Giáo Sư Gián Điệp

Chương 215: Mệnh lệnh (2)



Nikolai cười lớn.

"Ái chà, John Doe, ngươi phản ứng dữ dội như vậy làm gì? Hay là ngươi đang có tật giật mình?"

"Ta không muốn lãng phí tinh lực của mình chỉ để trả lời những câu hỏi vô nghĩa."

"Cái gì? Vậy ngươi có thể giải thích về những hành động khó hiểu gần đây mà ngươi đang làm không? Ta chưa từng thấy một kẻ gián điệp nào lại hành động khoa trương như thể chỉ e người khác không biết đến mình như ngươi cả."

"Ngu xuẩn!"

"Ngươi nói cái gì?"

"Ta nhớ lần cuối cùng chúng ta gặp mặt, trí thông minh của ngươi đâu có sụt giảm đến mức này, Nikolai?"

"Ngươi có giỏi thì nhắc lại lần nữa?"

Nikolai vô cùng tức giận khi nghe Rudger nói vậy. Hắn ta là một kẻ luôn luôn tự phụ vì bản thân nắm bắt được nhiều tin tức hơn những người khác. Một phần của sự tự phụ đó thể hiện qua việc kể từ khi xuất hiện, hắn ta chỉ hận không thể nói cho những người cùng cấp khác những thông tin bản thân biết.

Một kẻ như Nikolai sẽ không thể giữ được bình tĩnh nếu có ai động chạm đến và hạ thấp hắn trong chính lĩnh vực hắn am hiểu nhất.

Đó là lý do tại sao Rudger lại cố ý đả kích niềm kiêu hãnh của Nikolai như vậy.

"Biết nhiều thì có tác dụng gì? Trí thông minh của ngươi đâu có đủ dùng."

"C·hết tiệt! John Doe! Ngươi muốn đánh nhau đúng không?"

"Đến mức này rồi mà ngươi vẫn không hiểu? Ta thực sự không muốn nói thẳng ra nhưng có vẻ như trong đầu ngươi có khi còn chẳng hiểu về những thứ ta đã làm."

Câu hỏi mà Nikolai chất vấn Rudger là có căn cứ. Tuy nhiên, Rudger lại đối phó bằng cách tỏ ra coi thường những suy đoán đó và coi chúng chỉ là rác rưởi, làm vậy sẽ khiến cho người ngoài có cảm giác những gì hắn đã làm chắc chắn phải có mục đích sâu xa nào đó.

Đó là một dạng đấu tâm lý ngược.

Tất nhiên, nếu làm như vậy, Rudger sẽ gặp phải phản ứng dữ dội từ đối phương, nhưng điều đó cũng đã nằm trong dự liệu của hắn.

Chỉ cần biểu hiện thật tự tin. Hắn càng giả vờ có thứ gì đó thì những người khác sẽ càng trở nên bối rối và dần dần sẽ tự nảy sinh nghi ngờ suy đoán ban đầu của bản thân.

Nikolai bực tức nói.

"Đừng đánh trống lảng. Ngươi vẫn chưa trả lời câu hỏi của ta."

Nhận thấy tình thế không ổn, Nikolai ngay lập tức bác bỏ bằng việc quay trở lại câu hỏi ban đầu. Đó là quyết định đúng đắn nhất mà Nikolai có thể đưa ra lúc này. Nhưng hắn ta không thể ngờ rằng phản ứng này lại chính là thứ mà Rudger đang chờ đợi.

Rudger khịt mũi trả lời.

"Không phải ta đã nói rồi sao? Ta không cảm thấy câu hỏi đó đáng trả lời."

"Đừng có né tránh. Ngươi đang cố tình đổi chủ đề."

Kẻ này cũng khá nhanh trí. Chắc hẳn hắn ta đã nhận ra rằng Rudger cố tình lái câu chuyện sang hướng khác. Việc này cũng không quá bất ngờ, dù sao thì hắn ta cũng là một chuyên gia thu thập và phân tích tình báo.



Nhưng mục đích Rudger thực sự nhắm đến là những thứ tiếp theo.

"Nikolai. Lý do ta thấy không đáng để trả lời là vì ngay từ đầu điều ngươi dựa vào để chất vấn ta đã là một sai lầm."

"Cái gì?"

"Ngươi luôn tự phụ rằng bản thân biết tất cả mọi thứ và đứng trên những người khác. Ta thấy thực tế thì hoàn toàn ngược lại đấy."

"... ... Hiện tại ngươi lại tiếp tục công kích trí thông minh của ta phải không?"

"Vậy thì ta hỏi ngươi. Ngươi có biết kẻ nào đã phá hủy chi nhánh của chúng ta ở Leathervelk không?"

"Làm sao ta có thể điều tra ra ngay một kẻ đột nhiên xuất hiện cơ chứ?"

"Không phải ngươi khoe khoang rằng bản thân biết mọi thứ sao?"

"Hừ. Vậy ngươi biết?"

"Tất nhiên."

Nikolai khựng lại trước câu trả lời tự tin của Rudger. Những Đệ Nhất khác cũng có phản ứng tương tự.

"Không cần phải giả bộ. Ngươi thực ra cũng không biết chứ gì, đừng hòng lừa ta."

"Sao ngươi lại nghĩ là ta không biết? Ta cũng không phải kẻ vô dụng như ngươi."

"Tất nhiên là vì... ... ."

"Vì ngươi không biết nên đương nhiên cho là người khác cũng không biết. Ngươi nghĩ như vậy chứ gì?"

"... ... ."

"Nikolai. Đó là lý do tại sao trình độ của ngươi mãi vẫn chỉ như thế này."

"Hừ! Có giỏi ngươi nói ra tung tích kẻ đã huỷ căn cứ của chúng ta ở Leathervelk xem."

"Kẻ đó chính là ta."

... ... !

Rudger vừa dứt lời, sự ngạc nhiên lan khắp bàn tròn. Chỉ có Linh Cấp nhún vai dường như không quan tâm.

Biểu cảm trên gương mặt Nikolai lúc này vô cùng cứng ngắc.

"John Doe! Ý ngươi là ngươi đã huỷ phòng thí nghiệm của ta ở Leathervelk hả?!"



Victor Dreadful hét lên. Kẻ này không ngờ chính đồng bọn của mình đã cho nổ tung một trong những phòng thí nghiệm quý giá của bản thân.

"Câm miệng, Victor. Ta chưa hỏi tội ngươi thì thôi, giờ ngươi còn dám chất vấn ta về vụ đó?"

"Cái gì?"

"Ngươi quản lý cấp dưới kiểu gì mà để chúng làm xổng mất đối tượng thí nghiệm xong còn bắt ta thu dọn tàn cục hả?"

Khi Rudger gầm gừ, Victor liền ngậm miệng lại.

"Ngươi nghĩ ta cảm thấy thế nào khi mấy tên người sói đó lẻn vào Theon ngay trong địa bàn của Elisa Willow hả?"

"À thì,......vụ đó chỉ là sự cố... ... .việc quản lý ở đó cũng không hoàn toàn thuộc trách nhiệm của ta."

"Đừng quên chính ngươi là kẻ đã đề ra ý tưởng hợp tác với lũ người bên Shamsus."

Rudger lườm đối phương, ánh mắt của hắn chứa đầy vẻ không hài lòng.

"Huỷ đi căn cứ bên Leathervelk là giới hạn chịu đựng cao nhất của ta. Nếu không, ngươi nghĩ bản thân hiện tại vẫn còn có thể đứng ở đây?"

"Cái này ta có thể hiểu... ... .nhưng sao ngươi có thể ra tay với toàn bộ người của mình chứ?"

Những Đệ Nhất khác im lặng. Lúc này bọn họ đều hiểu lý do tại sao đối phương làm vậy.

Đây mới chính là John Doe mà bọn họ biết. Một kẻ sẵn sàng ta tay loại bỏ cấp dưới của mình và mọi thứ khác nếu hắn ta không thích. Một Đệ Nhất chỉ tuân theo mệnh lệnh của Linh Cấp và không hòa hợp với các Đệ Nhất khác.

Vì thân phận của John Doe trong vụ người sói có thể bị lộ nên hắn không quan tâm đến việc căn cứ đã bị nghi ngờ hay chưa mà thẳng tay g·iết tất cả những người liên quan và xoá sạch mọi dấu vết có thể liên đới đến bản thân. Việc đó nhìn thì có vẻ quá đáng nhưng đó là hành động phù hợp với tác phong của John Doe.

Rudger thầm cảm ơn tính cách khó chịu của tên John Doe thật lúc này đang phát huy tác dụng.

"Chúng ta không cần những kẻ vô dụng. Số lượng dù đông nhưng nếu không phát huy được tác dụng thì cũng chỉ là một lũ người ăn không ngồi rồi. Ta thà g·iết hết còn hơn để lại chút manh mối nào có thể gây hại đến tổ chức."

"... ... John Doe. Ngươi đang đùa đấy à? Hành động đó của ngươi đi quá xa rồi đấy."

Nikolai phản đối.

Nhưng Rudger chỉ đáp lại bằng một tiếng khịt mũi khinh thường.

"Đúng ra các ngươi nên cảm ơn ta. Nhờ có ta mà phòng thí nghiệm về người sói đã biến mất và không có bí mật nào bị rò rỉ."

"Ngươi có biết chúng ta mất bao nhiêu người và tổn thất rất nhiều khi ngươi tự ý hành động như vậy không?"

"Nếu lúc đó ta không phá hủy nơi đó thì nó đã bị mấy tên Hiệp sĩ Bóng Đêm phát giác ra rồi. Ngươi phải biết điều đó chứ, Nikolai? À.......hay là ngươi không biết?"

"... ... ."

"... ... Không đời nào. Ta biết bọn chúng đã đến Leathervelk, cả tung tích của Terina LionHowl ta cũng nắm rõ trong lòng bàn tay....."

"Vậy mà ngươi vẫn còn hỏi ta câu đó? Trí thông minh của ngươi lại bị sụt giảm rồi à?"



"... ... ."

Nikolai tức tối nhưng không thể phản bác lại được. Hắn ta hiểu những gì John Doe đang đề cập tới. Sự tồn tại của những kẻ Hiệp sĩ kia cực kỳ khó chịu. Nếu để mấy kẻ đó phát giác ra manh mối nào thì tình huống sẽ còn tồi tệ hơn nhiều.

"Việc loại bỏ chi nhánh Leathervelk là cần thiết. Ta phải hoàn thành nhiệm vụ của mình bằng mọi giá. Đó cũng là vì lợi ích lớn hơn của tổ chức."

Rudger nói với giọng mỉa mai rõ ràng với Nikolai đang trừng mắt nhìn mình.

"Đâu như một vài kẻ chỉ biết đi bới móc người khác trong khi bản thân còn không thể nhận ra được sự ngu dốt của chính mình."

"... ... ."

"Ngươi thậm chí còn không biết ta đã làm gì mà chỉ chăm chăm nhìn vào hành động dưới thân phận giáo sư của ta. Ngươi không cảm thấy ngươi quản quá nhiều sao, Nikolai?"

Mỗi câu Rudger nói ra đều khiến ngọn lửa đen của Nikolai run lên vì xấu hổ và tức giận.

"... ... !"

"Không. Vẫn chưa xong."

Nikolai im lặng một lúc rồi nghiến răng nói.

"Ngươi mới chỉ giải thích về vụ người sói ... ... ."

"Đủ rồi! Dừng lại đi."

Đến lúc này, Lesley không nhìn nổi nữa phải lên tiếng can thiệp.

"... ... Lesley, ngươi có ý gì?"

"Nikolai, như vậy chưa đủ à?"

"Ngươi nghĩ ngươi là ai mà có thể phán xét hành động của ta?"

"Nên nhớ chính ngươi là người đã khơi mào trước. Ta thấy John Doe nói đúng, ngươi quản quá nhiều thứ không thuộc phận sự của bản thân rồi."

Lesley giả vờ hòa giải nhưng mục đích chính là tranh thủ hạ bệ Nikolai. Quan hệ giữa hai bên vốn dĩ đã không tốt, hắn ta có ngu mới không nhân cơ hội này làm xấu mặt đối thủ của mình.

"Ta đồng ý. Ta không thích lãng phí thêm thời gian vào việc tranh cãi vô nghĩa này nữa."

Khi Bentmin nói như vậy, Nikolai không còn cách nào khác đành phải từ bỏ, không chất vấn thêm nữa.

Hắn ta trừng mắt nhìn Rudger bằng ánh mắt căm hận. Rudger mỉm cười chọc tức đối phương.

"Muốn khiến ta xấu mặt, ngươi còn chưa đủ tư cách. Lần này có cố gắng đấy, ta đánh giá cao trò hề lần này của ngươi."

"... ... !"

Nikolai lúc này chỉ hận không thể xông tới cho đối phương một quyền.