhiễm từ Dị Ma Minh Thổ.

Giờ này, đám pháp sư và luyện khí sĩ có thể dùng 1 cảnh giới cao hơn để đè người, thay vì 2 cảnh giới như lúc trước.

Nhưng đám người còn chưa mừng được bao lâu, cô gái được coi là anh hùng của thế giới đã sáng tạo ra một cảnh giới mới.

Được gọi với cái tên Thần Thông cảnh.

Thần Thông cảnh bắt chước hung thú, luyện đủ thứ thần thông pháp thuật vào trong tinh huyết, có thể giúp cơ thể sử dụng thoải mái pháp thuật, như thể đó chỉ là việc hít thở thông thường.

Giờ này "Lâm Lục Dạ" đánh ra một đòn bình thường cũng có đủ thứ nguyên tố vờn quanh thân thể, tăng cường sức sát thương của cô ta không hề kém cạnh so với một Nguyên Anh cảnh.

Một chưởng đánh ra, ánh lửa đầy trời, nóng chảy hơn mười ngọn núi.

Quay lại đá một cước, cuồng phong rít gào, biến cả khu rừng trở thành bình địa.

Hai người Ngọc Long và Oliver được lệnh bí mật giá·m s·át cô gái nhìn cũng phải phát kh·iếp trước sự phát triển nhanh như vũ bão này.



Khoảng 4 tháng trước đó, họ chứng kiến nhục thân của vị lãnh chúa này mạnh ngang với Tiên Thiên cảnh, họ cứ nghĩ cô ta là một võ giả đã đạt đỉnh cao.

Nhưng hai người họ đã lầm, cô gái đó không hề luyện ra tiên thiên cương khí, mà chỉ dựa vào sức mạnh thân thể cũng đã có thể phá núi.

Một người có thể dễ dàng đánh bại hàng chục Tiên Thiên cảnh.

Dùng thân thể đối cứng với đủ loại pháp thuật, có thể xếp loại hệ thống tu luyện này chung mâm với pháp sư và luyện khí sĩ.

Hội đồng cấp cao của thế giới sau khi nhìn thấy thể hệ tu luyện mới này, họ thấy được đây là một con đường mới, lấy võ đạo làm hạch tâm, ba thể hệ tu luyện còn lại là phụ trợ.

Một con đường tu luyện mới, với Lâm Lục Dạ là tổ sư.

Thần võ đạo xuất hiện.

Thể hệ võ đạo này được nhân rộng khắp nơi, nhưng số người nhập môn lại không đủ 10%.

Đơn giản vì thể hệ này vừa phải tu luyện tinh thần, vừa phải luyện thể phách, khó mà cùng lúc tiến lên.

Nhưng bọn họ đâu có biết được, người anh hùng bọn họ ca ngợi có thể đột phá, thực chất là do Vĩnh Dạ, Lâm Lục Dạ thực sự đứng sau ra lệnh.

Nếu Vĩnh Dạ không đột phá tới cảnh giới tiếp theo thì làm sao "Lâm Lục Dạ" có thể đột phá Thần Thông cảnh được.

Bên trong một hang động cách Pháo Đài Phương Bắc hơn 200 km.

Có một căn cứ được xây dựng sâu bên trong lòng núi, một nơi giống như một biệt thự hiện đại sang trọng.

Ngồi khoanh chân trên ghế sofa, Vĩnh Dạ bắt đầu quá trình đột phá của mình.

Sau c·ái c·hết của hàng trăm người nhân bản quý giá, mỗi người đều đạt tới Thần Thông cảnh.

Cuối cùng thiếu nữ cũng đã chế ra được một bộ công pháp đột phá cảnh giới mới, Thần Thể Đúc Luyện Pháp.

Nếu Thần Thông cảnh, đủ mọi loại thuật pháp chỉ bám vào trong tinh huyết cũng đã tạo ra hiệu quả kinh người, thì cảnh giới mới là Thần Thể cảnh, toàn bộ tế bào trong cơ thể đều sẽ chịu tải thần thông pháp thuật.

Hít thở thật sâu, tinh huyết trong cơ thể Vĩnh Dạ như sôi trào, số lượng máu trong cơ thể cô ta nếu được giải phóng, nó sẽ trở thành một hồ nước cỡ nhỏ.

Lượng tinh huyết dồi dào trong cơ thể xoay tròn, bắt đầu đan thành những sợi tơ nhiều màu sắc.

Quá trình rèn luyện thần thể giống như khi bước vào Trúc Cơ cảnh, đó chính là dùng những sợi tơ được đan dệt từ tinh huyết của Thần Thông cảnh, len lỏi vào từng góc nhỏ nhất trong cơ thể.

Vì Vĩnh Dạ chủ yếu tu luyện các thần thông hệ băng và bóng tối, nên những sợi tơ ngưng tụ từ tinh huyết chỉ gồm 2 màu chính.

Một là màu xanh lam lạnh giá, hai là màu đen tăm tối.

Bắc địa không chỉ nổi danh là một nơi lạnh giá, mà còn là nơi chí âm chí hàn, quanh năm suốt tháng chìm trong bóng tối, đã vậy, linh khí sau khi kết hợp với khí tức của Dị Ma Minh thổ cũng cho ra thuộc tính hắc ám.

Thậm chí, màu đen trên cơ thể Vĩnh Dạ lúc này còn nhiều hơn là màu xanh lam.

Căn phòng hiện đại vốn ngập tràn ánh sáng nay trở nên tăm tối, lạnh lẽo.

Toàn bộ nội thất trong căn phòng hiện tại đều đã bị bao bọc trong một lớp băng dày.

Còn về Vĩnh Dạ, cô gái ngồi giữa phòng.

Toàn bộ quần áo trên người cô đóng băng trong tích tắc, và tan vỡ như pha lê.

Phần lớn cơ thể cô đều trở thành một màu đen như màn đêm, ánh sáng cũng không thể phản chiếu lại hình dạng của cô ngay lúc này.

Mái tóc dài đã màu đen nay đã trắng như tuyết, chuyển dần về màu xanh lam ở đuôi tóc.



Màu xanh lam giống như bị màu đen đẩy lùi, chỉ có thể chiếm được một nửa ở phần chân tay.

Vĩnh Dạ đứng dậy, một cảm giác kỳ lạ như thể cô đã hóa thành một dạng sống khác, không còn là một con người.

Thực thể từ bóng tối và băng giá thở dài một hơi, hơi lạnh của cô còn đóng băng cả băng giá.

Cô nhìn bản thân mình qua tấm gương, toàn bộ cơ thể hệt như một bóng đen, nhìn giống y như t·ội p·hạm g·iết người trong bộ truyện thám tử nào đó, nhưng ngầu hơn với đủ loại hào quang quay xung quanh cơ thể.

Nhìn trạng thái mới có vẻ khá ngầu, như một boss trong game, nhưng Vĩnh Dạ không thích nhân dạng mới của mình, cô sử dụng một vài loại pháp thuật ngụy trang, biến mình trở thành người thường.

Làn da cô ta dần biến đổi, màu sắc da thịt con người bắt đầu hiện lên, màu xanh lam và đen ẩn sâu xuống lớp da mới.

Nếu có gì có thể miêu tả Vĩnh Dạ hiện tại, đó chính là băng thanh ngọc khiết, vì cô chẳng khác nào là một mỹ nhân được tạc ra từ băng giá.

Làn da trắng như tuyết, gương mặt xinh đẹp với thái độ lạnh lùng ánh nhìn băng giá.

Nhưng dáng người cô gái này lại trái ngược, đơn giản là vì nó quá nóng bỏng.

Vĩnh Dạ nhận ra được trạng thái hiện tại của mình, cô búng tay nhẹ nhàng.

Những dải băng đen tối chui lên từ cái bóng của cô, chúng cuốn quanh như thể muốn biến cô thành một cái xác ướp, bó chặt lại thân thể hoàn mỹ.

Chẳng có loại chất liệu thông thường nào có thể làm quần áo cho cô được, chúng sẽ lập tức bị đóng băng và tan vỡ.

Vì vậy, cô dùng pháp lực để tạo ra một bộ đồ riêng cho mình.

Trên cơ thể cô, các dải băng biến đổi linh hoạt, trở thành đủ loại quần áo khác nhau.

Cuối cùng cũng dừng lại ở một bộ đồ bó màu đen, được bao phủ bên ngoài bởi một lớp áo choàng lông vũ.

Đây là trang phục đặc trưng của tổ chức Hắc Vũ.

Tổ chức bí ẩn do Vĩnh Dạ lãnh đạo.

Mấy tháng vừa qua, tổ chức này đã gây ra tiếng vang lớn tại Bắc Địa.

Trong vài tháng gần đây, Bắc Địa đã hoàn toàn bị bầy quái vật đông đảo bao vây, tiền tuyến từ vùng cực bắc đã phải rút lui về Pháo Đài Phương Bắc để cố thủ.

Với sự giúp sức của các luyện khí sĩ và pháp sư đã dị biến hoàn toàn, cộng với đám tà giáo đã trộn lẫn trong hàng ngũ quân viễn chinh.

Đám quái vật nhiều lần công phá vào thành trì duy nhất tại Bắc Địa, thậm chí thành phố suýt nữa sụp đổ tới hai lần.

Nhưng may mắn, có một đội quân bí ẩn được gọi là Hắc Vũ đứng ra, liên tục ngăn cản đám quái vật.

Tuy nhiều lần cứu được cả thành phố, và tính mạng lãnh chúa của vùng Bắc Địa, "Lâm Lục Dạ" thoát c·hết nhiều lần.

Nhưng do là một tổ chức bí ẩn, nhiều người vẫn nghi ngờ họ có ý đồ khác với anh hùng của thế giới.

Đặc biệt là khi một con quái vật cấp 5 sắp công thành, mọi người đều tuyệt vọng thì thủ lĩnh của Hắc Vũ đứng ra, kết thúc mọi thứ chỉ với 1 mũi tên duy nhất.

Nhưng lúc này, cả dân chúng đến những người lãnh đạo đều nghi ngờ.

Tại sao một kẻ có thực lực mạnh như vậy lại không g·iết ra một đường máu, thoát khỏi cái nơi Bắc Địa bị bao vây này.

Hay là do tổ chức này còn có mục đích khác, ví dụ như chúng mới là những kẻ đứng sau các cuộc t·ấn c·ông của quái vật, là kẻ đang nuôi nhốt mọi người như súc vật...

Nhưng sau cùng, tất cả cũng là vì Vĩnh Dạ không muốn công cụ thu thập tri thức của mình, "Lâm Lục Dạ" bị quái vật ăn sạch mà thôi.

Còn lại, cô cảm thấy mình không thuộc về thế giới này, nên cô cũng không quan tâm.



Với lại, Vĩnh Dạ, hay Lâm Lục Dạ thực sự đã có thể rời khỏi thế giới này bất cứ lúc nào.

Chiếc chìa khóa xe tải cô luôn mang bên mình đã chuyển ánh đèn sang màu xanh lục.

Điều này có nghĩa là cô nàng có thể gọi chiếc xe tải của công ty isekai bất cứ lúc nào, rời khỏi thế giới này.

Nhưng Vĩnh Dạ không lựa chọn như vậy, cô còn muốn học tập càng nhiều càng tốt trước khi rời đi.

Trong lúc Vĩnh Dạ đang cố để quen với trạng thái hiện tại.

Một người nhân bản tiếp cận cô, cúi đầu báo cáo.

"Thủ lĩnh, đám quái vật một lần nữa tổ chức đội hình, lần này có tới một con quái vật cấp độ 6."

Vĩnh Dạ giật mình, cô khó mà tin nổi những gì mình vừa nghe được, quái vật cấp 6, đây chính là cấp độ chỉ có Pháp Thần hay Chân Linh cảnh luyện khí sĩ, cấp độ chiến lực cao cấp nhất của thế giới mới có thể ứng đối.

"Làm sao có thể có chuyện quái vật cấp 6 xuất hiện ở đây? Chẳng phải cánh cổng dẫn đến Dị Ma Minh Thổ đã bị phong ấn rồi sao?"

Trước khi rút lui về Pháo Đài Phương Bắc, các pháp sư và luyện khí sĩ đã sử dụng các pháp trận và vô số các đạo cụ, những thứ đủ để phong ấn lối đi trong cả ngàn năm.

Người nhân bản chỉ bình tĩnh báo cáo, không thể thấy được điều gì dưới lớp mặt nạ kia.

"Thủ lĩnh, lần này quân địch chỉ có duy nhất một con quái vật công thành mà thôi.

Có lẽ do chúng ta săn g·iết quá nhiều, khiến số lượng quái vật bên trong màn sương sụt giảm, khó mà công phá thành trì.

Vì vậy Dị Ma Minh Thổ đã đánh cược, gộp tất cả tà giáo, quái vật và người tu luyện đã dị hóa vào cùng một chỗ, tạo ra một con quái vật cấp 6."

Nói rồi, người nhân bản lấy ra một máy quay, bên trong có ghi chép lại cảnh vô số quái vật dung hợp cùng một chỗ.

Nhìn kiểu gì thì núi thịt này cũng chỉ miễn cưỡng đạt tới cấp 6, nó quá yếu với cùng giai bậc nhưng vẫn quá mạnh để q·uân đ·ội viễn chinh có thể đánh bại.

"Xem ra lần này ta không ra tay không được."

Chỉ thấy Vĩnh Dạ lạnh lùng rút ra một mũi tên.

Trên đầu mũi tên ấy được bọc sẵn 10 lớp hào quang màu trắng.

Đây chính là thành quả của Vĩnh Dạ sau khi nghiên cứu thiên phú Cộng Dồn Ấn Ký.

Việc có thể phụ ma ấn ký lên trên v·ũ k·hí chính là một sự thành công.

Giờ thì thay vì đánh ấn ký lên trên người kẻ địch, Vĩnh Dạ có thể sử dụng những v·ũ k·hí được phụ ma từ trước.

Ngoài thế giới thực, Lâm Bạch trầm ngâm khi nhìn thấy kết quả hiện tại.

Lâm Lục Dạ thực sự đã trở nên quá mạnh, mạnh bất hợp lý.

Nói chuyện cảnh giới sai biệt với cô ta lúc này chính là một truyện cười.

Tính toán sơ qua, một mũi tên được bọc sẵn 10 lớp hào quang của thiên phú Cộng Dồn Ấn Ký, đó là một thứ có thể tăng sát thương lên gấp 1024 lần.

Kết hợp với thiên phú bạo kích.

Nếu Lâm Lục Dạ đạt cảnh giới đủ cao, chơi tất tay, có thể bạo kích sát thương gấp 1000 lần.

Còn chưa kể cô ta cũng bạo kích số lượng mũi tên lên gấp 1000 lần nữa, sau đó thiên phú Cộng Dồn Ấn Ký lại kích hoạt, đặt thêm 1000 ấn ký mới.

Lượng sát thương khổng lồ khiến người ta chỉ muốn vứt cái máy tính đi.

Giờ Lâm Bạch đã hiểu tại sao, quy tắc của thế giới tuy cho phép một người có thể có nhiều chức nghiệp, nhưng sẵn sàng bóp c·hết ngươi nếu sở hữu 2 SSS thiên phú trở lên.

Lâm Bạch nhìn còn muốn thủ tiêu luôn cô em gái chứ đừng nói gì tới thế giới, nhìn quá là ăn gian luôn.

"Xem ra tới thế giới tiếp theo phải rút kinh nghiệm, không thể cho con bé sở hữu nhiều hơn 2 thiên phú nữa."