Giáo Sư Gián Điệp

Chương 214: Mệnh lệnh (1)



Ngay khi cuộc họp bắt đầu, kẻ Đệ Nhất luôn im hơi lặng tiếng đột nhiên giơ tay.

"Lesley, cậu có câu hỏi gì?"

"Thủ lĩnh, cuộc họp lần này trống vị trí của một người. Điều đó có nghĩa là Esmeralda đ·ã c·hết trong khi làm nhiệm vụ phải không?"

"Đúng vậy."

"Tôi không muốn tin nhưng có vẻ những gì Nikolai nói là sự thật. Vậy tôi có thể hỏi chuyện gì đã xảy ra không?"

Linh Cấp sẽ phản ứng như thế nào?

Đôi mắt của tất cả những kẻ ngồi trên bàn, bao gồm cả Rudger, đều hướng về người ngồi trên vị trí cao nhất kia.

"Ta nghĩ nên để John Doe giải thích mọi chuyện sẽ hợp lý hơn."

'?'

Những suy nghĩ điên cuồng chạy trong đầu Rudger, hắn bình tĩnh mở miệng.

"Esmeralda đã đồng quy vu tận với Quasimodo."

Mọi người xung quanh tỏ ra khá bất ngờ khi nghe tin này.

"Cái gì?"

"Có lẽ các người vẫn chưa biết, nhưng Đệ Nhất thực sự không phải Esmeralda mà là tinh linh của cô ta, Quasimodo."

"Quasimodo? Con quái vật xấu xí đó sao?"

Bentmin thốt lên.

"Có vẻ như bằng cách nào đó Quasimodo có thể kiểm soát được tinh linh sư triệu hồi mình."

Thay vì mối quan hệ điển hình giữa một tinh linh và pháp sư, trường hợp này hoàn toàn ngược lại. Và rồi Rudger tiếp tục kể lại câu chuyện như đã giải thích trước đó với Linh Cấp.

"Kết cục này cũng có thể hiểu được."

Lesley lẩm bẩm đồng tình.

"Vậy là cô ta không mạnh như ta đã tưởng sao? Nếu như vậy thì Esmeralda không phù hợp với vị trí của một Đệ Nhất. Cô ta bị loại bỏ là hoàn toàn xứng đáng."

"Cũng không thể nói như vậy. Dù sao thì sức mạnh của cô ta phần nào cũng là thật. Nhưng ta cảm thấy hơi thất vọng. Sao ngươi không bảo vệ t·hi t·hể của Esmeralda và mang về cho ta hả, John Doe?"

Chẳng ai buồn phản ứng lại những lời than thở của Victor Dreadful.

Mặc dù bản thân sự tồn tại của Esmeralda là không hoàn hảo, nhưng sức mạnh của Quasimodo là hoàn toàn không thể khinh thường. Sức sống điên cuồng tái sinh ngay cả sau khi bị t·ấn c·ông trực tiếp bởi ma pháp cấp sáu của Rudger chính là minh chứng rõ ràng nhất.

Đó là lý do Linh Cấp chiêu mộ Quasimodo.

Dù vậy không một ai tỏ ra buồn bã hay tiếc nuối vì một đồng bọn đ·ã c·hết. Giữa những kẻ này không có thứ gọi là tình cảm.

Linh Cấp mở miệng.

"Ta đang nghĩ đến việc chọn ra một Đệ Nhất mới thay thế cho vị trí trống của Esmeralda. Có ai phản đối việc đó không?"

Mọi người im lặng. Không ai phản đối hay ủng hộ, chuyện này chẳng liên quan hay ảnh hưởng gì tới bọn họ.

"Thủ lĩnh, vậy ai sẽ là người kế nhiệm mới? Ngài có ứng cử viên nào sao?"

"Ta muốn nghe ý kiến của mọi người trước. Các người nghĩ sao?"

"Tôi nghĩ tốt nhất nên bổ nhiệm một Đệ Nhị lên."

Nikolai đưa ra nhận xét của mình. Đó là một gợi ý hợp lý và cũng rất điển hình. Dù sao thì trong hàng ngũ các Đệ Nhị không thiếu người vẫn luôn lăm le cái ghế Đệ Nhất.



"Vậy thì, Nikolai, cậu có người nào muốn giới thiệu không?"

"Haha. Tôi rất tiếc, nhưng những thành viên cấp dưới của tôi không phù hợp với vị trí đó."

"Vậy sao?"

"Chà, không phải tất cả mọi người ở đây đều do chính ngài lựa chọn sao? Tôi đoán lần này chắc cũng không khác gì."

Những người tụ tập ở đây không phải là người từ bên dưới đi lên mà là do chính Linh Cấp lựa chọn.

Đến lúc này Rudger mới hiểu lý do thực sự Linh Cấp mời hắn đến. Hắn ta chẳng cần một cuộc họp bổ nhiệm nào cả, mục đích thực sự của Linh Cấp chỉ là muốn xác nhận thân phận của Rudger với những Đệ Nhất khác. Linh Cấp có ý định biến hắn thành John Doe thật.

Đúng là một tên điên!

"Tất cả Đệ Nhất ở đây đều sẽ tôn trọng sự lựa chọn của Thủ lĩnh."

Nikolai vừa dứt lời, Lesley không giấu nổi sự khó chịu.

"Nikolai, đừng hành động như thể ngươi là người đại diện của bọn ta."

"Chẳng lẽ ta nói sai? Ta chỉ lên tiếng thay mọi người vì các ngươi nãy giờ chỉ biết im lặng, có ai nói câu nào đâu."

"Cho dù ngươi không nói thì Thủ lĩnh cũng biết ý kiến ​​​​của chúng ta sẽ đồng thuận. Không ai cần ngươi nói hộ."

"Ôi trời, ta lại sợ ngươi quá."

Có lẽ vì sự có mặt của Linh Cấp nên bầu không khí giữa hai bên cũng không trở nên quá mức nghiêm trọng.

'Những kẻ cùng cấp này dường như còn có mâu thuẫn với nhau.'

"Được rồi. Gần đây có một số người ta đã để mắt tới nên vị trí còn lại sẽ sớm có người ngồi thôi."

"Sang vấn đề thứ hai. Mọi người vẫn làm tốt công việc được giao chứ?"

Giống như John Doe lẻn vào Theorn, giành được sự ưu ái của họ và thực hiện các mệnh lệnh đặc biệt do Linh Cấp đặt ra, các Đệ Nhất khác cũng có nhiệm vụ riêng của họ.

Lesley là người lên tiếng đầu tiên.

"Mọi việc đang diễn ra suôn sẻ. Những tên pháp sư già khọm kia chẳng mấy chốc sẽ tự đi tìm c·hết. Sớm thôi."

'Hắn ta nói gì vậy? Chuyện gì có thể xảy ra gần nhất liên quan đến pháp sư?'

Lúc này, chỉ có một sự kiện hiện lên trong đầu Rudger.

Chính là "Đêm bí ẩn".

Dựa theo lời của tên Lesley kia thì những người có khả năng dính líu đến là những pháp sư của Toà Tháp Ma Thuật và Hiệp hội các trường học.

"Bên tôi cũng vậy. Nỗ lực khơi dậy sự lo lắng của dân chúng có vẻ đã thành công và tôi vẫn đang châm ngòi khiến Quân Giải phóng tự chủ trương hành động p·há h·oại nhiều hơn."

Nikolai báo cáo theo sau.

Kẻ này chính là người ủng hộ Quân Giải phóng t·ấn c·ông khủng bố?

Người bình thường không thể làm được những việc như vậy, một kẻ linh thông tin tức như thế này chắc chắn phải có địa vị cao trong Cơ quan tình báo quốc gia.

Cục Tình báo của Đế quốc Exilion có lẽ đã bị gài người vào rồi.

"Tôi cũng đang tiến hành theo kế hoạch nhưng có một số phiền toái."

Người tiếp theo là Bentmin.



"Việc tích hợp đang dần tiến triển nhưng chúng ta vẫn chưa tìm được 'thứ' còn thiếu đấy. Tôi nghĩ sẽ mất thêm một khoảng thời gian nữa."

Tiếp theo đến lượt Victor Dreadful.

Kẻ được mệnh danh là tiến sĩ điên vốn thường hào hứng và nói nhiều, lúc này lại tỏ ra hơi do dự khi đến lượt mình.

Khi thấy hắn ta không trả lời, Nikolai nhẹ nhàng mỉm cười và nói móc.

"Ồ đúng rồi. Hình như lúc nãy ngươi nói phòng thí nghiệm bị ai đó t·ấn c·ông phải không? Theo ta nhớ thì lần này là lần thứ hai rồi đấy."

"Thật sao? Victor, cậu vẫn luôn là người cẩn thận, chuyện gì đã xảy ra?"

Victor Dreadful nói với giọng ấm ức.

"Mấy kẻ cấp dưới đã không làm tròn chức trách! Tôi không hiểu sao bọn chúng có thể để xổng các đối tượng thí nghiệm được! Sau đó mọi chuyện còn bị một kẻ lạ mặt can thiệp nên bị mất kiểm soát."

"Không phải đó là lỗi của ngươi vì đã không quản lý thuộc hạ đúng cách à? Ngươi nên chú ý hơn đến mọi thứ xung quanh hơn là chỉ biết cắm đầu vào thí nghiệm của bản thân."

Lesley đáp trả như thể đang mắng mỏ.

Victor Dreadful cứng họng, hắn không thể làm gì khác ngoài việc quay sang cầu cứu người bên cạnh.

"Night Berom! Nói gì đó đi! Lúc đó ngươi cũng ở đó mà!"

"C·hết tiệt. Liên quan gì đến ta? Đấy hoàn toàn là trách nhiệm của ngươi."

"Ngươi đã để xổng mất kẻ xâm nhập còn gì? Nếu ngươi bắt được tên đó thì mọi chuyện đã không như thế này!"

"Hừ."

Berom hừ lạnh.

"Berom, Victor nói vậy nghĩa là sao?"

"Khi ta đến nơi thì chi nhánh Baltanung đã b·ị c·ướp rồi."

"Không. Ta quan tâm đến vế sau hơn. Ngươi để địch nhân chạy thoát?"

"Kẻ đó không bình thường."

"Ngạc nhiên đấy! Ngươi không sử dụng sức mạnh của bộ giáp à? Không phải ở đó còn có một tên pháp sư quản lý và Victor sao?"

"Tên pháp sư đó c·hết rồi và tên điên này có lẽ cũng đ·ã c·hết nếu ta không tới kịp."

"Hả?"

Lesley có vẻ thích thú khi nghe câu chuyện.

"Ái chà! Các ngươi bị mai phục? Người của q·uân đ·ội sao?"

"Không. Kẻ địch chỉ có một thôi."

"Cái gì?"

"Đừng coi thường, kẻ đó rất mạnh."

Victor Dreadful nghĩ đã đến lúc phải nói đỡ.

"Đúng vậy! Tên đó sử dụng ma pháp rất độc đáo! Một kẻ có thể nhảy xuyên không gian!"

"Ma pháp cuối cùng của kẻ đó cực kỳ nguy hiểm. Nếu lúc đó phản ứng chậm một nhịp thôi thì hai bọn ta đ·ã c·hết rồi."

Nghe xong lời này, Nikolai không khỏi tò mò hỏi.

"Thứ gì mà khiến cho hai ngươi coi trọng vậy? Nó trông như thế nào?"



"Rất khó để miêu tả. Ta chỉ nhớ là có thứ gì đó chợt loé lên trong cái bóng đen sau lưng kẻ đó khiến hai chúng ta cảm thấy nguy hiểm, sau đó thì nhà máy đã chìm trong biển lửa."

"Biển lửa sao?... ... . Nghĩ lại thì, không phải chi nhánh Leathervelk cũng đã bị t·hiêu r·ụi kiểu đó sao?"

"Ừ nhỉ! Ngươi nói ta mới nhớ!"

"Rất có thể kẻ t·ấn c·ông hai chi nhánh của chúng ta là cùng một người."

Suy đoán của Nikolai rất sắc bén và cũng là sự thật. Chỉ là hắn ta sẽ không thể ngờ được thủ phạm lại đang ở ngay bên cạnh.

Nghĩ lại thì thủ đoạn xoá dấu vết của Rudger làm lần này có chút vội vàng và quá mức đặc biệt nên không khó để một số kẻ lưu tâm đến và xâu chuỗi hai sự việc này lại với nhau.

"Vậy còn John Doe, cậu đã làm gì rồi?"

Người báo cáo cuối cùng là Rudger.

"Tôi đã thuận lợi thâm nhập vào Theon và lấy được lòng tin của họ. Mọi chuyện hiện tại đang diễn ra tốt đẹp."

Nhiệm vụ được giao cho John Doe rất đơn giản.

Vì hắn ta là một chuyên gia cải trang, xâm nhập và á·m s·át nên quy mô nhiệm vụ của hắn ta nhỏ hơn nhiều so với các Đệ Nhất khác.

Nói xong, Rudger ngay lập tức ngậm miệng lại như thể đã hoàn thành công việc của mình.

Chợt Nikolai mở miệng.

"Nghĩ lại thì, tin tức về ngươi dạo gần đây không ít đâu, John Doe. Ta nghe ngóng được mọi người đánh giá ngươi rất có năng lực làm giáo sư đấy."

"... ... ."

Rudger lạnh lùng liếc Nikolai.

"Lạ thật đấy. Ngươi đang làm cho tên tuổi của bản thân được biết đến quá nhiều. Hành động như vậy không giống ngươi chút nào."

Trong ánh mắt của Nikolai toát lên sự nghi ngờ.

"Ngươi muốn nói gì?"

Khi Rudger bắt đầu trở nên khó chịu, Nikolai xua tay giải thích.

"Ahaha. Không có gì, không có gì. Chỉ là cách cư xử gần đây của ngươi có chút không bình thường thôi. Ta thắc mắc tý thôi, đừng để ý."

Hành động không giống bình thường?

Dù Nikolai chỉ nói lướt qua, nhưng các thành viên khác bắt đầu bị ảnh hưởng bởi câu nói đó đều nhìn về phía Rudger.

Tuy Nikolai giả vờ như không có chuyện gì, nhưng những gì hắn ta đang nói chính là đang ám chỉ.

'Ngươi có phải John Doe không?'

Linh Cấp chỉ nhìn cảnh này như thể đang buồn cười. Đó là thái độ của một người hoàn toàn ngoài cuộc, không can thiệp hay hỗ trợ.

Thấy phản ứng của Linh Cấp, trong tình huống này, Rudger quyết định chỉ có thể liều một phen.

"John Doe. Tại sao ngươi không nói gì cả? Hoặc thực sự ngươi có gì đó ... ... ."

"Nikolai."

Rudger nhìn chằm chằm vào Nikolai và ngắt lời đối phương.

"Ngươi nói đủ chưa? Chõ mõm vào chuyện của ta ít thôi!"

Nikolai im lặng.

Bầu không khí tại bàn tròn chợt trở nên lạnh lẽo.