Giáo Sư Gián Điệp

Chương 204: Baltanung (3)



Tại chi nhánh bí mật của Bình Minh Đen ở Baltanung.

"Nhanh lên!"

"Hôm nay là hạn chót rồi!"

"Tên kia, mày đang làm gì ở đó thế hả?"

Tiếng la hét vang vọng bên trong khu xưởng tràn ngập khói bụi. Những người quản đốc đeo mặt nạ phòng độc hét lên với các công nhân tiều tuỵ vì đã nhiều ngày không ngủ ngon.

Phải làm việc trong môi trường độc hại và liên tục ngửi mùi thuốc nồng nặc mà không được đeo mặt nạ phòng độc, những người công nhân ai nấy đều trông giống như xác c·hết.

Huỵch.

Một công nhân không chịu được nữa đã ngã xuống đất.

"Gì kia?"

Quản đốc lại gần, dùng dùi cui nện vào người phía dưới.

"Dậy! Đứng dậy ngay cho tao."

Tuy nhiên, người công nhân không hề có phản ứng.

Hắn ta cúi đầu xuống gần hơn để kiểm tra sau đó chép miệng.

"Chậc! Tên này vô dụng rồi."

"Chuyện gì thế?"

"Lại thêm một đứa nữa không chịu nổi."

"Haha!"

Tên đồng bọn kia cười ha hả như thể đó là chuyện quen thuộc.

"Đừng cười cợt nữa. Nghiêm túc chút đi!"

"Dù sao thì ở đây cũng không thiếu người. Chúng ta chỉ cần bắt thêm vài tên là được."

"Làm nhanh đi. Chúng ta không còn nhiều thời gian nữa. Dạo này bọn chúng phải làm việc quá sức hơn bình thường, chúng ta đã mất rất nhiều công nhân rồi."

"Cũng đâu còn cách nào khác. Người của chúng ta ở Leathervelk đã bị xoá sổ hoàn toàn. Để đảm bảo nguồn cung, bên ta bắt buộc phải gia tăng sản lượng bù đắp cho phía đó."

"Chắc tao điên mất."

"Tao nghe nói rằng lần này sẽ có một cấp cao từ trụ sở chính đến. Mày cẩn thận kẻo bị nắm thóp đấy."

"Người đến là ai?"

"Hình như là một Đệ Nhất."

"Thật à?"

Hai tên quản đốc này không phải là thành viên của Bình Minh Đen mà là lính đánh thuê phụ trách quản lý nơi này.

Một tên lính đánh thuê chợt nhìn xuống sàn nhà, cau mày nói.

"Sao tao không nhớ chỗ này trước đây có nước nhỉ?"

"Không phải mày làm đổ rượu đấy chứ?"

"Vớ vẩn! Nhìn kỹ đi. Hình như ống nước bị rò rồi."

Dù sao thì công trình nơi này cũng đã rất cũ kỹ, việc một ống nước rỉ sét có thể đã vỡ là chuyện rất bình thường.

Lúc hai tên lính đánh thuê đang tự hỏi liệu có nên báo cáo điều này lên cấp trên hay không thì dòng nước chảy qua một vết nứt trên mặt đất bỗng trở nên gồ ghề và dâng cao đến mức chạm tới trần nhà.

"Gì vậy?"

Hai tên quản đốc ngơ ngác nhìn cảnh tượng trước mắt.

Dòng nước dâng cao bắt đầu rung chuyển và đánh vào khu vực xung quanh. Các khung thép không chịu được áp lực của cột nước khổng lồ ngay lập tức bị uốn cong, đồ đạc bên trong bị văng tứ phía.



"Chuyện quái gì xảy ra thế?"

"Tao làm sao biết được."

Sàn nhà nổ tung và những cột nước dâng cao từ nhiều nơi. Bên trong nhà máy vô cùng hỗn loạn.

"Chuyện gì ồn ào thế?"

Một giọng nói lớn vang lên từ bên trong. Chẳng mấy chốc, một tên đàn ông trung niên với mái tóc rối bù xuất hiện. Tất cả lính đánh thuê đều im lặng khi nhìn thấy người này.

"Là quản lý!"

"Lại là cái gì thế này?"

Đúng lúc này, một cột nước bay về phía tên quản lý.

Tên này nhìn thứ đang đánh về phía mình, hắn lui lại thủ thế rồi tung ra một đòn đánh tan cột nước.

Nước b·ị đ·ánh tan, trút xuống bên trong nhà máy như mưa.

Những tên lính đánh thuê nhìn thấy cảnh tượng này đều run lên vì sợ hãi.

Kẻ trước mặt bọn chúng chính là Thuật sĩ tên Moloch.

Kẻ nằm trong danh sách truy nã của đế quốc vì đã có những hành vi can thiệp, chỉnh sửa cơ thể người thật.

Biệt danh của hắn ta là Sát thủ hiệp sĩ do trước đây kẻ này đã từng dùng tay không xé xác một hiệp sĩ truy bắt mình.

"C·hết tiệt! Giấc ngủ của tao. Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra ở đây?"

Moloch càu nhàu, nheo mắt nhìn người đang chặn đường mình.

"Mày là ai?"

Một kẻ giấu mình trong bộ áo choàng đen như mực, trên mặt đeo chiếc mặt nạ hình mỏ quạ.

"Mày chính là người t·ấn c·ông nơi này?"

Thực ra Rudger không phải là người gây ra vụ hỗn loạn này mà là Casey Selmore. Mục đích ban đầu của hắn là lẻn vào đây và giải quyết những kẻ này trong im lặng. Tuy nhiên, nếu nơi này đã hỗn loạn như vậy rồi, việc bí mật xâm nhập đã trở nên vô nghĩa. Thế là hắn đành hiện thân trước mặt tên pháp sư trông có vẻ chính là người cầm đầu nơi này.

Moloch khá khó chịu vì thái độ của đối phương. Hắn cho rằng đối thủ đang coi thường mình.

"Sao mày dám tỏ ra kiêu ngạo trước mặt tao hả? Tao sẽ khiến mày phải hối hận vì thái độ đó."

Moloch vừa nói vừa lắc vai vài lần để thả lỏng cơ thể. Cơ thể hắn dường như trở nên to lớn hơn trước gấp bội. Bộ quần áo của hắn không thể chịu được sự giãn nở của cơ bắp liền bị rách thành những mảnh nhỏ.

Moloch nhìn xuống kẻ đột nhập.

"Mày đã quấy rầy giấc ngủ của tao. Tao sẽ khiến mày sống không bằng c·hết."

"Mày là Moloch - Sát thủ hiệp sĩ?"

Rudger nhìn Moloch.

"Mày có vẻ đã sửa đổi cơ thể của bản thân bằng các loại thuốc tăng cường sức mạnh cơ bắp."

"Chà, mày cũng có mắt nhìn đấy chứ."

Cơ thể của Moloch là sản phẩm của sự điên rồ chỉ có ở những thuật sĩ.

'Pantos sẽ hứng thú với kẻ này lắm.' Rudger suy nghĩ khi nhìn thấy hình thể sau biến đổi của đối phương.

Moloch cúi xuống. Trông hắn giống như một quả bóng cơ bắp đang cuộn tròn lại.

Khoảnh khắc Rudger tự hỏi hắn đang cố gắng làm gì.

Paang───!

Cơ thể khổng lồ của Moloch phóng về phía trước như một quả đại bác.



Rudger ngay tức khắc né người sang một bên. Một cơn gió cực mạnh vụt qua mặt hắn kèm theo một tiếng động lớn sau lưng.

Loảng xoảng!

Rudger quay lại và tặc lưỡi khi nhìn thấy tình trạng phía sau.

Một cái lỗ lớn vừa bị tạo ra trên bình áp suất hơi bằng thép.

'Đúng là một thể chất khó tin!'

Quả thực không hổ danh là Sát thủ hiệp sĩ.

"Ha ha ha! Né tốt đấy!"

Moloch lao ra từ đ·ống đ·ổ n·át và bật cười khi nhìn Rudger.

Hắn ta cảm thấy khá vui vì ít nhất cũng có người khiến hắn có thể chơi đùa một chút.

Rudger lấy ra khẩu súng lục từ thắt lưng và nhắm vào Moloch.

"Súng? Hahaha. Mày tính dùng thứ đó với một pháp sư?"

Moloch ngay lập tức kích hoạt [Tĩnh Hoả].

Bang Bang!

Đầu súng phát sáng và sức mạnh ma thuật bị nén bắn về phía Moloch.

Tuy nhiên, viên đạn ma thuật không xuyên qua được da của tên pháp sư mà bật ra ngoài.

"Ồ, đó không phải là một khẩu súng bình thường phải không? Nhưng như vậy thì sao chứ, mày cũng chẳng thể nào tạo ra được một vết xước trên cơ thể của tao."

—!

Rudger phóng thần chú lửa vào Moloch. Ngọn lửa lớn bùng lên, nhấn chìm tên thuật sĩ.

"Mày nghĩ rằng như vậy là có tác dụng?"

Moloch vẫy tay phủi đi đám lửa trên người.

Paang!

Sóng xung kích bùng phát từ lòng bàn tay của Moloch lập tức đánh tan làn sóng lửa.

Moloch mỉm cười, đang định lên tiếng giễu cợt đối phương. Chợt, hắn ta nhận thấy một cảm giác kỳ lạ ở cổ.

"?"

Trước khi Moloch kịp nhận ra, thân ảnh của Rudger đã xuất hiện vai hắn từ lúc nào và s·iết c·ổ hắn bằng một sợi dây màu trắng.

"Ma pháp chỉ là mồi nhử sao?"

Geek.

Sợi dây ma sát với da của Moloch tạo ra thứ âm thanh kỳ lạ.

Đó không phải là một sợi dây thông thường nhưng trên cơ thể Moloch vẫn không hề có một vết xước nào.

"Mày nghĩ có thể xuyên qua phòng thủ của tao chỉ bằng thứ như thế?"

Moloch đưa tay ra chộp lấy đối phương nhưng Rudger đã kịp lùi lại.

Đồng thời, Rudger bắn ra một viên đạn ma thuật nhắm vào mắt Moloch. Thể chất của một người dù có cường đại đến đâu cũng không thể cường hóa đôi mắt, Moloch ngay tức khắc lấy tay che mặt lại.

"Mày đúng là một con chuột giỏi luồn lách."

Đối thủ sử dụng phép thuật nhưng phong cách chiến đấu của kẻ đó lại chuyên khai thác sơ hở của kẻ địch. Kẻ này chắc chắn không phải là một pháp sư thông thường. Moloch có cảm giác như bản thân đang đánh nhau với một pháp sư chiến đấu.

'Một quân nhân? Không thể nào! Nếu là người trong q·uân đ·ội thì hắn ta không thể chỉ xuất hiện một mình như vậy.'

Moloch đã thay đổi ý định. Hắn muốn kiểm tra xem đối phương là ai.

Hắn nheo mắt lại trước áp lực bất chợt đè lên cơ thể mình.



"Gì nữa?"

Khi kiểm tra kỹ hơn, hắn thấy những sợi dây trong mờ trong không khí đang quấn lấy toàn bộ cơ thể như một mạng nhện. Đầu còn lại của những sợi dây được nối với các loại vật nặng bên trong nhà máy.

"Thú vị đấy."

Moloch nhe răng cười và tăng cường sức mạnh lên cơ thể. Cơ bắp của hắn bắt đầu phình lên. Các kết cấu thép nối với dây điện bắt đầu rung chuyển và bị kéo lại gần.

"Câu kéo thời gian cũng vô ích thôi."

"Vậy là đủ rồi!"

Rudger lẩm bẩm và chỉ tay vào Moloch.

Ngay lúc Rudger hạ ngón tay xuống.

"Cái gì?"

Khoảnh khắc Moloch đang thắc mắc đối phương định làm gì, máu đột nhiên chảy xuống từ cổ họng của hắn.

"Khụ! Khụ! Cái gì?"

Sức lực trong cơ thể hắn đang dần cạn kiệt.

"Làm... ... Làm cách nào... ... ."

Moloch có thể nhìn thấy những gì đang xảy ra bên trong cơ thể mình.

"Trái tim của ta... ... bị xuyên thủng... ... ."

Trái tim.

Một cơ quan quan trọng của con người mà không ai có thể chạm vào, được bảo vệ bởi xương, cơ bắp chắc khỏe và làn da dày.

Lúc này lại có một cái lỗ lớn ở vị trí đó.

Moloch buộc cơ bắp của mình phải kiểm soát tốc độ lưu thông máu. Nhờ vậy, hắn không c·hết ngay nhưng như vậy cũng chỉ là kéo dài thời gian c·hết mà thôi.

"Mày đã làm gì tao?"

"Mày không có tư cách biết."

"Mày... ..."

Nếu không thể t·ấn c·ông từ bên ngoài thì hãy t·ấn c·ông từ bên trong.

Đó là lý do tại sao Rudger lại cố tình chuyển sự chú ý của Moloch sang nơi khác và khiến hắn mất cảnh giác. Hắn sử dụng dây cố định để Moloch không thể di chuyển trong vài giây mục đích để tính toán tọa độ cho đòn t·ấn c·ông quyết định kia.

Moloch mở to mắt. Hắn cố nói điều gì đó nhưng không có lời nào thốt ra được vì máu đang ồ ạt trào ra từ miệng hắn.

'C·hết tiệt.'

Đôi mắt Moloch từ từ nhắm lại và chẳng mấy chốc, thân hình to lớn của gã đổ về phía trước.

"Xong."

Người phụ trách chính ở đây đã bị loại bỏ, hắn có thể yên tâm đối phó với những tên khác.

Khoảnh khắc Rudger đang suy tính như vậy.

"Chuyện gì đã xảy ra ở đây vậy?"

Nghe thấy giọng của một kẻ khác đột nhiên xuất hiện, Rudger khựng lại và quay đầu về phía phát ra giọng nói.

Đó là một kẻ trung niên khoác áo choàng trắng. Trên mặt đeo một cặp kính nghiên cứu. Dáng vẻ của một nhà khoa học điển hình.

"Ta đích thân đến đây để kiểm tra xem công việc đã hoàn thành như thế nào, nhưng có vẻ như chúng ta có một vị khách không mời ở đây."

Đây chắc chắn là lần đầu tiên Rudger nhìn thấy người này. Nhưng hắn có thể đoán ra được thân phận của đối phương.

'Victor Dreadful.'

Rudger không nói một lời chĩa khẩu súng của mình vào người trước mặt.