Giáo Sư Gián Điệp

Chương 169: Lễ hội khó quên (2)



Bên trong nhà kho tối tăm.

Trong lúc liều mạng chạy qua mê cung tự nhiên được tạo ra bởi các thiết bị chất cao tới tận trần nhà, Chrollo Fabius đột nhiên có cảm giác hoài nghi về bản thân.

Bây giờ hắn đang làm cái gì?

Hắn phải sống như thế này bao lâu nữa?

Hắn có thể chạy trốn như thế này được bao lâu?

Hiện tại coi như hắn có thể thoát khỏi nguy hiểm.

Nhưng con quỷ đó vẫn sẽ đuổi theo để g·iết hắn.

Tuyệt vọng.

Đây là những gì Chrollo Fabius đang cảm nhận.

Làm thế quái nào chuyện này lại xảy ra được?

Dinh thự tuyệt đẹp. Quân lính tuân theo mệnh lệnh của hắn. Những người hầu tôn kính hắn.

Toàn bộ quá khứ hiện tại đối với Chrollo Fabius tựa như một giấc mơ xa vời.

'Tại sao lại là mình, tại sao lại là mình?'

Đôi chân của Chrollo chậm dần và cuối cùng dừng lại hẳn.

"H-ha ha ha"

Hắn mệt mỏi vì phải chạy trốn rồi.

Chrollo Fabius nhìn thấy Esmeralda đang từ từ tiến về phía mình qua bóng tối của nhà kho.

Chậm.

Rất chậm.

Nhưng cảnh tượng đó lại là điều khơi dậy nỗi sợ hãi từ sâu thẳm tâm hồn Chrollo.

"Hửm?"

Esmeralda nghiêng đầu khi nhìn Chrollo đang dừng lại.

"Sao không chạy trốn nữa? Ngươi bỏ cuộc rồi sao?"

Chrollo nhếch môi.

"Ngươi có gì muốn nói sao? Ta sẽ coi như đây là những lời trăn trối cuối cùng của ngươi."

Trước sự khiêu khích trắng trợn, Chrollo hét lên.

"Quá đủ rồi!"

"Cái gì?"

Đó là tiếng kêu mà ngay cả Esmeralda cũng không ngờ tới.

"Ngươi phải hủy hoại ta đến mức nào mới thỏa mãn! Gia tộc Fabius đã sụp đổ rồi! Bao nhiêu người cũng đều c·hết hết rồi! Tất cả là do ngươi!"

Khi cận kề sự sống và c·ái c·hết, trớ trêu thay, cảm xúc hiện lên trong đầu Chrollo Fabius lúc này không phải là nỗi buồn mà là sự tức giận.

Nhìn vào sự khác biệt giữa quá khứ huy hoàng và hiện tại khốn khổ của hắn.

Hắn ăn không ngon, ngủ không yên, ngày nào cũng gặp ác mộng.

Mái tóc vàng rực rỡ một thời của hắn giờ đây đã trở nên xỉn màu, đôi mắt sáng một thời của hắn hiện giờ đầy quầng thâm.

Một bộ râu đen, đôi má gầy. Mí mắt trũng sâu.

Hắn hiện tại trông có giống một con người không?

Chrollo nghiến răng.

'Tại sao? Tại sao mình phải mệt mỏi như thế này?'

Khiến vô số n·gười c·hết?

Điều đó nghĩa lý gì?

Chúng chỉ là thường dân, không phải sao?

Hắn ta chỉ đơn giản là trừng phạt những kẻ đang chống lại mình.

'Nếu ngay từ đầu cô ta đã nghe theo mình, nếu những tên thường dân c·hết tiệt đó không chống lại mình. Điều này sẽ chẳng bao giờ xảy ra.'

Khi nghĩ vậy, tất cả nỗi đau Chrollo đã trải qua cho đến nay đã chuyển thành cơn giận dữ.

Và sự giận dữ đã lấn át lý trí của hắn.

"Tất cả mọi chuyện đều do ngươi."

Chrollo thậm chí còn không nhận ra mình đang nói cái gì.

"Nếu không phải vì ngươi thì mọi chuyện đã chẳng thành ra như thế này!"

Biểu cảm của Esmeralda đanh lại trước tiếng hét đó.

"Vì ta?"

Cô ta không ngó lơ những lời đó của Chrollo Fabius dù đó chỉ là những lời nhảm nhí phát ra trong cơn hoảng loạn.

"Sao ngươi dám... ... ."

"Đúng! Chính là vì ngươi! Con đàn bà c·hết tiệt!"

Một âm thanh vang vọng trầm thấp bên tai tôi.

Đó không phải là điều Chrollo Fabius đang nói. Đúng hơn, đó là điều mà Esmeralda vẫn thường nghe thấy trong những cơn ác mộng của mình.

"Vì ngươi!"



"Mọi người đều c·hết vì ngươi!"

Một lời nguyền rủa Esmeralda đã nghe thấy rất nhiều lần trong những giấc mơ.

Dân làng người đầy máu, hét vào mặt cô ta.

Những lời đó chồng lên tiếng hét của Chrollo Fabius và vang vọng trong đầu cô ta.

"KHÔNG... ... ."

Esmeralda ôm đầu hét lớn.

"KHÔNG. KHÔNG. Không phải như vậy."

Chrollo Fabius nhận thấy Esmeralda đang ở trong tình trạng kỳ lạ.

Hắn sợ hãi lùi lại.

"KHÔNG!!!"

───!!!

Cùng lúc đó, một ngọn lửa lớn phun ra từ phía sau Esmeralda và nhấn chìm toàn bộ khu vực xung quanh.

* * *

'Tình huống nghiêm trọng hơn mình tưởng.'

Rudger cau mày khi ngọn lửa bùng cháy khắp nơi.

Mặc dù nước đang nhỏ giọt đều đặn từ các vòi phun nước trên trần nhà nhưng ngọn lửa đang lan rộng vẫn chưa có dấu hiệu bị dập tắt.

Ngược lại, nó càng có dấu hiệu c·háy d·ữ d·ội hơn.

Tình cảnh lúc này tựa như địa ngục trần gian vậy.

Rudger cưỡi con Golem vào sâu hơn bên rong nhà kho.

Cuối cùng, hắn đã tìm được hai người kia.

Chrollo Fabius đã b·ất t·ỉnh, trên người đầy vết bỏng.

"... ... Esmeralda."

Esmeralda lúc này đang ngồi sụp xuống ghế.

Đằng sau cô ta là một sinh vật có sự hiện diện áp đảo.

Ngọn lửa cháy rực tập trung lại một chỗ như xoáy nước, cuối cùng hình thành một con quái vật khổng lồ.

Một hỏa tinh linh với vẻ ngoài xấu xí, da thịt bong tróc và lưng cong xuống.

"Quasimodo."

Như đáp lại lời kêu gọi của Rudger, Quasimodo cũng nhìn chằm chằm vào Rudger với đôi mắt nhỏ giọt dung nham nóng đỏ.

Dù chỉ nhìn thoáng qua nhưng không khí đã trở nên cực kỳ nóng bức.

Rudger cảm nhận được hơi nóng chạm vào da như thấm vào phổi.

"Tình trạng của Esmeralda có vẻ không ổn lắm."

Cô ta không g·iết Chrollo?

Rudger cảm thấy có điều gì đó không ổn.

Trông Esmeralda lúc này tinh thần có vẻ suy sụp.

Esmeralda ngồi trong ngọn lửa đang cháy.

Đột nhiên.

Hình ảnh Rudger từng nhìn thấy trong thế giới của Pierre, lúc này dường như đang hoà làm một với tình cảnh trước mặt.

Một suy nghĩ lướt qua đầu Rudger như một tia chớp.

Tổn thương.

Esmeralda lúc này đang bị tổn thương.

Rudger xuống khỏi con Golem hơi nước và thận trọng tiếp cận Esmeralda.

Để không làm Quasimodo cảnh giác, hắn rất chú ý đến từng bước đi của mình.

'Quasimodo không đơn thuần là một tinh linh. Nó không chỉ là một triệu hồi.'

Một tinh linh có thể tự hành động ngay cả khi chủ nhân của nó ở trong tình trạng như vậy.

Nó đã vượt xa mức bình thường rồi.

Khi Rudger thu hẹp khoảng cách đến một khoảng nhất định, sức nóng lúc này trở nên mạnh hơn rất nhiều.

Quasimodo có ý ngăn hắn tiếp cận.

Rudger thận trọng mở miệng.

"Quasimodo. Ngươi còn nhớ ta chứ?"

[Con người... .]

"Lúc đó là tình huống bất khả kháng. Ta rất tiếc phải làm như vậy."

Thấy cuộc trò chuyện có vẻ hiệu quả, Rudger cẩn thận, cố gắng không khiến thứ trước mặt phát điên.

"Ta và chủ nhân của ngươi là đồng minh. Ta không có ý định đánh nhau ở đây."

[...... .]



Quasimodo không trả lời.

Thay vào đó, nó chỉ cười toe toét.

'Một khuôn mặt đáng sợ.'

Có lẽ vì khuôn mặt được làm từ dung nham nên mức độ tàn bạo cũng trở nên kinh khủng hơn.

Ngay cả Rudger đã từng gặp qua nhiều người có ngoại hình xấu xí, khi nhìn vào cũng cảm thấy ớn lạnh sống lưng.

'Phản hồi có lợi.'

Rudger kích hoạt chiếc máy gây mê nhỏ bên tay trái.

Đây là thiết bị do Sheridan chế tạo có thể bắn ra những mũi kim gây mê siêu nhỏ.

Kirilik.

Cẩn thận quấn dây cót của máy để duy trì độ căng càng nhiều càng tốt.

Khoảnh khắc chiếc kim rất nhỏ bay thẳng vào gáy Esmeralda.

Một bàn tay lửa khổng lồ xuất hiện và chặn nó lại.

!!!

Rudger ngước nhìn Quasimodo với vẻ hoài nghi.

Nó biết?

Từ lúc nào?

Quasimodo vẫn nhìn xuống Rudger với nụ cười trên môi.

Nụ cười đó thực sự đầy xa lạ.

Rudger lúc này mới nhận ra.

Thứ này ngay từ đầu đã không tin tưởng hắn.

Dù không có sự ra lệnh nào từ chủ nhân nhưng nó vẫn có thể tự mình hành động.

Nó xảo quyệt đến mức khó có thể tin nó chỉ là một tinh linh.

Khuôn mặt tươi cười của Quasimodo ngay lập tức trở nên méo mó vì tức giận.

'Nguy hiểm!'

Rudger ngay lập tức lùi lại.

Cùng lúc đó, nắm đấm của Quasimodo giáng xuống ngay tại chỗ hắn vừa đứng.

Dư âm của cú đấm ngay lập tức lan truyền sóng xung kích ra xung quanh.

Sức nóng dữ dội từ cơn dư chấn khiến Rudger lùi lại một bước.

Dù hắn đã sử dụng đủ loại phép thuật kháng lửa, phòng thủ và kháng nhiệt nhưng sức nóng lan đến vẫn cực kỳ khủng kh·iếp.

'Thứ này còn nguy hiểm hơn nhiều so với trong tưởng tượng của mình.'

'Vậy thì.. ... .'

[Chỉ định tọa độ.]

Khi Rudger sử dụng sức mạnh ma thuật, Quasimodo đã phản ứng ngay lập tức.

Miệng Quasimodo há to và một ngọn lửa đỏ rực khuấy động bên trong.

[Ater Nocturnus]

Một cái bóng bao quanh cơ thể của Rudger, chẳng mấy chốc, một đôi cánh đen dang rộng phía sau lưng hắn.

Rudger ngay lập tức lơ lửng trong không trung.

Ngọn lửa lướt qua dưới chân hắn.

Quasimodo đưa tay về phía Rudger.

Những ngọn lửa xoáy xung quanh liên tục xuất hiện và t·ấn c·ông Rudger.

Những xúc tu lửa ngọ nguậy tiếp cận từ mọi hướng khiến Rudger phải tập trung né tránh.

'Nó không để cho mình thời gian niệm phép.'

Thứ này đã trở nên thông minh hơn.

Vù.

Một nắm đấm khổng lồ bay thẳng đến trước mặt Rudger.

Ater Nocturnus di chuyển và biến thành một tấm khiên lớn, chặn lại nắm đấm của Quasimodo.

Creeeeeeekkkk!

Cái bóng không chịu nổi sức nóng dữ dội ngay lập tức liền bị đẩy ra xa.

Rudger theo quán tính cũng bị đẩy lùi và đáp xuống đất.

Ater Nocturnus là một ma thú thuộc tính bóng tối. Nó cực kỳ bị khắc chế bởi các thuộc tính hệ Hoả và hệ Quang.

Ngọ nguậy.

Ather Nocturnus lắc người như thể đang than vãn với Rudger.

"... ... Ta hiểu."

Rudger lấy một viên thuốc từ túi trong ra và bỏ vào miệng.

Sức mạnh ma thuật đang cạn kiệt được bổ sung ngay lập tức.

Không chần chừ một giây nào, Ater Nocturnus nhanh chóng hút hết ma pháp của Rudger.



Nó trở nên vô cùng hưng phấn.

Giống như Quasimodo đứng sau Esmeralda, lúc này cũng có một quái vật bóng đen khổng lồ xuất hiện phía sau Rudger và trừng mắt nhìn hoả tinh linh.

Cả hai v·a c·hạm trên không.

Rudger tận dụng cơ hội đó và cố gắng dùng kim gây mê với Esmeralda lần nữa.

Quasimodo ngay lập tức chặn lại đòn t·ấn c·ông đó.

Ngọn lửa nóng bao quanh Esmeralda. Sức nóng dữ dội làm biến dạng không khí và che khuất tầm nhìn của Rudger.

'Nó biết làm vậy có thể hạn chế ma pháp toạ độ của mình.'

Rất khôn khéo, thậm chí là thông minh.

Bang! Bang!

Mỗi lần Ater Nocturnus và Quasimodo v·a c·hạm đều tạo ra những đợt sóng xung kích nổ tung liên tục.

Ngọn lửa trong khu nhà kho ngày càng vượt quá tầm kiểm soát.

Nếu cứ tiếp tục như vậy thì không ổn.

Thế cục trận chiến giữa hai con quái vật sau một hồi đã được phân định.

Dù có được cung cấp ma pháp nhiều hơn nhưng khắc chế cuối cùng vẫn là khắc chế, Ater Nocturnus đành quay trở về với Rudger trong tình trạng b·ị đ·ánh tơi tả.

"Ngươi không thể kéo thêm chút thời gian sao?"

Ngọ nguậy.

Ather Nocturnus run rẩy phản bác như thể cảm thấy bất công.

Rudger thở dài, không tiếp tục đôi co với ma thú của mình.

Ngọn lửa nhớp nháp phun ra từ miệng Quasimodo.

"Khởi động DT-3000."

Con Golem hơi nước đang đợi dưới hình dạng ngựa của Rudger nhận lệnh và ngay lập tức bcử động.

Nó run lên một hồi sau đó biến thành hình dạng con người.

Thịch! Thịch!

Con Golem bước về phía trước và đứng trước mặt Rudger, khoanh cánh tay to lớn trong tư thế phòng thủ.

Ngay sau đó, ngọn lửa nóng bắn thẳng vào con Golem.

!!!!!!

Bề mặt của con golem chuyển sang màu nung đỏ do sức nóng dữ dội.

Tuy nhiên, ngọn lửa vẫn không dừng lại, cơ thể con Golem lắc lư theo mỗi đợt lửa t·ấn c·ông.

Rudger đặt tay lên lưng con Golem.

"Tăng cường độ bền. Tăng khả năng chịu nhiệt. Phục hồi hình dạng. Gia cố vật liệu."

Ma pháp Biến đổi và Giả kim thuật được thi triển liên tục.

Vẻ ngoài của con Golem vốn đang tan chảy và sụp đổ ngay lập tức phục hồi trở lại trạng thái ban đầu.

Rudger nhét thêm một viên thuốc khác vào miệng.

Hắn tiếp tục truyền ma pháp vào tấm khiên trước mặt.

Một ngọn lửa không bao giờ tắt.

Một con golem liên tục hỏng và phục hồi vô tận.

Sau một lúc, đòn t·ấn c·ông cuối cùng cũng chậm lại rồi dừng hẳn.

Than hồng lan rộng, đồ đạc trong kho biến thành tro bụi.

Mọi thứ xung quanh Quasimodo lúc này đều đã cháy rụi.

Trung tâm của nhà kho đã trở nên rộng hơn trước, thậm chí kết cấu thép cũng bị tan chảy.

Quasimodo vẫn cười toe toét và trừng mắt nhìn Rudger.

Rudger đã từ bỏ việc nhắm vào Esmeralda từ xa.

Thật khó để có thể hạ gục Esmeralda mà không đánh bại Quasimodo.

'Chẳng lẽ phải t·ấn c·ông trực diện?'

Rudger cúi xuống kiểm tra xem còn lại bao nhiêu thuốc phục hồi ma pháp.

Xong xuôi, hắn lấy ra một vật từ ngực áo.

Quasimodo nâng cao cảnh giác vì nghĩ rằng đối phương có ý đồ gì khác.

Thứ Rudger lấy ra là một tẩu thuốc màu đen.

Bên trong chứa đầy độc dược còn sót lại lúc hắn chế tạo thuốc.

Lúc Rudger đang chuẩn bị châm tẩu, hắn chợt nhận ra tình hình xung quanh mình.

Bàn tay cầm tẩu của hắn duỗi sang một bên.

"Mượn chút lửa của ngươi."

Một cục than hồng lơ lửng trong không khí đáp xuống tẩu thuốc và đốt cháy nó.

Rudger đưa ống tẩu khói trắng lên miệng hít nhẹ, mắt nhắm lại. Nhìn Rudger lúc này trông giống như một người uể oải đang tận hưởng khoảng thời gian nhàn rỗi.

Khi hắn mở mắt ra, mắt của hắn đã thay đổi.

Một màu mắt nhuốm màu xanh đậm do ảnh hưởng khuếch đại ma pháp.