Giang Thiếu Bạch ngồi xuống sô pha, tò mò hỏi Lạc Kỳ: “Anh, bộ gần đây có nhiều vụ án quỷ giết người lắm hả?”
Lạc Kỳ gật đầu nói: “Không ít đâu, có vài vụ không rõ là tai nạn ngoài ý muốn hay do ma quỷ tác quái nữa. Chuyện hot nhất gần đây là học sinh của học viện Anh Hoa phát sóng trực tiếp tự sát, hẳn là do âm quỷ phát sóng trực tiếp.”
Giang Thiếu Bạch hiếu kỳ hỏi lại: “Trực tiếp tự sát?” Hắn thầm nghĩ hiện tại phát trực tiếp ngày càng hot, nhiều thể loại nhiều nội dung. Trên mạng không thiếu streamer dùng mấy cách thức mới lạ kỳ quái phát sóng trực tiếp, ví dụ như ăn món ăn kỳ quái, hoặc là trực tiếp yêu đương. Nhưng phát trực tiếp tự sát là cái quái gì vậy, có phải khẩu vị quá nặng rồi không?!
Lạc Kỳ chậm rãi nói: “Hai năm trước, học viện Anh Hoa có một học sinh nhảy lầu. Lúc đó có lời đồn rằng học sinh này vì áp lực học hành quá lớn mà tự sát, hiện tại nghi ngờ cậu ta bị bạo lực học đường.” Học sinh nhảy lầu không phải là chuyện gì vẻ vang, năm đó học viện bồi thường một số tiền, đè chuyện này xuống.
Lạc Kỳ mở laptop, phát một đoạn video.
Một nam sinh ngoại hình bình thường xuất hiện trong video. Cậu ta đứng trên sân thượng học viện, ánh mắt thoạt nhìn trống rỗng.
Giang Thiếu Bạch nhìn tướng mạo nam sinh mà cau mày một cái, tướng mạo người này không tốt lắm, dường như đã làm không ít chuyện xấu, mới mười mấy tuổi mà đã như vậy, đến lúc trưởng thành không biết sẽ là hình dạng gì.
“Chào mọi người, tôi là X, một tên tồi tệ vô đạo đức, tôi từng nhìn lén nữ sinh đi vệ sinh, còn trộm tiền của Y, vất cặp sách của Y xuống sông, cướp đoạt tài sản…” Nam sinh bắt đầu thẳng thắn thú nhận tội lỗi, sau đó tổng kết: “Một người như tôi không xứng được sống trên đời.”
Sau đó Giang Thiếu Bạch thấy nam sinh nhảy từ trên cao xuống, trực tiếp té chết, video quay rõ toàn bộ quá trình.
Học viện đang được nghỉ học, dưới dãy phòng học không có ai. Nhưng Giang Thiếu Bạch lại thấy rõ nam sinh ngã chết dưới lầu.
Phụ trách phát trực tiếp hẳn là một con quỷ.
Lạc Kỳ nhìn Giang Thiếu Bạch nói: “Người chết còn vị thành niên, hơn nữa trước khi chết còn thừa nhận đã phạm các tội lỗi quá mức đáng sợ, thế nên chuyện này gây ra sóng to gió lớn. Cơ quan chức năng đã phong tỏa tin tức, nói video là giả, có một biên tập viên rảnh đến phát chán đã cắt nối biên tập ra đoạn video này, người này đã phạm tội ảnh hưởng trị an công cộng, đã bị bắt giam.”
Giang Thiếu Bạch gật gù: “Cấp trên phản ứng rất nhanh.”
Lạc Kỳ lắc lắc đầu, cười khổ nói: “Đáng tiếc không hiệu quả lắm.”
Hắn ngờ vực nhìn anh trai: “Dân chúng không tin sao?”
“Lúc đầu thì tin, sau khi cơ quan nhà nước thông báo như vậy thì có rất nhiều người tin tưởng, còn lớn tiếng mắng biên tập viên kia biến thái, dám lấy chuyện thế này ra đùa giỡn, giết hại vị thành niên, kết quả…” Lạc Kỳ dừng một chút, sắc mặt phức tạp nói: “Buổi phát sóng trực tiếp tự sát thứ hai nhanh chóng xảy ra.”
Giang Thiếu Bạch hỏi: “Lại chết một học sinh sao?”
Anh gật gật đầu: “Đúng vậy, nơi chết là dãy phòng học, trường học đã nghỉ hết, không ai biết học sinh kia đi vào dãy phòng học bằng cách nào.”
Cơ quan chức năng tuyên bố biên tập viên đã bị bắt giam, sau đó lại xuất hiện vụ trực tiếp tự sát thứ hai.
Trước khi tự sát, người này cũng nói rõ tên họ, tùy tiện tra một chút sẽ biết, trong học viện nhiều học sinh, tra hồ sơ học sinh là ra, tin tức dồn dập không ngăn chặn được.
“Sau lần phát trực tiếp tự sát đầu tiên, học viện quá sợ hãi và để phòng ngừa xảy ra chuyện ngoài ý muốn lần nữa, họ lập tức an bài người canh gác sân thượng học viện. Nhưng vẫn không thể ngăn cản bi kịch tiếp tục ập đến, lục tục đã có bốn học sinh tử vong.”
Lạc Kỳ cau mày, thầm nghĩ lãnh đạo học viện chắc đang đau đầu muốn chết rồi đây, tuy học viện đang là kỳ nghỉ nhưng sự việc lại xảy ra ngay bên trong học viện, nếu người nhà các học sinh đòi bồi thường thì học viện vẫn phải trả một chút. Vả lại mỗi học sinh trước khi tự sát còn thẳng thắn thú nhận hành vi tồi tệ của họ, chuyện này không khỏi khiến người ta nghi ngờ đạo đức của học sinh trong học viện.
Vả lại người chết không chỉ có một mà đến bốn người, sự tình ầm ĩ, có lẽ học viện sẽ đổi hiệu trưởng khác.
Mà vụ học sinh đầu tiên nhảy lầu tự sát cũng được lật lại, năm đó nam sinh kia tên là Trịnh Việt. Thành tích học tập của cậu ta bình thường, tính cách hơi yếu đuối, vì đặc tội nhóm “Tứ Nhân Bang” trong học viện mà luôn bị bắt nạt.
Giáo viên luôn chú trọng thành tích cuộc thi, ít nhúng tay vào mâu thuẫn giữa các học sinh.
Sau khi xảy ra vụ nhảy lầu, có người biết chuyện đã bóc phốt nhóm “Tứ Nhân Bang” luôn lấy việc bắt nạt Trịnh Việt làm trò vui, thường ép cậu ta phải trực nhật, thậm chí nhốt cậu ra trong phòng học vài lần, khiến Trịnh Việt đành phải thường xuyên ngủ trong phòng học.
Trịnh Việt là học sinh nội trú, buổi tối, nhân viên quản lý kiểm tra phòng ký túc xá thường đứng ở cửa hỏi xem có đông đủ chưa, mấy học sinh trong phòng không nói, nhân viên quản lý sẽ không tiến vào kiểm tra xem có đông đủ hay không.
Sự tình càng lúc càng ồn ào, nhiều cư dân mạng cảm thấy mấy học sinh nhảy lầu kia chết là đáng. Bạo lực học đường phải được coi trọng, giáo viên trong học viện cũng phải chịu trách nhiệm.
Một học viện xảy ra chuyện ma quái, chắc chắn nhiều phụ huynh không dám cho con đến học.
Giang Thiếu Bạch lên tiếng: “Mấy người đã chết đều tham gia vụ bạo lực học đường kia sao anh?”
Lạc Kỳ gật đầu: “Ừ.” Mỗi học sinh trước khi nhảy lầu đều thẳng thắn thừa nhận tội lỗi của bản thân, cư dân mạng cảm thấy đây là chính nghĩa đang xét xử.
Giang Thiếu Bạch nhìn anh trai hỏi tiếp: “Anh, trong video nhảy lầu này, anh chỉ thấy được một người thôi sao?”
Lạc Kỳ ngờ vực hỏi: “Chẳng lẽ còn có người khác?”
Hắn gật đầu đáp: “Lúc nam sinh kia nhảy lầu, có một quỷ ảnh tách ra khỏi người cậu ta.”
Lạc Kỳ bỗng cảm thấy tê cả da đầu: “Ý em là…”
Giang Thiếu Bạch gật gật đầu, ngay từ đầu nam sinh này bị lực lượng nào đó thao túng, có điều khi quỷ hồn tách ra, cậu ta đã khôi phục lý trí.
Lạc Kỳ xem video lần nữa, lúc đoạn phim chiếu được một nửa thì Giang Thiếu Bạch bấm tạm dừng. Lạc Kỳ thấy được hai mắt đầy hoảng sợ của nam sinh, nhìn kỹ lại còn thấy được một bóng mờ mờ tách ra khỏi người nam sinh. Anh thầm nghĩ chẳng lẽ nam sinh khôi phục ý thức ngay giữa không trung?
Lạc Kỳ nhìn em trai nói: “Đó là quỷ, hẳn là Trịnh Việt.”
Giang Thiếu Bạch gật đầu: “Chắc là cậu ta.”
Quỷ hồn kia bay lơ lửng giữa không trung, nhìn người kia té xuống đất. Quỷ hồn sẽ giữ hình dạng khi chết, thế nên nhìn quỷ hồn đang bay kia cả người đầy máu, có thể đoán được là bị té chết.
Lạc Kỳ cau mày: “Dạo này càng lúc càng nhiều chuyện kỳ quái.”
“Vâng, đúng vậy.”
“Quỷ hồn đều có năng lực kinh người như vậy sao?” Anh nhịn không được hỏi.
Giang Thiếu Bạch lắc đầu: “Đương nhiên không phải rồi.”
Nếu quỷ hồn có năng lực đáng sợ như vậy thì trật tự đã sớm lộn xộn.
Cái gọi là ở hiền gặp lành ở ác gặp ác, nhiều lúc chỉ là lời nói dối thiện ý người bình thường dùng để an ủi mà thôi. Lại nói, nhiều tân quỷ còn không thể thấy ánh sáng, vừa thấy ánh mặt trời là hồn phi phách tán, muốn thao túng một người sống hành động theo ý, ít nhất phải có đạo hạnh mấy trăm năm. Mà mấy trăm năm sau thì dòng đời biến đổi, kẻ thù trước kia đã thành bộ xương trắng rồi.
Nhưng quỷ hồn thao túng học sinh nhảy lầu này chỉ là một tân quỷ mà thôi, một tân quỷ mà có năng lực như thế thì thật dọa người. Nếu đây không phải hiện tượng bất thường mà phổ biến thì e là tương lai sẽ rất loạn.
Giang Thiếu Bạch đảo mắt, đột nhiên cảm giác thực lực của các âm quỷ tăng mạnh đối với hắn lại là chuyện tốt, đại biểu hắn không cần lo lắng nguồn thức ăn. Đối với người thường thì đây không phải chuyện tốt, vì không phải tất cả âm quỷ đều là quỷ tốt tuân thủ phép tắc.
Giang Thiếu Bạch vận chuyển nguyên khí, lần trước ăn no một bữa, hắn cảm nhận rõ ràng nguyên khí trong người lại tăng thêm hai thành.
Thực lực tăng lên khiến hắn có cảm giác mạnh mẽ trước nay chưa có, đồng thời cảm nhận nguy cơ sắp đến. Hiện tại hắn mơ hồ hiểu được cảm xúc của những tu sĩ đi tìm con đường dị giới, muốn đi đến nơi khác thích hợp tu luyện hơn. Thực lực của hắn càng tăng cao, suy nghĩ này càng rõ ràng.
Giang Thiếu Bạch nhắm mắt lại, nếu không muốn bị Thiên Đạo phát hiện, tốt nhất là dừng tu luyện, nhưng nếu thông qua đường hầm thời không đi đến thế giới khác lại cần thực lực mạnh mẽ, bảo đảm bản thân không bị đường hầm thời không xé thành từng mảnh nhỏ.
Hai chuyện này nghe có chút mâu thuẫn. Giang Thiếu Bạch thở dài, hắn hiểu bản thân sẽ chọn không ngừng trở nên mạnh mẽ hơn. Không trở nên mạnh mẽ, thỉnh thoảng hắn đói bụng, đó không phải là cảm giác tốt đẹp gì. Hơn nữa một khi đã có sức mạnh thì sẽ nuối tiếc từ bỏ.
Giang Thiếu Bạch ở biệt thự hơi nhàm chán bèn đến nhà họ Diệp tìm Diệp Đình Vân.
“Đây là gì vậy?” Hắn tò mò hỏi.
Diệp Đình Vân nhìn hắn đáp: “Đây là bản đồ Viện Khoa Học vẽ. Gần đây Viện Khoa Học phát hiện nhiều nơi trong cả nước xuất hiện một loại vật chất đặc biệt, thứ này sẽ khiến sự kiện linh dị tăng cao.”
Giang Thiếu Bạch ngờ vực hỏi: “Ý cậu là âm khí?”
Diệp Đình Vân gật đầu: “Ừ không khác lắm, người của Viện Khoa Học nghiên cứu ra dụng cụ phân biệt nồng độ âm khí, tiến hành giám sát âm khí trong phạm vi cả nước, sau đó vẽ ra biểu đồ cột.”
“Lưu vực sông Hoàng Hà có một điểm âm khí phun trào, khiến thực lực thủy quỷ tăng vọt. Có điều cường độ âm khí ở đó đã hạ xuống.” Diệp Đình Vân nói tiếp.
Giang Thiếu Bạch đảo mắt, thầm nghĩ vì hắn đã hút hết âm khí ở lưu vực sông Hoàng Hà, thế nên nồng độ âm khí ở đó mới giảm bớt sao?
Hắn cầm bản đồ nhìn vài lần, biểu đồ cột đại biểu nồng độ âm khí, trên bản đồ còn có mấy nơi có nồng độ âm khí không khác lưu vực Hoàng Hà.
Giang Thiếu Bạch tìm vị trí học viện Anh Hoa trên bản đồ.
Diệp Đình Vân thấy thế hỏi: “Cậu cũng nghe nói vụ nhảy lầu ở học viện Anh Hoa à?”
Hắn gật đầu: “Ừ, chuyện này gây xôn xao rất lớn.”
“Trường học là khu vực bị âm khí ảnh hưởng nặng nề nhất. Dù sao rất nhiều học viên xây trên nghĩa trang, dù học viện khác cũng xảy ra chuyện thần quái, nhưng không đến nỗi phát trực tiếp…”
Phát sóng trực tiếp tự sát gì đó quả nhiên quá dọa người.
Giang Thiếu Bạch nghĩ nghĩ rồi nói: “Quỷ hồn nghĩ ra trò phát trực tiếp này rất có ý tưởng mới lạ.”
Diệp Đình Vân lắc đầu nói: “Thời niên thiếu bị bạo lực bắt nạt dễ khiến một người vốn lương thiện đi lầm đường, biến thành kẻ thích giết chóc. Tôi thấy việc này sẽ không ngừng lại.” Đánh giá tình hình xảy ra trong học viện, nhiều người lại nghĩ nhóm “Tứ Nhân Bang” bắt nạt người khác đã chết hết, nên kế tiếp sẽ không xảy ra chuyện tự sát nữa.
Giang Thiếu Bạch thấy Diệp Đình Vân mở kênh trực tiếp bèn hỏi: “Cậu đang đợi xem trực tiếp sao?”
Cậu gật đầu nói: “Ừ, nhiều người tò mò xem tiếp theo có người phát trực tiếp tự sát nữa hay không?”
Giang Thiếu Bạch đảo mắt, phát hiện Diệp Đình Vân rất có hứng thú với chuyện linh dị thần quái, hắn không khỏi bất ngờ. Giang Thiếu Bạch đến gần nhìn thoáng qua, trong kênh trực tiếp đã có hơn một trăm vạn người xem.
Giang Thiếu Bạch thầm nghĩ đúng là nhiều người ăn no không có việc gì làm, chờ xem người ta tự sát.
Màn hình động một cái, một người đàn ông trung niên xuất hiện trong màn hình, Giang Thiếu Bạch nhận ra ông ta đang sợ hãi.
Người đàn ông trung niên như thường lệ “thẳng thắn” thừa nhận hành vi phạm tội của mình, tự giới thiếu ông ta tham ô tiền công, lại nói rõ ông ta vẽ ra thêm danh mục để thu tiền của các học sinh, khiến khu bình luận thổn thức không thôi. Ông ta nói xong, không chút do dự nhảy xuống từ sân thượng. Người đàn ông vừa nhảy xuống, không ít người xông lên sân thượng.
Học viện có vài dãy phòng học, mấy học sinh trước đều chết ở tòa nhà thứ tám, người phụ trách học viện chỉ chú ý đến tòa nhà này. Ai ngờ lần này người đàn ông trung niên không làm theo thông lệ mà tự sát ở dãy nhà giáo sư.
Giang Thiếu Bạch nhìn nét mặt người đàn ông trung niên mà cau mày.
Diệp Đình Vân thấy thế hỏi: “Cậu nhìn ra được gì?”
Hắn nghĩ nghĩ rồi đáp: “Ông ta còn ý thức. Mấy học sinh tự sát trước kia bị chiếm cơ thể, cho đến khi quỷ hồn tách ra mới khôi phục ý thức. Còn người đàn ông này, lúc ông ta tự sát biết rõ bản thân đang làm gì, đang nói gì, nhưng không cách nào ngăn cản.” Trước khi tự sát có ý thức, còn không bằng bị mất ý thức.
Giang Thiếu Bạch nói tiếp: “Tôi nghĩ năng lực khống chế con người của quỷ hồn kia đã tăng lên.”
Diệp Đình Vân hít sâu một hơi: “Có lẽ vậy.”
Rất nhanh có người bóc phốt, người đàn ông vừa chết trong học viện là Phó chủ nhiệm, có quan hệ họ hàng với một người trong nhóm “Tứ Nhân Bang”, cũng vì có ông ta bao che mà nhóm “Tứ Nhân Bang” mới hoành hành ngang ngược trong học viện.
Mọi người trong kênh trực tiếp bàn luận sôi nổi, có người cho rằng chính nghĩa đang phán xét, có người lại nghĩ phán xét cần phải giao cho cảnh sát. Lại có người cho rằng cảnh sát chỉ biết ăn không ngồi rồi, không giúp được gì.
Có người nói vị thành niên là được tha tội, chưa đủ tuổi, dù làm gì cũng không bị pháp luật xử phạt, phải có người đứng ra xử phạt, không có người nào đứng ra thì đã có quỷ.
Bỗng nhiên kênh trực tiếp bị tắt.
Giang Thiếu Bạch ngẫm nghĩ, có lẽ là cơ quan nhà nước ra tay rồi. Trực tiếp quỷ dị như vậy, lớn chuyện rồi, còn dễ khiến lòng người bàng hoàng. Hắn nhớ lại nam sinh tự sát trước kia được nhận xét là một người yếu đuối, kết quả sau khi biến thành quỷ lại huênh hoang như thế, giống như từ một người cực đoan biến thành một người cực đoan khác.
Diệp Đình Vân nhìn bản đồ trên tay: “Bản đồ đánh dấu điểm đỏ này sẽ nhanh chóng được gửi đến các đại tông môn, họ sẽ hành động ngay thôi.”
Giang Thiếu Bạch gật đầu, âm quỷ lưu lại hậu thế có chấp niệm rất mạnh, khiến chúng vô cùng kích động. Nếu âm quỷ đạt được sức mạnh, không thể nghi ngờ đó là một tai họa khủng khiếp.